Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh

57- Chính là cô thiếu tôi
“Lam Dạ Ảnh……” Nguyễn Miên Miên nổi giận,“Anh rốt cuộc có ý gì hả? Vì sao lại hại tôi? Tôi lại không có thiếu gì anh……”
Nguyễn Miên Miên tức đến múôn điên rồi,tên đàng ông chết bầm này, cô chỉ là một trợ lý nho nhỏ còn bắt cô bồi thường là sao ?Cô rõ ràng không có gây sự gì với hắn hết….
Lam Dạ Ảnh cũng lộ vẻ mặt tức giận hét,hắn đột nhiên siết chặt hai cánh tay của cô nói:“ Chính là cô thiếu của tôi,thiếu của rôi……”
Hổn hển……
[⊙o⊙] a!
Nguyễn Miên Miên trợn mắt há hốc mồm, hoàn toàn hết chỗ nói rồi.
Cô có chút tủi thân,cô làm sao thiếu hắn được ,cô rõ ràng là bị hắn chiếm tiện nghi……
Nhìn của viền mắt của cô có chút ửng đỏ,lòng Lam Dạ Ảnh mềm nhũn,tay thả lỏng một chút nhưng mà giọng nói vẫn không thay đổi:“Mặc kệ thế nào?Sau này không cho phép đi muộn,cô về sau là trợ lý của tôi……”
Nguyễn Miên Miên chau miệng,trong lòng cực khó chịu,cô vốn xuất thân là nghiệp vụ lại bị Lam Dạ Hiên cố tình kéo qua làm trợ lý của hắn ,hiện tại, lại bị một ác ma tổng giám đốc kéo qua đi làm trợ lý……
Cô chu môi nói:“Tôi không thích làm trợ lý, tôi thích làm nghiệp vụ,rõ ràng là thành tích cô tốt lắm còn muốn thăng chức quản lí ,lại bị kéo qua đi làm trợ lý,đem tôi điều đến bộ phận nghiệp vụ……”
Lam Dạ Ảnh khóe miệng co rút, khinh thường nói:“Cô không được quyền lựa chọn,cô cho là đang chọn món ăn sao?!”
Nguyễn Miên Miên nổi giận trừng mắt to theo dõi hắn, giận giữ nói:“Anh và Lam Dạ Hiên đều là biến thái,cả hai đều là anh en biến thái!!”
Ánh mắt Lam Dạ Ảnh lập tức hiện màu đỏ đậm , tức giận tràn đầy ……
Nguyễn Miên Miên hoảng sợ, không biết tại sao lui về phía sau từng bước…… Con ngươi có chút kinh hoảng,cô không phải ngốc nha, nhớ tới tình huống ngày hôm qua,xem ra anh em này giống như đối địch với nhau……..
Cô hiện tại nói như vậy,có tính là đâm trúng chổ đau của hắn không?!
Xong rồi, xong rồi……
“Sau này…… Không cho phép ở trước mặt tôi nói đến hắn……” Ánh mắt Lam Dạ Ảnh tràn đầy phẫn nộ,“Cô lại càng không được tới gần hắn,biết chưa?!”
“Ừ…… ừ……” Nguyễn Miên Miên nhìn ánh mắt đỏ đậm của hắn làm sao có thể dám nói không.

Cô đau khổ nhưng không có nước mắt,vội vã muốn tránh hắn……
Lam Dạ Ảnh thấy cô có vẻ sợ hãi mình, sắc mặt hơi bình phục, dịu dàng hỏi cô,“Đi ăn cơm trưa với tôi……”
“A?!” Nguyễn Miên Miên nuốt nuốt nước miếng,“Nhưng mà,tôi ăn rồi ……”
Lam Dạ Ảnh nhíu mày, không cần thanh minh đem cô nhét vào trong xe, bá đạo nói:“Ăn xong không thể cùng tôi đi ăn nữa sao?!”

58-Phiền cô chú ý hình tượng của mình một chút
Lam Dạ Ảnh một chân giẫm lên chân ga lái xe giống như bay,sắc mặt vẫn như cũ không có chút dịu xúông giọng nói hơi cứng ngắc:“Bữa trưa ăn cơm ở nơi nào ?Đã làm gì?!”
Sắc mặt hắn tối tăm,đặc biệt nhìn thấy cô đang mặc quần áo có rãnh quá sâu lộ cả ngực ra,sắc mặt càng thêm xanh.
Đừng nói với hắn cô đi ra ngoài gặp đàn ông……
Đáng ghét nhất là ai đã cho phép cô ấy mặc như thế đi ra cửa ?!Giọng nói của hắn lúc này có phần giận dữ không thôi……
Nguyễn Miên Miên liếc mắt xem thường,thật sự là không muốn để ý tới hắn……
Hắn chỉ là tổng giám đốc của cô mà thôi,dựa vào cái gì quản nhiều như vậy?!
Nhưng mà cô không biết, Lam Dạ Ảnh đã muốn đem cô trở thành tình nhân của mình nhưng mà Nguyễn Miên miên không có cho hắn một vị trí,hoặc là nói cô cũng không có hy vọng xa vời thứ không thuộc về mình……
Huống chi Lam Dạ Ảnh và cô hoàn toàn không phải là người của cùng một thế giới…….
“…… Thì với mẹ và dì nhỏ đi ra ngoài đi dạo phố ăn cơm trưa ……” Nguyễn Miên Miên lâu sau mới trả lời hắn.
Lam Dạ Ảnh nhíu mày,“Đi ra ngoài đi dạo phố cần ăn mặc như vậy sao?Không phải là đi gặp đàn ông chứ……”
[⊙o⊙] a!
Nguyễn Miên Miên nhìn hắn nữa cười nửa không ánh mắt và khóe miệng ngậm lại, không biết vì sao đột nhiên không dám cãi lại,Trời ơi…… Cô thật sự không dám nói buổi trưa cô có gặp Lam Dạ Hiên còn cùng với hắn ăn trưa…..hu hu..cho dù đánh chết cô cũng không nói ….

