Hắn bắt đầu có một chút thắc mắc,có phải chỉ có cô mới có thể hay không?!
Lam Dạ Ảnh khép hờ ánh mắt,thỏa mãn thở dài thật lâu,mới lưu luyến trườn khỏi người cô ra……
Nguyễn Miên Miên đỏ mặt,kéo chăn qua che lại chính mình,mất mặt quá đi rõ ràng đưa cơm trưa,chính mình lại biến thành cơm trưa của hắn,thật là không cam lòng a…..
Bạo quân……
Lam Dạ Ảnh đột nhiên thấy cô suy nghĩ miên man,móng vuốt liền ôm chặt vòng eo của cô,đến gần lỗ tai cô thở khí nói:“Làm tình nhân của tôi đi!”
Hắn có chút bối rối,lúc này hắn đang trưng cầu ý kiến của cô,cùng với bá đạo ngày trước không giống nhau, Nguyễn Miên Miên ngẩn người, thật lâu sau không có hé răng……
Nguyễn Miên Miên im lặng thật lâu mới chuyển đề tài, nói:“Có muốn ăn mỳ Ý hay không? Buổi chiều anh còn đi làm mà phải không?!”
Tay đột nhiên dùng sức siết chặt vòng eo của cô,Lam Dạ Ảnh đột nhiên ngồi dậy phản ứng có chút kịch liệt,trong lòng Nguyễn Miên Miên khẽ động,thân thể run rẩy có chút sợ hãi, hắn…… Sẽ không muốn phát hỏa nửa chứ ?
Cô thật ra không phải sợ hắn phát hỏa,chủ yếu là sợ hắn trừng phạt,đây là giường của hắn nếu hắn muốn…nhớ đến lúc đó,chân của Nguyễn Miên Miên có chút nhũn ra….
Cô là thật rất sợ hắn, bị hắn đè nặng hai chân mở ra,loại cảm nhận này…… Làm cho cô cảm thấy xấu hổ ..>___<
Cô run rẩy quay đầu lại, quả nhiên thấy được hắn nửa cười nửa không sắc mặt nguy hiểm, thoạt nhìn…… Làm cho người ta cảm giác sợ hãi…… Giống như có một bàn tay vô hình đè lại trái tim của cô, hô hấp có chút khó khăn……
Thân thể Nguyễn Miên Miên run rẩy,miệng cũng run, ánh mắt trở nên đáng thương hu..hu……
Nhìn con ngươi cô giống như con mèo nhỏ bình thường đáng thương, sắc mặt Lam Dạ Ảnh đột nhiên như trầm đi,cô gái này…… Rõ ràng hắn thật sự muốn cùng cô duy trì mối quan hện trong lúc đó, vì sao cô vẫn không ngừng đùn đẩy?!
Là có ý gì chứ?!
Lam Dạ Ảnh nheo mày, cười lạnh nói:“Cô nghĩ rằng tôi đang hỏi ý kiến cô sao? Đây là quyết định của tôi hiểu chưa? Cô sẽ phải dựa theo quyết định của tôi mà làm……”
Nguyễn Miên Miên sửng sốt, nhìn khuôn mặt anh tuấn của hắn hoàn toàn nghiêm túc không có ý đùa giỡn, cảm giác có một ngọn gió lạnh thổi lên mặt……
Cô chau miệng vốn muốn nói lại, cuối cùng cái gì cũng không dám nói,cô bất lực cảm thấy tủi thân,cô rõ ràng là kẻ yếu chỉ có thể trốn tránh,hiện tại cô muốn phản khán nhưng không có móng muốt….
Lam Dạ Ảnh nhìn sắc mặt của cô,sắc mặt hắn càng u ám,cười lạnh một tiếng,sau đó xoay mình đi xuống giường,hắn lấy mì ý trên bàn đưa đến trong tay cô, không giận chỉ là nhíu mày nói “Bây giờ cô giúp tôi ăn, đây chuyện tình nhân nên làm……”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...