Thặng Nữ Pk Tổng Giám Đốc Lưu Manh
Nguyễn Miên Miên suy nghĩ miên man,hắn còn cho mình còn sức quyến rũ vô hạn có phải hay không? Trời ơi Đã bị cô bỏ,còn tự cho là đúng dám đi đến phía cô sao?!
Hắn hẳn là giống như cẩu thì đúng hơn,tốt nhất không cần xuất hiện ở trước mắt cô, vừa rồi đụng phải cô đáng lý mặt mày nên xám xịt chạy trốn mới phải…… nhưng hắn còn dám tới nói chuyện cô, mẹ kiếp……
Lam Dạ Hiên hòa nghi nhíu mày quay đầu lại nhìn hai mắt bọn họ,Dương Kiến Trữ không chú ý tới người đàn ông bên cạnh cô, trong ánh mắt của hắn chỉ còn lại có một mình Nguyễn Miên Miên diễm lệ,“Miên Miên,cô tại sao lại ở nơi này, thật khéo nha……”
Vẻ mặt dối trá kia thật đáng chết.
Khóe miệng của Nguyễn Miên Miên cô rút,cô tuyệt không chờ mong sau khi chia tay người yêu lại gặp mặt ở bữa tiệc. Cho nên cô nhìn cũng không muốn nhìn liếc mắt hắn một cái nói:“Đúng là khéo ý, nếu biết anh ở trong này tôi có chết cũng sẽ không vào, gặp một người như vậy…… Thật sự là không có ý nghĩa cực kỳ……”
Vẻ mặt Dương Kiến Trữ cứng đờ, lập tức nói:“Miên Miên,cô nghe tôi giải thích……”
“Giải thích cái gì?!” Nguyễn Miên Miên khinh thường vẫn lườm hắn không tha,“Bạn gái của anh đâu?! Không phải là quăng anh rồi chứ?! Đúng rồi, lần trước tôi còn đụng phải người đó, hình như là đang khoát tay cánh tay tên đàn ông khác, nhưng thôi…… Loại đàn ông như anh thì bất cứ cô gái nào cũng đều lựa chọn rời đi……….”
“Miên Miên……” Dương Kiến Trữ không ngờ cô ngày thường luôn dịu dàng,bây giờ miệng lại trở nên độc ác như vậy, trong lúc nhất thời có chút sượng mặt.
“Chuyện quá khứ nhắc tới làm gì?!” Dương Kiến Trữ lúc này mới chú ý tới người đàn ông bên cạnh cô,vẻ mặt hắn cực kỳ quái dị, đột nhiên tiến lên từng bước nói:“Miên Miên anh có thể nói với em một mình được không?!”
“Một mình?!” Nguyễn Miên Miên vốn muốn ngăn chặn lời hắn nói, nhưng mà nhìn vẻ mặt thiên biến vạn hóa của hắn, lại múôn chỉnh hắn một chút, Nguyễn Miên Miên cũng hoài nghi chính mình, có phải đối với người phản bội cô đang có ý trả thù tâm?!
Cô khi nào trở nên nhỏ mọn như thế.
Cô quay đầu nhìn Lam Dạ Hiên nói:“Em nói với anh ấy hai câu……”
Nhất thời cảm giác tay người bên cạnh hơi căng thẳng, Nguyễn Miên Miên xoa dịu nhìn hắn cười,“Không có quan hệ, chỉ là nói nói mấy câu mà thôi……” Trong con một số ý xấu hiện lên, làm cho Lam Dạ Hiên thật múôn nghĩ những đều mình thấy đều là ảo giác……
Hắn cuối cùng gật gật đầu, tuy rằng đối Dương Kiến Trữ tràn ngập đề phòng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...