Sẽ chết người a, Nguyễn Miên Miên biết Lam Dạ Hiên là người có tích cách thất thường,Lam Dạ Ảnh tuy nửa cười nửa không nhưng rất nguy hiểm a,hai anh em này tuyệt đối không phải là người tốt………
Cô khóc không ra nước mắt,cô thật sự không múôn tham gia vào cuộc chiến của hai anh em nhà này……
Lam Dạ Ảnh thấy cô không hé răng, sắc mặt càng thêm căng thẳng uy hiếp nói:“Cô hiện tại…… Là trợ lý của tôi, phiền cô chú ý hình tượng của mình một chút……”
Hắn thật ra muốn nói,cô là tình nhân của hắn nhưng mà lời nói đó không thể thốt ra miệng…… Nhưng mà trong lòng hắn thật ra là đang kìm nén……
Nguyễn Miên Miên bĩu môi, nói thầm nói:“ Hình tượng cái gì,thời gian riêng của rôi,tôi tự mình sắp xếp……”
Còn chưa nói xong liền nhìn thấy ánh mắt sắc như dao của Lam Dạ Ảnh ,Nguyễn Miên Miên lập tức rụt cổ cũng không dám nói chuyện nữa……
“Đừng quên,cô hiện tại đang làm việc……” Lam Dạ Ảnh thật sự bị cô gái này làm điên rồi,khó chịu kéo caravat ra, hắn thật sự là cảm thấy cô gái này quả thực là làm cho hắn hoảng sợ……
Nguyễn mên bĩu môi, khó chịu âm thầm rủa xéo:Cô rõ ràng ngày hôm qua nói từ chức là hắn muốn cô trở về đi làm ,thời gian riêng tư này vốn là của cô nha……

59-Tôi muốn đi làm công


Bạo quân!!
“Tôi muốn đi làm công!!” Nguyễn Miên Miên khó chịu gầm nhẹ…… Chỉ muốn phát tiết cảm xúc .
_-|||
Lam Dạ Ảnh đầu đầy hắc tuyến, làm sao hắn có thể để tình nhân của khốn khó như thế?Cô gái này muốn làm công,cũng không nghĩ đến sau này…… Hắn cũng không nói gì,trực tiếp đưa thẻ vàng cho cô, thoải mái mà lạnh lùng nói:“Cầm lấy xài đi……”
[⊙o⊙] a!

Nguyễn Miên Miên trừng thẳng mắt hắn ánh mắt trước đó sáng giờ thì âm u nhưng sau đó miệng cong lên giận giữ nói:“Cho tôi cái này làm gì? Tôi cũng không cần anh nuôi, hừ, không cần……”
Cô đem thẻ vàng ném tới lòng hắn,quay mặt sang nơi khác. Thật ra lòng cô hơi đau một chút, ai có thể muốn gây sự với nhân dân tệ ánh vàng rực rỡ này chứ……
Nhưng mà dáng vẻ của hắn cũng quá kiêu ngạo,nếu cô lấy thì thành cái gì ?!
Lam Dạ Ảnh hơi có chút kinh ngạc, như thế nào…… Cô gái này có thể chê tiền sao ?! Hắn thấy Nguyễn Miên Miên hoàn toàn không có phản ứng, đành phải thu lại lời nói, không nói……
Cùng lắm thì hắn thay thẻ vàng thành tiền lương cho cô, hắn không thể để tình nhân của mình chịu oan ức……
Nhưng Nguyễn Miên Miên cũng chỉ thuần túy phát tiết cảm xúc bất mãn mà thôi,cũng không phải là thật sự muốn bao nhiêu tiền, không chừng chờ cô nhận được tiền thì ……
Xe chạy về phía vùng ngoại thành,Nguyễn Miên Miên càng nhìn càng thấy không thích hợp,vội vàng hỏi hắn,“Sao lại thế này?Anh dẫn tôi đi chỗ nào?!”
Mặt Lam Dạ Ảnh không chút thay đổi nói:“Nhà của tôi……”-
_-|||
Nguyễn Miên Miên nóng nảy, giận giữ nói:“Anh dẫn tôi đi đến nhà anh làm cái gì?! Điên à,tôi không đi đâu?!”
Lam Dạ Ảnh cũng không để ý tới cô,giẫm nhanh lên chân ga,một đường hướng thẳng về phía nhà mình……
Có Trời biết, bụng của hắn nén một ngọn lửa khí,còn bị cô gái này chọc đến dường như muốn hộc máu, làm sao có thể không dập tắt lửa được……
“A……” Nguyễn Miên Miên bị hắn dọa đến sắc mặt tái nhợt, nắm chặt tay vịn,nhìn xe chạy gần như tốc độ ánh sáng,trước mắt chỉ còn một đạo bạch quang hiện lên ,bộ cô đang đi du lịch sao?!
“Két……” Một tiếng, xe rốt cục ngừng ở phía trước một nhà xây dựng theo kiến trúc châu âu……
Nguyễn Miên Miên nôn khan một tiếng, hai chân nhũn ra bứơcxuống xe, lại thêm một trận nôn khan,sắc mặt cô tái nhợt,mẹ ơi,bộ tên Lam Dạ Ảnh này mới ăn hỏa dược sao?!
Trời ơi!Hù chết cô a, hắn không sợ chết phải không?!Chạy nhanh như vậy làm cái gì?!
Lam Dạ Ảnh mặt không chút thay đổi túm lấy áo của cô đi vào trong nhà……

