Tháng Năm Ngọt Ngào

Cát Vi Dân sinh ra đúng thời điểm cơn gió xuân cải cách thổi đến đại địa Thần Châu, cũng là lúc bắt đầu chính sách kế hoạch hóa gia đình. Một nhà chỉ được sinh một đứa nhóc, vô cùng quý giá, sinh con gái đã nâng niu như châu tựa bảo, không cần nói đến nếu sinh con trai.

Cha mẹ Cát Vi Dân đều là công nhân bình thường, cha Cát làm công ở xưởng đồ hộp, mẹ Cát là nhân viên bán vé cửa ở công viên, thu nhập cũng không cao, chỉ có hai người thì sống vừa đủ, thêm một đứa con là sẽ trở nên túng thiếu ngay.

Cho nên năm đó khi mẹ Cát phát hiện mình mang thai ngoài ý muốn thì thật sự rất do dự, tiền lương hai người gộp lại vẫn ít như thế, hết tháng cũng dư không được mấy đồng, thêm một miệng ăn nữa thì sao mà nuôi được a? Cha Cát ở quán rượu sau một bình rượu xái Hậu Hồng thì quyết định: sinh! Sao mà không nuôi nổi chứ, lúc trước cha tôi không phải cũng đã nuôi được bảy thằng con trai đó thôi?

Ngay cả Cát lão gia cũng lên tiếng: sinh! Sinh ra rồi tao chăm cho tụi bây!


Cát Vi Dân ra đời dưới kết quả ưu thế suýt sát hai phiếu áp đảo một phiếu, hơn nữa còn vinh quang trở thành nhất mạch hương khói ba đời Cát gia; Cát lão gia tuy rằng sinh bảy người con trai nhưng sáu anh em của cha Cát đều kì quái mà liên tiếp sinh toàn con gái, mãi đến khi Cát Vi Dân mang theo bình trà nhỏ cất tiếng khóc chào đời, lão gia mới thở phào một hơi: cuối cùng cũng có một cái công đạo với liệt tổ liệt tông a!

Vì vậy nên dù rằng Cát gia gia cảnh thường thường, Cát Vi Dân sau khi sinh ra lại chưa từng chịu qua khổ cực nào, Cát Vi Dân cùng những đứa con một khác sinh ra ở thời kì này đều được gọi là “thế hệ đại mật đường”. Cha Cát mẹ Cát thắt lưng buộc bụng kiên cường mà yêu thương cậu, mình phải ăn rau cũng muốn con được ăn thịt, mắt mở trừng trừng cầm mấy tháng tiền lương đến nộp cho trung tâm huấn luyện cờ vua hội họa, lo sợ con mình bị chậm chân rớt khỏi tốp xuất phát; Cát lão gia nhìn Cát Vi Dân cũng là hai con mắt tràn ngập ánh hiền từ, yêu thương mà xoa đầu cậu nói, “Vi Dân à, muốn cái gì cứ nói với ông nội. Muốn xe đạp à? Được, chờ ngày mai ông nội mua cho con nha.”

Thế nhưng tuy mẹ Cát từ khi Cát Vi Dân lên ba đã mua cuốn “Làm cách nào bồi dưỡng thiên tài” mỗi ngày đều nghiên cứu, tuy cha Cát mỗi cuối tuần đều lấy xe đạp chở Cát Vi Dân chạy từ lớp phụ đạo viết văn sang lớp huấn luyện Olympic toán đến lớp kĩ năng này nọ, tuy Cát lão gia luôn xoa đầu Cát Vi Dân mà khen ngợi, “Đứa nhỏ này vừa nhìn là thấy có linh khí”, Cát Vi Dân vẫn là thường thường không gì nổi trội mà lớn thẳng đến năm 16 tuổi.

Cát Vi Dân trong chuyện học thì không thể nói là không chăm chỉ, nhưng thành tích học tập của cậu luôn dừng lại ở vị trí giữa lớp; vóc dáng Cát Vi Dân cũng thuộc loại tầm tầm, không quá cao nhưng lại có một đôi chân dài cân xứng, nghe nói là như vậy thì sẽ có khiếu trong môn chạy cự li dài, nhưng thành tích chạy 1000m của Cát Vi Dân lại vĩnh viễn chỉ đến khoảng giữa của mọi người; ngoài ra, Cát Vi Dân có thể hát khá nhiều ca khúc thịnh hành không lạc giọng hay trật nhịp, nhưng giọng hát cũng không được xem là xuất sắc, cậu không hướng nội nhưng cũng chẳng hướng ngoại, có bạn bè, nhưng vẫn không thân đến mức đồng cam cộng khổ. Nói tóm lại, đây là một thiếu niên bình thường đến không thể bình thường hơn.

Cũng may là cha Cát mẹ Cát nuông chiều con, không cầu cao này nọ, chẳng ham dồn ép đào tạo cậu thành thiên tài, cũng không bắt cậu chong đèn hăng hái chiến đấu đến 3 giờ khuya để cuối kì đăng tên bảng vàng. Cát Vi Dân cứ trong hoàn cảnh sung sướng như vậy mà lắc lư từ lớp 10 lên 11.

Đương nhiên, Cát Vi Dân cũng có điểm hơn người. Đầu tiên là diện mạo của cậu, cha Cát không thể nói là anh tuấn, mẹ Cát cũng chẳng phải quốc sắc thiên hương, nhưng Cát Vi Dân từ nhỏ đã đặc biệt đáng yêu – sở dĩ Cát lão gia nhìn thấy linh khí ở Cát Vi Dân, nhiều khả năng là vì đôi mắt đen láy, linh động khác thường làm người ta yêu thương không hết. Nếu nhất định muốn miêu tả diện mạo cậu, chỉ cần nghe một chút những lời bàn tán về Cát Vi Dân khi mới vào cấp 3 của vài nữ sinh là được:

“Nhìn xem nhìn xem, có một bạn nam siêu đẹp trai cỡ tuổi chúng ta kìa, nhìn giống y như Hoa Trạch Loại trong “Hoa viên lưu tinh” ý!”


Một điểm xuất chúng nữa của Cát Vi Dân là tính tình của cậu. Thật ra cũng không thể nói là cậu hoành hành ngang ngược, Cát Vi Dân cùng thầy cô và bạn cùng lớp ở chung với nhau khá là hòa hợp vui vẻ, nếu thoạt nhìn thì không thể không nghĩ rằng đây là một cậu học trò ngoan, nhưng nếu không cẩn thận chọc trúng tử huyệt của cậu thì, không cần nói, sẽ trở mặt với tên đó ngay lập tức. Ngày đầu tiên huấn luyện quân sự khi nhập học, Cát Vi Dân bởi vì một thằng dám giễu cợt nhà cậu là gia đình công nhân vô văn hóa mà đẩy người ta xuống đất hung hăng đánh nhau một hồi. Mấy cô nữ sinh từ đó về sau đã tiêu tan hết hy vọng với cậu, ai mà chịu được một cậu bạn có gương mặt của thần tượng thô lỗ cưỡi trên người một tên khác, miệng đầy mấy câu thô tục “Ông mày #$^$^#” cơ chứ?

Cát Vi Dân dưới sự bảo bọc che chở vô độ của cả nhà mà lớn dần đến 16 tuổi. Lúc sắp bước sang tuổi 17, cậu và Cao Tân gặp nhau.

*Hoa Trạch Loại ca ca*

~*~*~*~

Thế là sau nhiều ngày dìm hàng, Tháng năm ngọt ngào cũng được thả kho *tung bông*


Thiệt sự là dạo này rất bận quá bận siêu bận. Nhiều chuyện xảy ra. Dù toàn là chuyện tốt nhưng mà vắt giò lên chạy thì rất là đau chân với cả đau cổ =))

Một chuyện tốt đáng được ăn mừng là, giữa tháng 10 bạn Vy sẽ đi Nhật >v< Đi du hí trong 6 tuần thôi, nhưng nghe đồn là vẫn phải sáng sáng đi học chiều mới được bay nhảy 8-> Nếu bạn nào có muốn mua gì ở Nhật thì mình có thể cầm về giúp hen~ ^^v

Haiz, nhận được tin từ tháng 8 kìa, nhưng mà giờ mới báo được :”>

Xong dồi, giờ lao vào mần tiếp TNNN, mấy bữa nay bỏ bê em nó quá >.< Mọi người chờ chương sau bạn Cao Tân lên sân nha


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui