“Đinh, bày tỏ ấm áp nhỏ, chúc mừng người chơi thành công gia tăng trạng thái hắc hóa của nhân vật công lược Bộ Thời Nhận, độ hắc hóa hiện tại: 50%, tương lai tốt đẹp ngay tại trước mắt, xin người chơi tiếp tục cố gắng thêm!”
Mặt không chút thay đổi nhìn phòng tối nhỏ quen thuộc trước mắt, Quản Lăng thật là nhịn không được ha ha.
Mịa nó ông rõ ràng cái gì cũng không làm a! Độ hắc hóa không giải thích được kia rốt cuộc là chuyện gì xảy ra a?! Chẳng lẽ chỉ là bị đùa giỡn một chút là có thể lên một nửa độ hắc hóa sao?!
… Ôi chao, nói như vậy, chẳng phải rất nhanh liền có thể hoàn thành nhiệm vụ?
Không hiểu não bổ ra cảnh tượng rau trộn dưa chuột cúc hoa tươi mới, Quản Lăng yên lặng rùng mình một cái, quyết định vẫn là dựa vào thông minh tài trí của mình thì tương đối đáng tin!
“Đã là người thứ ba, chuyện này ảnh hưởng rất lớn ở trường, phụ huynh của học sinh đều phản ứng rất kịch liệt…”
Tiếng bước chân ngoài cửa dần dần truyền đến, lỗ tai Quản Lăng hơi hơi run lên, nhanh chóng làm lộn xộn mái tóc trên trán, mặt than không chút lưu tình nhéo lên đùi mình, bức ra hai giọt nước mắt.
Dựa vào anh, người anh kỹ xảo biểu diễn của em!
Tiếng bước chân dừng lại ở ngoài cửa một lát, theo tiếng đẩy cửa ‘Cạch’, một cảnh quan có chút xa lạ đứng trước mặt Quản Lăng.
Ôi chao? Thay đổi người?
“Bạn học Quản Lăng đúng không, tôi là Lý cảnh quan tổ trọng án, chuyên môn được phái tới điều tra mấy vụ án mưu sát ở trường học các cậu.”
Cẩn thận tỉ mỉ đeo găng tay trắng trên tay, đồng phục nóng dễ chịu chỉnh tề bao kín cơ thể, cúc áo thắt chặt lại từ eo tới cần cổ, thẳng đến cái cúc áo cuối cùng ở hầu kết.
Trong khe hở của mái tóc buồn tẻ nhìn này vị Lý cảnh quan toàn thân tản ra hơi thở tinh ( giả) anh ( đò) này, Quản Lăng không tự giác nuốt nuốt nước miếng.
Mịa nó hai cảnh quan trước mặt này căn bản không phải là bức tranh có gió có cây, cái cảm giác bá đào từ cảnh quan này là cái tình huống chi?!
Bị ánh mắt ghen tị của Quản Lăng nhìn làm cho khó hiểu, Lý cảnh quan chau mày, duỗi ngón tay gõ trên bàn trước mặt Quản Lăng.
“Trung học Nam Tử là trường trung học quý tộc nổi tiếng nhất toàn thị, trong vòng một tháng đã chết ba người chuyện này đã oanh động toàn thị, hơn nữa ba học sinh đã chết này hoặc nhiều hoặc ít đều có chút quan hệ với cậu, bạn học Quản Lăng, tôi hi vọng cậu có lời giải thích hữu hiệu cho chuyện này.”
Tui có thể giải thích cái gì, nói cho mấy người bởi vì mấy học sinh nam cao này nghẹn lâu không trị nên đều bị thần kinh muốn đi tìm chết mấy người cmn sẽ tin sao!
Tui mới là người chân chính bị hại được không!
Đầu tiên là bị buộc giết người sau đó lại là bị buộc gặp quỷ, họ chết rồi thì liên quan cái quái gì với tui, đó cmn đều là quỷ làm!
Nói, nếu như nói thật có được không?
“Đinh, người chơi tôn kính, đang tiến hành nội dung game cấm lấy bất cứ phương thức gì tiết lộ cho NPC thứ ba, nếu không coi như game over.”
Ha ha, cậu biết mà.
