Thằng Đức


Kiều Nga chưa có mang…ấm ức ganh tỵ…Tâm biết Thủy có mang cũng ganh tỵ…Đêm qua Kiều Nga hầu như không ngủ…ngồi trên mình của Đức ca mà ngựa phi đường xa.

.

Đức phải phun hai lần nàng mới chịu…kế đó… ngã qua một bên ngủ miệt mài…
Tuy vậy khi Đức thức giấc thì Bí Thư Kiều Nga đã y phục chỉnh tề sắp sửa đi làm.

.

mặt hoa tươi rói không có vẻ gì đã làm việc quá độ đêm qua…lại còn bóng gió ám chỉ đêm nay …tái chiến…nói xong cười hi hi ha ha lắc mông bước đi…chẳng một chút hình tượng gương mẩu đạo đức tí nào…
Yến cũng vậy,Tuyết cũng y chang…Ngân cũng không khác biệt…Những lần đầu rất là thục nử.

.

mười phần e ấp…bây giờ thì ai cũng như mèo cái khát tinh…

Tổng giám đốc Loan hôm qua buổi sáng gọi điện nói không khỏe…vậy mà xế trưa xuất hiện tinh thần phấn chấn…Sáng nay đến lượt Giám đốc Phòng nhân sự cũng ‘ngã’ bệnh…Thời buổi nầy ,người không được khỏe tự động ở nhà đề phòng lây lan cho người khác là chuyện bình thường…Tinh thần nầy luôn được cổ vủ…khắp mọi nơi…Hơn nửa…Giám đốc phòng nhân sự là nhân vật cao tầng của Đức Lập Công ty…không cần lấy cớ để làm biếng mà…Ai cũng biết Tâm là người siêng năng cần mẩn…năng động…
Ậy…đâu có bệnh gì … cũng đâu có gì không khỏe…trái lại đang rất sung độ… đang dùng sức hì hục cỡi trên người thằng cháu…cặp mông trắng phao không ngừng chuyển động lên xuống…xoay tròn…sàn qua sàn lại… thỉnh thoãng rít lên.

.

tiếng rít đầy khoái cãm…người nàng lấm tắm mồ hôi…mặc dù máy điều hòa làm cho nhiệt độ trong căn phòng rất dể chịu …
Đức ca thì vô cùng thoãi mái …không cần dùng sức nhiều…thỉnh thoãng hẫy ngược lên vài cái ‘trợ lực’…hai tay bận bịu xoa bóp cặp vú trước mắt thành muôn hình vạn trạng…
Cách đây nửa giờ…Đức đã phun rồi…Dì Út muốn có em bé đó mà…vậy mà Tâm vẩn chưa chịu…muốn nửa…cho chắc ăn một chút…nhưng không dể đâu… Suốt đêm qua…Kiều Nga ‘quần’ Đức ca tả tơi…Sáng nay đến lượt Dì Út…Cặc cương cứng thì dể…muốn cặc phun thêm lần nửa…nàng cần phải khẩn trương ‘làm việc’ nhiều hơn …
-“Ra đi.

.

thêm lần nửa đi…”Tâm vừa phi ‘ngựa’ vừa ‘khuyến khích’ thằng cháu…
-“Hi hi…chưa mà…thêm chút nửa…” Biết Dì út ‘hết xí quách’ rổi…Đức đổi kiểu doggy…chủ động ra sức dập…cuối cùng phun thêm một lần vào người nàng…

Tâm quả thật hết ‘xí quâch’ rồi…nàng nằm sấp sát xuống giường…bất động…đón nhận một giông nước ấm thêm một lần nửa chảy vào người…hy vọng lần nầy ‘được’…nàng nghỉ thầm…Phía sau…thằng cháu vẩn còn sung…cặc dí sát mông nàng tiếp tục nhấp lên nhấp xuống…
“Bành bạch.

.

bành bạch…” Tiếng kêu quen thuộc do hai bộ phận sinh dục ma xát nhau trong môi trường đầy chất lỏng …nghe mà rạo rực…

-“Hihi…lần nầy chắc OK mà…” Đức vừa dập vừa nói…
-“Lần nào cũng nói như vậy…” Tâm quay đầu ‘lườm’…nhưng trong lòng hân hoan…hy vọng là nó nói đúng…
Nàng vẩn nằm sấp cho thằng cháu dập…hai dì cháu vừa ‘chiến đấu’ vừa chuyện trò…chủ yếu là chuyện bầu bì…
-Ậy…ở hiền gặp lành…có công mài sắt.

.

có ngày nên kim…hắc hăc.

.

-“Cũng đúng”…Tâm nghỉ…nàng đã đi khám bác sỉ…nàng không có vấn đè…nhất định phải có thôi…
--Rút ra đi…thấy hơi thốn…
-‘Chút nửa…Còn đang sướng mà…” miệng nói.

.

cặc càng nhấp bạo…Nhưng Tâm đã quay người…cặc hắn vì vậy ‘trượt’ra ngoài…sau đó nhanh chóng rơi vào một vùng không gian ẩm ướt khác…
Miệng trên hay miệng dưới …miệng nào cũng tốt…Đức vừa bóp vú vừa chơi cái miệng xinh xinh của dì Út một hồi lâu… đã cặc quá rồi…rút ra thôi…
-“Thôi hả?”…Tâm thấy hắn rút ra…mừng húm…đang mỏi cả miệng…nhưng cũng làm bộ màu mè…
-“Hihi…Đừng làm bộ nha…cháu làm tới …là đến chiều lận đó”.

.

Đức ‘hăm dọa’…
“-No way…hi hi…lần tới đi…”Tâm vùng lên trần truồng chạy vào phòng tắm…
***
Từ Krong Prey Veng, Cambodia đi qua Cao Lảnh không xa…chỉ khoảng 160 cây số thôi nhưng đi xe hơi cũng phải gần 4 tiếng đồng hổ…đủ biết đường quốc lộ 30 không khá lắm…có thể nói là tệ…
Vậy mà giờ nầy có đến hai chiếc xe thật bắt mắt đang lăn bánh …1 chiếc BMW X7 màu đen thiệt ngầu…nhưng cũng chưa ngầu bằng chiếc Rolls Royce Cullinan màu trắnn đang chạy phía trước.

Dỉ nhiên rồi,giá của chiếc BMW X7 là 8 tỷ…còn chiếc Rolls Royce Cullinan là 4o tỷ…Ai cũng nghỉ…Người có khả năng ngồi trên chiếc Rolls Royce nhất định không phải là người thường…
Đúng vậy…Narith sắm chiếc xe nầy dành riêng cho vợ hắn…Công tằng Tôn Nử Mỷ Chi…tài xế,cận vệ đều là phái nử…không một thằng đực rựa nào được mon men tới gần…Dể hiểu thôi.

