41-Trêu chọc Nguyễn Miên Miên
Nguyễn Miên Miên thấp giọng rên rỉ,ánh trăng rọi vào cô phát hiện áo ngực của mình không biết lúc nào mở rộng ra,hai gò ngực cô dường như lộ hết ra ngoài…. Cô sửng sốt, vừa tức giận vừa buồn cười gõ nhẹ một cái lên đầu sắc miêu,cũng không biết tại sao nó lại thích vị trí này?!
Sắc miêu thật sự là thích chiếm tiện nghi nha……
Vậy mà…… nó lại linh hoạt né tránh,con ngươi như hiểu được ý người ……
“Sắc miêu……” Nguyễn Miên Miên mặc dù có chút ngại ngùng nhưng cũng cao hứng“Ngươi chạy đi nơi đâu !Hôm nay ta tìm đủ chổ mà không tìm được ngươi……”
“Meo meo ~~” Miêu miêu lại chọc ghẹo lên hai điểm nhạy cảm trước ngực cô,con ngươi xanh biết lóe ra ánh sáng tà mị chọc ghẹo đến Nguyễn Miên Miên dở khóc dở cười ôm lấy hắn vào trong lòng,sờ sờ lông của hắn nở nụ cười khanh khách.
Lại không dám cười quá lớn tiếng,mẹ cô nằm bên cạnh đang ngủ rất ngon.
Thật ra là Lam Dạ Ảnh ở nhà quá nhàm chán, buổi tối lại ngủ không được lại lo lắng cô gái này ở nhà có gặp chuyện gì không, lại sợ cô ngày mai cô không đi làm, nói rõ hơn là hắn chưa suy nghĩ liền lén lút đi vào….
Nhưng mà,lại phát hiện bên cạnh cô còn có thêm một người,cho nên hắn không thể làm gì khác hơn là biến thành mèo con chui vào trong ngực của cô …
Ai, thật sự là khó chịu a……
Hai tay của hắn nắm chặt hai điểm trước ngực cô rất thích thú nha!Lam Dạ Ảnh nheo mắt nghĩ xấu xa,hai móng vuốt không tự chủ được ấn mạnh lên hai điểm đó rồi sờ soạn chung quanh,mềm mại quá…
Lam Dạ Ảnh phát giác bản thân thật sự chưa thỏa mãn dục vọng ……
Nguyễn Miên Miên cũng không để ý, chỉ là vuốt nhẹ lông nhẹ giọng hỏi hắn,“Đói bụng không? Ngươi cuối cùng là trốn đi đâu hả? Có phải cả ngày nay chưa ăn gì không ?!”
Cô tự động xuống giường,sợ đánh thức lão mẹ cho nên nhẹ nhà,sau đó men theo cánh cửa đi đến phòng bếp đi tìm đồ ăn iêu miêu……
Mở ra tủ lạnh cô lấy một ít bánh bích quy đi ra,cúi đầu xuống mới phát hiện không chỉ riêng hai móng vuốt của sắc miêu này,ngay cả đầu cũng hận không thể vùi vào bên trong ngực cô…..
Cô cũng không nén được mặt đỏ lên, gõ một cái lên đầu miêu miêu oán hận nói:“Sắc miêu, cũng biết đùa giỡn ta ……” Cô kéo lại quần áo, đem nó ôm ở trên đùi tay cầm bánh bích quy đưa đến miệng hắn……-
_-|||
Lam Dạ Ảnh một đầu hắc tuyến, xem ra,cô ta thật sự xem đem hắn trở thành mèo nhưng mà hắn vẫn hé miệng ăn một chút, giòn giòn , ngọt lịm ,mùi vị xem như không tệ……
Nhưng mà hắn càng muốn ngắm vị trí xinh đẹp của cô,ví như,hiện tại móng vuốt của hắn không an phận thăm dò giữa hai chân của cô ..càng lúc càng sâu….
42-Ngày mai phải ăn sạch cô
Hô hấp không ổn định, hắn thật muốn biến thành hình người đem cô ôm đến trên giường ấn xuống,hắn lại muốn cô……
Lam Dạ Ảnh vẫn tiếp tục động tác,cả bản thân cũng không biết vì sao mình lại như vậy? Từ trứơc cho tới bây giờ bản thân hắn không bao giờ nhớ nhung thân thể đàn bà quá…
Lam Dạ Ảnh thầm khinh bỉ chính mình,đúng là không khá lên chút nào!
Nguyễn Miên Miên chân cảm giác có lông sờ lên, ngứa ngứa tê tê ……
Cô liếc mắt nắm lấy hai móng vuốt kéo ra,khó chịu mở to hai mắt trừng sắc miêu nói:“Sắc miêu tại sao đùa giỡn với người khác như vậy? Ngươi là mèo, là mèo, hiểu không?!”
Mèo không thể đối với người sinh ra tà niệm nha, Nguyễn Miên Miên cảm thấy mệt mỏi bởi vì cô cảm nhận được hô hấp của sắc miêu ngày càng gấp gáp, nhất là tròng mắt xanh mượt làm cho Nguyễn Miên Miên cảm giác đúng là quỷ dị cực kỳ……
“Ngươi rốt cuộc là mèo gì a? Mèo Ba Tư?” Nguyễn Miên Miên nhíu mày, bất đắc dĩ nói:“Đã vậy còn quá thông minh nha?!”
Thật ra là con mèo này đang đùa giỡn cô….
_-|||
Nguyễn Miên Miên cảm thấy chính mình thật sự là mộng du mới có thể nghĩ như vậy……
Cô vuốt lại lông nó ,có chút buồn rầu, buổi tối ngủ như thế nào đây?!Đành ôm đến ngủ trên giường?!
Miêu miêu nhắm mắt lại có chút ảo não cực kỳ, nhất là hiện tại hắn đang nóng lòng muốn thử nhưng cũng cảm thấy lo lắng băn khoăn…
Đạo hạnh của hắn mới ba mươi năm còn không cũng đủ để hắn nông nổi ? Ngay cả mở kết giới, hắn còn có điểm khó khăn……
Hắn ngoại trừ biến thành nguyên hình ra còn linh lực hắn trên cơ bản chỉ có một nửa,hắn còn không có tu luyện tốt cho nên thường xuyên biến thành nguyên hình,cũng là bởi vì hắn do người và hồ kết hợp sinh ra nên gien vô cùng không ổn định….
Hắn đau đớn hít thở cảm thấy thật sự thực khó khăn.
Nguyễn Miên Miên ngáp một cái có chút mệt mỏi,cô đáng lý muốn tắm cho nó nhưng trên người nó sạch sẽ mà cô cũng luời tắm rửa, cho nên trực tiếp ôm mèo con lên giường ngủ….
Lam Dạ Ảnh đang gặp khó khăn còn Nguyễn Miên Miên lập tức chìm vào mộng đẹp,hắn đành chui trong ngực cô, muốn ăn lại ăn không được……
Thật sự là dày vò!!
Hắn vù vù thở hổn hển, đã lâu đã lâu…….
Âm thầm cắn chặt răng, ngày mai…… Chờ cô đi đến công ty, hắn nhất định ăn cô sạch sẽ……
Cô gái này……phải là của hắn.
43-Đi mua vài bộ quần áo
“Miên Miên…… rời giường mau……”
Nguyễn Miên Miên mơ mơ màng màng nghe thấy tiếng của mẹ kêu to,Nguyễn Miên Miên vừa mở to mắt liền nhìn thấy mẹ nổi giận đùng đùng đem chăn của cô xốc lên,Tay chống ngay hông mở to mắt nhìn chằm chằm Nguyễn Miên Miên nói:“Con còn không đứng lên? Muộn rồi ……”
Nguyễn Miên Miên bất đắc dĩ bĩu môi nói:“Mẹ,con hôm nay không đi làm,nghỉ phép……”
“Nghỉ phép?Nghỉ phép gì hả? Hôm nay cũng không phải cuối tuần……” Mẹ nguyễn giọng nói cực sắc nhọn làm cho Nguyễn Miên Miên đau đầu kịch liệt .
Mẹ đang làm cái gì? Vì sao a vì sao?!
“Con hôm nay xin phép rồi ……” Nguyễn Miên Miên kẹp lại chăn muốn tiếp tục ngủ..
Mẹ Nguyễn hầm hầm lại đem chăn xốc lên giận dữ nói:“Thất tình có cần thiết không cần đi làm không? Đứng lên, đi làm đi không nên để bộ dạng ốm yếu như thế này……”
Nguyễn Miên Miên khó khăn cực kỳ,ngáp một cái nói:“Mẹ,con không vì thất tình mà thương tâm,chẳng lẽ các cô gái trên đời này nên vì một người đàn ông không ra gì khóc hết nước mắt sao?Không cần như thế đâu con chỉ muốn ngủ,con xin phép rồi…….”
[⊙o⊙] a!
Mẹ Nguyễn nổi giận,“Nha đầu chết tiệt kia,con không có ai lấy thì coi như xong,bây giờ còn bày đặt xin phép nghỉ ngơi?Thật sự là hoang đường……”
“Mẹ ~~” Nguyễn Miên Miên một đầu hắc tuyến,chẳng lẽ không yêu sẽ bị mẹ cô bức thành như vậy sao?Đáng sợ hơn là ngay cả ngủ một giấc cũng là sai……
Hu….hu……
Thật ra là trong lòng mẹ nguyễn lo sợ nhất là thấy được bộ dáng không sao cả của Nguyễn Miên Miên,con bé không lo cho chuyện chung thân đại sự của mình nhưng mẹ nguyễn lại sốt ruột,cơn tức cứ đi lên……
Ghét nhất là không ai thèm lấy coi như xong,ít nhất trong công việc phải có thành tựu nha nhưng mà nha đầu chết tiệt này…… lại muốn trốn việc……
Người cùng khu với bà nói ra nói vào thì như thế nào,con gái của bà đàn ông không ai muốn,chuyện quan trọng là sự nghiệp cũng không có,rất mất mặt nha…….
