Hẹn chủ nhật
Hoàng minh
Wow.
.
Đúng rồi…xuống chút nửa đi em! Ngồi ngả lưng trên ghế.
.
giửa hai chân …Tâm Đoan đang vụng về từng chút từng chút bú liếm …lưỡi nàng vừa chạm vào đầu cặc liền thụt vào…y chang như em bé gái mút nhín nhín cây kem vì sợ hết…
Bên cạnh đó là cái I Pad…trên màn hình.
.
Nử diển viên phim JAV đang mút liếm rất sành sỏi…Rỏ ràng đang ‘làm mẩu’ cho Tâm Đoan noi theo ‘học tập’… Nhìn nàng bây giờ…chưa tiến bộ lắm …Gương mặt đỏ ửng không biết vì ngượng hay là vì dục tình kích thích…
‘Lảo luyện’ có cái hay khác…’gà mờ’ có cái hay khác…Tuy chưa biết ngậm sâu và gục gặc đầu nhưng sự vụng về của cái miệng thơm tho quanh đâu khấc cũng đủ làm Đức tê tái cả người…
Hắn nhấc bổng đem Tâm Đoan vào phòng đặt nàng lên giường…bắt đầu liếm…Khỡi điểm từ ngón chân.
.
bàn chân.
.
chậm rãi rà đi rà lại rồi tiến lên trên…trong khi tay se se đâu vú…hai núm hồng đã cương cứng lên rồi…
Miệng hắn áp lên gò thịt no tròn vung cao…đám mạ non mượt mà …một mùi thơm nhẹ nhàng từ đó tỏa ra…và giửa hai khe thịt hồng đã vô cùng lầy lội…có thể nói như là ngập lụt sau cơn mưa lớn…Hắn áp miệng vào.
.
mút nhẹ.
.
lưỡi đánh nhẹ vao giửa hai khe…trêu đùa …hắn nghe tiếng Tâm Đoan nấc lên từng cơn.
.
Người nàng rung động…
Hắn vừa mút.
.
vừa quay người…đầu hắn lọt giửa hai chân nàng…Cặc hắn áp ngay miệng nàng…cãm giác được cặc rơi vào một vùng không gian ẩm ướt,ấm áp…Tâm Đoan đã ngậm vào…Hắn vừa mút vừa di chuyển nhè nhẹ mông ra vào…Thỉnh thoãng ngừng…Khi hắn ngừng.
.
nàng đã biết gục gặt đầu rồi…
Tâm Đoan hai mắt nhắm nghiền… tâm hồn chơi vơi…cặc hắn vừa chạm môi.
.
theo phản xạ nàng mở lớn miệng để hắn dể dàng đút vào…Khi hắn bắt đầu nhấp.
.
nàng muốn sặc có cãm giác ngộp thở nhưng rồi quen dần…cuối cùng là gục gặc đầu…giống như là đoạn phim lúc nãy…Trong lòng có chút hồi họp…không biết mùi vị của chất trắng đó như thế nào…Chắc không khó chịu đâu vì nàng thấy rỏ người đàn bà ấy nuốt và liếm.
.
Bài học 69 lần đầu tiên…kết quả khả quan.
.
vô cùng khả quan…Đức chưa muốn phọt vào miệng và cũng chưa muốn nàng nuốt… bây giờ…Mổi ngày một chút thôi…Được như vậy là tiến bộ một bước dài rồi…Dục tốc bất đạt…
Theo từng chỉ dẩn của hắn…Tâm Đoan ngượng ngùng chỗng mông ra sau cho hắn đút vào…Khi đã đến như vầy.
.
không cần phải học…không cần ai chỉ điểm phải làm thế nào…Tất cả cử động đều là phản xạ theo tự nhiên…hắn áp sát vào…nàng không biết tại sao minh lại đẩy ngược ra sau…và di chuyển xoay tròn để cãm giác kéo dài…Nàng muốn thời gian ngừng lại….
***
Chưa đối trận đã rút quân nghe thì hèn nhưng đây là đạo lý sinh tồn của Thiếu tướng Vủ Tấn Tài…Chỉ trong một đêm.
.
Bốn cận vệ bên cạnh của Ngô Kim Anh biến mất…Có người thấy họ sáng sớm đã có mặt tại sân bay Trà Nóc…Ý nghĩa đã quá rỏ ràng…Thiếu Tướng Tài muốn đánh tiếng với Nancy.
.
lão đã vạch rỏ giới tuyến với Lâm Tuấn Hùng…Mọi hành động của họ không liên quan tới lảo…
Dường như chưa yên tâm…Lảo còn gọi điện cho Nancy ân cần thăm hỏi đồng thời bóng gió ám chỉ…Cho đến bây giờ.
.
Nancy hoàn toàn mù tịt về chuyện gì đã xãy ra nhưng cũng thừa hiểu ‘thiện ý’ của lảo…Nàng cũng ậm ừ.
.
đẩy đưa cho qua chuyện…Tấn Tài mới cãm thấy yên tâm…
Khi Nancy hỏi…Đức cũng mù tịt về chuyện Ngô Kim Anh bị Phùng gàn nhốt vì có ý đồ hối lộ nhân viên công lực…nhưng cũng không mất nhiều thời gian để tìm ra…Chỉ cần một cú gọi điện liền hiểu rỏ sự việc…không ngờ minh nổi giận lại có ‘uy lực’ như vậy…Thấy trừng phạt cũng đã đủ…dù sao cũng không có chuyện gì lớn…Đức nói với Phó Vinh :”Thôi bỏ đi”…
Đối với Phó Vinh.
.
Đức ca nguôi giận là chuyện dể làm rồi …
Cùng ngày Lâm Tuấn Vủ được thả ra…Vinh thòng thêm một câu với Hùng Chủ tịch :”cửa nhà của người ta thì phải đền đấy”… mặc dù không phải là con lảo đạp…Ngô Kim Anh thì bị cảnh cáo phạt tiền…
-“Sau nầy không được coi thường danh dự của người chấp pháp…” Phó Vinh ngoài miệng nghiêm túc ‘giáo huấn’…trong bụng cười hinh hích…
Khi có chổ dựa thì kiêu căng tự phụ…bây giờ Ngô Kim Anh như bong bóng xì hơi…Trước kia quát mắng ,chửi bới Hùng chủ tịch.
.
bây giờ lắm lét im re…Bà ta từ lúc lấy lại di động trên tay…liên tục gọi nhiều lần…Lảo dâm dục kia không thềm đếm xĩa…Lúc nầy mới biết sự thật phủ phàng…Từ con ‘Phượng’ biến thành con gà mái chỉ trong 1 ngày…
Có điều vô cùng xấu hổ là cho tới bây giờ….
Chủ tich Hùng vẩn ù ù cạc cạc.
.
cũng chưa biết người mình đắc tội là thần thánh phương nào…mặt mủi ra sao… Chủ tịch Vân không nói một câu…đứa con Vủ đầu bò thì khỏi nói…hắn ngu như bò nào biết gì.
.
trong lòng vẩn còn tột đỉnh căm thù vơi tên kia.
.
dám dành đàn bà với hắn…
Sực nhớ Phó Vinh nhấn mạnh ‘cửa nhà kia phải đền đấy’ khiến Chủ tịch Hùng ‘ngộ’ ra điều gì…thì ra đây mới là mấu chốt của vấn đề…lảo hỏi thằng con đầu bò.
-Mầy nói tao nghe.
.
cái cô Ngân kia.
.
người ra sao?
-“Úi giời ôi.
.
Bá cháy bố à…như minh tinh Hàn quốc í.
.
” Vủ đầu bò hai mắt sáng ngời…chuyện khác thì ngu.