.

Mỷ Chi quá đẹp…một vưu vật của ông trời dành cho hắn…Narith không muốn bọn đàn em sinh lòng hưu dạ vượn với nàng…
Phía sau…trên chiếc BMW X7…Vyna ở vị trí lái xe…bên cạnh là đại ca Akra…2 gả đàn em thân tín ngồi ở hai hàng ghế sau…Akra đang lim dim hai mắt dường như đang ngủ …trên trán hắn lấm tấm mồ hôi mặc dù trong xe có hệ thống điều hòa…Tuy đã sắp xếp hết rồi nhưng hắn vẫn hồi họp…phấn khích…Sau ngày hôm nay…coi như đại cuộc đã định…Ngày mai hắn sẻ là lảo đại…
-“Đại ca…anh hình như có tâm sự hả?có phải thấy hồi họp không?em cũng vậy” Vyna mắt nhìn phía trước nghiêm giọng hỏi…trong xe đều là thân tín của hắn…không cần phải dè dặt…chỉ cần hắn ra hiệu…họ sẻ ra tay…
-“Không…tao đang rà soát lại kế hoạch dứt điểm thằng Bourey…coi có gì sơ sót không thôi…ừm…nè…con mụ Mỷ Chi… mầy hưởng thụ nước đầu…xong rổi chia cho đàn em chơi…Sau đó, mầy biết làm sao chứ?đừng có dây dưa…thương hương tiếc ngọc đó nha mậy…Còn nửa.

.

Đừng coi thường hai con nhỏ cận vệ và tài xế…tao thấy tụi nó không phải dân hiền đâu…
-Yên chí đi đại ca…Tụi em biết làm sao mà…hắc hắc…
-“ ’Giờ lành’ sắp tới rồi đại ca…”Vyna nhìn chiếc Rolls Royce tách quốc lộ đi vào ngã rẻ…đó là con đường đi đến trang trại…một địa điểm ngụy trang để dấu hàng trước khi mang qua cửa khẩu Dinh Bà để vào Việt Nam…Trong trang trại chỉ có hai vợ chồng của lảo già Dara phụ trách vườn tược…Narith rất thích chổ nầy…thường dẩn vợ đến câu cá vào những ngày cuối tuần…Trên đường qua Cao Lảnh…Narith nói muốn ghé qua đây…Vì thế,Akra lên kế hoạch đưa lảo đại ‘thăng thiên’ tại nơi nầy…
Xe ngừng.

.

Narith bước xuống xe…tiếp theo là Mỷ Chi và nử cận vệ của nàng.

.

sau cùng là nử tài xế…
-“Haha…không cần gấp…mình có rất nhiều thì giờ….

vô nghỉ xã hơi một chút cho giản gân giản cốt sẳn làm vài chai…haha” Narith mặt tươi rói cười hi ha như là đang đi du lịch vậy khiến Akra cười thầm…
-“Lảo đại đã có nhã hứng như vậy…haha…tụi nầy là đàn em nhất định làm theo rồi.

.

haha” Akra đắc ý …mọi chuyện đang xãy ra y chang như kế hoạch…
-“Akra…hôm nay thả lỏng tinh thần một chút…coi như đi du lịch chơi một chuyến đi…Aiz…đã lâu hai anh em mình không có dịp thoãi mái uống…”Giọng Narith thân thiết…
-“Hay là em bảo ông Dara bắt vài con cá làm vài món cho các người…” Mỷ Chi cắt lời Narith …đề nghị…
-“Sao dám làm phiền chị dâu được…haha” Akra lể phép biểu lộ sự ngại ngùng…nhưng ánh mắt rà ‘ quá lâu’trên người của Mỷ Chi…lại có vẻ dâm tà thèm khát…
Bình thường hắn không có lá gan nầy…Hắn biết Narith rất ghen.

.

lại hay ghen bóng ghen gió.

Trong quá khứ đã có một hai thằng đàn em vì ‘bất cẩn’ mà hôm sau mất tích…Nhưng hôm nay Akra sắp đưa lảo đại Narith lên thiên đàng…Akra còn ngại ngùng gì nửa?Ngày hôm nay Akra sẻ lột truồng nàng…hanh hạ nàng dưới cặc cho thỏa lòng khao khát bấy lâu nay…
Vyna tưởng là sau khi xong việc sẻ hưởng thụ được nàng à? Nằm mơ đi…Akra chỉ cho thằng đàn em ‘ăn bánh vẻ’ thôi để lợi dụng hắn trong việc lật đổ Narith…Xong việc.

.

Akra là lảo đại…mọi việc do hắn làm chủ…
-“Ý kiến hay…Mỷ Chi.

.

chuyện nầy em quyết dịnh đi.

.

hhaha” Trong ánh mắt Narith lóe lên vẻ tàn độc rồi tắt…miệng cười hihi haha để che dấu…Mỷ Chi cười thầm…những cử chỉ,hành vi nhỏ nhặt của cả hai đều không qua khỏi ánh mắt nàng…
-“Được…vậy để em đi chuẩn bị…”Mỷ Chi cười ủy mị đứng lên vô tình lướt ngang qua nơi Akra đang ngồi…mùi hương trên người nàng phất vào mủi khiến hắn ngây ngất…hồn bay phách lạc…căc trong quần rục rịch đòi khai hỏa…
-“Lảo đại thật may mắn.

.

chị dâu thật đẹp tuyệt vời…” Akra cãm khái bật tiếng khen…đây là lần đầu tiên hắn mở miệng khen nhan sắc của Mỷ Chi.

.

lại còn trước mặt của Narith…mắt nhìn ngay lảo đại…không cần phải tránh né…

Đến lúc ngả bài rồi…tao sắp giết mầy…vợ mầy tao sẻ đụ nàng…nàng sẻ thuộc về tao…Cái gì phải kiêng kỵ??
-“Haha…Đây là lần đầu tiên nghe Akra ngươi khen bà xã anh đó nha…Sao hôm nay vui vẻ có nhả hứng vậy? có gì đặc biệt à?Narith nhướng mắt hỏi…nếu là người tiếp cận hắn lâu năm sẻ biết đây là dấu hiệu hắn đang nổi khùng.

.

sắp giết người…
Akra làm gì không biết…hắn cố ý chọc giận Narith và đang đắc chí…mười năm rồi làm chó vẩy đuôi…hôm nay trước khi giết Narith …chọc hắn làm hắn điên.

