[⊙o⊙] a!
Nguyễn Miên Miên nhìn đúng là con “Mèo” cô nhặt về,hoàn toàn trợn mắt há hốc mồm, thật sự, dĩ nhiên là thật sự…… Cô đã đem một yêu quái về nhà a, dẫn hồ vào nhà a, mà đã đánh mất thân thể và tim……
Nguyễn Miên Miên đau lòng.
Mèo con nhảy vào trong lòng của cô, hai tay cọ xát, ánh mắt màu xanh nhìn chằm chằm cô,“Hiện tại tin chưa?!”
Có thể nói!! Có thể nói…… Nguyễn Miên Miên cảm thấy chính mình không thể hô hấp,đau khổ quá, mèo có thể nói, đã nói lên…… Hắn chính là Lam Dạ Ảnh……
Trời ơn,cô thật sự cùng hồ cộng miên.
Nguyễn Miên Miên ngã xuống trên sô pha, một chút đau xót ở đáy mắt không thể che giấu,“Anh,anh lại…… Thật là mèo sao?!”
Biết được hắn đột nhiên là dân tộc khác, Nguyễn Miên Miên đột nhiên cảm giác vô cùng thương tâm. Nhưng lại đau lòng khó nhịn,cô che ngực, hỏi chính mình,cô có phải thật sự lén lút động tâm hay không, ngay cả chính cô cũng không biết?! Cho nên,khi biết được hắn là dân tộc khác, mới có thể thương tâm như vậy……
Nguyễn Miên Miên ngay cả chính mình cũng kinh ngạc, ngoại trừ sợ hãi việc không thể tin ra,cô thế nhưng cảm thấy thương tâm……
Lam Dạ Ảnh biến thành dáng vẻ loài người, ngồi ở bên cạnh cô, thản nhiên cười,“Miên Miên,tôi biết ngay từ đầu cô sẽ khó có thể chấp nhận nhưng mà tôi thật sự muốn phong cô làm hồ Vương phi, qua mấy ngày nữa, tôi muốn thừa kế vương vị, tôi hy vọng cô và tôi có thể ở cùng một chỗ……”
Nguyễn Miên Miên sợ hãi ngẩng đầu, nhìn ánh mắt hắn dịu dàng như nước,“Không, không được…… Tôi mới không cần ở cùng miêu nữ thỏ nữ ở cùng một chỗ nha……”
Bọn họ là…… Là yêu quái a?! Hơn nữa tràn ngập thù địch.
Một chút thất vọng lướt qua đáy mắt của hắn, Lam Dạ Ảnh dừng lại một chút, hỏi,“Vậy cô muốn tôi ở lại thế giới loài người sao? Vậy thì làm đàn bà của tôi, tôi là Lam Dạ Ảnh, nhà họ Lam về sau cũng là của tôi,cô về sau sẽ là Lam phu nhân……”
Nguyễn Miên Miên ngẩn ra, hỏi,“Vậy Lam Dạ Hiên và Lam Tư Thần cũng là hồ ly?!”
Trời ơi…… An Tiểu Mễ bên kia……
Sắc mặt Lam Dạ Ảnh trầm xuống,“Cô gặp qua bọn họ?!”
Nguyễn Miên Miên chẳng quan tâm việc khác liền gật đầu.
Lam Dạ Ảnh lắc đầu,“Không phải, bọn họ là người……”
“Bọn họ không biết anh……” Nguyễn Miên Miên muốn chứng thực cho hắn thì Lam Dạ Ảnh gật đầu, cô kỳ quái hỏi,“Vậy mấy người rõ ràng là anh em……”
Lam Dạ Ảnh cười lạnh,“Cô không biết trên đời này còn có ngừơi cùng cha khác mẹ sao?!”
Nguyễn Miên Miên kinh ngạc há miệng to,“Rốt cuộc ai là kẻ thứ ba,là mẹ anh hay là mẹ hắn a?!”
Lam Dạ Ảnh lạnh lùng liếc mắt cô một cái,“Tuổi của tôi lớn nhất,cô nói đi?!”
“Sao a……” Nguyễn Miên Miên ngu ngốc dường như gật gật đầu, nhìn Lam Dạ Ảnh chợt lóe lên bi thương và thù hận,“Vậy cha anh biết mẹ anh là…… Hồ tiên sao?!”
Lam Dạ Ảnh hừ lạnh một tiếng,“Hắn đương nhiên biết, nếu không phải như thế, hắn mới sẽ không cưới cô gái kia,ông già đáng ghét,vậy mà mẹ tôi yêu ông ấy, tôi……”
Lời chói còn lại hắn không muốn nói nhưng mà Nguyễn Miên Miên có thể biết tình hình phức tạp cỡ nào.
Thật ra cô cảm thấy hắn thật đáng thương, vừa sinh ra, mẹ hắn liền tận mắt thấy cha của hắn người đàn bà khác, vừa sinh ra đã là hồ tiên,dù cho có muốn cũng không thể thay đổi?!Bởi vì trong lòng có yêu, ngay cả hận cũng không thoải mái……
Lam Dạ Ảnh lạnh lùng hừ một tiếng,“Mẹ nhìn thấy tôi càng lớn, càng muốn làm phu nhân chính thức của ông ấy, cô có biết, hồ tộc của chúng tôi có thể sống mấy trăm hơn một ngàn năm nhưng mà lòai người không đợi được, mẹ tôi không muốn đợi đến hắn thành người sắp chết,sợ không kịp, hừ, một ông lão già nua thì có gì tốt ……”
Nguyễn Miên Miên không nói gì, nhân loại có sinh lão bệnh tử, đối bọn họ mà nói là đều không thể tưởng tượng được?!
Cô đột nhiên kinh ngạc, nghĩ đến chính mình lập tức sẽ già đi, chết đi, mà hắn vẫn như vậy,A…… Thật là kỳ quái!! Cô sợ hãi, càng cảm thấy bọn họ không thích hợp.
Sau này sẽ kinh khủng đến cỡ nào?!
Nguyễn Miên Miên hóa đá.
Lam Dạ Ảnh ôm lấy cô, giống như đoán được suy nghĩ của cô,“Cô gái ngốc,tôi sẽ cho cô và tôi cùng già đi, tuyệt đối không để cô rời tôi trước……”
“Sao?!” Nguyễn Miên Miên đổ mồ hôi lạnh.
Trong ánh mắt của Lam Dạ Ảnh tất cả đều là mê luyến, câu nói tiếp theo, không nói, trên tay hắn có một viên đan dược, đây là viên thuốc mẹ muốn đưa cho Lam Thiên uống, mẹ hắn vốn muốn cùng Lam Thiên sống cho đến già nhưng mà cho đến khi hắn muốn kết hôn với người khác, bà mới tỉnh táo lại……
Mang theo hắn trở về yêu giới nhưng mà ba mươi năm đi qua, mẹ hắn vẫn yêu quên không được…… Muốn thừa dịp hắn chưa có đi gả một lần,có thể làm người phụ nữ chân chính của hắn.
Trước kia Lam Dạ Ảnh không biết, mẹ hắn vì sao cố ý như thế, vì sao có một đại tiên nhóm điểu theo đuổi của cũng không chịu, lại chú ý đến một người phàm, mà hắn lại gặp được Nguyễn Miên Miên, cũng dần dần hiểu được, trên đời này nhiều việc cần lý do, nhưng mà tình cảm thì không có……
Gíông như một vị độc dược, mẹ hắn lâm vào trong đó không thể tự kềm chế, yêu say đắm, không có cách nào đi ra, rất đau…… Cũng rất ngọt ngào.
Nhưng mà,Lam Dạ Ảnh không muốn biến thành như vậy, hắn múôn giữ chặt Miên Miên, cho nên hắn muốn lựa chọn thi thố, làm cho chính mình mau chóng tiến vào lòng của cô……
Nguyễn Miên Miên bị ánh mắt của hắn nhìn mà mồ hôi chảy ròng ròng,đó là một ánh mắt cương quyết rồi lại dịu dàng như nước, giống như có năng lực hấp dẫn cô đi vào……
“Nhưng mà……” Nguyễn Miên Miên có chút luống cuống nói,“Tôi cảm thấy,anh đi phá rối gia đình người ta quả thật không tốt, huống hồ, cô gái kia là vô tội nha……”
Lam Dạ Ảnh nhíu mày,“Bà ta vô tội, nhưng mà Lam Thiên không phải, Lam Dạ Hiên không phải……”
[⊙o⊙] a!
Lam Dạ Ảnh cười lạnh một tiếng,“Lam Thiên và Lam Dạ Hiên đều biết mẹ tôi tồn tại, đáng tiếc……” Lam Dạ Ảnh hừ lạnh một tiếng, nói:“Tôi phải phải giúp mẹ tôi hoàn thành tâm nguyện, khiến cho Lam Thiên phải chịu hậu quả……”
Cả người của Nguyễn Miên miên nổi da gà.“Anh tính làm gì?! Anh muốn trả thù như vậy, làm cho tôi cảm thấy sợ hãi, đây vốn là ân oán đời trước,anh không cần tham gia,tôi tin là mẹ anh cũng không bằng lòng thấy anh như vậy,bà ấy sẽ đau lòng……”
Lam Dạ Ảnh không hé răng, nhất thời nhắc đến mẹ, hắn liền chán nản, mẹ hắn hết lần này đến lần khác không chịu đi phá rối bọn họ, rõ ràng chính mẹ múôn trả thù người đàn ông kia.
Nguyễn Miên Miên thấy hắn có chút buông lỏng vội khuyên nhủ:“Anh cần gì chứ? Không cứ quấn lấy nhau, với lại không phải cùng mẹ, dù sao hai người cũng là anh em cho nên không cần tranh cãi tiếp ……”
Lam Dạ Ảnh đột nhiên nở nụ cười,“Cũng đựơc chỉ cần cô chấp nhận kết hôn với tôi,theo tôi về thế giới hồ ly……”
“Cái gì?!” Nguyễn Miên Miên nghẹn lời, ánh mắt bắt đầu trốn tránh,“Tôi còn chưa nghĩ tới, huống hồ ai muốn gả cho anh chứ ……”
Là hồ ly a, hồ ly……
Lam Dạ Ảnh đột nhiên ôm lấy thân thể mềm mại của cô, cười tủm tỉm xoa bụng của cô cười nói:“Có lẽ trong bụng của cô đã có con của anh,anh không thể để cho con của anh lưu lạc bên ngoài được nha?! Kết hôn đi?!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...