Thằng Đức
Đức ca không biết ….
Phía xa xa có người dang theo dỏi….
-“Hi hi.
.
Anh Nam kỳ đẹp trai.
.
welcome back…” Tứ mỷ nhân của Hà Tỉnh… Nhả Thi.
.
Nhả Phương.
.
Thúy Hằng.
.
Thanh Thảo chạy tới…
Hai chị em họ Nhả hình như không coi ai ra gì…Chị bên trái,em bên phải…quàng tay kẹp anh Nam kỳ đẹp trai chính giửa…Hai bắp tay Đức ca cãm nhận được gò thịt căn cứng đàn hồi áp lên…Mùi hương thơm cơ thể xông lên mủi làm hắn ngây ngất…Phía dưới cặc liền phản ứng ngóc đầu Khiến hắn ‘hết hồn’ âm thầm niệm kinh ‘cứu khổ cứu nạn’…để giử ‘ binh tỉnh’…Cặc hắn mà cương lên….
Quần bò đang mặc sẻ độn lên một cục rất khó coi…nếu không muốn nói là ‘đội quần’…làm xấu hổ phái đoàn…
-“Các vị long trọng quá rồi… Làm tôi ái náy…” Đức màu mè….
Trong lòng sướng tỉ tê…Có thằng đàn ông nào được mỷ nử săn đón mà không thấy ‘phê’?Trừ khi là thằng khùng.
.
-“Đừng có khách sáo mà.
.
hihi…Ngoại trừ người nhà…Anh là người đàn ông đầu tiên ‘bổn cô nương’ đi đón máy nay.
.
Có biết không hả? Vậy anh tính đền ơn thế nào đây?” Nhả Thi vừa nói vừa tựa đầu vào tay Đức ca …như là tinh nhân vậy!
-“Ha ha.
.
Cái nầy.
.
cái nầy…” Gặp mỷ nử như Nhả Thi…Đức ca vô kế khả thi…lắp bắp…không biết nói thế nào cho phải…cũng may.
.
Chủ tịch Diểm can thiệp đúng lúc.
.
-Hay là bây giờ lo vẩn chuyển mọi thứ trước về Thị xả trước.
.
Sau đó mọi người về khách sạn nghỉ ngơi…Chuyện khác tối nay sẻ nói sau…
-:Đúng.
.
đúng…nhắc mới nhớ.
.
Chủ tịch Diểm.
.
Bí Thư Điệp.
.
Đây là 1/3 số gạo và 30 ngàn thùng mì tôm…Số còn lại sẻ được vận chuyển tới trong vòng hai ba ngày tiếp…Không biết các vị có an bày gì cho số hàng nầy.
.
-“Tất cả đã có an bày.
.
Cứ theo sắp xếp của địa phương là được…Hiện nay đả có hai xe tải sẻ chở số hàng nầy về Thị xả…Chủ tịch Đức.
.
Cậu hảy an tâm…”Hiệp đang đứng bên cạnh Diểm.
.
điềm đạm nói…ngụ ý hắn là người phụ trách …
-“Không phải đâu…Hiệp Chủ tịch.
.
Có một số hàng nên đặc biệt chú ý.
.
” Đức nhỏ giọng…Làm ra vẻ quan trọng đối với 20 thùng tiền giấy nầy…Nếu có người muốn giở trò thì sẻ nhanh chóng dở trò.
.
Ví vậy hắn giăng bẩy…Nếu không có gì thì tốt.
.
còn nếu thật sự xả ra như Nancy đã dự doán.
Như vậy sẻ tóm trọn ổ…
-“Chủ tịch Đức cứ yên tâm…không có vấn đề gì đâu…” Hiệp mừng rở trong bụng.
.
hắn chính là dang chờ câu nói nầy…Không ngờ mọi chuyện dể hơn tưởng tượng…Bọn người Cần Thơ kia chắc là hết người rối hay sao mà lại chọn thằng con nít đi làm chuyện nầy? Bao nhiêu nổi lo trong lòng của Hiệp tan biến…hắn liếc hai ‘nhân viên’ ủy ban đi theo làm việc.
.
khẻ thở phào…
Một ngày trước…
Lý Quốc Hiệp đứng săm soi cái I phone 12.
.
Hắn đang phân vân không biết có nên chơi ‘xộp’ mua làm quà cho con gái lảo Bân hạy không.
.
Nếu cỡi được quần ra thì không cần phải nói…Rất đáng xài…Nhưng chưa sờ lồn.
.
bóp vú được mà tặng cái i phone 12 nầy…Có phải là quá ‘mạo hiểm’? hay là chậm chậm chút coi sao đã rồi quyết định sau.
.
Nhưng rồi hắn lại nghỉ :” Nếu không bỏ chút vốn làm sao được lòng người đẹp chứ? nhớ đến hình dáng con gái lảo Bân…Cặc trong quần Hiệp cứng lên…Đúng là gái một con trông mòn con cặc mà…Hắn đã nhiều lần mơ ước nếu ôm được Hằng…Cỡi được cái quần nàng ra…Hắn sẻ dúi miệng vào lồn nàng bú suốt đêm không chán…Sau đó hắn sẻ đút cặc vào! con cặc sẻ cấm sâu vào người nàng…Hắn sẻ từ từ nắc…không hấp tấp để kéo dài cơn khoái lạc…Càng nghỉ Hiệp càng xốn xang.
.
mê mẩn…Hắn thừ người ra…
Ngay lúc nầy một giọng nói êm tai vang lên…
-Ụa…Chủ tịch Hiệp…hi hi…Sao đúng lúc quá vậy? anh mua sắm di động mới à?ui chao.
.
quá đẹp.
.
-“Cô.
.
cô là…” Hiệp giật mình quay lại…Một mỷ nử đang nhìn hắn cười.
.
Hiệp nhớ mình đã gặp qua người phụ nử nầy mấy lần nhưng chưa bao giờ có dịp chào hỏi…nên không biết tên.
.
không ngờ người ta lại biết mình…
-“Hi hi…Chủ tịch Hiệp…chúng ta có mấy lần gặp qua nhưng chưa có dịp chào hỏi…nên anh không biết em…Hi hi…Em là Ngọc Bích.
.
Thư ký của Chủ tịch Hưng ở Thị xả…Chủ tịch Hiệp cứ gọi thẳng tên em là được.
.
” Bích ủy mỵ nói.
.
ra vẻ vô cùng thân thiết…
-“Đúng vậy.
.
tôi nhớ đã có mấy lần gặo cô.
.
mãi bây giờ mới biết tên…ha ha.
.
Thiệt là thất lể…Ừm.
.
đúng rồi… Bích Thư ký cũng muốn thay di động mới à?” …Bổng nhiên có người đẹp niềm nở chào hỏi.
.
Hiệp sướng mê tơi…lòng rộn ràng…hồi họp…
-“Không…em đi mua chút ít đồ cần dùng….
tình cờ thấy Hiệp chủ tịch nên qua chào hỏi í mà.
.
ui chao.
.