.

càng điên càng tốt…có vậy mới vui…
-Lảo đại…aiz…không biết nói sao đây…
-Cứ nói đi…tao nghe…
-“Haha.

.

chuyện là vầy…gần đây tuyến đường bên Việt Nam có vấn đề…hơn nửa…6 anh em của mình cũng vì chuyện nầy mà mất mạng…aiz…bọn đàn em rất bất mãn……họ nói…” nói tới đây Akra ngừng lại…bộ dáng như là có điều khó nói…
Narith thản nhiên…nhìn Akra mĩm cười…chờ hắn nói tiếp…
-“Tụi nó nói…lảo đại đã già rồi…để tốt cho anh em…lảo đại nên nhường chổ cho người có khả năng để dìu dắt anh em…Lảo đại.

.

haha…thuốc đắng giả tật lời thật mất lòng…tụi nhỏ chỉ vì đại cuộc thôi…lảo đại không nên giận dử và để trong bụng…”Akra lời lẻ vô cùng lể phép nhưng nét mặt dương dương tự đắc…
Ngay lúc nầy…Mỳ Chi đã trở lại… sau lưng nàng là Vyna…hai người mang nước đá và bia rượu vào…
-“Em lại đây ngồi đi…mấy chuyện nầy kêu người khác làm được rồi”… Narith điềm đạm bình tỉnh khác thường…
-“Vyna…mầy cũng ngồi xuống …trời bên ngoài nóng quá …làm vài ly cho hạ nhiệt…lảo đại…anh không ngại chứ?”Akra nhìn Vyna ra lệnh cho hắn ngồi…mắt nhìn Narith ‘ xin phép’…
Điều kỳ lạ là Vyna cũng không khách sáo …tự nhiên ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Akra…rỏ ràng không coi Narith vào đâu…Phần Mỷ Chi…nàng bước tới cạnh Narith ngồi xuống…ánh mắt nàng và Vyna giao nhau nhanh như tia chớp…Vyna nhẹ gật đầu…
Bầu không khí có vẻ quỷ dị…ngột ngạt.

-“Xem ra …người muốn ngồi vào chổ của tao là mầy rổi…có phải không Akra?! Narith sa sầm nét mặt…
-“Hắc hắc hắc…lảo đại đúng là lảo đại! bọn đàn em đã có nhả ý nầy…tui còn biết làm sao hơn chứ…đúng không?” Akra vênh váo…
-“Mầy …muốn làm gì tao?” Narith ‘khủng hoảng’…giọng run run.

.

-“Chậc…chậc…chậc…anh coi anh kìa lảo đại…sao lại khủng hoảng như vậy chớ?hắc hắc…một nhát một thôi…bảo đãm không đau đâu…Vyna…ra tay đi…nhớ đừng làm lảo đại đau đớn nha mậy.

.

hắc hắc…” Akra vừa chậc lưỡi vừa cười hi hi ha ha …ra lệnh cho Vyna ‘dứt điểm’ Narith…nhưng hắn bổng cãm giác như có cái gì đó không đúng…Narith và Mỷ Chi đang nhìn hắn mĩm cười…nụ cười của Mỷ Chi rất mĩa mai…
Akra thấy ngực nhói đau…hắn thất kinh nhìn xuống…một mủi dao nhọn lú ra bên ngực trái…chiếc áo trắng trên người hắn biến thành một màu đỏ lòm…
-“Haha…Xin lổi nha đại ca…người không vì mình trời tru đất diệt…cùng lắm là mổi năm…ngày giổ anh…tui cúng những đồ anh thích ăn nhiều một chút…đốt giấy vàng mả,nhà lầu xe hơi nhiều một chút…hắc hắc hắc…” Thân tín của Akra…Vyna từ phía sau đã đâm đại ca một nhát chí mạng…
Hai mắt Akra trợn trừng…biểu lộ sự kinh khủng…không biết hắn nghe Vyna nói hay là khi chết vẩn không hiểu vì sao mình chết…
-“Hắc hắc hắc…mầy muốn ngồi vào chổ của tao…hắc hắc…không dể đâu…mầy chưa đủ tư cách…thằng Bourey cũng vậy…ừm…biết đâu bây giờ mầy gặp nó rổi…nếu chưa gặp thì cũng không lâu đâu…hắc …
Narith ngồi trong tư thế quỳ …đưa tay vổ về trên gương mặt của Akra ra vẻ tiếc nuối…nhưng miệng cười đắc ý,đểu giả…đáng tiếc là… hắn cũng cười không được lâu…một mủi dao sắc nhọn không kém như lưỡi dao trên người Akra…đã xuyên qua cổ Narith…Cũng là Vyna đã ra tay…trong lúc Narith đang đắc ý…
-“Tại.

.

tại sao?” Narith kinh khủng…mất dần hơi thở…tay ôm cổ cố ngăn máu đang phun ra như suối…người vợ hắn iêu thương đang mĩm cười nhìn hắn…bên cạnh nàng.

.

tên Vyna nhìn Narith cười đểu…tay hắn đang quàng lên vai của nàng…
-“Tại sao?giờ phút nầy vẩn chưa biết tại sao à?Thôi được…để cho ông không phải làm con ma hồ đồ vì không biết tại sao bị chết…Lúc tôi lấy ông…ông đã hứa gì ông còn nhớ không?là giết tên Trần Ngọc Sơn đó…” Giọng Mỷ Chi căng lúc càng tức giận…
-“Năm năm rổi…tôi cứ chờ…ông luôn làm ăn với hắn…haha.

.

cũng may hắn bị người khác giết…coi như ông trời có mắt…Ông không giết hắn…vậy thì tôi giết ông…có vậy thôi…
Narith đã chết rổi…không biết có nghe được lời của vợ hay không…
-“Lảo đại à…ông đừng trách tui nha…haha.

.

tui nói rổi…người không vì mình trời tru đất diệt…Tui cũng muốn làm lảo đại mà…haha…yên chí đi…tui đã hứa với Akra là ngày giổ của hắn …hắn sẻ có đầy đủ…Thêm một phần cho ông cũng chỉ là tiện tay thôi…hahaha.

.

Vyna khoái chí cười…càng cười lớn hơn khi nghỉ tối nay có thể đụ Mỷ Chi được rồi…
-“Vyna…bọn hắn không có phước phần đó đâu…ngươi cũng vậy thôi…hihi” Mỷ Chi cười rúc rích …giọng nói rất ngọt ngào nhưng ý nghỉa của câu nói nghe ra rất lạnh người…
-“Hả.