Bả vai run run rất nhỏ, Quản Lăng có chút nhịn không nổi ngẩng đầu lên.
Nhỏ vụn lưu hải hỗn độn khoát lên mặt trắc, hốc mắt thiếu niên đỏ bừng còn mang theo nước mắt chưa lau khô, trên khuôn mặt luôn luôn lạnh lùng nổi lên vài tia đỏ ửng, làm như kích động lại làm như bi ai.
“Cảnh quan tiên sinh…”
“Tôi không muốn nghe lời vô nghĩa.” Đưa tay đánh gãy lời Quản Lăng, Lý cảnh quan lạnh lùng nói: “Tôi biết trường học các cậu có truyền thuyết tà môn, nhưng phá án nhiều năm như vậy, tôi đến bây giờ cũng không tin qua nó, tôi muốn cậu giải thích, nếu không, trường học đã cho tôi có tư cách khai trừ cậu, chuyện này không tra rõ, cậu cũng không ngốc nổi ở cái trường này nữa.”
Quản Lăng mạnh mẽ nghẹn, có chút dại ra nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Lý cảnh quan, nước mát vừa chảy ra khóe mắt muốn chảy lại dính ở chóp mũi, chậm rãi hòa hợp với nước mũi.
Đờ mờ, xem ra lần này đụng phải một tên ngạnh tra.
Trên khuôn mặt không chút thay đổi suýt nữa liền vặn vẹo, Quản Lăng run run khóe môi, một hơi du thượng chóp mũi, run run chống lại đôi mắt của Lý cảnh quan.
Lý cảnh quan đôi mắt nhất ngưng, trầm giọng nói: “Chỉ cần cậu có thể nói ra…”
“Xì!!!” Một cái nước mũi lơn lớn phun ra từ chóp mũi Quản Lăng, phóng đại, tạc liệt.
Lý cảnh quan: “…”
Vì thế, chưa thấy qua trường hợp bạn học Quản Lăng bởi vì hoảng sợ mà không ngừng nấc cục, không thể tiến hành thẩm vấn như bình thường, tạm bị đuổi về ký túc xá nghỉ ngơi, ngày mai tiếp tục thẩm vấn.
Đối với chuyện này, Quản Lăng tỏ vẻ, chờ ông nghĩ tốt đối sách, nhất định phải lừa anh thành tra tra!
Buồn bực ngồi trên giường ở ký túc xá, Quản Lăng nhìn chằm chằm webcam mình đặt trước cửa, trong lòng quả thực là vô cùng phiền muộn.
Trong trường học lại chết một người, nhưng lại là bạn học vật hy sinh ngày hôm qua bị mình bắt buộc thổ lộ, nghe nói tử trạng vô cùng thảm thiết, về phần có bao nhiêu thảm thiết, ngẫm lại sáng hôm nay học sinh đầu tiên thấy hiện trường xảy ra án mạng đã bị đưa vào viện tâm thần liền hiểu được.
Nghĩ cũng không cần nghĩ, lần này khẳng định là Bộ Thời Nhận làm, cứ phát triển như vậy, bệnh viện tâm thần ở thế giới này liền không bao giờ sầu việc bệnh nhân nữa.
Lần này nhiệm vụ công lược hệ thống đưa là phải hoàn thành nguyện vọng của Bộ Thời Nhận, nhưng bây giờ cậu ngay cả bóng quỷ của Bộ Thời Nhận cũng sờ không tới thì sao mà biết rõ nguyện vọng của hắn?
Càng đừng nói tới cảnh quan thoạt nhìn đã biết là có năng lực lợi hại hiện tại, tra không rõ thì cậu liền phải rời khỏi trường, tra rõ thì nhiệm vụ của cậu liền thất bại, cố tình trong game cậu lại không thể rời khỏi trường…
Nói thế nào cũng đều là thua a phắc!
Đây thật sự cmn không phải là hố cậu sao!!!
“Đinh, xin tin tưởng phẩm đức tốt đẹp của hệ thống, trong game có khó khăn là chuyện thường, lúc này có thể suy xét quà tặng ấm áp nhỏ mà hệ thống cung cấp.”
Quà tặng ấm áp nhỏ?
Trong đầu mạnh mẽ sáng ngời, Quản Lăng tìm tòi một lát, từ trong quần áo lấy ra dao cắt móng tay khéo léo mà tinh xảo kia.
“Đây là…”
“Đinh, muốn biết bữa sáng hôm nay của hắn có hành tây hay không? Muốn biết quần lót ngày mai hắn sẽ chọn màu nào, cắt cắt nối liền tâm linh nhỏ, công cụ trao đổi độc nhất vô nhị toàn thế giới, lựa chọn tốt nhất của ngài!”
“Đinh, chúc mừng người chơi đã khám phá ra bản mặt thật của cắt cắt tâm linh nhỏ, phương pháp sử dụng đã được ghi lại trong sổ tay công lược, xin người chơi chú ý kiểm tra và nhận.”
Quản Lăng: =A=
Vẫn cảm thấy, lại có cái gì rớt a, ha ha.
Không hề miệt mài theo đuổi thứ đã không còn tồn tại sâu trong nội tâm mình, Quản Lăng yên lặng lật sổ tay công lược, tìm được phương pháp sử dụng của kéo kéo tâm linh nhỏ.
“Cắt cắt tâm linh nhỏ: có thể biết được nội tâm sinh vật ngoại trừ con người, phương pháp sử dụng: xin sử dụng trong vòng một giờ sau khi ‘Ba ba ba’ cắt đi lông X dính tinh dịch của hắn, sau khi dính lại chung với lông X của mình, liền biết được suy nghĩ chân thành tha thiết nhất trong nội tâm của đối phương, bao gồm, sủi cảo bao rau hẹ thịt heo ăn ngon hay không, be xoắn ốc hay là be hình viên sử dụng thoải mái hơn các vấn đề về nhân tính hóa…”
“Bốp!”
Mặt không chút thay đổi khép lại sổ tay, trên mặt than của Quản Lăng xả ra nụ cười vô cùng vặn vẹo.
Tựa hồ là nhìn thấy thứ gì ghê gớm, cái tiếng be tự động này thật sự không thành vấn đề sao?
Cắt cắt nối liền tâm linh nhỏ, nhà sản xuất game đến tột cùng là thu bao nhiêu phí quảng cáo, nói, thật sự sẽ có người cmn xếp quảng cáo trong cái game này sao!!!
Tóm lại, mặc kệ hệ thống vô sỉ cỡ nào, nhưng nó cuối cùng là cung cấp cho Quản Lăng một kế hoạch tương đối đơn giản rõ ràng.
Gọi quỷ, ba ba ba, răng rắc!
Cầm cắt cắt tâm linh nhỏ trong tay, vì thế vào lúc ban đêm, Quản Lăng yên lặng tắt hết đèn trong phòng mình, chuẩn bị nghênh đón play nhục nhã kế tiếp.
Khi nào thì cậu đã có thể mặt không đổi sắc tiếp thu vận động không chính trực này?
Mím mím môi, Quản Lăng mặt xanh xao nhìn dao cắt móng tay trong tay, không thể nói, nói nữa đều là nước mắt a.
Webcam trước cửa không ngừng vận chuyển, Quản Lăng quay đầu nhìn nhìn, không thể khẳng định loại sinh vật phi nhân loại như Bộ Thời Nhận này có bị quay chụp vào hay không.
Nghĩ, Quản Lăng cắn chặt răng tìm khăn, nâng băng ghế nhỏ lạch cạch lạch cạch đi tới cửa, một cước giẫm lên, nâng tay che lại webcam.
Mặc kệ thế nào, an toàn vẫn tốt hơn, cậu cũng không muốn có sai lầm gì làm cho nhiệm vụ thất bại.
Vừa lòng nhìn nhìn webcam bị mình che kín, lúc Quản Lăng cong mông lên đang chuẩn bị xuống dưới, khóe mắt hơi hơi nhoáng lên một cái, bay đến một bóng người tái nhợt trong gương.
Đậu xanh rau má! Hù chết người rồi!!!
Dưới chân run lên, hai mắt Quản Lăng nhắm nghiền, đầu cúi xuống, sau đó vào trong cái ôm lạnh như băng.