Chủ tịch Hiệp anh định mua I phone 12 à…màu nầy là cho phụ nử.
.
hi hi.
.
Hiểu rồi…Chủ tịch Hiệp mua tặng bà xả à?Em thiệt là hâm mộ Bí Thư Điệp…cô ấy thiệt là có phước…Chả bù với ông xả nhà em…” Bích thư ký ‘thở dài’…lắc đầu ra vẻ ngao ngán…
-“Tặng bà xả cái gì chứ?Tôi không có cái phước nầy.
.
” Thấy Bích nghỉ minh mua I phone tặng ‘vợ’…Hiệp căm hận…
-“Ouf.
.
Sorry…Thì ra tin đồn là thật à?Anh và Bí Thư Điệp có chuyện thật à?Aiz.
.
cũng như em và ông xả nhà em…Aiz….
” Bích thở dài…buồn ‘xa xôi’…
-“Thư Ký Bích cũng có chuyện sao?Aiz…cô người đẹp lại lịch sự tao nhả như thế nầy…ông xả cô thiệt là….
” Hiệp lắc đầu ngao ngán ra vẻ tiếc nuối…
-“Thôi không nói nửa…Em phải về…Chủ tịch Hiệp…lần khác gặp lại…” Bích ‘buồn bả’ quay lưng …
-“Thư Ký Bích nếu không gấp về nhà.
.
hay là cùng nhau đi uống ly nước…” Hiệp hồi họp gợi ý cầu may….
Mời đi uống ly nước thôi mà…Đâu có gì không ổn.
.
Coi như là hai cán bộ nhà nước giao lưu….
-Em đang buồn nên cũng có ý nầy…muốn uống chút rượu.
.
-“Đúng đó.
.
Lúc tôi buồn cũng là uống chút rượu…Thư Ký Bích…Tôi và cô coi như cùng chung cảnh ngộ.
.
Ai…Sắn djip gặp nhau….
tôi mời cô đi uống một bửa ở Sky Bar…” Hiệp cố kìm cơn kích động…Coi bộ trúng mánh rồi…Hắn liếc nhìn thân hình Thư ký Bích.
.
Hiệp không dám đi thẳng người.
.
hơi khom lưng một chút.
.
.
”Khi bà ra tay…Có ai thoát được chứ.
.
Lảo nầy hơi hôi.
.
nhưng không sao.
.
bắt lảo tắm kỷ một chút thì được rồi…” Bích mĩm cười đắc ý.
.
Nghỉ tới lời hứa của Hưng…làm xong chuyện nầy.
.
bỏ túi vài trăm triệu…Hi hi.
.
Tiền sao dể kiếm vậy…
Hai người đi đến Sky Bar…Chổ nầy là nơi lịch thiệp.
.
chốn ăn chơi của tầng lớp trưởng giả…Hiệp như đang đi trên mây.
.
lâng lâng hảnh diện cùng mỷ nử đi uống rượu…Thỉnh thoảng hắn liếc mắt nhìn chung quanh…thấy có nhiều ánh mắt ngưởng mộ xen lẩn ganh tỵ
…
-“Em say rồi…hay là anh đưa em về nhà nhé.
.
”Hiệp cố kìm xúc động…hắn thăm dò…thường đàn bà có mâu thuẩn với chồng.
.
Chịu đi uống rượu với đàn ông thì cái chuyện kéo lên giường sẻ không là vấn đề lớn…
-“Không.
.
em không muốn về…mình tìm chổ khác uống…” Bích nhừa nhựa nói.
.
người nàng đi ngả nghiêng dựa vào hắn…
-“Ừm.
.
được được…không về…anh đưa em đi chổ khác tiếp tục uống…” Cặc trong quần hắn bây giờ đã cứng ngắt…Nếu không tìm khách sạn đưa em tìm động hoa vàng thì thiệt là ngu xuẩn.
.
Từ Sky Bar đến khách sạn Vinpearl chỉ tối đa hai phút đi bộ…Thời buổi đại dịch cúm Tàu….
Không nhiều du khách.
.
Chủ tịch Hiệp không cần đặt trước mà cũng dể dàng có một phòng…Hắn dìu Bích lên phòng…đặt nàng nằm lên giường…Đứng ngây ngốc ngắm nhìn cặp đùi trắng ngần…gò ngực vun cao….
Cặc trong quần hắn cương cứng đến lúc không thể cứng hơn nửa…Hắn ngồi xuống kéo vạt váy nàng lên.
.
úp mặt vào….
-“Ây da.
.
em còn muốn uống nửa…lấy rượu cho em.
.
”Bích xô hắn ra nói trong cơn say…
-“Được.
.
được.
.
anh lấy rượu cho em.
.
ha ha.
.
muốn uống bao nhiêu.
.
Có bấy nhiêu…” Hiệp vội vàng mở mini.
Bar…lấy vài chai rượu nhỏ rót vào ly hăm hở đưa tới…Đàn bà càng say đụ càng phê…
-“Ây da.
.
anh đi tắm đi.
.
sao hôi quá vậy…” Bích vừa cầm ky rượu… Hắn liền xáp vào.
.
Nàng vùng vằng đẩy ra.
.
-“Ha ha.
.
Được được.
.
Chờ anh chút.
.
” Hiêp hối hả cỡi quần áo chạy vào phòng tắm mở nước….
vừa tắm vừa huýt sáo iêu đời…Không đầy 5 phút hắn trần truồng chạy ra…Cặc hắn giựt giựt.
.
-“Hi hi.
.
Anh nầy…Sao gấp dử vậy?Em có chạy đi đâu chứ.
.
Nà.
.
uống với em một chút đi” Bích đưa ly rượu mà nàng đã uống một nửa…Hiệp không nói không rằn.
.
cầm ly nốc một hơi cạn sạch…Hai mắt hắn si mê nhìn giửa hai đùi…Chúm lông ẩn hiện dưới lớp ren mỏng dính của cái quần lót khiến hắn muốn điên lên…vội vàng ngỗi xuống áp miệng vào…
-“Khoan….
Chờ em tắm đã.
.
” Bích đưa tay ‘che’.
.
không cho hắn áp miệng vào…nhưng lửa dục đang dồn lên nảo…hắn đâu có nghe gì….
kiên quyết tay kéo quần lót nàng xuống.
.
áp miệng vào…Liếm….
mút…
Bích mĩm cười đắc ý…mắt liếc nhìn đồng hồ…một tiếng đồng hồ mới có hiệu quả?Thuốc gì lâu vậy…Cũng tốt.
.
để hắn bú càng lâu càng tốt…Không cần phải cho hắn đụ …
Lần đầu tiên chài được một cái lồn thơm…Hiệp cắm cúi bú miệt mài…hắn bú.
.
mút.
.
liếm ngay cả lổ đít nàng…Bích lần đầu iên được người bú đít mình…không ngừng rên rỉ…
Hiệp hăng máu…càng bú càng say mê…Đây là cái lồn đầu tiên thơm tho mà hắn chài được…hắn phấn khích đến nổi hắn vừa bú vừa tự đưa tay sục cặc minh…mới hai cái sục …cặc đã phun ào ạt …
Hắn tính toán kỷ.
.
nếu không làm như vậy…lần đầu tiên với người mới…cặc hắn sẻ khóc ngoài quan ải….
Sẻ thiệt mất mặt…Bây giờ chỉ chờ vài phút là cặc sẻ cứng trở lại.
.
và đút vào nắc.
.
hùng tráng mà nắc….
‘Rầm’…Đang lúc mãi mê bú liếm.
.
cánh cửa phòng đột nhiên có người đạp cửa xông vào…Hung hăng vừa chụp hình vừa quay phim…
Cả hai kinh hãi…không biết xãy ra chuyện gì.
.
nhất là Bích…theo kich bản không phải như vậy mà….
nàng nép vàp góc giường lúng túng lấy mền che thân, trước ánh mắt hao háo của bọn người lạ.
.
Hiệp sửng sốt…lấy khăn quang ngang người.
.
quát lớn.
.
-Các anh là ai…Muốn làm gì…Biết tôi là ai không?
-“Hắc hắc.
.
Hiệp Chủ tịch phải không?oai thiệt.
.
nhưng mà không biết khi mấy tấm hình,đoạn phim nầy đưa lên ‘phây bù’ thì không biết Hiệp Chủ tịch có còn oai nửa hay không ha.
.
hắc hắc hắc…Hoàng đại ca nhìn Bích thư ký đang run rẩy.
.
nếu không vì đại sự có lẻ hắn đè xuống đụ cho dã…
-“Các người muốn làm gì?Tôi không có nhiều tiền đâu? Chỉ có mười mấy triệu thôi.
.
Các anh cứ lấy.
.
” Hiệp kinh hải…Nếu mấy tấm hình nầy mà đưa lên mạng.
.
Đời hắn coi như xong…bằng mọi giá không thể để chuyện nầy xãy ra được….
-“Tiền?.
.
đúng vậy.
.
nhưng không phải là lấy tiền của Chủ tịch Hiệp.
.
hắc hắc.
.
Ngược lại…Chỉ cân ông giúp làm một chuyện…một chuyện nhỏ thôi…ông có 10 tỷ bỏ túi.
.
Mấy tấm hình,đoạn phim nầy…sẻ để ông xoá bỏ.
.
Sao hả?
-“Chuyện nhỏ?10 tỷ?! ” Hiệp mù tịt…cãm giác không phải là chuyện tốt nhưng trong tình hình bây giờ.
.
xem ra không có đường lựa chọn…
-“Đúng vậy.
.
10 tỷ.
.
Sao hả?Ông chỉ cần gật đầu thì tụi nầy rút lui để ông tiếp tục chuyện tốt.
.
he he he…Còn nếu như ông khăn khăn ương ngạnh…Tụi nầy cũng sẻ đi nhưng vài phút sau… he he.
.
Trên ‘phây bù’…Ông hiểu ý tôi chứ? Còn nửa nha…đàn em của tôi rất có hứng thú với người đẹp nầy….
he he he…” Hoàng lảo đại cười dâm đãng mắt hao háo nhìn Bích thư ký…
-“Là chuyện.
.
chuyện gì? Nếu làm được.
.
tôi sẻ làm.
.
đừng đụng tới cô ấy.
.
” Hiệp muốn làm anh hùng cứu mỷ nhân.
.
Hắn không thể đẻ mấy thằng nầy đụng Bích…
-“Chủ tịch Hiệp.
.
ông đừng có khiêm nhường.
.
Chỉ cần ông búng tay một cái là chuyện sẻ thành…bỏ túi mười tỷ.
.
còn có người đẹp này.
.
he he…Ừm…Nghe nói ông là người phụ trách chuyện cứu trợ với bọn người từ Cần thơ phải không?!
Hiệp bừng tỉnh…bọn nầy muốn làm một mẻ lớn…hốt trọn…Toan tính của hắn với lảo Bân so với bọn nầy không có nghỉa lý gì …nhưng độ nguy hiểm quá lớn…hắn run lên…
-Không cần phải hồi họp đâu…đừng sợ.
.
dể làm lắm…he he.
.
bắt đầu ngày mai.
.
ông chỉ cần cho hai thằng đàn em của tui làm cu li cho ông là được rồi…quá dể phải không?Chỉ có vậy thôi mà bỏ túi 10 tỷ…chỉ có thằng ngu mới nói ‘không’ a…
-“Đỉ mẹ mầy…dể làm lắm sao?”Hiệp thầm mắng…
-“Anh Hiệp”…Bích lay lay tay Hiệp.
.
cầu cứu…mặt ‘trắng bệch’…Nàng đã hiểu.
.
thì ra là ‘phe ta’…chuyện để lên ‘phây bù’ chỉ là để hù dọa…Vì vậy liền phối họp…ra dáng bi thương.
.
-“Yên chí đi…Tụi nầy có kế hoạch hoàn hảo.
.
không liên lụy tới tiền đồ của ông đâu Hiệp Chủ tịch.
.
Biết đâu trong tương lai minh còn có thể hợp tác nhiều hơn…ha ha…” Thấy Bích hiểu ý.
.
phối hợp….
Hoàng lảo đại liền bồi thêm một liều thuốc ‘an thần’….
-“Vậy được…hy vọng anh giử lời.
.
Sau chuyện nầy anh giao mọi thứ ra…” Hiệp cắn răng quyết định…hắn thật không có đường lựa chọn…Vậy thì còn nước.
.
còn tác…
-hắc hắc…Vậy có phải tốt không?Thôi được…không làm mất thời giờ quí báo của Hiệp Chủ tịch…Ông từ từ ha…Tụi bây.
.
rút…Chủ tịch Hiệp.
.
Chúng ta gặp lại sau…Ông cứ từ từ ha…
Bọn Hoàng lảo đại nghêng ngang rút lui…
-“Anh Hiệp.
.
anh thiệt tốt với em…Cám ơn anh.
.
” Bích lí nhí nói…nhu mì ôm hắn…hôn hít…cạ vú vào lưng hắn…tay sờ cặc hắn vuốt ve.
.
Tuy lúc nầy Hiệp đang bần thần lo sợ nhưng cặc được Bích mơn trớn.
.
liền cứng lên…Lảo nghỉ bụng…dù sao lở rồi…lồn ngay trước mặt…tận hưởng trước …Tới đâu hay tới đó.
.
xem ra chuyên cũng không khó làm…
-“Không có gì…anh cũng có lợi mà…em cũng nghe rồi đó…để hai con chó bên cạnh thôi mà được bỏ túi mười tỷ…ha ha.
.
mình tiếp tục nha.
.
Hắn vừa nói vừa chui mồm giửa hai đùi nàng.
.
muốn dạo đầu bắng cách bú tiếp…trước khi đút cặc vào…
Nhưng mà.
.
ô hay…sao lại thế nầy….
Hiệp cãm thấy hai mắt nặng trỉu….
hắn muôn ngủ…hắn cố mở mắt nhưng sao hai mắt cứ nhắm lại…cuối cùng hắn không thể chịu nổi cơn buồn ngủ.
.
Hắn thiếp đi…ngáy khò khò…
Bích mĩm cười cầm lấy di động bấm…khi đường dây vừa thông.
.
nàng liền nói :”Hắn ngủ rồi.
.
lên đi”…Nói xong cúp máy… nhìn dáng Hiệp Chủ tịch đang ngáy khò khò với ánh mắt tán thưởng…Lần đầu tiên có người bú và liếm đít nàng…Cãm giác thật không thể tả được…
-‘Cộc.
.
cộc.
.
cộc’.
.
Có tiếng gỏ cửa…Bích Thư ký mặc lại quần lót…bước ra mở cửa…Hưng lách người bước vào …
-Hắn.
.
he he,,chưa đụng được cưng chứ hả?
-“Đụng cái gì….
mấy người kia là ai vậy?Sao không nói trước?Làm hết hồn à…Cũng nay em thông minh….
” Bích oán giận…
-“Ậy…cho em biết trước thì em phản ứng đâu có giống…hắn làm sao tin chứ….
he he…” Hưng đắc ý cho mưu kế của mình…
-Vậy bây giớ sao đây…Viên thuốc của anh hiệu lực bao lâu vậy?
-“.
.
Bảo đãm hắn ngủ như heo cho tới sáng…lại đây cưng…mình cũng tới sáng luôn.
.
hắc hắc…” Hưng vừa nói vừa cỡi quần áo chuẩn bị lâm trận.
.
-Sáng mai thì sao?
-Ậy.
.
em viết giấy để lại nói em về nhà…mai mốt gặp lại…Hắn ngủ là lổi của hắn mà….
he he.
.
Có phải không?Thôi đừng nói nhiều nửa…lại đây…bú anh cái…
-Hi hi.
.
Chờ tắm …
-Hắc hắc.
.
tắm chung đi.
.
Bích à.
.
anh có ý nầy…em chiu anh nha….
-“Lại muốn kiểu cọ gì nửa đây?” Bích nủng nịu….
-“Hắc hắc.
.
mai mốt em về nhà.
.
coi hôm nào cho thằng chồng em uống một viên.
.
sau đó.
…” Hưng Chủ tịch bổng nhiên có ý dâm tà… muốn đụ Bích trong khi chộng nàng ngủ khì.
.
-“Anh…Chủ tịch Hưng.
.
lảnh đạo.
.
anh đúng là đồ biến thái mà…” Bích ‘lườm’ …
-“Nà.
.
Em vậy là hứa rồi đó nha…hắc hắc…Mở miệng ra cưng.
”.
Hưng đưa cặc tới.
.
Hắn đút cặc vào miệng Bích vừa nắc vừa nhìn Hiệp đang ngáy.
.
cười đắc ý.
.
tưởng tượng mai mốt.
.
người nằm đó là chồng của nàng.
.
Sẻ phê hơn nhiều…
Hiện tại…
-“Hả?Vậy à,,Ha ha.
.
Vậy là tôi có thể yên tâm rồi.
.
Chủ tịch Hiệp.
.
tôi có thành tích tốt hay không là phải trông cậy vào ông rồi.
.
” Đưc Chủ tịch ‘ngây thơ ‘ cười thân thiện.
.
-“Thôi được…chổ nầy.
.
Chị Hương ,Anh Đương…nói bọn thằng Hưởng phụ cùng nhau giúp chất hàng lên xe tải hộ tống Hiệp Chủ tịch an toàn tới nơi xong rồi về khách sạn sau…Phải cẩn thận đó…
Ba người Hương,Đương ,Hưởng dỉ nhiên là biết quỷ kế của Đức tổng nên tập trung mười mấy người của Hưởng tắc kè nghiêm ngặt kè kè hai chục thùng ‘tiền’….
như là sắp bị cướp tới nơi vậy…Khiến Hiệp Chủ tịch càng thêm tin tưởng…
…
Một đám đàn bà theo ra ngoài nầy ‘phụ việc’.
.
Nói thì nghe hay lắm nhưng đúng ra phụ việc thì ít mà du lịch thưởng ngoạn thì nhiều…Đức ca làm sao không biết…Nhưng không sao cả.
.
Moi việc đêu có bọn thằng Hưởng,.
.
Thêm vào kinh nghiệm dầy dặn của Đương…Kinh nghiệm quản lý của Tuấn Hào và ,Hương là được rồi…Hơn nửa.
.
người của Hà Tỉnh giử vai trò chủ đạo.
.
Người minh chỉ giám sát…
Là người có nhu cầu tinh dục mạnh …Nên chủ yếu hắn mang nhiều đàn bà đi theo là để phục vụ mình…Mổi ngày hắn cần đụ…cần được mỷ nử bú cặc…Không có lồn cho hắn nắc…Vú cho hắn bóp.
.
Hắn cãm thấy thiếu thốn.
.
khó chịu như người ghiền xì ke thiếu thuốc…
Nhưng làm sao sắp xếp cho ổn thỏa là cả một vấn đề suy nghỉ…Làm sao vào phòng người nầy mà người kia không biết mới là vấn đề lớn…Cũng may.
.
Trong chuyện nầy mới biết Dì út là con sâu trong bụng của mình mà.
.
Ở Hà tỉnh.
.
Ba khách sạn Eagle,Vinpearl.
BMC cách nhau không xa…Từ Eagle đến Vinpearl chỉ vài phút đi bộ….
đến Eagle thì xa hơn nhưng rất tiện cho việc sắp xếp.
.
phải nói là hoàn hảo.
.
Không biết có phải là Tâm vô tình sắp xếp hay không nhưng Tuấn Hào,cùng bạn gái,Phương Linh,Hồng Phượng ,Đương ,Thúy Ái được xếp cùng chung khách sạn…Trong khi nàng.
Ngọc Trinh,Hương và hắn cùng chung khách sạn…Phương Linh không hài lòng.
.
Thúy Ái cũng kháng nghị.
.
Hồng Phượng mặt đen như đít nồi…Cả ba nhao nhao phản đối.
.
nhất định không chịu.
.
Trước ‘sức ép’’ của mỷ nử…Đức tổng cũng phải chào thua…đành phải nhượng bộ.
.
Nhưng sau đó lại nghỉ ra cách khác…Hắn lấy cớ để tiện việc bí mật hành sự.
.
hắn một mình đến khách sạn Eagle…Bọn mỷ nử không chút nghi ngờ mới chịu để yên
Hắn vừa vào tới khách sạn liền gọi Thu Tâm…Để tránh người khác biết họ là người cùng phe….
Hắn gọi nàng đến khách sạn hắn đang cư ngụ ‘báo cáo tình hình công tác’cho lảo bản…
Thu Tâm cùng.
Xuân Mai,Kim Chi,Mai Thảo ra đây được 1 tuần rồi.
.
Mọi việc coi như đã hoàn tất…Nhìn màn hình di động.
.
biết hắn đã tới…mở cờ trong bụng…nhanh chóng tìm tới khách sạn…
-“Sao rồi?” Cánh cửa phòng vừa đóng lại…Đức không đầu không đuôi hỏi.
.
-“Sao là sao chứ? Chuyện của lảo bản giao phó có dám không xong à?” Thu Tâm hờn mát.
.
Vừa gặp nàng không hỏi thăm một câu nào hết…chỉ muốn nói về công việc…
-“Hi hi.
.
Anh không phải là ý nầy…Ý anh muốn biết là em cò khỏe không í mà…”Hắn vừa nói vừa ôm từ phía sau lưng nàng…hôn sau gáy…tay nầy bóp vú.
.
tay kia sờ soạn ngay vùng tam giác giửa hai đùi.
.
Tuy là bên ngoài lớp vải nhưng cũng đủ cho Thu Tâm gục ngả! nhưng miệng vẩn ‘cứng’…
-Buông em ra.
.
không phải anh muốn nghe báo cáo công tác sao?
-“Em muốn báo cáo thì cứ báo cáo.
.
anh kiểm tra là việc của anh…Hai chuyện khác nhau mà… Tai nghe báo cáo.
.
tay làm kiểm tra.
.
hi hi.
.
”Hắn lì lợm …không để tay bên ngoài nửa mà luồn thẳng vào…
-“Lưu manh…hình như mắc nợ anh í…” Thu Tâm mắng…Vừa dứt lời.
.
môi hắn đã áp lên môi nàng.
.
bàn tay hắn càng lúc càng tung hoành…chỉ trong phút chốc! trên người nàng chẳng còn gì ngoài cái quần lót… người vặn vẹo uốn éo…hơi thở bắt đầu nặng nhọc!
Đức ca từ lúc đánh dả chiến Phương Anh,Thu Hà ở khu vườn phía sau biệt thự bổng ghiền bú đàn bà trong tư thế đứng.
.
Trò 69 đối với hắn ….
xưa rồi.
.
Bây giờ hắn thích để mỷ nử dựa lưng vào tường…quỳ trước vùng tam giác.
.
gát một chân nàng lên vai… áp miệng vào…
…
-“Ừm !.
Thôi bây giờ minh bàn chút chuyện ha.
.
” Đang bú mút….
hắn nghe rỏ tiếng rên rỉ của Thu Tâm.
.
hai tay nàng ghì đầu tóc hắn thiếu điều muốn tróc da đầu.
.
Hắn bổng ngừng lại…
-“Anh …Đồ mắc dịch anh.
” Thu Tâm ‘mắng’… Hung hăng đẩy hắn nằm ngửa trên sàn.
.
ngồi trên ngực hắn…áp sát lồn vào miệng…không cho hắn thở….
Coi như ‘trừng phạt’…
Trừng phạt kiểu nầy.
.
hắn cầu còn không được…nhưng cái lưởi quai ác của hắn làm nàng không chịu được lâu…Nàng trườn người xương bụng hắn…tay cầm cặc hắn hối hả rà ngay cửa động của minh.
.
ngồi xuống…nhún nhẩy…
Cùng thời gian…Thị Xả Kỳ Anh.
-“Đại ca…Nếu không phải chính mắt em thấy thì em cũng không tin…Thằng cầm đầu mặt bún ra sửa…hắc hắc…em thấy họ chuyển gạo,mì tôm và cả một đống hầm bà lằng xắng cấu lên ba xe tải.
.
nghe nói thằng cha Chủ tịch Hiệp phụ trách an toàn đống hàng nầy…Coi bộ quá dể rồi.
.
hắc hắc…” Hậu! gả đàn em đang kể lại những gì hắn dò thám được…
Quán nhậu khá vắng.
.
nhưng gả nói nhỏ giọng đủ để một bàn 7 người đủ nghe…Gả nói xong.
.
cầm lon bia nốc một hơi …để lon bia xuống.
.
gắp miếng thịt bò bỏ vào mồm…cắn trai ới nhai.
.
gật gù ra vẻ khoái trá…vênh vênh tự đắc về nhận xét thông minh của mình.
.
-“Đại ca…có một kiện hàng khá đặc biệt! em nghỉ rất có thể là…cái mình muốn! ”Thuận… Gả đàn em vừa lên tiếng vừa liếc nhìn Hậu với vẻ khinh thường.
.
-“Ệ…Có gì nói ra để còn tính toán.
.
mầy ngập ngừng làm cái gì…” Hoàng phất tay…
-“Dạ.
.
đại ca.
.
Em thấy có 2 pa lét hàng được chở riêng.
.
mổi pa lét chứa khoảng chục thùng như thùng sửa….
Khoảng gần chục thằng trông coi kỷ lưởng lắm.
.
cho nên em đoán rất có thể là thứ mình muốn.
.
Nhưng không chắc lắm…”
-“Mầy suy nghỉ đúng lắm…chứ còn cái gì nửa…”Hoàng đại ca gật đầu khen….
-“Vậy khi nào minh ra tay đại ca.
.
” Luân.
.
Cánh tay mặt của Hoàng lảo đại nóng lòng hỏi.
.
-Tính toán cho kỷ trước đã.
.
ừm…thằng Hiệp kia nói tối nay có buổi tiệc tẩy trần con cặc gì đó…Ra tay lúc nầy là tốt nhất…Thằng Hậu,thằng Thuận.
.
hai đứa bây như kế hoạch đã định ,,tối nay gầy trận nhậu với đám bảo vệ…bỏ thuốc mê vào…Chờ tụi nó mê.
.
gọi điện thoại báo…Nghe rỏ chưa?Nghe rỏ thì đi đi…Nhớ kỷ…Tụi bây làm không được thì trốn luôn đi.
.
đừng về Đà Nẳng.
.
-“Dạ đại ca! Yên chí đi” Hậu Thuận nốc cạn lon bia nhanh chóng rời đi.
.
-“Thằng Luân…Mầy cùng với thằng Quốc thằng Minh,thằng Long tối nay đậu chiếc van chờ gần đó…Khi tụi nó gọi điện thì chạy tới…chất mấy cái thùng kia lên xe…hắc hắc hắc.
.
Chở thẳng tới căn biệt thự của Hưng huynh đệ…” Nói tới đây…Hoàng lảo đại cười gian…
-“Đại ca.
.
không chở thẳng về Đà Nẳng?” Luân sửng sốt…
-Đồ ngu…Chổ mình làm sao an toàn bằng chổ của Hưng huynh đệ.
.
Hắn là Phó Chủ tịch Thị xả Kỳ Anh…tụi bây nghỉ có ai nghi ngờ không?hắc hắc hắc…
-‘Phải ha.
.
Đại ca.
.
anh thiệt là cao tay” Luân được dịp nịnh bợ…cả đám hùa nhau khen dồi…
-“Đại ca.
.
nhưng mà hắn chịu sao?” Luân thắc mắc.
.
gả nhớ hôm bàn kế hoạch…Lúc đó có nói là sau khi xong chuyện chở vể thẳng Đà nẳng mà…
-“Chịu hay không chịu cũng vậy thôi.
.
hắn có đường lựa chọn sao?Tụi bây cứ làm theo tao căn dặn là được.
.
Chiều nay tao tới nhà hắn chờ tụi bây …hắn nói vài câu đòi ăn 4 phần à?đâu có dể vậy…”.
.
Hoàng đại ca trề môi.
.
-Còn cái thằng Hiệp kia.
.
đại ca…Đụ má…đâu có làm con mẹ gì mà được 10 tỷ…có nhiều quá không?
-Hắc hắc.
.
10 tỷ? tiền vàng mả thì có…Thằng Minh…Chuyện nầy giao cho mầy đó…
-OK đại ca…bảo đãm sạch sẻ gọn gàng…
-OK.
.
Hiểu hết rồi chứ gì?giải tán…
Hoàng đại ca phất tay…Bọn đàn em vội vàng phân tán đi làm nhiệm vụ…
***
Không thể nói là hoành tráng vậy thì phải nói như thế nào đây cho buổi tiệc ‘tẩy trần’ dành cho đội ngủ từ Cần Thơ đến …Trong lúc nhiều người thiếu thốn do ảnh hưởng mấy cơn bảo …Dỉ nhiên là không thể
‘xôm trò’ phung phí lương thực rồi…Sẻ coi không được…đạo lý nầy ai cũng hiểu…không thể phạm sai lầm.
.
Nhưng cũng không thể không có chút gì để tỏ lòng tri ân người ta lặn lội đường xá xa xôi để giúp mình mà…Vả lại không phải là một chút…500 tấn gao…100 ngàn thùng mì tôm và 100 tỷ đấy…Không ít đâu…Vì vậy phải làm coi cho được …Tiệc tự chọn với một vài món ăn được rồi…để hai bên chủ khách giao lưu một chút…đầm thắm tình đồng chí…
Bởi vậy.
.
chiều tối hôm nay có nhiều người lắm…ai gặp Đức ca cũng tỏ lòng thân thiết…khen không ngừng miệng…Chủ tịch Đức trẻ tuổi…hoài bảo rộng lớn.
.
Là rường cột của nước nhà…
Cũng phải thôi.
.
Rò rỉ cái tin hắn là cháu rể của nguyên Chủ tịch nước.
.
là con rể tương lai của Lý Bộ Trưởng…Hai cái tin nầy cũng đủ chấn động rồi…Nếu biết như vậy mà không tỏ lòng thân thiết một chút thì đi về quê chăn vịt đuổi gà là vừa.
.
Đừng làm cán bộ nửa…nhường chổ cho người khác…
Lúc tiệc mới bắt đầu.
.
ai cũng ngờ vực…Tin đồn có thiệt không vậy?Nhưng sau đó ai cũng kích động…là thiệt rồi….
Trước hết là Ngọc Lệ Bí Thư tỉnh uỷ cùng ái nử là bác Sỉ Ngọc Lan cũng đến.
.
các vị Thiên kim của các tai to mặt bự trong tỉnh cũng có mặt…Rồi Phó Chủ tịch Tỉnh Diểm…hoành tráng a…oai phong thiệt…
-“Bí thư Lệ…Chủ tịch Diểm…Bí Thư Điệp…Tôi đúng là có cãm giác ‘Thụ sủng nhược kinh’.
.
Tim đập thùi thụi…Thật sự không dám nhận đại lể nầy.
.
” Đức màu mè khách sáo nói.
.
-“Không ngờ ha.
.
Cậu cũng biết xổ nho vài câu…xem ra học vấn cũng khá uyên bác dó chứ” Lệ Bí Thư cười trêu.
.
Lần trước bà đã có dịp nghe hắn đàn dương cầm và hát thật hay.
.
nên có không ít cãm tình…nên sẳn dịp hôm nay đến dự buổi tiệc nầy để tỏ lòng cám ơn hắn đã vì người dân Hà Tỉnh mà đã làm không ít việc…
-“Uyên bác?không phải đâu…Bí thư.
.
nói thật …Bí thư đừng chê cười……tôi chỉ biết một hai câu thôi….
hi hi.
.
bình thường dốt đặt…
-Ha ha…Cậu thiệt là khéo ăn nói….
-“Dạ đúng.
.
cái nầy thì phải…”Đức nghiêm túc gật đầu…
-“Hi hi.
.
ha ha.
.
Cậu thật tiếu lâm…”Lệ Bí Thư vui vẻ cười lớn…lần đầu tiên có người nhận hùng hồn người khác khen minh…Từ trước đến giờ bà chỉ thấy người ta ‘khiêm tốn’ khước từ.
.
Nói chuyện với Bí thư được 1 câu đã làm cho không ít người hâm mộ.
.
huống chi nói chuyên làm Bí Thư cười.
.
Chuyên nầy chỉ có hắn…Trong đám người từ Cần Thơ đến…Đương, Hưởng tắc kè có nhiệm vụ khác… Bọn đàn em không muốn dự tiệc tẩy trần…nên Đức để bọn hắn ra ngoài rong chơi cho biết phố phường…Vì vậy cho nên chỉ có hắn,Tuấn Hào
…Hiện tại chỉ cóTuân Hào… Tuy xuất thân là con nhà đại gia nhưng từ trước đến giờ hắn chỉ tiếp xúc lảnh đạo cấp huyện,,thành phố vì vậy cũng lúng túng không ít… cãm thấy nhiều áp lực khi đối diện với Bí thư Tỉnh ủy.
.
Phó Chủ tịch tỉnh….
.
… Đám mỷ nử thì vui như Tết vì được đám cán bộ quan chức vây quanh tán tỉnh.
.
Có điều là luôn liếc về phía hắn với ánh mắt bất thiện…Tại vì bên nầy… đám mỷ nử Hà Tỉnh vây quanh hắn.
.
người nầy một câu…người kia một câu…Nhất là ‘song Nhả’ luôn ‘kẹp’ hắn chinh giửa…như muốn ‘chiếm hửu’ làm của riêng vậy…
Phương Linh hầm hơi lắm.
.
Hắn ít khi chú ý tới nàng…Đang cố ’ghi’ lại mọi tiểu tiết.
.
mai nầy nhất định mét với Tú Nhi để Tú Nhi trị tội hắn…coi như …trả thù…Hơn nửa nàng cãm thấy minh có bổn phận phải giử hắn cho bạn thân mới được…
Thúy Ái ‘giận’…tính già hóa non…Tưởng ra Hà Tỉnh …không có Chánh phi nương nương…không có Đông và Tây cung thì nàng sẻ có dịp tấn công.
.
Ai dè ‘mấy con nhỉ Hà Tỉnh nầy đúng là ‘ngựa bà’.
.
,làm như ở Hà tỉnh nầy thiếu đàn ông í…
Hồng Phượng cũng giận trong bụng…hắn không chú ý gì tới nàng…nhất định phải vạch mặt hắn.
.
cái tội dám rinh nàng tắm…Tâm lý nàng vô cùng phức tạp…hổ thẹn.
.
nửa muốn nửa sợ.
.
nhưng không nghỉ không dược…mổi ngày ý nghỉ loạn luân với hắn càng xuất hiện nhiều trong đầu….
Quyên là người từng trải.
.
điềm đạm hơn…Biết không thể chiếm hắn làm của riêng…Vả lại ai cũng biết nàng là đàn bà có chồng…phải cẩn thận mới được…nàng có toan tính riêng…
Ngọc Trinh hôm nay lấy cớ ‘không được khỏe…ở lại phòng nghỉ ngơi…nàng cũng có toan tính riêng…Nàng là nhạc mẩu của hắn…Có chút không khỏe.
.
hắn nhất định phải đi thăm nàng chứ?
Chủ tịch Diểm cũng điềm đạm…Nàng là người phụ trách do Tỉnh phái đến….
Cùng hắn thảo luận.
bàn bạc là chuyện dỉ nhiên…không gấp.
.
không vội…
Vẩn chưa hết…đó là phía Cần Thơ mỷ nử…Bên Hà Tỉnh cũng rục rịch ‘giương cờ…
-“Khi nào thì bắt đầu?” Nãy giơ im lặng…Chờ hai nàng Nhả Thi,Nhả Phương ‘lắng’ xuống.
.
Bác Sỉ Ngọc Lan đến bên hắn…dịu dàng hỏi.
.
mùi hương thơm từ cơ thể nàng phảng phất vào mủi.
.
thật dể chịu…
Ngọc Lan cùng với Gia Kỳ là một trong top 10 mỷ nử của Hà Tỉnh…Là đối tượng ước mơ của đám COCC và những tài tuấn xứ nầy…Tin đồn thằng cặc miền nam nầy chôm đi một em đã gây lên không biết bao niềm bất mản…Vậy thì thôi đi…có thê chấp nhận….
Bây giờ Ngọc Lan mắt đi mài lại với hắn…thế là thế nào?nhiều ánh mắt không thiện cãm bắt đầu ‘chiếu điện’ về hướng Đức ca…Nhất là Văn Bình…muốn bóp chết thằng cặc nầy cho hả giận…Hắn dáo dác tìm đồng minh nhưng không hiểu tại sao Hưng không có mặt.
.
-“Ha ha.
.
Cái đó còn tùy địa phương phối hợp sắp xếp…nhưng chậm lắm.
.
tôi nghỉ cũng sẻ là ngày mốt…ngày mai lợi dụng chút rảnh rổi.
.
tôi đi thăm ông cụ.
.
” Ý hắn muốm nói Lý Hồng Chương…
-“Tôi cũng đã lâu không gặp ông cụ…Hay là tôi đi với cậu…Sẳn có chút việc muốn hỏi ý ông ” Bí Thư Thái Điệp đứng gần đó chuyện trò với Chủ tịch Diểm cười xen vào…
-“Vậy thì tốt quá.
.
Ha ha.
.
Cầu còn không được.
.
Bí thư Điệp thiệt có lòng…
-“Đúng lúc thôi mà”.
.
Điêp Bí Thư má hơi hồng lên tránh cái nhìn soi mói và nụ cười đầy tinh quái
của Chủ tịch Diểm.
.
-“Tôi có thể giúp anh được gì không? Nếu có cũng đừng khách sáo.
.
Tôi và Gia Kỳ là chị em tốt…” Ngọc Lan cũng sốt sắng …là đàn bà với nhau.
.
độ nhạy cãm rất cao…nàng cãm giác được Điệp Bí thư ‘không bình thường’ so với vẻ lạnh lùng thường ngày…
-Được như vậy thì tốt quá.
.
Thật ra tôi cũng có ý muốn nhiwf cô trợ giúp chút việc…là như vầy…Ngoài việc phát lương thực.
chút tiền Tôi định lập một phòng khám bệnh di động trong các vùng bị ảnh hưởng …Cô cũng biết rồi đó…Đàn bà phụ nử,các trẻ em cũng cần chăm sóc về sức khỏe…Nếu có thể có Bác sỉ,y tá hổ trợ thì quá tốt…Vấn đề thù lao không thành vấn đề.
.
Nếu cô giúp tuyển dụng được một số người thì tốt quá…Chúng tôi thật sự là không có khả năng nầy…
Cái nhìn của Ngọc Lan đối với Đức ca bổng cao vời vợi…nàng có thể thấy sự chân thành trong ánh mắt của hắn…Trong lòng có chút khâm phục và ghen tỵ với Gia Kỳ và càng quyết tâm tiên tới…
Nói tóm lại.
.
Đức ca nào biết ‘tứ bề’ đều bị mỷ nử mai phục ‘bắt cóc’…
…
Cùng thời gian…ở một nhà kho thuộc về Thị xả Kỳ Anh…
Hậu là bợm nhậu…cái đặc biệt của hắn là biết làm đồ nhậu và một trong món ‘chiêu bài’ của hắn là lẩu dê…Hôm nay,nồi lẩu dê nầy hắn đã tốn không ít công…đặc biệt hơn những nồi lẩu mà hắn thường nấu…bởi vậy khi hắn hâm nóng lên.
.
mùi thơm bay ngào ngạt…Làm nhiều người chãy nước miếng…Trời lành lạnh nầy vừa ăn lẩu dê vừa uống chút rượu thì là không còn gì bằng…
-“Haha.
.
anh em.
.
lại đây làm vài miếng đi.
.
chà chà.
.
Trời lạnh quá…” Hậu gắp miếng thịt dê bỏ vào miệng nhai ngoàm ngoạp…lim dim mắt vô cùng hưởng thụ…Làm lẩu dê nầy nhiều lần.
.
hắn biết chắc không ai ngu mà bỏ qua.
.
nhất là khi trời lành lạnh…
-“Anh Hậu.
.
ha ha.
.
Sao lại tốn kém vậy.
.
Hôm nay sinh nhật à?” Viêm nuốt nước bọt…mùi lẩu dê thơm thiệt.
.
vô cùng hấp dẩn…Hắn khách sáo nói vài câu …Chẳng lẻ người ta mới mở miệng mà mình sáp vào thì kỳ quá…
Viêm là tổ trưởng của đội bảo vệ gồm 6 người! Công việc nhàn hạ…cứ cách vài tiếng là đi dạo một vòng.
đề phòng trộm cắp…Hôm nay đội bảo vệ của hắn được điều động canh chừng vật phẩm cứu trợ… Còn có sự giám sát của hai người từ ủy ban và hai người từ trong Nam… Chuyện nhỏ thôi mà….
Giám sát cái gì chớ.
.
Sao rình rang thế…Gần mười năm trong nghề….
Kinh nghiệm cho hắn biết chẳng có người dân nào ăn cắp vặt cả…Trừ mấy ông lớn…mà khi mấy ông lớn mà ăn cắp thì toàn là đồ khủng.
.
Họ chẳng thêm lấy gạo với mì tôm…Bởi vậy khi thấy nồi lẩu dê liền nghỉ đến vài xị…
-“Sinh nhật cái gì chứ.
.
ờ.
.
phải ha.
thì cứ coi là sinh nhật đi.
.
nà các anh em…ngồi xuống đi…Tui làm nhiều lắm…ăn cho đã…” Hậu hối thúc…mắt nhìn Thuận.
.
hướng về Đương và Hưởng tắc kè ngấm ngầm ra hiệu.
.
-Ha ha.
.
Anh Đương.
.
anh Hưởng phải không…mấy thuở mới có khi… Bèo nước gặp nhau… Tứ hải giai huynh đệ….
.
Nà.
.
Lại đây làm vài ly đi ha…cho ấm bụng…Trời lạnh quá…” Thuận suýt xoa…
-“Ha ha.
.
Được được…coi như có lộc ăn…Đi Hưởng…lại đây làm vài miếng…” Đương nhướng mắt hất hàm…Trong lòng đang đề cao cảnh giác…trực giác cho biết có âm mưu…Đức tổng đã dặn kỷ.
.
tùy cơ ứng biến.
.
nhưng chủ yếu là thả dây dài câu cá lớn…Đương nhìn Hưởng tắc kè khẻ gật đầu…Cả hai đã bàn qua…Chỉ cần có người bất tỉnh mê man thì cả hai cũng sẻ bất tỉnh mê man…Đương nhìn ra hai tên Thuận Hậu này nhất định có vấn đề…
Hưởng tắc kè nhìn theo Đương mà làm…Đương không ăn nó cũng không ăn…Đương uống thì nó uống…Lúc đầu Đức ca căn dặn phải theo anh Đương mà làm.
.
Hưởng tắc kè không phục lắm nhưng hai ngày nay mới nhận thấy anh Đương nầy đúng là thâm tàng bất lộ…
Đương âm thầm quan sát…thức ăn không có vấn đề nhưng rượu thì có vấn đề…Tên Hậu kia mổi lần rót rượu cho hai người họ thì rót từ chai lùn…còn khi rót rượu cho người khác thì rót từ chai cao…Vấn đề là ở đây…Vì vậy mổi lần uống.
.
Đương chỉ ngậm sau đó âm thầm nhổ ra…Nhưng Đương không thể thông báo cho Hưởng tắc kè được…bởi vậy không đày nửa giờ sau….
Hưởng tắc kè đầu ván mắt hoa…ngả xuống ngủ khì cùng đám bảo vệ…Đương cũng nằm ‘ngáy’…
-“Xong rồi.
.
Tụi nó ngủ tới sáng.
.
”Hậu nhìn Thuận cười đắc ý…ấy di động ra bấm gọi…
Vài phút sau một chiếc xe tải nhỏ chạy tới…Hai tên Hậu,Thuận nhanh chóng dở tấm đậy của hai pa lét đặc biệt ra…Không nói không rằng nhanh chóng cắt dây …cả bọn tải từng thùng lên xe…
Toàn bộ quá trình không quá 20 phút…
-“Nà.
.
hai thằng bây cũng phải ngủ tới sáng dó.
.
biết chưa…” Luân vừa đề máy xe vừa căn dặn…
-“He he.
.
Biết mà Luân ca…yên chí đi…tụi em cũng sẻ mê mang như mấy thằng nầy mà….
” Hậu ,Thuận đắc ý cười…Mưu kế quá tuyệt…Bọn họ cũng là bị thuốc đấy…nhưng trước hết phải chơi hết nồi thịt dê.
.
hắc hắc.
.
bỏ uổng….
Đương đang ‘ngủ’ bổng mĩm cười…nhẹ nhàng tắt nút ‘REC’ trên di động…Toàn cảnh thì ra đã được âm thầm ghi lại…
…
-.
.
Trong căn biệt thự ở Trung tâm thị xả Kỳ Anh….
Kim Chi ,Xuân Mai đang quan sát tín hiệu phát ra từ thiết bị theo dỏi…bất thình linh có tiếng ‘bíp bíp’ ….
20 dấu chấm đỏ tượng trưng cho vị trí của 20 máy thiết bị đang được di chuyển… tiếng bíp bíp liên tục… phát ra từ đó…
Kim Chi nhếch miệng cười …lấy di động gởi hàng thông điệp ra ngoài….
Xuân Mai gọi về Cần thơ…Chỉ có Thiếu tướng mới có thể điêu động được quăn đội địa phương…nếu cần…hổ trợ…
…
Biệt thự của Hưng Chủ tịch khá hoành tráng nằm ở xả Kỳ hà.
.
kiến trúc cổ xưa từ thời pháp thuộc…Bên ngoài cổ xưa nhưng bên trong trang trí rất hiện đại…Chiều nay lẻ ra tham dự buổi tiệc tẩy trần cho thằng cặc Nam kỳ kia.
.
nhưng Hưng Chủ tịch không hứng thú…Hắn đang chén tạc chén thù với Hoàng lảo đại…Bên cạnh Bích thư ký.
.
Cả ba đang chờ đợi …Tính theo thời gian thì bây giờ có lẻ đâu vào đó rồi…Hắc hắc….
Coi mầy lấy cái gì cứu trợ đây? Hưng thật muốn biết cái mặt của thằng Nam kỳ kia khi biết được tiền mất hết thì sẻ như thế nào…
Ngay lúc nầy…di động của Hoang đại ca vang lên…Hắn nhanh chông bắt máy…Cả hai đang chờ chinh là cú gọi nầy…Bích cũng mừng rở…vậy là thành công rồi à…Tiền sao dể kiếm vậy?
-“Xong rồi hả? Ha ha.
.
tốt tốt…Theo như lời tao dặn.
.
mang tất cả tới đây…” Hoàng lảo đại từ lúc di đông reo lên.
.
Hắn bắt máy.
.
nói một câu rồi cúp máy…khong quá 30 giây đồng hồ…
-Cái gì?chở hết tới đây?Nghe Hoàng đại ca nói…Hưng kinh hải….
-“Ây.
.
Bình tỉnh lại.
.
Hưng huynh đệ.
.
chổ nầy là chổ an toàn nhất.
.
anh không thấy sao?Đêm nay Hưng huynh đệ lấy 4 phần…Tụi nầy 6 phần…Mình chia luôn đêm nay…
-:Không phải là không được.
.
nhưng Hoàng đại ca…ít nhất anh cũng phải nói với tôi một tiếng.
.
xem tôi có đồng ý hay không đã…Như vậy mới có thể làm ăn lâu dài.
.
” Hưng trầm mặt…
-“Ha ha.
.
được được.
.
Sẻ không có lần sau…Nà…cạn…Chúc mừng chuyến làm ăn thành công” Hoàng lảo đại đắc ý nâng ly …liếc mắt nhìn Bích với ánh mắt dâm tà thèm khát…Nhớ hôm kia ập vàp phòng.
.
thấy vú.
.
thấy lồn nàng….
dù chỉ một thoáng nhưng tới bây giờ hắn vẩn chưa quên…Nghỉ tới đó.
.
cặc trong quần hắn cứng lên…Nhưng cố nhịn…Chờ xong chuyện…không cần gấp…
… ***
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...