.

hắc hắ…Vyna đang cười nhưng lạnh người…rùn minh…hắn quay người nhìn Mỷ Chi…bên cạnh nàng…không biết khi nào xuất hiện hai nử ‘tài xế’ và ‘cận vệ’ …đang nhìn hắn cười…Là nụ cười trước đây vài phút …hắn đã cười với Narith…
Cái mà làm cho Vyna thất kinh hồn vía chính là hai họng súng đen ngòm đang chia về hướng hắn…
“Chouf….

chouf”….

Tiếng súng bắn ra không nghe tiếng nổ…đầu súng có gắn ống hãm thanh…
Hai phát ngay tim…Vyna ngã xuống…miệng trào máu…hai mắt mở trừng trừng…có vẻ không cam lòng…
-“Ngươi mà cũng muốn làm lảo đại?” Mỳ Chi nhìn xác Vyna bỉu môi khinh thường…
-“Hai tên kia thế nào rồi?” Mỷ Chi nhìn 3 xác người không có vẻ gí sợ sệt…
-“Xong rổi…lảo Dara đang dùng xe ‘bắc hu’ (1) đào hố…đủ chổ cho 5 người…
-Tốt…xong chuyện nầy…mình qua Cần Thơ…
-“Vậy mình có trở lại đây không?” Nử ‘tài xế ‘ hỏi…
-“Cái chổ khỉ ho cò gáy mầy…chị chán tới cổ rồi…Trở lại làm gì?khờ thiệt…ừm…hai thầy trò thằng Bourey ra sao rồi?
-“Hihi.

.

Cũng là thằng cha Narith sắp đặt sẳn…em ‘để’ mổi thằng một phát ngay trán…Giờ nầy.

.

em nghỉ cả đám hội ngộ nhau rồi…hahaha” Nử vệ sỷ cười đắc ý…
-“Bắt đầu từ bây giờ…hai đứa bây phải tập làm thục nử …không được mở miệng là đánh đánh giết giết…nghe rỏ chưa?” Mỷ Chi nghiêm túc căn dặn…mĩm cười nghỉ đến số tiền khủng của Narith trong ngân hàng bên Thụy Sỉ…
-Ừm…không dể a…nhưng tụi em sẻ cố gắng…
Năm mạng người…không… một cái nhíu mày…
Không kể đêm qua…CA phát hiện hai xác người đàn ông trong chiếc Honda Accord… trên quốc lộ 30 cách cửa khẩu Dinh Bà chừng 10 phút xe chạy hướng Cao Lảnh…
…Nguyên do tử vong là do bị bắn ngay trán… Không một giấy tờ tùy thân trên người của hai nạn nhân…và chiếc xe Honda Accord không có bản số xe…có vết tích chứng tỏ bản số xe đã được tháo gở…sau khi gây án…
Không một vết tích nào khác…
“Đây là ‘tác phẩm’ của dân ‘pro’…cẩn rất nhiều thời gian để tìm hiểu…” Một chuyên gia của Tổ trọng án phát biểu khi được hỏi…
***
Cần Thơ…
Đồng Giao và Thụy Vủ không tình nguyện lắm nhưng Tố My nói mãi! là ý của ông nội nên cả hai miển cưỡng gật đầu…! Người ta là khách…từ ngoài Bắc vào Nam… Mời cả nhà mình đi ăn cơm …Không thể từ chối được đâu…Cái nầy coi như là mình lịch sự xã giao đi.

Không phải là coi mắt à nha…
Lý Gia Thành cũng rất khôn khéo…gọi em gái Gia Kỳ đi theo…nói lý do là trưởng bối hai gia đinh quen biết nhau…nay hai anh em vào Nam công tác…việc chào hỏi là việc nên làm…Đây là lể tiết…Gia Kỳ hoàn toàn không biết anh trai mình đã ‘phải lòng’ con gái nhà người ta nên nhận lời …Nàng sắp nhận chức Giám đốc Sở Tài chánh…sẳn dịp chào hỏi Phó Trưởng ban Tuyên giáo… đi xã giao kéo quan hệ cũng là chuyện tốt trong quan trường…mai nầy sẻ dể làm việc hơn.

Hẹn 8 giờ tại The Grill Restaurant…Gẩn 7h30…Lý Gia Thành đã cùng em gái Gia Kỳ tới…Hôm nay hắn ăn mặt rất chải chuốt…trên người y phục toàn là hàng hiệu đắc tiền…mùi nước hoa Paco Rapanne thơm phức…
-“Anh hai à…nhìn anh…sao giống như là đi cua gái vậy?” Đã quen tánh tình của anh minh…Gia Kỷ nghi ngờ…
-“Hả?bậy nà…hi hi bình thường thôi mà…” Gia Thành cười chối…hắn đang mơ mộng…không biết phải chọn ai…cô chị hay cô em…người nào cũng đẹp…mổi người mổi vẻ mười phân vẹn mười…Phải xin Gia Kỳ giúp chút ý kiến mới được…
-“Bình thường?hihi.

.

anh vểnh cái đuôi rồi còn làm bộ…” Gia Kỳ truy vấn…
-“Suỵt…họ tới rổi…anh không biết nên chọn ai…cô em hay cô chị…em giúp ý kiến đi…” Gia Thành nói nhỏ vừa đủ cho em gái nghe…đồng thời đứng lên tiến ra cửa nhà hàng…Tố My,Đồng Giao,Thụy Vủ vừa bước vào…
-Chào cô…chào hai em.

.

Đồng Giao…Thụy Vủ…bên nầy…
-“Cô tưởng mình sớm…ai dè cháu còn sớm hơn.

.

Đã tới lâu chưa?” Tố My mĩm cười hài lòng…Đồng Giao,Thụy Vủ cũng mĩm cười gật nhẹ đầu …coi như chào hỏi…
-“Không lâu…cháu và em gái cũng vừa đến chưa được năm phút thì thấy cô và hai em đến…” Gia Thành lể phép cười nói…Đồng thời cùng gia đình Tố My tiến về bàn mình…Gia Kỳ cũng đã đứng lên mĩm cười nghênh đón…
-“Chào cô.


.

cháu là Gia Kỳ…Hello…Đồng Giao…Thụy Vủ…mình lại găp nhau…không ngờ nhỉ?hi hi…” Gia Kỳ vừa nhìn thấy hai chị em Đồng Giao…đầu tiên là sửng sốt sau đó là mừng rở…có thể làm bạn thân hơn…thật quá tốt…
Đồng Giao và Thụy Vủ cũng ngạc nhiên không kém…cô gái nầy có gặp qua rổi…
-“Gia Kỳ…chị là…” Thụy Vủ nhìn Gia Kỳ rổi liếc nhìn Gia Thành…
-“Hihi.

.

Mình cũng không ngờ…sao trùng hợp vậy…Gia Thành là anh mình đó.

.

hihi…
-“Các…các em quen nhau à?” Gia Thành thấy em gái quen biết với hai chị em ‘đối tượng’…hắn ngạc nhiên…Tố My cũng ngạc nhiên không kém…nhìn Đồng Giao…ánh mắt muốn nàng giải thích…
-“Tụi con gặp nhau trong buổi tập dợt văn nghệ…không biết Gia Kỳ là em gái của anh Gia Thành…”Đồng Giao mĩm cười giải thích…
-“Haha…Sao lại trùng hợp thế nhỉ?vậy là tốt rồi…sau nầy thân càng thêm thân…nà.

.

mời cô và hai em ngồi …Thật ngại quá…cháu không biết cô và hai em thích đồ Tây hay ta…cháu cứ chọn đại…lần sau sẻ tham khảo ý kiến của cô và hai em trước…hihi” Gia Thành nói câu đầy ẩn ý…cụm từ ‘lần sau’ không phải ám chỉ ‘hẹn hò’ hay sao?
-“Nghe anh Ân nói…cháu Gia Kỳ được điều động vào vị trí Giám đốc Sở Tài Chánh Thành Phố…Thiệt giỏi a…” Tố My khách sáo khen…
-“Hi hi…cô nói vậy làm cháu ngượng.

.

thật ra châu chỉ núp bóng ba cháu thôi…hi hi…” Gia Kỳ khiêm nhường…nàng không ngại thành thật nói thẳng là nhờ oai phong của ông bố…Thời buổi nầy…COCC nhờ bố mẹ nên được ăn trên ngồi trước là chuyện quá phổ biến…không nhận cũng không ai tin…đó là sự thật…vấn đề là năng lực…nàng có thực lực công tác khác hẳn với đám ‘hồng nhị đại’ (2) kia…mà anh trai nàng là một ví dụ điển hình…vô dụng…thành sự thì ít.

.

bại sự có thừa…nghỉ đến đây.

.

Gia Kỳ liếc anh trai minh…cô chị hay cô em?tuy chi là sơ giao nhưng nàng biết anh nàng khó mà cưa đổ một trong hai người họ…nếu không muốn nói là nằm mơ…
-“Hi hi.

.

mình gọi món ăn đi ha…” Gia Thành hơi nhột…lái sang chuyện khác…hắn 32 tuổi…núp bóng ông già bộ trưởng.

.

nhãy dù xuống làm Phó Chủ tịch Quận…em gái 29 tuổi…Giám đốc Sở Tài Chánh…chênh lệch quá xa…tuy Gia Kỳ mặc nhiên nói núp bóng cha…nhưng hắn biết…em gái là người có thực lực…
Gia Thành không may…Thụy Vủ nầy lanh lắm…mồm mép nhanh nhẩu…lại thích ‘bới lông tìm vết,vạch lá tìm sâu…cười chúm chím.

.

’ngây thơ’ hỏi…
-Anh Gia Thành làm Phó Chủ tịch quận à?
-“Nà.

.

món nầy ngon nà”…Dưới gầm bàn…Đồng Giao ‘đá’ chân em gái…trên bàn đưa ngón tay chỉ vào tờ menu…Tố My thầm giận trong bụng :” con nhỏ nầy.

.

cái tật đánh chết cũng không chừa a.

.

:

Trước đó vài giờ…trên lầu ba của căn biệt thự …Mọi người đông đủ…gương mặt ai cũng hớn hở…
-“Nà…haha…Triều đình không bao giờ dùng binh đói…tối nay…tất cả chúng ta ra ngoài ăn uống no nê,vui chơi thoãi mái một bửa…tôi đặt bàn rồi…OK…không ai được vắng mặt…
-“Hi hi…coi như lảo bản anh có lương tâm…không bạc đãi đám chị em…” Thục Linh hân hoan.

.

-“Đi ăn thôi à? Phải đi quán bar uống rượu nghe nhạc nửa…” Xuân Mai ‘đòi hỏi’.

.

-Đúng.

.

đúng…không say không về…hi hi….

-“Quậy tưng bừng luôn…sáng về…’ Cả đám mỷ nử nhao nhao….

mổi người một câu…
-Haha…các người muốn sao thì sao đi…cùng lắm tôi liều mình.

.

bồi tiếp…vậy được chưa?
-“Nè.

.

có thiệt mới nói đó nha…bọn nầy mười người…chỉ với một mình anh?Có được không đó” Ngọc Vân hai mắt nhìn ngay hạ bộ của lảo bản đầy vẻ ‘nghi hoặc’ khiến đám mỷ nử cười nghiêng ngả…
-“Nè…nếu có dịp.

.

anh phải chứng minh với đám chị em mới được…để họ mở rộng tầm mắt.

.

hihi…”Nancy đúng là chỉ sợ đám chị em thuộc hạ chưa đủ loạn…
-“haha.

.

hihi.

.

ha ha…” Đám mỷ nử cười rủ rượi…không nể mặt chút nào…đem Đức lảo bản ra trêu đùa…
-“Các vị đừng làm tôi sợ nha…cứ tưởng mình đang lạc vào ‘Bàn tơ động’ chứ.

.

haha” Đức lảo bản cũng không chịu lép vế…phản pháo…khiến bầu không khí càng náo nhiệt…Càng gần gủi.

.

Đức và đám mỷ nử càng thân nhau…nói chuyện không còn e dè khách sâo nửa…Thu Hà … đã ‘ăn rồi’…Thu Tâm thì chưa nhưng lúc nầy sờ lồn bóp vú …không thành vấn đề…hiện đang chờ vết thương nàng khỏi hẳn sẻ ‘đưa em vào hạ’…Phương Anh.

.

hắc hắc…cũng không còn xa…Cô nàng Thục Linh cũng được xếp vào tầm nhắm…Châm ngôn của Đức là…nếu ‘ăn’ được thì không nên lãng phí…
-“Chuyện thứ hai là…haha…Chúng ta có hơn 50 triệu mỷ kim…tương đương khoãng từ 1200 đến 1300 tỷ tiền việt…Ý của Nancy là…trước hết mổi ngưởi 1 tỷ xài …ai cũng có nhu cầu mà…phần còn lại…bỏ vào Đức Lập…để thành lập 1 tập đoàn…ai cũng có cổ phần…Các người đẹp…ai có ý kiến gì không?
…im lặng…

Tất cả có cùng một ý nghỉ:’được làm việc cho một Thiếu Tướng và một lảo bản như vậy…còn muốn gì hơn?’
-“Mọi việc.

.

cứ theo ý anh và Thủ Trưởng được rồi…tôi tin các chị em ai cũng nghỉ như tôi…Có phải không mọi người?” Thu Hà nhìn quanh …hỏi…
-“Tôi nghỉ Thu Hà đã nói lên ý của tất cá…hi hi…”Mai Thảo cũng nhìn quanh cười nói.

.

-“Phải đó…” Mọi người ai cũng gật đầu…
-Vậy là coi như mọi người đồng ý…Tốt.

.

Chuyện kế tiếp là…Đức Lập đang phát triển mạnh…Việc mở rộng phòng IT và bảo vệ là một nhu cầu cần thiết và cấp bách…Hiện nay có hai chức vụ Giám đốc Phòng IT và bảo vệ…Các vị.

.

haha…ai có hứng thú tình nguyện không? Sáng 9 chiều 5…Dỉ nhiên công tác của chúng ta vẩn là chuyện chính…Không nhất thiết phải trả lời ngay đâu…Cứ suy nghỉ đi ha…
Ngừng một chút…Chờ mọi người ‘tiêu hóa’ những gì vừa nói…
-“Còn nửa…Việc thành lập Tâp đoàn sẻ nhanh chóng tiến hành…haha.

.

lúc đó không sợ thiếu người làm.

.

chỉ sợ thiếu người của mình làm lảnh đạo trong các nghiệp vụ chuyên môn…haha.

.

các vị suy nghỉ chút đi ha…
-“Thí dụ cụ thể đi…dài vòng làm gì…” Kiều Chinh ‘lườm’…
-“Ừm…được được…thí dụ như…nếu Đức Lập tấn công vào lảnh vực điện ảnh…mở hảng phim hay lảnh vực giải trí.

.

gì gì đó…Các vị có thể làm gì khi ở vị trí Tổng Giám đốc chẳng hạn?
Mọi người tỉnh ngộ…phải ha…hiện nay…nếu muốn đánh nhau,bắn nhau…gài hệ thống theo dỏi,nghe lén thì rất chuyên nghiệp…nhưng kiến thức quản trị kinh doanh để lèo lái công ty …thì trống rổng…như vậy đâu có được…Mình là phần tử lảnh đạo của công ty mà…
-“Ý của anh ấy là các chị em nếu muốn…từ nay nên tham gia tích cực vào Đức Lập để có thể học hỏi và lấy kinh nghiệm một chút…tốt cho sau nầy…”Nancy cười nói.

.

trong lòng đang tự hào và hài lòng về sự lựa chọn của mình…
-“Tốt.

.

mấy chị em khác thì tôi không biết…Riêng Mai Thảo tôi…sau nầy.

.

lảo bản anh muốn tôi làm gì…cứ lên tiếng là được…”Cô nàng Mai Thảo hiên ngang tuyên bố…
-“Muốn sao cũng được?”…Đức lảo bản ‘gằn’ giọng hỏi lại…một dịp bằng vàng đẻ ‘phản pháo’…hắn nào chịu bỏ qua…
Mai Thảo cũng không vừa…thuộc vào hàng ngủ ‘yêu tinh mọc nanh’ ngàn năm đạo hạnh rồi…làm sao không nghe ra chứ?mặt lẵng lơ… nháy mắt đưa tình ngọt ngào nói:
-…Anything and anytime my love…
-Haha.

.

hi hi….

Lại một tràng cười vui nhộn…
-OK….

xong rồi…các mỷ nử…cho các vị 1 giờ trang điểm làm đẹp…Đúng một giờ sau…chúng ta xuất phát…hihi.

.


-“Tôi du học ở Canada 6 năm…mùa hè thì thường qua Châu Âu chơi…tôi thích nhất là Bỉ,Đức,Hà Lan…ừm…có vài lần qua Áo vào lúc mùa đông chơi trượt tuyết…” Lý Gia Thành thao thao bất tuyệt khoe sự lịch lãm của mình…mắt sáng ngời…nét mặt hảnh diện…
Gia Kỳ ngồi kế bên xấu hổ…than thầm…những đặc tính mà nàng ghét nhất đều tìm được ngay trên người của anh mình…người như vậy muốn lọt vào mắt xanh của một trong hai chị em nhà nầy?nằm mơ đi…
Tố My cũng thở dài…nàng cũng cãm thấy ‘mệt’ huống chi là hai đứa con gái…
Đồng Giao hai mắi nhìn phía trước,hình như nghe rất nhập tâm…thật ra nàng đang ‘tâm bất tại’…đầu óc đang nghỉ về ‘cái tên đáng ghét kia’…rồi mĩm cười…
Gia Thành thấy nàng cười…cho rằng nàng đang ái mộ…càng hăng máu…miệng nói không ngừng…nước bọt tràn nơi khóe mép…
Thụy Vủ cố gắng không ngáp để giử hình tượng …
Lý Gia Thành ngu ngơ…ngây thơ…cho rằng người đẹp đang ngưỡng mộ…miệng vẩn bô bô khoe…
-Ở Canada…mùa hè có giải đua xe Grand Prix…thiệt là ấn tượng…
Ngay lúc nầy.

.

ngoài cửa…một đám người hi hi ha ha ồn ào bước vào…hơn một chục người nhưng duy nhất chỉ có một thanh niên…số còn lại…đều là mỷ nử…
Vị trí ngổi của Lý gia Thành và Gia Kỳ…mặt hướng về cửa …Hắn sửng sốt khi nhận ra Nancy…thấy Gia Kỳ dợm người đứng lên muốn chào hỏi…‘nhận’ thân…tay hắn dưới gầm bàn giử Gia Kỳ lại.

.

đây không phải là lúc…
Anh hai em đang cua gái…nếu qua chào hỏi…giới thiệu Nancy thế nào đây?chẳng lẻ nói đây là vợ trước của tôi à? Tuy là không có gì nhưng tốt nhất…nếu né được thì né…
Gia Kỳ hiểu được…miển cưỡng ngồi yên.