.
chuyện gái đẹp thì rất thông minh tháo vát…
-“Quả nhiên là vậy…” Hùng chủ tịch hiểu rồi…Ngày nay lảnh đạo cao tầng ai cũng ‘kim ốc tàng kiều ‘đó mà…Người con gái nầy chắc là đang trong tầm ngắm của lảnh đạo cao tầng nào đó…Nghỉ tới đó Hùng Chủ tich lạnh người…Đéo mẹ.
.
thằng con minh dám dành gái với lảnh đạo?Chuyện nầy đồng nghĩa với làm phản rồi…
-“Bắt đầu từ bây giờ.
.
mầy nghe bố.
.
không được phiền cô ta nửa” Hùng Chủ tịch quát…
-“Không được…” Vủ đầu bò quát lại…nhìn Kim Anh…hắn tin tưởng mẹ sẻ đứng bên hắn…Mắng bố một trận…nhưng nay đã khác xưa…Mẹ hắn quát.
.
-Cái thằng nầy…nghe bố nói đi…mầy đừng cãi…
Kim Anh nói xong câu nầy.
.
hy vọng Hùng chủ tịch hài lòng…Bà đang sợ Chủ tịch Hùng ghi thù…Nhớ lúc trước.
.
nhiều lần bú cặc.
.
chông khu cho lảo Tài …trước mặt chồng…lại còn kênh mặt…coi lảo Hùng chẳng ra gì
Vủ đầu bò lấy làm lạ…tuy đần độn nhưng cũng nhận thấy hôm nay mọi chuyện hình như không binh thường…Hắn im lặng…
Chủ tịch Hùng bấy lâu nay bán vợ cầu vinh nên bị lép vế…Nay chổ dựa mất …Kim Anh dưới mắt lảo chỉ là cục cức trôi sông…không có giá trị gì nửa…Đã đến lúc tìm người mới rồi…Hình ảnh ba chị em Việt kiều kia hiện lên trong đầu…Lảo quay lưng bước ra ngoài…đi về hướng bar rượu…hy vọng gặp lại ba mỷ nử kia…Nếu không thì dò hỏi xem họ ở căn biệt thự nào trong nầy…Ngày hôm qua trò chuyên vui như vậy…có thể coi là quen biết rồi…Tiến thêm một bước mời ra ngoài ăn uống vui chơi sẻ không là vấn đề.
.
sau đó đem uy quyền dụ dổ…nếu có thể đem về làm bé thì tốt…
Đang phấn khích…Hùng bổng khựng lại…Một thắng ‘nhóc’ đang cùng 3 người đẹp trong mộng của lảo cười nói vô cùng thân mật…Mặt Hùng Chủ tịch đen như đít nồi…
-“ Coi ra ngoài kiếm căn chung cư mướn ở tạm đi…hay mua cũng được.
.
Ở đây một ngày.
.
mắc quá….
vài ngày thì được…Có tiền cũng không nên lãng phí mà.
phải không?” Đức nghiêm mặt ‘giáo huấn’…Biết ba chị em Mỷ Chi tiền rừng bạc biển.
.
nhưng 50 T cho mổi ngày ở đây thì thật là quá lãng phí…
Sáng nay Đức ghé qua đây là muốn nói trước với Mỷ Chi…hắn sẻ nhân danh Công ty mới của nàng quyên ra vài tỉ…Mặc dù còn đang trong lúc xây cất nhưng đây là để quảng cáo lấy thanh thế…Nhằm lúc ba chị em đi ra ăn sáng…kéo hắn theo…
-“Hi hi.
.
Anh quyết định đi.
.
anh nói sao tụi em nghe vậy…” Mỷ Chi ởm ờ nói…vừa nói vừa đưa một tay dưới gầm bàn vuốt đùi hắn.
.
tay còn lại ghim một miếng xúc xích tới miệng hắn…Song Hà cũng không chịu kém.
.
người đưa nước người dâng món khác tới miệng…Miệng cười rúc rích.
.
hình như thú vị lắm vậy…
-Còn nửa.
.
nói trước cho các em biết để lúc đó khỏi ngạc nhiên…ừm anh sẻ nhân danh công ty em quyên ra 10 tỷ cho lủ lụt miền Trung…
-“Anh nói bao nhiêu thì bao nhiêu đi…để em chuyển tiền …” Mỷ Chi nhu mì nhanh chóng gật đầu…hình như coi 10 tỷ chẳng là con số lớn lao gì…
-“Không cần tiền của em đâu…anh chỉ lấy danh nghĩa thôi”…Đức thẳng thắng lắc đầu…Tiền lấy từ Lại Đức Quang quá nhiều…hắn không cần tiền của Mỷ Chi…và không thích xài tiền của đàn bà…Đối với hắn.
.
đây là điều tối kỵ…Cái nầy là sự thật…nhưng chính vì vậy mà hình tượng của hắn trong lòng ba chị em Mỷ Chi tăng lên không ít…
-“Anh nói sao cũng được…nếu anh cần tiền.
.
cứ nói…” MỶ chi nhu mì nói.
.
-“Ừm.
.
đúng đó…” song Hà đồng thanh gật đầu…
-Ha ha…cám ơn trước nha.
,,nhưng sẻ không có chuyện đó xãy ra đâu…đây là vấn đề nguyên tắc.
.
Anh không xài tiền phụ nử…
-”Cái gì tiền phụ nử?Có phải coi chị em em là người ngoài? Bích Hà ngắt đùi hắn…mặt ‘hung hăng lườm’.
.
-“Ha ha.
.
Anh không phải ý nầy.
.
ừm.
.
mai nầy tinh sau đi,,,,nà….
xây biệt thự cũng vài tháng…kiếm mướn hay mua căn chung cư đi…ổn định trước…Thôi được.
.
anh đi đây…có nhiều chuyện phải làm…
-“Sao lẹ vậy?Mới đến đã đi rồi.
.
” Vịnh Hà nhăn mặt…
-“Xong chuyện anh ghé cưng.
hắc hắc.
.
nhưng mà.
.
hết đau chưa vậy?” Đức ‘nham nhở trêu chọc…
-“Anh…” Vịnh Hà mặc đỏ lên…
-“Ha ha…Các vị…Chào buổi sáng….
Chúng ta lại gặp nhau…”Đứng trong một góc len lén quan sát.
.
thấy ba chị em mỷ nử thân mật ‘quá đáng’ với thằng nhóc…Chủ tịch Hùng vừa thắc mắc vừa đố kỵ…lảo bước tới làm bộ tinh cờ gặp lại…
Thật ra ba chị em Mỷ Chi từ trong khóe mắt…từ lúc đầu đã định hướng vị trí của lảo.
.
âm thầm theo dỏi xem lảo có ý định gì mà thôi…Hôm trước nghe Mỷ Chi nói lảo nầy và đồng bọn muốn gây bất lợi cho hắn…Vịnh Hà đã nổi sát cơ…Nếu Mỷ Chi không muốn chờ xem động tỉnh thế nào thì có lẻ Hùng Chủ tịch hôm nay đã nằm thẳng cẳng rồi…
-“Hùng Chủ tịch.
.
Là ông à…” Mỷ Chi hỏi nhưng ánh mắt không rời trên người Đức tổng…như sợ hắn biến mất vậy…
-“Hùng Chủ Tịch…là lảo ta?” Nghe Mỷ Chi nói…Đức mới biết đây là Chủ tịch tỉnh Đồng Tháp…Mình thật là có duyên với tỉnh nầy…
-“Vị nầy là.
.
” Hùng nhìn Đức hỏi…Lảo không hề biết đây là nhân vật mà vợ chồng lảo đã từng muốn ‘thu thập’…Là nhân vật không nên trêu vào…Bỡi vì trong mắt lão…Đưc là một thằng nhóc…hình như còn trẻ hơn thằng con lảo…
-“Chủ tịch Hùng…Mỷ Chi.
.
là bạn của em à…Ha ha.
.
Xin mời ngồi…Tôi là Trần Đức…” Đức lịch sự đưa tay mời Hùng ngồi…hắn muốn coi lảo nầy muốn gì…Hôm trước lúc hắn gọi.
.
Mỷ Chi đang nói chuyện với lảo…Xem ra là một tên dê chúa đây…
-“Cám ơn.
.
” Hùng kéo ghế ngồi xuống…nở nụ cười ‘thân thiện hòa ái’ nhưng ánh mắt lảo có chút âm u lóe lên…song Hà không nhìn lảo đến nửa con mắt…đang lột trái quýt…từng múi đưa tới miệng ‘thằng nhóc’…lảo vừa sửng sốt vừa hờn ghen lên khóe mắt….
Một người âu yếm với hắn.
.
lảo có thể hiểu được.
.
nhưng cái nầy hai chị em.
.
nhưng hình như là cả ba chị em mỷ nử nầy có thái độ như đối với chồng vậy.
.
vậy là sao chứ?
-“Chủ tịch Hùng.
.
Ông còn ở đây à…tưởng ông xong chuyện.
.
về rồi chứ….
” My Chi vẩn miệng nói nhưng ánh mắt thì không nhìn…Giọng nói rất bình thản.
.
lạnh lùng…
-“ha ha.
.
xong rồi.
.
hôm may chúng tôi sẻ về lại Đồng Tháp.
.
ừm.
sẳn đây…nếu các cô có rảnh.
.
xuống Đồng Tháp chơi…tôi sẻ tận tình tiếp đãi”… Hùng mời mọc…phớt lờ sự hiện diện của Đức…
-“Ông xả.
.
Có người mời tụi em xuống Đồng Tháp chơi kìa.
.
hi hi.
.
” Mỷ Chi nũng nịu lắc tay Đưc tổng…
-“Hả?Ông xả?! Không phải chứ?.
.
” Hùng Chủ tịch sửng sốt…Ông xả?Tụi em? Tên nầy….
ba mỷ nử là vợ của tên nầy?Không thể nào…Hùng chủ tịch chợt hiểu ra….
Thì ra mỷ nử muốn đùa thôi…
-Ha ha.
.
Các cô thật là biết nói chơi…
-“Cái gì nói chơi? Chủ tịch Hùng…ông thấy có gì không ổn sao?” …Đức nghiêm giọng…Chuyện Mỷ Chi nói thật ra không có gì…đó là chuyện quan hệ giửa hắn vag ba chị em nàng.
.
nhưng lảo nầy cười cho là nàng nói chơi.
.
Điều nầy làm hắn bực mình…
-”Đúng Vậy…Có gì không ổn sao?” Mỷ Chi bây giờ mới lạnh lùng hỏi…song Hà chỉ nhếch mép…khinh khỉnh
-“Các vị.
.
tôi không phải có ý nầy.
.
Chỉ là …quá ngạc nhiên.
.
bới vì….
” Húng ngập ngừng…
-“Ý ông nói là một chồng ba vợ chứ gì.
.
hi hi.
.
Vậy rồi sao?” Vịnh Hà ‘cười’ hỏi…
-“Không có gì.
.
không có gì.
.
xin lổi nha…đặc biệt chút thôi…nên hiếu kỳ…” Hùng giả lả…
-“Ha ha.
.
Là thằng nầy.
.
Bố.
là thằng nầy…” Vủ đầu bò ngay lúc nầy đi tới…thấy Đức.
.
hận thù sôi sục.
.
nhãy ra la to lên.
.
chỉ mặt Đức dầy kích động…Hắn la to lên khiến có nhiều người hiếu kỳ nhìn về hướng nầy…
“Tên nầy là ai?bị khùng à?” Đức khinh khỉnh nói…
-“Anh bạn trẻ.
.
nên cẩn thận lời nói”…Hùng đang ghen hờn…nghe Đức nói con mình khùng…lấy cớ muốn gây chuyện …thị uy…
-“Nếu không thì sao?hi hi.
.
ông làm gì?” Mỷ Chi cười như không cười lạnh lùng hỏi…
-“Mỷ Chi.
.
tuy chúng ta mới quen biết.
.
nhưng tôi không muốn các cô bị gạt.
.
thời buổi nầy dân gạt gẩm thật là nhiều không xuể…Các cô nên coi chừng…” Hùng Chủ tịch nghiêm giọng…
-“ Hi hi.
.
ông thiệt là nực cười…” Vịnh Hà cười rú lên…đây là dấu hiệu nàng đang nổi giận.
.
muốn giết người…
-Ha ha.
.
Thú vị…thú vị…Đức đưa tay nắm bàn tay Vịnh Hà…hắn chưa muốn nàng nóng giận…Ngay lúc nầy di động trên bàn reo lên…Hưởng tắc kè gọi tới.
.
đúng lúc a…Chơi đùa với lảo nầy một chút…
-A lô.
.
Hưởng à.
.
chuyện làm xong chưa?
-“Hắc hắc.
.
xong rồi Đức ca…Thằng cặc nầy đang run như thằng lằn đứt đuôi….
” Hưởng tắc kè đang đạp chân lên mặt của Phó giáo sư Hậu.
.
Hắn đang run rẩy.
.
Hưởng tắc kè đòi thiến hắn…Hậu thật sự không biết mình đã làm gì mích lòng với các đại ca giang hồ nầy…
-“Hắc hắc…tốt lắm…nà…mầy đấm nó gảy răng cho tao…còn nửa…lột trần truồng nó…thả nó giửa đường gần Trường đại học Cần Thơ.
.
nghe rỏ chưa.
.
khoan đã.
.
hắc hắc…lai chim (live stream)cho tao …có người muốn coi đó…Nhanh lên…
-“Dạ được Đức ca…làm liền dây.
.
”Không biết Hưởng tắc kè hành động ra sao.
.
bên kia nghe tiếng Phó giao sư Hậu rú lên…
-“Gì vậy anh? Hình như vui a…” Mỷ Chi lay lay tay Đức ca nủng nịu hỏi…hai mắt song Hà sáng ngời.
.
hình như thấy có gì vui…Hùng Chủ tịch nào biết gì…hai mắt lảo lộ hung quang…
-“Muốn biết hả?nà coi đi…hắc hắc…” Đức đưa màn hình di đông cho ba chị em Mỷ Chi coi…bên kia Phó Giáo sư Hâuh mặt mày bị đập như cái mền…và đang bị bọn đàn em Hưởng tắc kè lột như con nhộng…
-“Hi hi.
.
ha ha.
.
” Ba chi em Mỷ Chi đúng là không thục nử chút nào.
.
cười rú lên.
.
vô cùng thích thú…” Hùng Chủ tịch hai má giựt giựt …tuy lảo chưa biết là ai đang bị hành hạ nhưng cãm giác thiệt là không tốt…
-“Ha ha.
.
Hùng Chủ tịch.
.
coi nè…” Đức bây giờ nét mặt vô cùng bá đạo.
.
đưa màn hình ngay mặt Hùng chủ tịch…
-“Mầy.
.
mầy.
.
” Hùng giận muốn hôn mê bất tỉnh…quá đáng rồi…
-“Mầy.
.
mầy cái con cặc tao.
.
đụ má tụi mầy.
.
thằng Phó Giáo sư kia.
.
nó đánh em gái tao nằm nhà thương hai ngày…Bây giơ chỉ là khởi đầu thôi.
.
đụ má mầy.
.
thằng già kia.
.
tao tha cho vợ mầy rồi.
.
mầy còn muốn kiếm chuyện.
.
Được.
.
từ nay mình tiếp tục chơi cho vui ha…Ây da…Chủ tịch Đồng tháp chứ gì.
.
hắc hắc tao sợ quá à…Thằng Hưởng…mầy làm đi.
.
” Đức hét ra lệnh.
.
-“Dạ…Đức ca.
.
,Tụi em đi đây…”
Vủ đầu bò vẩn còn hung hăng nhưng Hùng chủ tịch lạnh toát lưng …Bây giờ lảo biết người trước mặt là ai rồi.
.
Là người mà chổ dựa của lảo cũng không dám động vào…
-“Tên kia dám đánh em gái anh hả?Sao không chặt tay hắn?” Bích Hà oán giận…hai mắt lộ hung quang…
-“Thằng nầy có phần phải không?Để em chặt tay hắn xuống nói vừa xong…cây dao bấm như bay lượn trên tay của Vịnh Hà…nét mặt vô cùng âm lãnh…
Vủ đầu bò bây giờ biết sợ…mặt hắn trắng bệch…đưa mắt nhìn bố cầu cứu…
-“Các vị.
.
anh bạn trẻ nầy…có thể coi như hiểu lầm được không…” Chủ tịch quả nhiên không thẹn là người hèn hạ…xuống nước thay đổi thái độ chỉ trong vòng một nốt nhạc…Lảo đang kinh hãi…chuyện lảo cần làm là làm sao để chuyện lớn quá nhỏ.
.
chuyện nhỏ quá không…
-“hắc hắc.
.
hiểu lầm.
.
cút về Đồng Tháp đi.
.
bây giờ tao không rảnh…sẻ có người chơi với cha con tụi mầy dài dài…Đụ má tụi mầy…Đồ lì lợm…Về Đồng tháp chờ đi.
.
Cút…” Đức hét…
Hai cha con Hùng như chó nhà tang chạy đi.
.
trong lòng hy vọng về Đồng Tháp sẻ chạy chọt…
-“Có phải thả hổ về rừng không?Sao không…”Mỷ Chi đưa tay ngang cổ,,ra dấu cưa….
-“Hi hi.
.
em nha…như vậy đâu có gì vui…có biết trò mèo vui chuột không?Như vậy mới vui.
.
hắc hắc…
-Đúng ha…ông xả…anh thiệt giỏi…
-Ông xả?thằng già kia đi rồi.
.
không cần đóng kịch nửa…ha ha.
.
-“Cái gì đóng kịch chứ? Là thiệt đó?anh không phải là sở khanh đó chứ? Nghỉ cũng đừng nghỉ nha…” Vịnh Hà ‘lườm’…Bích Hà ‘quắc mắt’ trong kho Mỷ Chi mím mội cười ra vẻ thích thú…
-“Anh có người ở Đồng Tháp?” Mỷ Chi hỏi…
-“Ừm.
.
Đủ chơi chết hắn nếu anh muốn…”Đức đang nghỉ có nên gọi ho lảo La định Quốc.
.
nói lảo giáo huấn thằng già nầy? Giám đốc Sở CA đủ chơi thằng già nầy rồi…
Ngay trong lúc nầy…một sơ người sống gần khu đại học Cần thơ kinh hãi…Có người đàn ông trần truồng giửa đường…CA được tin cấp báo.
.
đem hắn về đồn.
.
mới biết hắn là Phó Giáo Sư…
Phó Giáo sư hậu biết thân.
.
cũng không dám tố giác gì…mà cho dù hắn có tố giác.
.
cung làm đéo gì ai…
Xếp Thắng sẻ chơi chết hắn…Đức ca có dăn dò rồi…hắn im miệng thì tốt…nếu hắn lạng quạng…thì chơi chết hắn…nhưng hắn cũng khôn.
.
miệng câm như hến…
…
Cùng thời gian…Restaurant & Cafe Lotus
…Khác với tuần trước.
.
mưa gió dai dẵng… Hôm nay nắng đẹp… Trời trong mây tạnh.
.
Ở một bàn nhìn ra sông Hậu, Lý Gia Thành cô độc đang nhâm nhi ly cà phê.
.
mắt nhìn xa xôi …trông hắn có vẻ già trước tuổi…cảnh đẹp nhưng trong lòng hắn vô cùng hiu hắt…
Ngoài cổng ba người phụ nử bước vào…người đi giứa bụng to…nàng đang mang thai chắc cũng bốn năm tháng rồi…quí phái,sang trọng…đẹp rung động lòng người…Hai người còn lại cũng không kém…dáng vấp mãnh mai yểu điệu nhưng ánh mắt lạnh lùng.
.
-Phương Anh.
.
Thục Linh.
.
hai em kiếm chổ ngồi đi…một mình chị được rồi…
Nancy vừa nói vừa tiến bước về bàn nơi Lý Gia Thành đang ngồi.
.
Nancy đến ngay sau lưng hắn vẩn không hay…có vẻ đang thất thần nhìn về phía trước mặt…
-Chào anh.
.
Lý Gia Thành…Tôi đã đến rồi.
.
-“ Chào em…Nancy.
.
xin lổi…anh không biết em tới…Mời ngồi” Nghe tiêng Nancy,Lý Gia Thành giật minh trở về với thực tại…đứng lên mĩm cười…kéo ghế mời nàng ngồi…Cách đó không xa Phương Anh và Thục Linh cũng ngồi xuống một bàn trống gần đó…
-Em uống gì?
-Nước cam tươi.
.
làm ơn …
Gia Thành vẩy tay gọi phục vụ mang đến cho nancy ly nước cam tươi…
-Dạo nầy vẩn khỏe chứ?Khi nào sanh?biết trai hay gái chưa?
-“Bình thường thôi…Còn 5 tháng nửa…Trai hay gái không quan trọng…Miển khỏe mạnh là được” Nancy hạnh phúc đáp…Đức không muốn nàng qua Mỷ sanh con…Nàng còn đang phân vân…
-“Anh thì sao?” Nancy khách sao hỏi…nàng thừa biết hắn không ổn…Sáng nay hắn gọi…nói có chuyện quan trọng muốn nói.
.
xin nàng hãy gặp mặt hắn một lần…Đây là lý do nàng xuất hiện ở nơi nầy…không quên mang theo Phương Anh và Thục Linh…Để đề phòng bât trắc.
-“ Chiều nay anh bay ra Hà Tỉnh …Anh đã xin phép nghỉ hai tuần… …Thật ra anh đã quyết định rồi…Sẻ không trở lại đây nửa…Có lẻ đây là lần gặp mặt lần cuối của hai chúng ta….
”Gia Thành thở dài…
Nancy im lặng…nàng cũng không biết nói gì…chỉ cãm thấy đây là chuyện tốt nhưng nói không ra miệng…
-Có một chuyện.
.
anh giử trong lòng lâu rồi…Hôm nay anh rất muốn biết.
.
Nếu không biết câu trả lời.
.
anh thật không yên lòng…Nancy.
.
anh chỉ cần em nói thật…
-Là chuyện gì.
.
nói đi…nếu có thể.
.
tôi sẻ nói thật cho anh biết…
-Trước kia.
.
Nancy.
.
có bao giờ.
.
em thích anh?
-“Chuyện đã qua lâu rồi.
.
anh còn hỏi làm gì…nhưng nếu anh đã hỏi.
.
tôi cũng nói.
.
Chuyên giửa hai chúng ta.
.
thuần túy chỉ là liên minh chinh trị…Anh hiểu ý tôi chứ…?” Nancy thở dài.
.
nếu đã nói như vậy mà hắn còn không hiểu thì nàng cũng không có cách nào…
-“Thật ra anh cũng biết câu trả lời.
.
nhưng nếu không phải chinh từ miệng em nói.
.
anh thật không cam lòng…” Gia Thành vẻ mặt binh thản… nhưng giọng nói vô cùng đau thương.
.
-Cố chấp quá không phải là chuyện tốt…anh nghỉ có đúng không?
-Ừm…Còn một câu nửa.
.
là câu cuối cùng…Anh thật không hiểu anh có chổ nào không bằng hắn…
-“Cũng là câu vừa rồi…’ Cố chấp quá không phải là chuyện tốt’…Tôi nghỉ có một người rất thích hợp để trả lời câu hỏi nầy của anh…đó là em gái anh.
.
Lý Gia Kỳ…Tôi bận việc,đi trước…Từ nay anh hãy bão trọng…” Nancy đứng lên rời đi…cãm thấy hôm nay trời quả nhiên thật đẹp…
***
Không quá một ngày sau…Sở CA Hậu Giang nhận được toàn bộ bản cung khai của Trân Minh Chiến liên quan đến vụ tham ô đất đai của người dân xả Đông Phú…Lời cung đính kèm theo những cuộc ghi âm mà Trân Minh Chiến âm thầm ghi lại để đề phòng một đường lui cho bản thân…
Với những bằng chứng hùng hồn về chuyện tham ô của Lại Đức Quang…Tuy đã chết nhưng toàn bộ tài sản bao gồm nhà cửa đất đai của lảo đều bị tịch thu và đem bán đấu giá.
.
mục đích thu được một số tiền nào đó trả lại cho nạn nhân của xả Động Phú
Nghe nói Lại Đức Huy như người chết rồi khi ngôi biệt thự bị niêm phong và bị đá ra ngoài…Sau đó căn biệt thự được kêu giá 40 tỷ….
và bán ra với giá 30 tỷ…Người mua chính là Ông Chủ của Đức lập công ty…
Hai miếng vườn rộng 1 mẩu…đều được bà chủ của công ty chế biến thức ăn gia súc Mỷ Đức mua lại với giá 40 tỷ
Chuyện hy hửu như ngàn lẻ một đêm đã xảy ra…Ông Chủ của Đức lập công ty sau khi mua được căn biệt thự của Lại Đức Quang…vô tình khám phá ra một va li đầy tiền đô la Mỷ.
.
tổng cộng la 50 T mỷ kim…Lập tức số tiền được chuyển giao cho Sở tài Chánh Cần Thơ…
Trước đây…có phán quyết của Viện Kiểm sát nhân dân Tỉnh Hậu Giang…Toàn bộ tài sản của Lại Đức Quang đều được bán qui thành tiền để trả lại cho người dân xả Đông Phú…Số tiền 50 T Mỷ Kim nầy được coi là tài sản của Lại Dức Quang nên Sở Tài Chánh Cần Thơ liền chuyển số tiền nầy về cho huyện Châu Thành…do Bí Thư Đồng Giao và Chủ Tịch Thanh Nhả xử lý…
Người dân xả Đông Phú nhận được tin…mừng rở khóc vở òa …Coi như sau cơn mưa trời lại sáng…Sau đó mới biét được ông chủ của Đức Lập chính là Chủ tịch xả của mình…
Hình ảnh của Chủ tịch xả Trần Đức chỉ trong một ngày một đêm bổng cao vời vợi…
Là một cán bộ tiến tiến…không hủ bại…tham ô…một lòng vì dân mà làm việc…
Đức ca nghe nói.
.
trước hết là sửng sốt…sau đó cười hinh hích! một lòng vì dân làm việc thì phải…Tham ô? chút chút thôi nhưng mà của dân nghèo thì tuyệt đối là không a……Hủ bại? Mình không hủ bại thì ai mới là hủ bại đây?hắc hắc…
…
-“Xong rồi…” Đêm khuya Đức ca nằm giửa…bên trái là Kiều Nga…bên phải là Kiều Chinh.
.
Đầu gối lên ngực của Nancy…hai tay quấy phá giửa hai đùi của song Kiều…Hắn vừa đem chuyện làm của mình ‘báo cáo’ với chánh cung
-“I’m proud of you.
.
my darling….
” Nancy rù rì.
.
tay nàng vuốt tóc hắn.
.
iêu thương…nàng có nói qua với hắn về chuyện Lý Gia Thành sáng nay…Hắn chỉ làm thinh…
-Không phải đâu…không có em…anh không làm được gì hết…Thật đúng là sau lưng một nguòi đàn ông thành công.
.
phải có một người đàn bà chống lưng…Người chống lưng anh cho anh là em…Nancy.
.
cãm ơn em…
-“Đừng quên em cũng chống lưng cho anh đó nha.
.
” Bí thư huyện Cờ đỏ Kiều nga ‘cà nanh…’
-Hi hi.
.
Đúng đúng.
.
Tưởng em ngủ rồi chứ…nên không nhắc tên em đo thôi.
.
cục cưng…
-“Tay anh… Bỏ tay anh ra.
.
đáng ghét…” Kiều Chinh cũng không vừa… ngắt tay hắn….
Đêm nào cũng vậy.
.
hắn cứ để tay giửa hai đùi mà xào tới xào lui,,,,như vậy ngủ sao được chứ?
-“Ha ha.
.
Quen tay rồi.
.
không cho anh ngủ không được…” Đức lì lợm…
Song Kiều chỉ cà nanh chút thôi khi thấy hắn chỉ ‘tâng bốc’ chị hai mà không nói gì đến minh nên ‘bất mản’ lên tiếng…mổi đêm tay hắn sờ soạn.
.
cả hai đã quen rồi…tinh thú của vợ chồng mà…
-Ai cũng chưa ngủ.
.
hi hi…hay là…
-“Hi hi…không được…đừng quấy rầy mà.
.
”Kiều Nga từ chối…bụng to lên rồi.
.
hắn.
.
dai như đỉa.
.
nàng mệt…nghe hắn đòi…liền hoảng sợ….
mổi ngày…không được đâu…Kiều Chinh cũng chạy…
-“Để em…” Nancy trườn người xuống…cầm cặc hắn ngậm vào…
-“Hi hi.
.
không cần đâu.
.
em ngủ đi…”Đức từ chối.
.
Nancy bụng còn bự hơn Kiều Nga…
-“Vậy…đi ra ngoài đi.
.
” Nancy muốn nhắc nhở… Phương Anh…Thu Tâm.
.
Thu Hà…”Nàng là quả là người hiểu biết…
-Anh OK mà.
.
ôm em ngủ…
-“Ừm”…Nancy nằm gọn trong lòng hắn như con tôm luộc.
.
Chẫng mấy chốc nàng ngáy nhè nhẹ….
mới đây đã ngủ say rồi…Đức bước xuống giường đi ra ngoài…Ánh đèn trong phòng Thu Tâm vẩn còn sáng.
.
nàng đang xem TV…Thấy hắn bước vào.
.
ánh mắt vui mừng hỏi.
.
-Sao chưa ngủ?
-“Hi hi…Bây giờ ngủ nè.
.
tối nay anh ngủ đây…” Vừa nói vừa leo lên giường…ôm nàng,tay lòn vào áo mân mê …buổi tối đàn bà ngủ không có mặc áo ngực nên bàn tay hắn nắm trọn vú nàng…mân mê xoa bóp…
Không phải lần đầu.
.
Bây giờ Thu Tâm mặc nhiên nhìn nhận nàng là một trong những người đàn bà của hắn…Chuyên hắn vào phòng ngủ với nàng đã là chuyện hiển nhiên.
.
Cũng như Phương Anh và Thu Hà….
Những chi em nàng không biết…
-Wow.
.
hình như to hơn đó nha.
.
-“ Hi hi.
.
nhột.
.
tầm bậy tầm bạ…cũng vậy thôi…của anh mới to hơn nè.
.
” Thu Tâm cãm nhận được dùi cui hắn chỉa vào mông.
.
nàng đưa tay ra sau nắm lấy…Rồi hình như chịu hết nổi.
.
nàng trườn người xuống.
.
cầm lấy ngậm vào…trong bóng tối.
.
đầu nàng gục gặc lên xuống nhanh dần…Đồng thời…nàng từ từ xoay người áp cù lao giửa hai chân vào miệng hắn.
.
Aiz…Dàn ông thích 69…đàn bà thì thích 96…hắc hắc hắc…
***
Buổi trinh diển văn nghệ cứu trợ đồng bào lủ lụt miền Trung được tổ chức trong vòng 1 tuần lể tại công viên Lưu Hửu Phước của Thành phố Cần Thơ.
Mọi người tập dợt bấy lâu nay đểu phấn khích…đây là lần đầu tiên đước trình diển với qui mô lớn.
.
Không có vé vào cửa…nhưng ở nhiều điểm sẻ có những thùng quyên góp…Tùy lòng hão tâm mà bỏ tiền vào…
Mổi thùng tiền đều có trai thanh gái lịch đứng kế bên…Mục đích là để cổ vủ các bạn trẻ.
.
móc tiền giúp đồng bào…Tâm lý mà…Đàn ông con trai thấy gái đẹp…sẻ móc túi để thể hiện…gái thấy trai đẹp cũng sẻ làm y chang…
Khi người khác muốn tổ chức quyên góp và Đức tổng đứng ra tổ chức quyên góp là hai chuyện hoàn toàn khác nhau…Kết quả sẻ là một trời một vực.
Sau lưng Đức tổng là ai chứ…Nên chuyện nầy nhất định cần được làm lớn và kết quả phải được đạt chỉ tiêu…Hơn nửa làm việc thiện là chuyện tốt…sẻ đem lại không ít thành tích …là một điểm sáng trên con đường quan trường.
Thớt có tanh tao ruồi mới đậu.
.
Gan không mật mở kiến bò chi…Ở Cần Thơ…Không kể bộ Tứ Chủ tịch Vân,Phó Chủ tịch Thảo.
.
Bí Thư Hải.
.
Phó Bí Thư Việt…Một số lớn cán bộ đều đánh được mùi lợi ích…từ chuyện nầy nên bừng bừng khí thế thổi kèn đánh trống giương cờ chinh nghĩa nhiệt liệt ủng hộ…
Hậu Giang cũng không vừa…Chủ tịch Xả Đông Phú thuộc Hậu Giang a…là nhân tài đang được Hậu Giang bồi dưỡng.
.
Có lý nào để Cần Thơ hưởng lợi? Trưởng ban Tuyên Giáo Tố My,Chủ tịch tỉnh Phu nhân kiêm Giám đốc Sở Xây Dựng ,Phó Chủ tịch Tỉnh Lương Học Hửu cùng Giám dốc Sở CA đều vào cuộc…Nói tóm lại là cao tầng hai bên đều bừng bừng khí thế tham gia…
Khi ‘Quan’ đã tham gia…’Thương’ nhất định phải ủng hộ rồi…Hơn nửa ngày nay hầu hết Quan Thương đều là một nhà…Hoặc Thương được Quan đở đầu…mới không dể chết…Có câu Quan Thương cấu kết là đạo lý nầy…Công ty lớn có nhỏ có đều rinh rập lẩn nhau…không biết bao nhiêu mới coi cho được.
.
không làm mất mặt người đở đầu của minh và đây cũng là dịp tranh phong một chút…Cho nở mặt nở mày…
Họ cũng như mình…họ quyên 10 T Có lý nào mình chỉ quyên 1 T hay 2 T ?Bèo quá….
mất mặt quá.
.
Coi không được…Nhiều quá thì…đau ruột…Tiền bạc đó mà…
Trong lúc các công ty đang thập thò chờ xem ai ‘xuất thủ’ thế nào…Thì đùng một cái…Có thể nói là sấm động trời quang….
Buổi chiều tối.
.
Văn nghệ quyên góp mới thật sự bắt đầu…nhưng buổi sáng của ngày đầu tiên …chưa nghe được tiếng nhạc nào…Đức Lập Công Ty quyên góp 10 Tỷ…
Truyền thông Cần Thơ ì xèo đưa lên…
Đức Lập? là công ty nào vậy? Công ty Hàn quốc? của Nhật? hay của Trung Quốc…Không phải đâu tên Việt mà…Thế là thiên hạ đổ xô lên mạng tìm tòi…Thì ra hắn ta là người tìm được 50 T mỷ kim rồi trả lại…Hèn chi.
.
thì ra hắn giâu sụ…còn hơn đại gia nửa à.
.
nếu không có ai ngu mà trả lại 50 T ? Là đô la đó…Bộ có thù với tiền đô sao?
Đưc Lập chỉ trong một buổi sáng nổi như cồn…
-“Cậu đúng là gian mà…” Loan tổng cười ‘mắng…’ Số tiền 10 Tỷ là do hắn đưa qua…nàng chỉ cần lên tiếng lấy danh nghỉa Đức Lập công ty đóng góp chút sức mọn cứu trợ đồng bào…Loan không cần biết số tiền nầy từ đâu ra…nàng cũmg không muốn thắc mắc làm gì…Đây là chiêu quảng cáo danh tiếng cho công ty… Từ nay Đức lập nổi tiếng rồi…
-“Ha ha…’ gian thương ‘ có nghỉa là ‘thương nhất định phải gian’ hiểu không?.
.
Chử Gian và Thương lúc nào cũng đi đôi đó mà…” Đức cao hứng giãng đạo lý vói sư phụ.
.
Nhớ năm ngoai…hắn khù khờ.
.
chính nàng đã chỉ dạy từng chút mánh khóe trên thương trường…cách giao tiếp trong xả hội thượng lưu…
-“Tốt…Coi như không uổng công dạy dổ cậu…Mai nầy có tôi có thể cáo lảo hồi hương rồi…” Loan có chút oán giận thăm dò.
.
,nàng chỉ nói lẩy thôi.
.
Sau cái vụ thằng Lực khốn kiếp kia…hắn dám nghi ngờ nàng…
-“Chuyện gì?Muốn từ chức? Không phê chuẩn.
.
” Đức phát tay…vô cùng bá đạo…
-“Cậu còn cần bà già nầy sao?” Loan nói lẩy…
-Chuyện gì.
.
oan uổng lắm à? Là cô dạy đó.
.
thưởng phạt phải phân minh.
.
Cô nha…thằng Lực kia…
-“Tôi.
.
tôi sống chết với cậu.
.
dám nghi ngờ.
.
Cậu cho tôi là ai chứ…”Loan cầm cặc hắn bóp mạnh…muốn cho hắn ‘nghẹt thở’…
-“Ha ha.
.
Muốn làm phản hả…Mở miệng ra…” Đức vùng ra.
.
hung hăng dí cặc ngay miệng nàng ‘ra lệnh’…
-“Ây da.
.
không được.
.
mõi miệng quá rồi.
.
cậu không phải là người mà.
” Loan ‘hốt hoãng’.
.
Từ trưa đến giờ hắn quần nàng tới bây giờ.
.
dưới thốn.
.
trên ê ẩm…bây giờ lại còn muốn?!
-“Hi hi.
.
Chút nửa thôi…ngoan đi…” Đức cù nhầy…cứ dí cặc ngay miệng nàng…
-“Ừm”…Thật ra Loan cũng ‘em chả’ chút thôi…cặc hắn vừa đút vào nàng đã bắt đầu mút liếm …đầu gục gặt…tay nâng niu bìu dái…không có chút gì ‘mõi’ hàm hết…trái lại rất sung…
-Ha ha.
.
Vậy mới phải…sâu vô một chút…ừm.
.
đúng rồi,,cứ như vậy…
Đức ‘đại gia’ ngả người lim dim đôi mắt hưởng thụ khẩu kỷ của Loan Tổng…Thỉnh thoảng lên tiếng chỉ đạo cho nàng biết nên làm thế nào…Hắn nhìn đồng hồ…Mới 2 trưa….
Tối nay 7 giờ là bắt đầu cho buổi trình diển của ngày đầu tiên…Từ đây đến chiều…còn có nhiều màn hay mà…Đã sắp xếp hết rồi….
Cần Thơ có công ty quyên 10 tỷ…Hậu Giang lo sốt vó…tuy là ở sát nhau…Như cây liền cánh như chim liền cành …Hậu Giang và Cần Thơ tình như anh em…nhưng cạnh tranh mặt mủi là không tránh khỏi…Người ta quyên ra 10 Tỷ…Hậu Giang im re.
.
coi bộ lép vế rồi…ai cũng tiu nghỉu…
Khoãng ba giờ trưa …Truyền hình Hậu Giang đưa tin…Mỷ Đức công ty thực phẩm gia súc …Một Công ty của Huyện Châu Thành Hậu Giang tuyên bố quyên 10 Tỷ…tấm chi phiếu 10 Tỷ được trao cho Bí Thư Đồng Giao và Chủ tịch Thanh Nhả…
Mỷ Đức?Thiên hạ một lần nửa đổ xô tìm tòi…Thì ra là một công ty.
.
trụ sở còn đang xây cất ở xả Đông Phú…Chủ là ba nử đại gia đẹp như minh tinh xứ Hàn…Vừa đẹp vừa giâu…Tất cả vẩn còn độc thân vui tinh…Thế là tinh hoa tài tuấn của Hậu Giang bắt đầu rậm rực.
.
tràn trề hy vọng …ẩm được 1 trong 3 người về…coi như được cái lồn vàng…
Liền sau khi tin tức Mỷ Đức quyên 10 Tỷ….
Hậu Giang ưởn ngực….
Cuộc tranh phong ngấm ngầm bắt đầu…Không phải là chém giết nhau…chỉ là tranh tiếng mà thôi.
.
tranh cái danh hảo huyền…
Các công ty của cả hai bên bắt đầu cuộc đấu.
.
bên hậu Giang quyên 50 T…Bên Cần Thơ quyên 60 thậm chí 100T….
Hậu Giang liền chạy theo…Cuối ngày hai bên coi như ngang ngửa…
Nào có hết đâu.
.
khi hai bên ‘đình chiến’…im hơi lặng tiếng…Huỳnh Đại gia bên Cần Thơ bơm vào 5 tỷ…Đó là theo kế hoạch của Đức tổng đấy.
.
Nếu không thì Huỳnh Tuấn Anh đã bơm nhiều hơn rồi…Nhường Đức Lập thì không nói…Có lý nào lại kém hơn Công ty Mỷ Đức chứ? Tài lực của Huỳnh gia vo cùng hùng hậu mà…nhưng khi nghe ‘con rể’ nói…Huỳnh Tuấn Anh dưa cả hai ngón tay cái lên vô cùng khâm phục…hắn nói :
-Người ta có khuynh hướng sôi nổi một lần…rồi lắng xuống.
.
hi hi.
.
lúc đó bác quậy lên.
.
Kết quả mới tốt…
Cái mà Huỳnh Tuấn Anh cãm động nhất là thằng con rể ngầm nầy không hề có ý moi tiền của ông…Mặc dù ông chuẩn bị và sẳn sàng chi 10 tỷ để cái vị trí Chánh văn phòng vào tay Tuấn Hào…Nhưng hắn chẳng lấy đồng nào…Tiền ông quyên ra là do hắn đem tới…còn nói ông đừng lo.
.
Chuyện Tuấn Hào.
.
để hắn lo…Khiến Tuân Anh cãm động.
.
nghỉ bụng minh đúng là lượm được thằng con rể quí rồi…
Ông củng như nhiều người ngoài cuộc không hiểu…chuyện quyên tiền cứu trợ.
.
chỉ là một hình thức để Đức tổng hợp thức hóa số tiền mình đem ra cứu trợ mà thôi…Nếu không làm vậy…Nói Đức Lập đem trăm tỷ ra cứu trợ? Quả thiệt là dọa người a…Người khôn không bao giờ làm vậy…
Khu Hòa Bình.
.
Chiều hôm nay vô cùng rộn rịp và náo nhiệt.
.
Gần Khu Công viên Lưu Hửu Phước.
.
rào cản được dựng lên.
.
cấm tất cả các loại xe lưu thông từ 18h cho đén 12 giờ đêm…Mổi ngày đều như vậy…cho một tuần liên tiếp…Hàng quán.
.
gần đó…nhộn nhịp hơn nhiều…người đi tấp nập như lể hội…Không chỉ là người của Cần Thơ mà các huyên lân cận của Hậu giang cũng đổ về nhất là Huyện Châu thành…Nghe nói Bì Thư và Chủ tịch của huyện cũng lên sân khấu đấy…Ai cũng háo hức…
…
Tuy nói là Văn nghệ ngoài trời nhưng cũng phải có vài hàng ghế cho các nhân vật trong hàng ngủ lảnh đạo cao tầng ngồi chờ đợi khai mạc.
.
bước lên đọc diển văn cho tăng têm phần khí thế…Mới 6 giờ hơn…Bên Cần Thơ Bí thư Hải…Phó Bí Thư Việt Chủ tịch Vân Phó Chủ tịch Thảo đã hiện diẹn…Bên Hậu Giang Phó Chủ tịch Hửu…Phó Trưởng Ban tuyên Giáo Tố My.
Giám đốc Sở xây dựng Kiêm Chủ tịch Tỉnh Phu nhân Kim Yến cung đã đến.
.
Hai bên đang chuyện trò rôm rã….
Thỉnh thoảng ánh mắt hướng ra ngìai như chờ đợi ai đó…
-“Tới rồi”.
.
Bí Thư Hải thốt lên.
.
mọi người đều đồng loạt nhìn ra cổng vào…Một đám hơn mười mỷ nử và một em bé gái đang tiến vào! Đi đầu là ba phụ nử mang thai…Thiếu tướng Nancy nay là bà bầu rồi…Hai ‘cận vệ thân tín’ cũng to bụng ra…nhưng chẵng ai thắc mắc.
.
Cho dù có thắc mắc cũng chỉ để trong bụng…
-“Các vị…thật là đông đủ ha” Nancy mĩm cười gật đầu chào…
-”Ha ha.
.
Việc tốt nhất định phải càng đông người thì càng náo nhiệt.
.
” Chủ tich Tỉnh Phu nhân nhanh nhẩu cười nói…
-“Đúng vậy.
.
đúng vậy…ha ha.
.
Thiếu tướng…Lần nầy phải nhờ cô rồi…Lấy phước cho cháu bé sau nầy.
.
” Tố My không hổ thẹn là người miệng lưởi trơn tru.
.
biết cách làm vui lòng người! Chỉ một câu đánh ngay tâm lý của Nancy,Kiều Nga,Kiều Chinh…Có bà mẹ nào lại không muốn cầu phước cho con?
-Hi hi…Vậy là phải theo ý của Trưởng ban My mới được…cám ơn bà đã nhắc nhở…
-“Các vị.
.
xin mời.
.
” Bí Thư Hải đưa tay với tư cách ‘chủ nhà’ mời mọi người ngồi.
.
-“Ừm.
.
Chờ chút…tôi gặp người quen…” Định quay người bước theo đám người nhưng Nancy chợt dừng lại.
.
nàng thấy ba người đang tiến vào…Theo ánh mắt của Nancy.
.
mọi người nhìn theo…
Bí Thư Hải.
.
Phó Bí thư Việt…hầu hết cặc trong quần của tất cả bọn đàn ông đực rựa đang có mặt đều rục rịch…Không phải ba chị em Nancy không đẹp nhưng chẳng ai dám có gan mơ tưởng…
Ba mỷ nử nầy thì khác…vì vậy bọn đàn ông ai nấy mặt đỏ bừng…
-“ Hi hi…Vị nầy chắc là Thiếu tướng Nancy rồi.
.
Tôi là Mỷ Chi…hai đứa em Vịnh Hà.
.
Bích Hà….
hân hạnh gặp chị…” Mỷ Chi cười tươi như hoa nở…thân thiết chào Nancy…
-“Ừm…đây là Kiều Nga.
.
Kiều Chinh.
.
hai đứa em của tôi…anh ấy có nói qua về các người…Chúng ta có thể nói là người một nhà…”
-“Nghe nói…hai người chơi dao hay lắm…hy vọng mai mốt có thể mở rộng tầm mắt…hi hi”.
.
Kiều Nga chưa chi ám chỉ muốn so tài…
-“Hi hi.
.
Chúng ta tuy mới gặp mặt nhưng có thể nói là thiệt là hợp ý nhau.
.
Nghe nói nhiều về tài thiện xạ các vị …nếu có dịp.
.
nhất định phải học hỏi mới dược…” Vịnh Hà cũng nhanh miệng đáp trả…mắt nhìn về song Kiều rồi đảo về hướng Phương Anh,Thục Linh Thu Tâm…mĩm cười…
-“Hai đứa thiệt là.
.
Thiếu tướng không phải đã nói rồi hay sao?Là người một nhà.
.
Mai này sẻ có dịp học hỏi lẩn nhau mà…Hôm nay là văn nghệ mà…Hi hi.
.
” Mỷ Chi cười ủy mỵ…
-“Xin hỏi ba vị xưng hô thế nào…” Chủ tịch Hửu xen vào hỏi…Từ ngày đụ được thư ký Nhật Lam…lảo thấy mỷ nử lúc nào cũng mắt sáng rở…
-“Chủ tịch Hửu.
.
ông không biết sao?Đây là Bà chủ của Mỷ Đức công ty…sáng nay đã quyên ra 10 tỷ…” Nany cười nói…
Mọi người sửng sốt…thì ra là Mỷ nử đại gia a…
-“ Ha ha.
.
Xin lổi nha.
.
tôi thiệt là càng ngày càng lẩm cẩm rồi…: Chủ tịch Hửu cười giả lả…thầm nuốt nước bọt…là vưu vật a…
-“Các vị.
.
xin mời…” Bí Thư Hải một lần nửa.
.
đưa tay mời…
-“Lại đây.
.
ngồi gần tôi đi.
.
dể trò chuyện hơn.
.
Nancy nắm tay Mỷ Chi thân thiện nói”…Nàng dù sao cũng là ‘Chánh cung’…phải tỏ ra phong phạm của Chánh cung mới được…
-“Ừm.
.
được”…Mỷ Chi không phải là khó gần…chỉ cần người kính nàng một thước.
.
nàng sẻ kính người một trượng.
.
Nancy là người hòa ái dể gần…am hiểu tinh và lòng người.
.
chinh phục Mỷ Chi không phải là vấn đề khó…
-“Hắn đang trốn…Không cần kiếm đâu…” Nancy thấy ba chị em nhìn dáo dác.
.
nàng nói nhỏ giọng…
-“Ha ha.
.
Phải phải…” Mỷ Chi bật cười thích thú…thì ra hắn đang sợ nàng và Nancy đụng độ nhau…như là Hỏa tinh đụng Địa cầu…Cư như vậy hai ‘Xà mỷ nhân’ hòa hợp không ít…
Lại thêm một tốp người nửa đi vào…Nhàn.
.
Tâm…Thủy…Hồng Phượng.
.
Quyên …Loan Tổng…và hầu hết cao tầng của Đức Lập công ty…cuối cùng là Lý Gia Kỳ…và hai vợ chồng thầy Phan…
Nancy quả nhiên là am hiểu con người của Đức ca…hắn từ trong một góc lắm lét rình xem phản ứng của Hỏa Tinh và Địa Cầu…Thấy hai nàng nói cười với nhau hắn mới hú hồn…mừng rở…Nhưng bất giác cùng khâm phục mình…bây giơ mới có dịp đếm
Mẹ…Thím ba.
.
Dì út.
.
Loan Tổng…Yến,Tuyết,Nhung,cô Lan,Vân,Thảo.
Nancy,Kiều Chinh,Kiều Nga,Mỷ Chi,Bích Hà,Vịnh Hà,Thu Tâm,Phương Anh,Thu Hà,Tố My,Chủ tịch tỉnh phu nhân,chi Hương…Tú Nhi ,Tâm Đoan,Thanh Nhả…Đồng Giao…Ngân và cô Hường…Má ơi 28 người.
.
mình đã đụ qua.
.
quên nửa…nếu tính luôn hai mẹ con Mỷ Tiên và dì hai…là 31 người…
Wow.
.
Nhiều vậy sao?hèn chi chạy đôn chạy đáo.
.
đụ đầu tắt mặt tối.
.
hắc hắc…
-“Ê…anh làm gì vậy….
tất cả chuẩn bị xong rồi…” Thụy Vủ…Đồng Giao Thanh Nhả.
.
không biết lúc nào đã tới sau lưng.
.
thấy hắn lấp ló…mờ ám…’quát’ và ‘ lườm’
-Ha ha…Tất cả đã sẳn sàng hết rồi thì ra thôi…
Khắp nơi trong công viên…Mọi người đang rôm rả trò chuyện chờ đợi…Tiếng nhạc thình lình trổi lên…Mọi người im lặng! Chủ tịch xả Đông Phú bước ra,đàn trên tay…vừa đàn vừa hát…tiếng hát ngọt ngao.
.
khi trầm khi bổng…say đắm lòng người…hắn vừa xong một đoạn ,Đồng Giao.
.
rồi đến Thanh Nhả…Tuấn hào.
.
Tuấn Kiệt.
.
Tâm Đoan…
Nói tóm lại bản nhạc đầu giới thiệu toàn ban nhạc với bản nhạc diển tả Miền trung đau xót là chủ đề chinh của những đêm văn nghệ từ thiện…
Chiều nơi xứ người con chợt lặng nghe tin bão xa
Thương quá quê nhà đất mẹ miền Trung những ngày qua
Quê hương gian khó bao đời giờ thêm mưa bão khắp trời
Nghe lòng chơi vơi đau xót nghẹn lời…
Khi bản nhạc đầu tiên chấm dứt…sau một tràng pháo tay như sấm …MC Tú Nhi giới thiệu mục đích và kêu gọi lòng hảo tâm.
.
máu chãy ruột mềm…
Huỳnh Tuấn Anh đại gia mở màn quyên thêm 5 tỷ…
Ba chị em Thiếu tướng Nancy quyên 5 tỷ…
Ba chị em Mỷ Chi…quyên thêm 5 tỷ….
Và dỉ nhiên Cao tầng của Cần Thơ và Hậu Giang cũng bỏ ra không ít…
Đêm đầu tiên dã thành công vượt bực…Không ngoài sự toan tính của Đức ca…nhưng có một chuyện hắn không toan tính được.
.
đó là ý trời…lại có ba ‘con nhạn’ sau tối nay.
.
trúng chiêu nặng rồi…
Cao Thúy Ái.
.
hai mắt long lanh.
.
má hây hây đỏ.
.
không biết nàng đang nghỉ gì…
Thư ký Thục Hiền hai tay nắm chặt…ngượng ngùng khi nhớ đến trước đây không lâu.
.
cứ sợ hắn có ý đồ bất chinh với minh.
.
Hưởng tắc kè nhìn chị minh khẻ lắc đầu.
.
thở dài…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...