“Quản Lăng.” Thân thiết cọ xát chóp mũi Quản Lăng, Bộ Thời Nhận nâng bàn tay trắng bệch, thong thả vuốt ve sau gáy Quản Lăng, như đối đãi với một trân thú độc nhất vô nhị, thương tiếc vô cùng.
“Em đang sợ anh sao Quản Lăng? Đừng sợ, anh vẫn thích em.” Tinh mịn hôn sau tai Quản Lăng một chút, Bộ Thời Nhận ôn nhu ôm sát Quản Lăng đang lui thành một đoàn vào lòng, từng chút từng chút hướng về phía giường.
Ý tứ hàm xúc trong mắt Bộ Thời Nhận quả thực là rất rõ ràng, tên hố này dù cho biến thành quỷ cũng nhớ mãi không quên với cúc hoa của Quản Lăng.
Rốt cục, trong nháy mắt tiếp cận giường, Quản Lăng run lập cập chui đầu ra khỏi lòng Bộ Thời Nhận, nói lắp: “Chờ, chờ một chút…”
Mắt trầm xuống, Bộ Thời Nhận mạnh mẽ đặt Quản Lăng lên giường, nháy mắt bay tới trước người cậu hung hăng nắm lấy hai tay Quản Lăng.
“Em muốn chạy đi đâu!” Trong nháy mắt khuôn mặt anh tuấn vặn vẹo, Bộ Thời Nhận không cho Quản Lăng có cơ hội trả lời, há miệng liền lấp lên.
Đờ mờ tính chấn động của cái lỗ máu kia quá lớn!
Không không, không đúng, tui không phải có ý này, cậu hiểu lầm rồi a TAT!
“Bộ, Bộ Thời Nhận, chờ chờ… Em không… Ai… Ưm, chờ, tốt, thật thoải mái…”
Không chút nào ngăn được kỹ thuật của Bộ Thời Nhận, Quản Lăng trước giờ chỉ tự dùng năm cô gái (năm ngón tay) tiếp xúc trong nháy mắt liền trầm luân vào, sau đó bị ‘Ba ba ba’ một lần lại một lần.
Cuối cùng sau khi bị Bộ Thời Nhận đè nặng ba vòng, hai người tiến vào nghỉ ngơi.
Ánh trăng ngoài cửa sổ một tầng tầng trải ra trên người Bộ Thời Nhận, xuyên thấu qua làn da ôn nhu tái nhợt chiếu vào mắt Quản Lăng, cũng đem miệng vết thương đen tím đọng lại, hiện ra trước mắt Quản Lăng.
Khuôn mặt Bộ Thời Nhận anh tuấn như trước, nếu không phải cái miệng vết thương kia, chỉ sợ sẽ không ai tin hắn không phải là người sống.
Trong lòng có chút tư vị không phải, Quản Lăng ngơ ngác nhìn chằm chằm Bộ Thời Nhận thật lâu, cho đến khi ánh trăng tiêu tán che dấu lỗ máu kia, mới hồi phục tinh thần lại.
Nhìn Bộ Thời Nhận khép hai mắt dựa vào một bên, Quản Lăng rốt cục tìm về một chút lý trí, cố gắng giãy lên khỏi tay Bộ Thời Nhận, gian nan giơ lên dao cắt móng tay vẫn nắm chặt trong tay, thật cẩn thận hướng về chỗ X của Bộ Thời Nhận.
Cố gắng ngừng lại hô hấp, Quản Lăng mở to hai mắt vươn tay đi, từng chút từng chút tiếp cận.
Đột nhiên, cơ thể mạnh mẽ dựa vào phía sau, thanh âm trầm thấp làm người ta run rẩy vang lên bên tai, “Quản Lăng, em đang làm cái gì?”
Hơi hơi run lên, Quản Lăng cứng ngắc vặn vẹo cơ thể, chống lại hai mắt khó lường của Bộ Thời Nhận.
Không khống chế nuốt một cái, Quản Lăng hít sâu một hơi, mặt than, nghiêm túc nói: “Chỗ đó của anh có chút dài, em muốn cắt lông cho anh.”
Chỉ một thoáng, trên khuôn mặt tái nhợt của Bộ Thời Nhận xuất hiện một loại thần sắc kỳ dị.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...