60-Đi thì đi,cần gì hung dữ như vậy ?



“Thiếu gia……” Quản gia vội vàng đi ra nghênh đón, nhìn dáng vẻ thân mật của bọn họ,quản gia đầu tiên là mở to hai mắt rồi sau đó lập tức cúi đầu xuống.
Sắc mặt của Lam Dạ Ảnh vẫn như cũ cứng ngắc kéo Nguyễn Miên Miên đi vào đại sảnh, lạnh nhạt nói:“Bởi vì đi tìm cô,tôi ngay cả cơm trưa cũng không có ăn, đều là lỗi của cô, bây giờ…… Cô đi vào bếp làm phần ăn cho tôi……”
[⊙o⊙] a!
Quản gia ngây ngẩn cả người, thiếu gia đây là đang làm cái gì?!Trời a……
Lam Dạ Ảnh liếc mắt hắn một cái,mặt đen, rất mất mặt a, lập tức có ý bảo hắn đi xuống, quản gia lập tức mặt mày xám xịt đi khỏi ……
Sắc mặt Nguyễn Miên Miên còn trắng bệch,vừa nghe lời hắn nói dường như muốn tức chết,đây là lời nói của người sao?! Quá độc ác,cô bị dọa thành như vậy , hắn còn có thể nói lời tàn nhẫn như thết,rất đáng giận nha……
Biến thái!!
Ác ma……
Nguyễn Miên Miên chau miệng, nói:“Không cần, là chính anh tự nguyện tới tìm tôi ,tôi lại không ép anh hơn nữa anh lái xe nhanh như vậy,đem toàn bộ cơm trưa của tôi ói ra hết tôi còn chưa tìm anh tính sổ………”
Lam Dạ Ảnh đen cả mặt,tiến đến gần mặt cô, uy hiếp nói:“Cô đi hay không đi!?”
Ánh mắt ác ma tràn ngập sát khí của hắn,còn phun hơi thở lên trên mặt cô,có một mùi tanh giống như muốn ăn thịt người,như là dã thú muốn cắn lên cổ của cô….
Nguyễn Miên Miên cả người run rẩy, yếu ớt rụt lại cổ,chán nản thầm nói:“Đi thì đi,cần gì dữ như vậy?”
Cô run rẩy đứng lên,có chút vô lực,con mẹ nó, ăn cơm xong thì đi?!
Hắn không thể nào mang cô tới nơi này chỉ có thể làm cơm trưa cho hắn?! Nguyễn Miên Miên không rõ cảm xúc lúc này, theo bản năng cô liếc nhìn sang ánh mắt hắn,trong lòng sợ hãi,con ngươi đỏ ngầu a, rất dọa người a………
Hai chân Nguyễn Miên Miên mềm nhũn, mặt màyxám xịt đi vào nhà bếp .
Đầu bếp thấy nàng đi vào,có chút phát mộng, Nguyễn Miên Miên được bọn họ chỉ dẫn cuối cùng bưng ra một phần mì ý…….
Nhưng mà người đó đã không thấy trong đại sảnh .
Quản gia vội vàng đi lên nói:“Thiếu gia vào trong phòng ngủ,thiếu gia kêu cô đưa cơm trưa đến phòng ngủ…….”
Nguyễn Miên Miên trong lòng hoảng hốt, đem đĩa mì ý đưa cho quản gia nói:“Ông mang đi tốt hơn……”
Quản gia lui về phía sau từng bước, trấn định nói:“Thiếu gia chỉ muốn cô đem tới……” Quản gia im lặng xem xét khắp người cô, âm thầm cảm thấy không đơn giản,chỉ sợ thiếu gia và cô ấy…… Có quan hệ gì?!
Thiếu gia là từ trứơc đến giờ không dẫn con gái về nhà ……


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận