37.Mẹ đi phế hắn!
Mẹ Nguyễn dĩ nhiên là phẫn nộ đến cực điểm quát to:“Nha đầu chết tiệt kia,trên giường tại sao có vết máu?Con nói chỉ thử hôn? Thử hôn,thử xong rồi lên giường luôn……giờ lại muốn chia tay,nha đầu chết tiệt này trong đầu nghĩ gì thế ? Bây giờ Con tốt nhất nên tìm đường chết a……”
Mẹ Nguyễn vừa thở vừa đuổi theo Nguyễn Miên Miên đánh.
Mẹ cô hùng dũng oai vệ cầm cái nồi thật sự là có chút dọa người nha……
Nguyễn Miên Miên chạy đến bàn ăn,cùng mẹ Nguyễn đứng đối đầu chạy vòng quanh cái bàn, một bên trốn một bên nói:“Mẹ, mẹ…… mẹ dừng lại trước nghe con giải thích……”
Cô thật muốn khóc nha,chân của cô đến bây giờ vẫn còn mệt mỏi,lại phải chạy trốn khỏi bị mẹ cô dùng nồi đánh,mạng của cô sao khổ thế hu hu…hu…
Quả thật là thở không ra hơi,cô rất mệt nhưng hai chân một khắc cũng không ngừng a a….
Mẹ Nguyễn tức giận,đôi mắt liền đỏ lên ngồi xúông ghế quát:“Nha đầu chết tiệt kia,con không phải bị hắn quăng?Có phải bị hắn đùa giỡn xong mới quăng, tức chết ta,tức chết ta,con muốn mẹ tức chết sao……”
Nguyễn Miên Miên giật mình đôi mắt cũng đỏ lên, ngồi xổm xuống bên cạnh mẹ nhỏ nhẹ nói:“Mẹ,con không có……”
“Còn nói không có?”Mẹ Nguyễn khó thở quát:“Con để ẹ kiểm tra một chút?Con không phải bị đùa bỡn thì là cái gì?Giường đó là giường của con,vết máu trên giường không phải của con thì còn của ai nửa,còn muốn cãi nửa sao…..”
Mẹ Nguyễn nói xong đi đến bới tung quần áo,Nguyễn Miên Miên sốt ruột chạy đến ngăn ngăn cản mẹ nói:“Mẹ, mẹ đừng vội, nghe con giải thích, nghe con giải thích một chút……”
Nguyễn Miên Miên đỏ mặt tía tai nói:“Mẹ xem xong cái này mẹ sẽ biết…… Mẹ ~~”
Giọng nói của Nguyễn Miên Miên cực kỳ ai oán
Mẹ Nguyễn cũng không có ý buông tha đến kéo quần áo của cô, giận giữ nói:“Cho ta kiểm tra ….kiểm tra, nếu con thật sự bị chiếm tiện nghi lại bị hắn đá,mẹ nhất định đánh phế tiểu đệ của Dương Kiến Trữ……”
“Mẹ……” Nguyễn Miên Miêm im lặng đột nhiên rống to,vội vàng rút điện thoại trong túi ra,mở loa hết cỡ đưa đến trước mặt mẹ nói:“Mẹ xem đi,xem sẽ biết,Dương Kiến Trữ dẫn một cô gái khác về lêu lõng…… vết máu trên giường là do bọn họ để lại,con ngày hôm qua tức giận đánh bọn họ xong thì bỏ chạy,rồi căn dặn mọi người thay đổi ổ khóa đến giờ mới trở về…….”
Nguyễn Miên Miên giọng nói bình tĩnh trình bày hợp tình hợp lý, nhưng mà chỉ có chính cô biết trong lòng cực lo lắng,hai tay bấu chặt vào nhau….
Mẹ Nguyễn nhìn thoáng qua màn hình,cắn răng sắc mặt biến đổi thành phẫn nộ đứng lên nói:“Mẹ nó,Dương Kiến Trữ này nói muốn thử hôn rốt cuộc lại dám dẫn người con gái khác về nhà lêu lõng, hắn tốt nhất đi tìm đường chết,mẹ đi phế hắn……”
38 Mèo con của cô…..chết đói sao?
“Mẹ ~~” Nguyễn Miên Miên vội vàng kéo mẹ lại nói:“Dù sao con cũng đuổi hắn đi rồi, đàn ông như vậy không đáng để mẹ làm thế!Mẹ thử đổi góc độ suy nghĩ một chút xem,may mắn là con đã phát hiện trứơc khi kết hôn chứ nếu là sau khi kết hôn lại có phát hiện hắn có con với người đàn bà bên ngoài về sau…… Không phải càng khó khăn hơn,mẹ đừng nóng giận nữa……”
“Miên Miên a……” Mẹ nguyễn nói nhẹ “Mẹ hiểu lầm con,đều do mẹ muốn đem con nhanh chóng gả ra ngoài mới gặp chuyện như vậy……”
Đang lúc nói chuyện,con ngươi có chút hồng hồng ……
Bà thật sự không phải cố ý muốn đứng về phe Dương Kiến Trữ kia trách móc con gái mình,bà do sốt ruột nên mới làm như vậy…..
Bà và ba của Miên Miên ở nhà,lại có duy nhất một đứa con là Miên Miên nhưng mà con bé đến bây giờ vẫn chưa tìm ra ý trung nhân để kết hôn,hai người bọn họ đã ôm kế họach này nhiều năm nay……
Còn không biết muốn lùi lại tới khi nào, cho nên, mẹ nguyễn vừa mới nghe tin tức hai người chia tay bà kích động vội chạy tới….
Mẹ nguyễn nghĩ bà càng ngày càng lớn tuổi,Nguyễn Miên Miên cũng trưởng thành nếu còn như vậy thì đến khi nào con bà mới có thể gả đi?
Càng muốn lại càng có chút khổ sở……
“Mẹ……” Nguyễn Miên Miên thấy dáng vẻ của mẹ như tức cảnh sinh tình, cũng có chút sợ hãi vội vàng nói:“Con đói bụng,thật sự đã rất đói nha……”
Cô thật sự sợ mẹ càng nói càng nhiều,cho nên, mới chuyển đề tài than đói,nhưngquả thật cô đang đói lắm….
Nguyễn Miên Miên có chút đau đầu, nếu như về sau mẹ còn muốn cô đi xem mắt cô phải làm sao đây?
Mẹ Nguyễn trừng mắt sang Nguyễn Miên Miên khóe miệng giật giật,lại không đành lòng đi trách móc cô,cuối cùng cái gì cũng chưa nói bà đi vào bếp nấu cơm……
Nguyễn Miên Miên nhẹ nhàng thở ra,tạm thời thoát hiểm……^O^
Cô lau mồ hôi trên trán ,may mắn là hôm qua cô có quay lại bằng không thì thật là….
Nhưng cô nhìn thấy mẹ mình đang bận rộn trong nhà bếp,vừa thấy đây không phải cách hay……..
Mẹ cô nhất định sẽ thay đổi kế họach bắt mình đi xem mắt cho coi …… Nghĩ đến cô bị buộc đi xem mắt quá nhiều lần lỡ như có ngày vô tình gặp người đàn ông ấy…… Nguyễn Miên Miên cả người cứng ngắc……
Cô thở dài một hơi, không được, phải nghĩ biện pháp mới được ……
Nhưng hiện tại cô phải lập tức ăn xong cơm nước rồi lên giừơng nằm một chút……
Cô đứng dậy đổi ra giường khác,nhìn vết máu của mình trên giường cô thở dài một tiếng sau đó lại hít vào…..Đúng là bi kịch,thế là mình có thể tạm biệt vai diễn người phụ nữ còn sót lại…….nhưng nếu…nếu mẹ cô biết thì…….
Nguyễn Miên Miên cả người từ trên xuống đều đổ mồ hôi lạnh,cô nhất định sẽ bị lột da không hơn không kém,mẹ cô là người rất truyền thống a……
Cô dừng một chút sững sờ đột nhiên cảm thấy…… mèo của cô…… Sẽ không bị chết đói chứ?!
39-Ngày mai đi xem mắt
“Meo meo……”Cô thử học tiếng mèo kêu không biết mèo con trốn đi đâu nên cô muốn nhanh chóng tìm ra,bằng không mèo cô sẽ chết đói a……
Nhưng mà hồi lâu không có phản ứng,cô cúi xuống dưới đất ngay cả càng sàn nhà cũng không tha nhưng hoàn toàn tìm không được….
Nguyễn Miên Miên nóng nảy,cô không đến nổi mang một con mèo về để làm giàu sau đó làm cho nó chết đói,cô sẽ áy náy lắm….
Cô vội vàng chạy đến hỏi mẹ nói:“Mẹ!Mẹ có thấy một con mèo trong nhà không?Ngày hôm qua con có đem một con mèo về nhà, hôm nay tìm như thế nào không thấy ……”
Mẹ cô đang gắp đồ ăn, nghe được cô nói chuyện có chút sửng sốt nói:“Không có a…… Con nhặt được mèo con sao? Con có thời gian nuôi nó sao?!”
Nguyễn Miên Miên nhăn mặt, bất đắc dĩ nói:“Muốn nuôi cũng không nuôi được, nó chạy đâu không thấy ……”
Mẹ cô cũng không để ý, vì chuyện chung thân đại sự của Nguyễn Miên Miên thở dài một hơi đem đồ đi giặt sạch…
Nguyễn Miên Miên đau khổ nhìn bóng dáng xa dần của mẹ cô,cô thật sự rất muốn nói: Mẹ ơi, mẹ muốn con nhanh chóng gả ra ngoài thế sao?!
Tuy mẹ cô không nói lời nào nhưng cô cảm giác được mẹ rất lo lắng cho cô nha!
Cô cúi đầu đi vào phòng,cả người nằm trên giường,miệng không ngừng lẩm bẩm, vì sao a, vì sao?Cô vì sao có cảm giác tội lỗi như vậy ?!
Nếu là bị mẹ biết cô đã…… Cùng một người đàn ông…… quái lạ…… làm chuyện ấy ……
Cô chỉ có nước chờ chết thôi……
Nguyễn Miên Miên mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, quyết định cái gì cũng không nói…… Hơn nữa là đánh chết cũng không nói……
Cô chán nản bò dậy lấy chăn giường ra,đem nó nhét vào máy giặt giống như muốn khủng bố ai đó,cô bất đắc dĩ nhíu mày nói:“Lam Dạ Ảnh đáng ghét,đem hắn giặt,về sau cách cô càng xa càng tốt……”
Cô bĩu môi,sau này hắn sẽ đến tìm cô,chẳng lẽ cô không thể trốn sao….
Giặt xong ra gường cô đi ra ngoài,mẹ cô đã bày biện sẳn cơm nước,cô ngồi vào bàn ăn cơm vừa đưa một ít vào miệng.Mẹ cô nói một câu làm đồ ăn trong miệng cô chưa nuốt thiếu chút nửa phun ra….
Mẹ cô chậm rãi nói:“Mẹ vừa mới gọi cho dì, ngày mai con đi xem mắt đi.Người này là con của bạn dì con nghe nói đang làm bác sĩ đó.”
“Phụt……” Nguyễn Miên Miên vẻ mặt đau khổ,cơm ăn không nổi nữa cô bỏ chén cơm xuống,u oán nói:“Mẹ, mẹ …cho dù hắn là ai làm nghề gì cũng đâu liên quan đến con .”
40-Sắc miêu đột nhiên xuất hiện trên giường.
Hơn nữa vừa rồi tại sao cô không phát hiện mẹ gọi với dì nhỉ?Mẹ cô thần tốc như vậy sao?Cả thần không biết quỷ không hay tốc độ quá nhanh đi?!
Nguyễn Miên Miên cảm thấy vô lực đành cam chịu,cô hiện tại…… đang bị mẹ khủng bố a…..
Mẹ Nguyễn liếc cô một cái sa sầm nét mặt,vẻ mềm lòng vừa rồi hoàn toàn không thấy mà thay vào đó là vẻ mặt dữ tợn,cực kỳ giống bà mẹ sói bá đạo…hung hăng quát: “Chớ giở thủ đoạn với mẹ,con không muốn đi cũng phải đi…..”
Nguyễn Miên Miên ánh mắt rụt rè nhìn vẻ mặt của mẹ cô khủng bố như vậy,cô thực sự không nói được gì…..
“Người đó tốt lắm dì con đã chọn chắc không sai đâu, trưa ngày mai con nhất định phải đi……” Mẹ nguyễn cảnh cáo bằng ánh mắt,bà sợ con bé lại giống như lần trước chạy trốn mất,bèn lo lắng bổ sung thêm nói:“Mẹ sẽ đưa con đi đến,không thành vấn đề chứ?!”
“Mẹ ~” Nguyễn Miên Miên quả thực muốn chạy trốn,mẹ cô quá bá đạo rồi.
Vì sao lại như vậy? Cô liếc mắt sang thấy mẹ cô đau khổ như thế,cô không thể nào chống cự bất đắc dĩ đồng ý…
Điều quan trọng là trong lòng của nàng cảm thấy áy náy,Nguyễn Miên Miên cảm thấy mình đã làm ẹ cô rất thương tâm,cho nên cô không chống cự cũng không phản kháng.
Mẹ nguyễn hừ lạnh một tiếng,đem chén cơm đẩy đến tay của cô nói:“Mau ăn cơm đi những món này mẹ cố ý làm cho con đấy,đừng để lạnh……”
Nguyễn Miên Miên cúi đầu xúông tay nắm chặt chén cơm ăn thật nhanh,cô hiện tại chỉ hận không thể lập tức ăn cơm xong nhảy lên giường ngủ,sáng mai tỉnh dậy thì bệnh nặng thế là cô khỏi phải xuống giường cũng không cần đi xem mắt…ha ha…
Nhưng……
Nguyễn Miên Miên đổ mồ hôi lạnh nếu mẹ biết cô thất nghiệp, không biết sẽ có cảm tưởng thế nào không chừng sẽ càng muốn đem cô gả đi ra ngoài……
Trời ơi!Côtuyệt đối không thể nói ra……
Nhưng mà ngày mai phải đi xem mắt rồi,phải làm sao đây???
Không được, nhất định phải nghĩ cái biện pháp giải quyết chuyện này……
Cơm nước xong,cô ngủ thẳng trên giường,lỗ tai khó tránh được việc lại nghe mẹ cô lãi nhãi một hồi mới miễn cưỡng đi ngủ,Nguyễn Miên Miên loáng thoáng nghe được mẹ cô nằm bên cạnh lo lắng lên tiếng thở dài,cô càng thêm dằn vặt……
Mơ mơ màng màng cô đột nhiên cảm giác trước ngực lành lạnh,cô theo bản năng lấy tay sờ lại phát hiện có cái gì đó xù lông. Nguyễn Miên Miên kinh ngạc cả người đang nằm trên giường bật mình ngồi dậy, sau đó…… có một con mèo chồm lên, tròng mắt xanh lục sâu kín nhìn chằm chằm cô,hai móng vuốt xoa đi xoa lại trên ngực của cô,kêu một tiếng lấy lòng :“Meo meo……” Một tiếng mà……
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...