Sau này già nua không biết mặt mày để ở đâu.
Mẹ nguyễn càng nghĩ càng hoảng,nhanh tay cầm cổ áo của con gái lên nói:“Cho dù đã xinh phép,dù sao hôm nay buổi trưa cũng đi xem mắt,bây giờ ngồi dậy rửa mặt chải đầu,ăn điểm tâm, sau đó đi ra ngoài mua mấy bộ quần áo,dáng vẻ của con như vậy làm sao gặp người ta nha?”
Mẹ nguyễn nhìn đầu tóc rối lọan của cô,chỉ tiếc rèn sắt không thành thép……-
_-|||
Nguyễn Miên Miên bất đắc dĩ đứng lên,cô biết cãi lại là không có khả năng ……
Không ai thèm lấy, tại sao mẹ có thể ghét cô như vậy,Hu hu…… Ngay con của mình sinh ra cũng ghét bỏ ….hu hu……..
Cô đi vào phòng vệ sinh sửa soạn một chút,lại ý thức được buổi sáng không có nhìn thấy mèo con……
Nguyễn Miên Miên tìmchung quanh, lại là không tìm được,cô một đầu mồ hôi lạnh,mèo con chết tiệt kia chỉ xuất hiện lúc nửa đêm sao? Biến Thái a !!!!!!
44.Không bằng trực tiếp cởi hết
Bị mẹ cô ấn xuống bàn cơm ăn điểm tâm,sau đó cô mặt mày xám xịt cằm chiếc túi đi theo mẹ ra cửa….
Vừa đến nơi,mẹ cô thật sự là hăng hái, lúc này đây càng hăng hái hơn……
Nhưng mà Nguyễn Miên miên bị mẹ cô chọn quần áo hù một trận,toàn thân toát mồ hôi lạnh,cô dậm chân nói: “Mẹ!Đây là quần áo gì a ?Mặc cái này không bằng trực tiếp cởi sạch đi……”
Mẹ nguyễn liếc cô một cái ,bĩu môi nhìn quần áo, cảm giác quả thật là rất lộ liễu,phía trước là một rãnh sâu phía saau lộ ra một mảnh da thịt tuyết trắng….
Mẹ nguyễn xoa mồ hôi lạnh trán nhưng vẫn cố chấp nói:“Hừ,con hiện tại là gái ế chồng, nếu không lộ da thịt sẽ nhão.. ……”
Tuy rằng trong nội tâm bà xác định quả thật là rất lộ liễu,nhưng mà mẹ nguyễn có chết cũng không thừa nhận là quá lộ nhưng mà bà quay lại nói với người bán hàng : “Đổi cái khác thử xem…..”
Người bán hàng lại thay đổi một bộ bảo thủ hơn đưa cho Nguyễn Miên Miên.
Nguyễn Miên Miên dậm chân cắn môi,một đầu hắc tuyến,cô già như vậy sao sao? Có sao? Có sao?! Đáng ghét ……
Cô bất đắc dĩ nhìn mẹ nguyễn nói:“Mẹ,mẹ đang chào hàng con hay là bán con đây?”
Mẹ nguyễn cầm quần áo nhét vào trong lòng cô, không hờn giận nói:“Kêu con mặc thì chạy nhanh vào mặc đi,có nghe thấy không? Mẹ nói sai rồi sao? Nếu không gả, liền thật sự không ai muốn ……”
Nguyễn Miên Miên oán hận cắn răng,ngay lúc đó người bán hàng nhìn chăm chú nhìn,cô mất mặt vào phòng thay quần áo nhịn không được cô liếc mắt xem thường,cô thật sự, thật sự có chổ chịu không nổi a……
Cô mặc xong quần áo chạy nhanh ra,thấy mẹ cô ngắm thật kỹ mới quyết định,cô vội thanh toán tiền vội vàng chạy ra khỏi cửa hàng…..
Mất mặt, mất mặt,mất mặt quá đi……
Nguyễn Miên Miên quả thực không thể nhịn được nữa,nếu còn tiếp tục như vậy cô chắc chắn mắc chứng uất ức,mặc kệ thế nào cô nhất định phải thoát khỏi sự khống chế của lão mẹ,cô không thể tiếp tục như vậy……
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?!
Nguyễn Miên Miên con ngươi đột nhiên sáng ngời, nghĩ tới lần trước An Tiểu Mễ có nói qua có thể thuê một bạn trai mà……
Như vậy là có thể ứng phó mẹ cô ……
Trong lòng cô có một kế, tâm tình phức tạp vô cùng……
Mẹ nguyễn đi bên cạnh không ngừng cằn nhằn,đều trở thành dễ nghe hơn nhiều vì cô đang nghĩ tốn chút tiền muớn một người đàn ông đối phó với mẹ ,mẹ sẽ không phiền cô nửa…..
Ha ha……
Nguyễn Miên Miên len lén nở nụ cười trong lòng……
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...