.

làm như không thấy gì…nhưng trong lòng rất ái ngại…
Trong đám …ngoài song Kiều và Nancy,chỉ có Thu Tâm biết mặt Lý Gia Thành do lần trước cùng Nancy ra Hà nội…Ánh mắt Thu Tâm và Nancy giao nhau trong một giây…Nancy nhếch miệng mĩm cười…nàng đang vui cười với Hồng Phượng…
Hồng Phượng đã quyết định chuyển về Cần Thơ học…nên sẳn dịp Đức cho nàng gặp ‘chị dâu’…hai người vừa gặp đã thân…Hồng Phượng càng lúc càng thấy kỳ quái…hình như là có đến ba người chị dâu a…vì vậy líu lo trò chuyện nên không thấy Gia Kỳ…
Đối với những người nhận biết nhau…nhưng lờ nhau…bầu không khí có hơi quỷ dị…

Trong lúc nầy…Bên ngoài The Grill Restaurant…Trình tài xế của Ngô Tài đang ngồi trong xe nói điện thoại…
-Thằng đó vừa vô The Grill Restaurant…với 4 con đàn bà…tụi mầy ra tay được rồi đó…nhớ nha tụi mầy…làm cho đẹp mắt một chút…mấy con ghệ đi chung với nó…đù má…vừa nhìn thôi…bảo đãm nứng cặc liền.

.

hắc hắc…hả?tao đâu biết được chứ…đụ thì không thể nào đâu nhưng thừa dịp…bóp vú bóp lồn…hắc hắc.

.

ai làm gì tụi mầy chứ?OK…tụi mầy làm việc đi…tao đang ở ngoài chổ đó…chờ tụi mầy xong việc.

.

tao báo cậu hai…
Tên Trình nầy ba chớp ba nháng…Đám người Nancy đi trên 3 chiếc xe…nhưng hắn chỉ thấy Đức xuống xe cùng với Nancy,song Kiều và Hồng Phượng…nên dùng cụm từ ‘thằng đó với 4 con đàn bà’…để miêu tả mục tiêu…

Đám người Nancy chuyện trò như bắp rang…không khí trong nhà hàng náo động như khu chợ…Lúc nầy cả hai chị em Đồng Giao quay đầu nhìn lại…đúng lúc Đức nhìn về hướng hai nàng…hắn nháy mắt đưa ngón tay cái lên…miệng cười coi như chào…
Ngay lúc nầy có bốn người đàn ông mặt mủi hung tợn bước vào…họ đi đến một bàn trống ngồi xuống…mắt dáo dát nhìn quanh như đang tìm kiếm ai…ánh mắt dừng nơi bàn Lý Gia Thành …’một thằng với bốn con đàn bà’…là nó rồi…
Gần đây xãy ra nhiều chuyện nên mổi khi ra ngoài …Đức rất đề cao cành giác nhất là khi cùng Nancy và song Kiều…hôm nay hắn mặc trên người cái áo vest thể thao mục đích để che khẩu Smith Wesson bên hông…Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất…an toàn của hai bà bầu là ưu tiên hàng đầu…Đức không muốn vì mình mà ảnh hưởng đến an toàn của họ…Vì vậy tuy hi hi ha ha vui dùa trò chuyện nhưng luôn âm thầm quan sát sự việc chung quanh…
Khi bốn người đàn ông kia đi vào…hắn thấy có gì đó không đúng…từ cách ăn mặc cho đến cử chỉ đề rất đáng khả nghi…dường như là tìm ai thanh toán …
Hồng Phượng thấy Đức đưa ngón tay cái lên…ngạc nhiên ngẩn đầu nhìn …thấy Gia Kỳ…dỉ nhiên là mừng rở…dợm người đứng lên muốn đi chào hỏi…
-“Khoan đã…coi chừng…”Đức đưa tay ngăn Hồng Phượng…Vì bốn gả kia đồng loạt đứng lên tiến về bàn của hai chị em Đồng Giao,Thụy Vủ…
-“haha…Sao chỉ 1 cu mà 4 chim thế nầy…tụi anh đây chẳng có ai…hắc hắc…cho mấy anh ngồi trò chuyện nhé…hắc hắc…” gả đầu trọc đi đầu mắt liếc Lý Gia Thành…trắng trợn buông lời thô tục…gả cố ý như vậy…chỉ cần Gia Thành nổi máu anh hùng cứu mỷ nhân…gả sẻ cùng đàn em đánh hội đồng Gia Thành…cho hắn một trận thừa sống thiếu chết…gảy vài ba cái xương sườn hoặc tay hoặc chân hoặc cả hai thì tốt…miển là không chết người thì được.

Gia Thành rất quỷ quyệt…lúc nào cũng cao cao tại thượng khi gặp bọn người như Lại Đức Quang,Lý Bình,Minh Hiếu,Thu Hoa…vì biết họ là người trong thể chế.

.

sợ cái uy danh của cha hắn…nhưng đối với bọn đầu trâu mặt ngựa.

.

hắn rất hèn…hơn nửa.

.

nơi đây không phải Hà Nội.

.

không ai biết hắn…có câu ‘quan phủ ở xa quả đấm thì ngay trước mắt…Hắn quyết không chịu thiệt thòi…tuy nhiên cũng phải ra mặt một chút mới được…dỉ hòa vi quý…hắn vội vả móc bóp lôi ra một xấp tiền mệnh giá 500.

000.

.

để lên bàn.

.

-“Các vị đại ca nầy…người nhà chúng tôi.

.

hihi…đây là chút lòng thành.


.

mong các vị đại ca nhận cho…” Gia Thành cười hèn mọn…ra vẻ thân thiết…biết hành xử trong giang hồ…ai dè…
“Bốp…binh”…Gả đầu trọc tát một cái như trời giáng vào mặt Gia Thành.

.

khiến hắn đầu váng mắt hoa…chưa kịp hoàn hồn lại bị tên đầu trọc đạp thêm một cái vào ngực khiến hắn ngả lăn ra.

.

tay ôm ngực…
-“Anh hai”…Gia Kỳ hoãng hốt…ba mẹ con Tố My sửng sốt…Đám thực khách cả sợ…
-“Mầy coi các bố mày là ai hả?ăn mày à?Đụ má…tụi mầy đâu…đập chết mẹ thằng nầy cho tao” Gả đầu trọc rống lên…đồng thời đưa tay nắm lấy Gia Kỳ kéo vào lòng gả…ý đồ thừa nước đục thả câu…
-“Bốp”…Có tiếng chai bể…gả đầu trọc thấy choáng váng mặt mài…chân đứng không vửng…gả cãm thấy đầu ươn ướt…đưa tay sờ…gả thất kinh…bàn tay gả đỏ lòm…chưa kịp hoàn hồn…một tiếng nói lạnh lùng vang bên tai gả:
-“Mầy khôn hồn thì đứng yên đó…nếu không tao bắn bể sọ mầy liền…tao nói là làm…mầy không tin.

.

cứ thử đi…” Mủi súng của Đức đang dí sát màng tang gả trọc…
Lúc gả trọc ra tay hành hung người…Đức đã nhìn ra có chuyện không ổn…hai chị em Đồng Giao,Thụy Vủ là bạn…lại thêm Tố My…không thể để bọn du côn nầy làm tổn thương họ.

.

vì vậy nhanh chóng bước tới…tiện tay cầm chai rượu đỏ trên bàn giáng xuống đầu tên trọc…tay kia rút khẩu súng bên hông dí ngay màng tang gả…mắt lạnh lùng thị uy liếc nhìn đồng bọn gả…
Diển tả thì lâu…nhưng mọi việc xãy ra chỉ trong tich tắc không quá 20 giây đồng hồ…
-Trưởng ban My…phiền bà gọi cho xếp Tùng hay xếp Vinh của CA thành phố…nhờ họ gởi người tới.

.

-“Ừm…ừm …được.

.

” Tố My vừa hoàn hồn…nghe Đức nhắc nhở vội vả gọi điện…
-“Anh bạn nầy…có phải có hiểu lầm gì không…bọn tui …không xúc phạm tới anh mà…” gả đầu trọc run giọng…khi chưa vào tay CA thì không sợ…nhưng biết sắp vào tay CA thì lại là một chuyện khác…
-“Hiểu lầm? các người có ý đồ hanh hung Trưởng ban Tuyên giao Tỉnh và người nhà của bà ta…hiểu lầm hay không thì giải thích với CA là được…”Đức cười lạnh… đem cái mủ to chụp xuống tên đầu trọc và đồng bọn.

-“Hả?ê.

.

ê…anh bạn trẻ…ý không…vị đại ca…ý không.

.

anh xếp nầy…bọn em chỉ kiếm ăn thôi mà…có người muốn cho tên kia bài học thôi…cái gì ban tuyên giao…tụi em không biết đâu…” Tên đầu trọc bắt đầu nói năng lộn xộn…hành hung Trưởng ban tuyên giáo?Cái tội nầy bọn hắn gánh không nổi đâu …
-“Phải phải…người mướn tụi nầy còn ngoài kia.

.

” Một tên trong bọn thành thật khai báo…Thu Hà vừa nghe xong.

.

nhanh chóng đi ra ngoài…nhưng không đầy một phút trở lại nhìn Đức lắc đầu…Nguyên do là tên Trình…sau một lúc đám người tên trọc đi vào…hắn mon men muốn coi náo nhiệt để ‘tường thuật’ cho Ngô Tài…lúc hắn bước vô là lúc tên trọc bị Đức chỉa súng vào đầu…Hắn thất kinh trở ra xe chuồn thẳng…
Xếp Vinh nghe có người muốn hành hung Trưởng ban Tuyên Giáo và người nhà của bà ta…liền cả kinh…nhanh chóng tập hợp đội ngủ hùng hổ chạy đến hiện trường…Vừa đến,thấy ‘anh rể ngầm’ đang chỉa súng vào đầu ‘tội phạm’…Vinh ngẩn ra…
-“Haha.

.

Đức ca…sao chuyện gì cũng thấy bóng dáng cậu vậy?haha.

.

”Vinh cười nịnh…liếc mắt nhìn quanh…nhận thấy Nancy… gần đó…lưng càng khum hơn nửa…
-“Xếp Vinh à…bộ tui muốn sao…nghỉ lại.

.

xếp nói cũng đúng…con bà nó…10 lần ra ngoài chơi thì 9 lần gặp phiền phức…” Đức lầu bầu…
-“Được rồi…cậu giao cho tôi là được…”…
Vinh ra lệnh giãi tên trọc và đồng bọn về Phòng CA thành phố…

-“Anh bạn nầy.

.

anh không sao chớ?có cần đi bệnh viện khám không?” Đức nhìn Lý Gia Thành mặt mài đang nhăn nhó…hỏi thăm tỏ vẻ quan tâm…Đức chưa từng gặp Lý Gia Thành nên chưa biết mặt.

.

trái lại Gia Thành đã nhìn thấy hình ảnh oai phong của Đức phát tán trên Phây bù…hơn nửa bây giờ bên cạnh là Nancy…
Tình trạng bây giờ của hắn thật đáng xấu hổ…nếu không muốn nói là đội quần…nên hắn uất ức…
-“Hừ”.

.

Gia Thành hầm hừ không đáp lời.

.

-“Sao bất lịch sự vậy?” Đức nghỉ bụng…
-“Anh hai.

.

anh.

.

không sao chứ?” Thấy anh mình lầm lì…tưởng hắn có chuyện…Gia Kỳ quan tâm hỏi…
-“Không sao…” Gia Thành bực bội liếc nhìn Đức …cộc lốc đáp lời em gái…
-“Trưởng ban Mi…các người không sao chứ?”.

.

không chờ Tố My đáp…ghé tai Đồng Giao hỏi nhỏ…vừa đủ cho Thụy Vủ nghe…:” là bạn trai của ai vậy?”…tên nầy là anh hai của con nhỏ kia…vậy…Đức nhìn hai chị em với ánh mắt ám muội…miệng cười.

.

đểu…trêu chọc…
-“Trần Đức…hôm nay anh có đánh răng không vậy?” Thụy Vủ sừng sộ như con gà chọi…Đồng Giao thì trừng mắt…Động tác của cả hai khiến Gia Thành căm tức…rỏ ràng họ có quen nhau…Hắn thầm rủa trong bụng …
-“Gia Thành.

.

Gia Kỳ….

hai người đến Cần thơ khi nào vậy?” Nancy đến sát bên minh Đức… …mắt liếc hắn… quàng tay âu yếm hỏi…
-“Hả?hắn.

.

hắn…là Lý Gia Thành?” Đức sửng sốt…
-“Sẳn dịp.

.

để em giới thiệu…hi hi.

.

đây là Lý Gia Thành và Lý Gia Kỳ……ừm.

.

còn đây là Trẩn Đức…” Nancy ép người nàng sát vào người Đức…tay quàng tay hắn…như đôi vợ chồng…
-“Anh …Gia Thành…Cô Gia Kỳ…Nice to meet you…” Đức lịch sự chào thân thiện…nghỉ bụng “con bà nó…tình cảnh như vầy…gặp mặt…đéo ‘nice’ chút nào…
Không nói thì kỳ.

.

nói thì không hợp thời a…hắn nghe câu nầy…nổi khùng lên là phải…
***
- :Backhoe :là một loại xe thường được dùng để đào hố…
- :Hồng nhị đại : Cha mẹ được làm cán bộ cao tầng.

.

đó là đời thứ nhất…Con họ là ‘Hồng nhị đại’.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui