Thằng Đức


-“Nhà hàng nào đây?cô chọn đi…không cần phải tiết kiệm cho tôi đâu…Cho tôi cơ hội nịnh bợ lảnh đạo …hi hi… mai nầy thăng quan tiến chức phải trông cậy vào cô đó.” Đồng Giao vừa ngồi vào xe,Đức liền trổ tài miệng lưỡi …
-“Đùa với anh thôi…không cần đi ăn ở nhà hàng sang trọng đâu à..Bình dân được rồi…Chuyện thăng quan của anh hả?phải coi thái độ lâu dài của anh ra sao…Một bửa ăn thôi muốn được lòng lảnh đạo?Anh đừng có hòng…” Đồng Giao nghiêm mặt…
-Hi hi..từ nay cô nói sao tôi cũng nghe…cô nói tôi đi hướng Đông tôi sẻ không dám đi hướng khác..Vậy được chưa?
-Biết vậy thì tốt….Tôi muốn ăn Sushi…nhưng không thích ngồi trong nhà hàng..giờ nầy đông người…
-Hi hi…Tôi cũng thấy vậy…Trong nhà hàng đôi khi chuyện trò không được thoãi mái lắm…Được rồi…Tối nay khí hậu tốt…chúng ta mua sushi ra ngoài ăn…
-Ra ngoài ăn?
-Ừm..nếu cô không sợ tôi là dê chúa thì để tôi lo..Bảo đãm cô sẻ có một đêm vui vẻ…
-Tôi biết anh còn hơn dê chúa nhưng tôi tại sao phải sợ anh?
-“Ha ha…Vậy thì phải…”
-Tôi cũng muốn thử uống Sake…Ăn Sushi uống Sake…
-Ừm được…cô nói sao thì sao đi..Lảnh đạo trên hết….Bây giờ mua Sushi Sake nước uống xong đi đến chổ nào nào vừa ăn vừa ngắm cảnh…Ha ha Cần Thơ by Night bắt đầu…
Ông trời hiểu ý Đức ca hay sao í….Vừa mua đủ đồ để chuẩn bị một buổi tối lãng mạng ngoài trời thì trời bắt đầu mưa…
-“Biết vậy ăn ở nhà hàng ..” Đồng Giao thất vọng lầu bầu…
-“Đừng thất vọng…Tin tưởng tui đi….”Đức đắc ý cho xe chạy qua cầu…Còn đâu nửa..đây là bải đụ chánh…Trời mưa …đây là một nơi lý tưởng..
-“Đây là đâu…? “Đồng Giao nhìn căn nhà ngạc nhiên hỏi..
-“Vào nhà đi……đừng sợ…hi hi .không ăn thịt cô đâu..” Đức mở cửa..bật công tắc đèn…bên trong rực sáng
Đồng Giao bước vào nhà…tuy nói không sợ nhưng cũng hồi họp…khẩn trương..Trai đơn gái chiếc mà…Tên nầy có ý gì đây?
-“Hi hi…Đây là căn nhà của tôi…trước đây mua để đầu tư định khi đất lên giá bán kiếm chút tiền nhưng sau đó đổi ý.

Vì thích chổ nầy… Nhưng nếu cô không yên tâm…Tôi đưa cô về liền….” Đức đánh tâm lý…
-“Có gì không yên tâm?anh nói gì đây…còn không mau mang thức ăn ra …?” Thấy Đưc nói đúng tâm lý mình…Đồng Giao hơi ngượng …đánh trống lãng…
-“Ừm…ha ha..Được được…”Đức lấy khăn bàn trải lên chiếc bàn vuông gần cửa sổ …đem sushi bày lên bàn…Đốt đèn cầy rồi tắt đèn..Chơi lãng mạng như trong phim….ăn tối cùng người đẹp dưới ánh sáng mờ mờ của đèn cầy…
- Cho ý kiến một chút đi…Có đủ lãng mạng hong?
-“Anh coi phim nhiều quá rồi…” Miệng thì nói vậy nhưng trong lòng rất ngọt ngào…khoan khoái…nét mặt có nét hồng..ánh mắt long lanh dưới ánh sáng của hai ngọn đèn cầy…Đồng Giao đẹp nảo nùng…
-“Hi hi…ngồi đi….uống chút Sake cho ấm bụng…bên ngoài trời mưa lớn rồi…Coi bộ Ngọc Hoàng thượng đế đang kể chuyện tiếu lâm cho Vương mẩu nương nương nghe…hắn vừa rót rượu vừa nói…
-“Cái gì Ngọc Hoàng thượng đế..Vương mẩu nương nương..anh nói cái gì vậy?Mát dây à?”Đồng Giao ăn một miếng sushi…cười hỏi…
-Ha ha..là vầy..Khi trời mưa ..đôi khi nhớ lúc bà nội còn sống hay kể chuyện cười í mà..hi hi…Câu chuyện tui khoái nghe nhất là chuyện ‘Bà Tiên Cười’…
-“Vậy sao?Kể nghe …” Đồng Giao hớp một chút rượu Sake…nàng không phải là người thích uống bia rượu…chỉ thích nếm cho biết mùi…vì vậy một chút thôi… đủ làm nét mặt nàng hồng lên
-“Ha ha..là vầy…bà nội tôi kể..Trên trời có Ngọc Hoàng thượng đế và Vương mẩu nương nương…Tiên bà ..Tiên ông…Họ thường hay uống rượu chuyện trò…cho qua ngày …Ngọc Hoàng thích nghe kể chuyện vui…Một buổi tối kia..Có tiên ông vừa đi thị sát ở trần gian về nét mặt vô cùng vui vẻ…xù xì với các tiên ông khác và cùng nhau cười mím chi hoài…
Ngọc Hoàng thấy lạ hỏi tại sao…Tiên ông kia ấp úng lắm lét nhìn Vương mẩu nương nương và các Tiên bà không dám trả lời …nhưng bị Ngọc Hoàng thúc giục mãi…Tiên ông kia mới nói là ông ta vừa nghe được một chuyện vô cùng thú vị dưới trần gian…
-“Stop…anh tính kể chuyện bậy bạ phải không?” Đồng Giao nghi ngờ ‘quát’.
-Cái gì bậy bạ chứ..hi hi…là chuyện cười thôi mà…nếu cô không thích nghe thì thôi…không kể..nà…uống rượu đi…
-” Đồng Giao trừng mắt hăm dọa…-“OK..vậy ..nói đi…nếu là chuyện thô tục…anh…anh sẻ coi tôi xử lý anh thế nào”
-“Hi hi…Yên chí đi…Không có thô tục bậy bạ gì hết á…Ừm…nói tới đâu rồi…ừm..nhớ rồi….Tiên ông nói hôm nay bay ngang qua một trường học…ông tình cờ nghe là…trong một lớp học …Cô giáo dạy cho học sinh dùng ngón tay để các làm phép tính + đơn giản…Sau đó cô giáo không cho dùng ngón tay nửa mà phải tính nhẩm trong đầu…Học sinh nào cũng khá lắm…nhưng khi cô giáo kiểm tra em bé trai…hỏi 5+5 là mấy…hắn nhanh chóng trả lời là 11…Cô giáo ngạc nhiên vì em học sinh nầy lúc nào cũng tính đúng…Cô giáo thắc mắc…cuối cùng mới biết là khi làm phép tinh nhẩm…em nầy dấu hai tay trong túi quần…
Nói đến dây..Ngọc Hoàng và các tiên ông bật cười ha hả…Vương mẩu nương nương và các Tiên bà mặt mày đỏ ửng…Cố nhịn cười một cách khổ sở…Cuối cùng không nhịn được..Vương mẩu cùng các Tiên bà đồng loạt cười lên…
Thế là hạ giới trời mưa……hi hi…
-“Vô duyên…” Đồng Giao mắng…mặt nàng cũng đang đỏ ửng…Sợ cười thì mất hình tượng nên đang nhín..làm mặt nghiêm…
-“Cô không phải là Tiên bà..hi hi..” Đức trêu chọc…
-“Lưu manh…hi hi….” Đồng Giao ‘quát’…rồi cũng cười.

-Đêm nay thật vui ..cám ơn anh..đã lâu lắm rồi mới được vui như vậy…
-Vậy sau nầy…nên ra ngoài chơi thường một chút…Tự nhốt minh ở nhà hoài…Chán lắm…
-“Ừm…” Đồng Giao hai mắt long lanh…
-Nếu cô thấy thích..thì gọi tôi…cũng như hôm nay vậy…coi như là hẹn hò đi…hi hi…
-“Anh muốn hẹn hò thì cứ nói thẳng…Tôi sẻ cân nhắc suy xét ..Vòng vo làm gì..” Đồng Giao ‘trề môi..khinh bỉ…’
Lời vừa nói hết…môi nàng đã bị môi hắn khóa lại...
Đồng Giao bàng hoàng ngây ngốc….tên nầy sao gan vậy?phản ứng đầu tiên của nàng là muốn đẩy hắn ra…nhưng một cãm giác rần rần truyền đi khắp người khiến nàng như tê dại…phản ứng chậm chạp…đúng ra là không muốn đẩy hắn ra chút nào..
Đức thì kinh nghiệm tràn trề…lưởi của hắn nhanh chóng xâm lấn vào trong cái miệng xinh xinh và mút lấy cái lưỡi thơm tho của nàng…Đồng Giao đê mê… bất tri bất giác,hai tay choàng qua cổ hắn mãnh liệt đáp trả...nụ hôn môi đầu tiên của hai người cứ thế kéo dài tưỡng chừng như không dứt...

Nàng chỉ muốn thời gian ngừng lại để cãm giác đê mê kéo dài…
Đồng Giao giật mình…bàn tay hắn mát lạnh chạm lên đùi nàng và mơn trớn..Toàn thân nàng nổi ốc…tê liệt…một lần nửa…nàng muốn đẩy hắn ra…Nhưng nàng vẩn bất động, rồi một hơi thở ấm áp phà vào tai rồi vào cổ...
Đồng Giao như lên cơn sốt khi bàn tay hắn chui dưới vạt áo đầm hướng lên trên giửa hai đùi nàng mò mẫm...nàng muốn đưa tay ngăn lại nhưng hai tay nàng bất động, mắt nàng lim dim,cả người rỡn ốc khi bàn tay quái ác ấy chạm vào quần lót mình xoa xoa … khiến nơi đó ươn ướt..

một ngón tay nhè nhẹ đưa vào...Đồng Giao không còn biết trời đất gì nữa...gồng mình ,khép đùi…hai tay bấu mạnh vai Đức,người nàng vặn vẹo,mặt đỏ ững...
Chuyên gì đến đã đến…
..Hắn kéo quần lót nàng xuống...!dang rộng hai chân nàng ra...!Đồng Giao hoãng hốt muốn ngăn lại nhưng trể rồi…hắn áp miệng vào đó hun hít…Nàng chẳng còn biết trời đất là gì nửa…dục tình bùng cháy mặc nhiên để hắn tung hoành…cuối cùng ..nàng gát một chân lên vai … hai tay ghì mạnh đầu hắn …
Đức mút liếm hai mép thịt hồng như liếm kẹo mạch nha...hắn mút sạch dâm thủy từng đợt rỉ ra…Người chưa từng biết mùi vị đàn ông mà hôm nay lại bị cái lưỡi của Đức tung hoành ngang dọc ngay chổ đó thì làm sao chịu nổi,Đồng Giao đê mê rên rỉ…người mềm như cọng búng….tâm hồn mê sảng..hai mắt nhắm khít thâm tâm chỉ muốn cãm giác thần tiên nầy kéo dài mãi mãi…
Cả người nàng bị lột sạch…không một chút phản kháng…nàng không hiểu vì sao để hắn ngắm thân thể lỏa lồ của nàng…Hắn liếm khắp người nàng…mút đầu ti như đứa trẻ mút vú mẹ…lưỡi hắn di chuyển dần xuống dưới…
Đức mút khe thịt có màu hồng hồng ẩn mình sau đám mạ non…thỉnh thoãng đầu lưỡi trêu đùa mồng đốc…Cứ thế mà làm…Đàn bà tửng trải…Cùng hắn ái ân ai cũng giật gân…huống chi là trinh nử lần đầu..
Nhận thấy .nàng sắp điên lên rồi…cơ thể nóng hừng hực như muốn bốc cháy…nhịp thở dập dồn…mặt đỏ như người say rượu…
Biết đã đến lúc…Đức gát hai chân nàng lên vai…
Đồng Giao cau mày,mặt tái nhợt,khi Đức đút vào...mặc dù...rất chậm,cặc vào một chút,hắn ngừng lại một hồi lâu...để cho nàng có thời gan “thích ứng”...!mặt Đồng Giao tái xanh ...
-Cặc đã nông vào được chút chút rồi...quá nhiều kinh nghiệm...Hắn không hấp tấp…đầu cặc ‘bất động’ nhưng ở trên…tay sờ…miệng không ngừng bú liếm đầu ti nàng… nhấn thêm 1 chút..một khoãng đường chừng vài cm …đầu cặc từ từ lấn tới mổi chút một sâu hơn…bất hình lình nhấn một phát…đầu cặc chạm đáy cốc
-...Đồng Giao mặt tái xám...đau thấu trời xanh…hai tay nàng bấu chặt đùi hắn…
Đức nằm trên người nàng không động đậy...!hôn nhẹ lên trán lấm tấm mồ hôi của nàng...Đồng Giao đau...đau lắm...nhưng cãm giác đau đớn không kéo dài,cãm giác sướng từ từ xâm chiếm...mổi lúc một nhiều lên..
Đức bắt đầu nhấp nhẹ...thật nhẹ...miệng hôn lên má,lên môi người đẹp...tay bắt đầu mò mẫm mân mê vò nắn cặp vú đang săn cứng....
Không hùng hổ..rất nhẹ nhàng nhấp...vài cái rồi dừng lại...hôn môi,mút liếm đầu vú,sờ bóp...không vội vã,rất dịu dàng....rồi lại nhập nhè nhẹ ra vào...
Biết không thể chơi lâu được,đây là lần đầu tiên của nàng...hắn nhấp ra vào nhè nhẹ cũng 15 phút sau rồi phun vào...nhấp đều thêm một hồi lâu…
Nhẹ nhàng rút ra...Đức hôn lên trán lấm tấm mồ hôi của người đẹp.
-Cám ơn em...!đau nhiều không?Đức dịu dàng hỏi...hôm nay tới đây đủ rồi...
-Tại anh hết..Thứ hai em nhậm chức..làm sao đây?Đồng Giao “cấu” vào vai nó nũng nịu...vẫn còn đau nhưng đã giãm rất nhiều rồi,nàng sung sướng đã cho hắn lần đầu tiên của mình...
-Không sao...Thứ 7…Chủ nhật …Thứ Hai OK mà hi hi…
Đồng Giao hạnh phúc nằm cuộn trò như con tôm trong lòng Đức...nàng không ngờ biến chuyễn lớn vậy...hắn đã biến nàng thành đàn bà
-Chưa đã…Muốn đút vào một lần nữa lắm nhưng cố dằn...thời gian còn dài...mai mốt sẽ tiến hành khóa huấn luyện thêm...hắc hắc hắc...
Ba mẹ con…ai cũng xuất sắc a…
***
Chỉ trong một buổi chiều… …Cái chết của Lại Đức Quang như một trai bom nguyên tử nổ giửa bầu trời ,không chỉ trên chính trường Hậu Giang mà ngay cả trên chính trường của Cần Thơ.
Nguyên Phó Chủ tịch Tỉnh bị bắn chết là chuyện đại sự…CA lập tức thành lập tổ trọng án đặc biệt tiến hành điều tra…Nếu không có sự nghi ngờ thì không nói… nhưng khi đã có sự nghi ngờ thì CA xới tung lên…Viên đạn bắn xuyên qua đầu của Phó Chủ tịch Quang được tìm thấy ghim sâu trên tường gần đó…Theo kết quả khám nghiệm của chuyên gia súng ống…Viên đạn nầy được bắn ra từ một trong ba cây súng tịch thu được trong xe của Nguyển Quân…Mọi nghi vấn đều chỉa mủi dùi về hắn…
Chưa hết…mấy giờ sau đó…không biết từ đâu lại rò rỉ cái tin con ông ta Lại Đưc Huy dương tinh với HIV tức là bị Aids…Vợ của Nguyển Quân là Ngọc Nương đang đứng gần đó …vừa nghe liền ngất xỉu trong phòng bệnh của Lại Đức Huy khiến người ta càng nghi ngờ…nàng cũng nhiểm HIV vì có quan hệ mờ ám với hắn….
Đối với một số người,đây là một tin hải hùng…
Hiện tại …Lý Gia Thành đứng ngồi không yên…tâm thần hoãng hốt…Hắn đang vô cùng sợ hải khi nghe tin Lại Đức Huy nhiểm HIV…Vì tên nầy cũng đụ Ngọc Nương…Càng nghỉ…Lý Gia Thành càng toát mồ hôi lạnh…nếu dính Aids..cả cuộc đời hắn coi như sụp đổ…
Ai cũng biết Lý Gia Thành là khách quí của hai cha con nhà họ Lại…Đầu óc con người tưởng tượng rất phong phú…Cán bộ,COCC hoang dâm là huyện quá thường vì vậy bên trong UBND huyện Châu Thành đã bắt đầu xầm xì…Có người đã bắt đầu giử 1 khoãng cách với hắn…họ sợ bị truyền nhiểm mặc dù Aids chỉ truyền nhiểm qua đường tình dục
Việc Lý Gia Thành bị nghi ngờ nhiểm HIV…dẩn đến Chánh văn phòng Thu Hoa,Phó Chủ tịch huyện Minh Hiếu của huyện Cờ đỏ và Lý Bình Chủ tịch huyện Ô Môn cũng đang đứng ngồi không yên..tâm thần hoảng hốt… Minh Hiếu Lý Bình đều run rẩy…Tuy không nói ra nhưng cả hai đều biết đối phương có quan hệ với Thu Hoa..lồn chùa ,dâng tới thì đụ thôi…Mà Thu Hoa là người đàn bà mà lại Đức Quang dâng cho Lý Gia Thành…
Liên lụy dây chuyền…
Hôm nay Lý Gia Thành đến Sở Tài Chánh Cần Thơ gặp em gái…Hắn không thoãi mái nếu không muốn nói là vô cùng tức giận…Nhưng hắn trù trừ mãi..không dám hỏi…Chỉ nói chuyện tào lao bí đao…Chủ ý là chuyện Lại Đưc Quang xãy ra chuyện.
-“Anh hai…Chuyện của hai cha con Phó Chủ tịch Quang…nói cho cùng… Em thấy là chuyện tốt cho anh… Có nhiều chuyện có thể anh chưa biết đó thôi…” Gia Kỳ nhìn anh …góp ý…nàng hy vọng sau chuyện nầy…anh nàng có thể thức tỉnh và học được một bài học…nàng không biết ‘đại sự’ phía sau của anh minh…
-“Ừm..anh biết..Gia Kỳ…Có tin đồn em và Trần Đức…” Gia Thành lộ sắc giận…phải nói là hắn muốn điên lên được..em gái của hắn sao lại có thể cặp kè với thằng nhà quê kia được..hơn nửa thằng khốn kia còn là kẻ thù của hắn?
Hắn đang phè phởn…ăn chơi đú đởn ở Hà nội…nếu không vì thằng khốn nạn kia…Lý Gia Thành hắn xuống Cần Thơ nầy làm đéo gì…để giờ nầy lâm trong tinh cảnh nầy…
Lý Gia Thành càng nghỉ càng uất hận…
-“Hi hi..anh nghe ai nói vậy?” Gia Kỳ cười rộ lên…
-Lại Đức Huy..hắn…
-“Là hắn? ..anh hai …Bây giờ sẳn dịp …giử khoảng cách với hắn đi…Tên Huy không phải là người tốt đâu..”Gia Kỳ nghe đến tên ‘Đức Huy’ liền nghiêm sắc mặt khuyên…
-“Thiệt không có gì?” Gia Thành nhìn em gái vặn hỏi...Nhưng thấy Gia Kỳ nghiêm sắc mặt,hắn e dè…
-“Thôi anh đi đây…Liên lạc sau…” Gia Thành thật không thoãi mái khi rời đi…Hắn quyết định đi khám máu…
Gia Kỳ nhìn theo dáng thiểu nảo của anh mình …khẻ lắc đầu…Ánh mắt chuyển sang di động trên bàn…với vẻ mặt hờn giận..Tại sao minh phải điện thoai cho hắn…hắn tại sao không gọi cho mình…
***
Nhìn đống tiền đô la trên bàn…Đức kinh hãi…
-“ 250 Triệu mỷ kim tiền mặt và 2000 lượng vàng 4 số 9…Tổng cộng xấp xỉ 6000 tỉ ” Nancy nói…

-“Nhiều dử vậy sao?” Đức trợn mắt há mồm…nghe con số mà hết hồn…Hèn chi dân nghèo…đúng là ăn cướp mà…Mới là Phó Chủ tich Tỉnh thôi …đã bỏ túi nhiều như vậy…nếu lên cao hơn nửa…Thật là không thể tưởng tượng …Hèn chi lảnh đạo nào cũng giàu nức vách..
-Trong chuyện đền bù đất đai của xả Đông Phú…Lại Đức Quang chiếm phần lớn..lảo là đầu xỏ…Vậy từ số tiền nầy trích ra 2000 tỷ trả về cho người dân Đông Phú…
-“Làm sao trả đây?Phải danh chánh ngôn thuận mới được…không lẻ mình lấy ra 2000 tỉ …nói ..đây là tiền trả lại của Lại Đức Quang cho người dân xả Đông Phú..Có vẻ không ổn...” Thu Tâm nhìn Đức nghi hoặc…Nàng tin tưởng hắn có cách nhưng hắn sẻ làm cách nào…Nàng nghỉ không ra…
-“Đúng đó”…Thục Linh cũng đang có ý nghỉ nầy nhưng nhiều lần bị hắn làm tẻn tò nên ngại miệng…Nghe Thu tâm lên tiếng liền nhãy vào tán đồng …
-Aiz…Lại có người muốn đánh cược rồi
“ ..-Ha ha..hi hi…”…Cả phòng được một phen cười ồ lên
-“Ai..ai muốn đánh cược với anh chứ?” Thục Linh trề môi..lườm…
Nancy ,Thu Hà đều mĩm cười… ánh mắt hai người giao nhau..Thục Linh không hiểu nhưng cả hai đều hiểu…con nhỏ Thục Linh nầy ‘trúng đòn’ rồi…nhưng chưa biết đó thôi..tâm lý như cô gái mới lớn.
-“Biết anh có nhiều tró quỷ…không ai muốn mắc mưu anh đâu…nói đi…”Kim Chi ra mặt ‘giải cứu’ Thục Linh đang lúng túng dưới ánh mắt nhìn trêu chọc của Đức…
-Ha ha..Thôi được không đùa nửa…Trần Minh Chiến bị bắt rồi có phải không…Trong vụ bê bối của Lại Đưc Quang hắn là con tép riu thôi …chỉ cần hắn tiết lộ..chỉ chứng lảo là được…Như vậy chính quyền nhà nước sẻ làm thủ tục tịch thu tài sản của lảo và rao bán để gom tiền trả lại cho người dân xả Đông Phú..Thế là danh chánh ngôn thuận rồi…
-“Tài sản?lảo còn tài sản ?” Thu Tâm trố mắt…theo nàng ..tất cả tài sản của Lại Đức Quang không phải là đống tiền và vàng trước mắt sao?
-“Quên rồi sao?Chúng ta đã có nói qua rồi…lảo chắc chắn có tài sản ở ngân hàng nước ngoài…thêm vào đất đai nhà cửa ở đây…Trước mắt là căn biệt thự hiện tại cũng 20 tỉ…Gom được bao nhiêu hay bấy nhiêu…Sau cùng là..hắc hắc hắc…
-“Lại cười nham nhở nửa rồi…thiệt đáng ghét”..Thục Linh mắng thầm…
-“Khi Biệt thự của lảo được rao bán…chúng ta bỏ tiền mua lại…Tiến hành sửa sang và trong lúc sửa sang…‘tinh cờ’ khám phá số tiền đô tương đương 2000 tỷ được dấu kỷ…Chúng ta đem nộp cho nhà nước..Như vậy vấn đề đền bù của người dân xả Đông Phú được giải quyết toàn bộ rồi…còn chúng ta được giấy khen là công dân thành thật…Ha ha ha…Sao?kế hoạch như vậy có được hong?Ai có giải pháp nào tốt hơn…nói ra nghe thử…
…im lặng…Tất cả đều im lặng…Ai cũng nhìn nhận đây là giải pháp tốt nhất rồi..không chê vào đâu được…
-Còn nửa…Chuẩn bị khởi hành ra ngoài Trung một chuyến…Trước khi đi..mua thật nhiều hàng đủ loại gạo..mì gói chăn mền…
-“Anh muốn cứu trợ miền Trung?” Giọng Nancy kích động…Các mỷ nử ai cũng ánh mắt sáng ngời…
-“Ừm….chúng ta có tiền trong tay…đến lúc phải tiêu xài rồi…anh muốn đích thân cùng vài người ra Trung một chuyến…Anh tính rồi..Ba chị em Mỷ Chi kia rất là rảnh rổi cộng thêm 5 người của minh nửa coi như tam đủ…Các người đẹp..ai tinh nguyện?
_”Tại sao có ba người kia?người mình đủ rồi….” Kiều Nga phản đối…
-“Đúng vậy”...!hay là gởi tiền được rồi… Kiều Chinh nhìn Đức ca với ánh mắt bất thiện…
-“Không được….Gởi tiền cứu trợ chỉ là làm giàu cho người khác… Năm nào có lủ lụt thì bọn cán bộ giàu lên…Bên ngoài người như Lại Đức Quang nhiều lắm…Bà bầu thì không thể đi…anh cũng cần người trấn trụ ở đây…và anh cũng cần người đi với anh…Vì vậy 3 chị em Mỷ Chi là lựa chọn tốt nhất…Nhưng không biết ý họ thế nào đây…”Đức lắc đầu…kiên nhẩn giải thích với song Kiều…
_”Anh ấy nói đúng…Đừng ồn ào…” Nancy can thiệp…’Chánh phi’ nương nương nói một câu thôi..mọi người khác ‘im re’…
-OK..hiểu rồi chứ gì…Ai tinh nguyện?
Vừa dứt lời..ngoại trừ song Kiều với nét mặt không hài lòng..Ai cũng giơ tay cao lên như sợ mất phần…Đức cươi khổ…nhìn Nancy cầu cứu…hắn không biết phải chọn ai..
-“Kim Chi,Xuân Mai,Phương Anh,Thục Linh…Mai Thảo…ra miền Trung …Những người khác ở lại…” Nancy bất đắc dỉ phải quyết định..

Nancy nằm cuộn tròn như con tôm nằm gọn trong lòng Đức…nàng cảm giác được hung khí hắn đang chỉa vào mông… nàng đưa tay ra sau nắm lấy vuốt ve…
-Ngủ không được?
-“Ừm..có chuyện nầy…không biết có nên nói với em hay không?” Đức mơn trớn hai bầu vú bà bầu Nancy…Vú căn cứng như muốn nổ tung…đàn hồi ..bóp thật đã tay…Kẹt cái là tay bóp vú mà cặc không cương thì là chuyên không thể nào nên cặc chỉa vào mông nàng.Song Kiều lúc nầy ngủ li bì và hay ngủ sớm..ăn nhiều người bắt đầu mủm mỉm lên rồi …
-Chuyện gì? Quan trọng sao? Nói đi…
-Quan trọng hay không cũng không biết..cái đó còn tùy…ừm..không biết nói sao đây…anh có nghe 1 tin là Lại Đức Huy nhiểm HIV…
-Aids?
-Ừm…
-Hi hi..đáng đời…Sao bổng dưng thương hại hắn vậy?Từ khi nào anh biến thành người tốt rồi?
-Anh lúc nào cũng là người tốt mà…ha ha..nhưng hắn đâu có nhằm nhò gì…nghe nói vợ của tên Nguyển Quân kia cũng bị…
-“Ừm…vậy thì sao…Ouffff…” Nancy sửng sờ…
-“Thấy vấn đề rồi ha…cũng khá thông minh..ây da…đừng ngắt chổ đó…hi hi…” Đức la oai oái khi bị Nancy ngắt cặc khi hắn nói nàng khá thông minh…ý nói nàng kém hơn hắn sao?nên ‘giận’…ra tay ngắt cặc hắn.
-Củng chưa chắc đâu…
-Hi hi..Em khẳng định?Ây..thôi bỏ đi..hắn có xơi vợ của tên Nguyển Quân hay không thì là chuyên của hắn nhưng nếu hắn bị HIV…thì có nên hay không ngăn ngừa hắn truyền cho người khác…Đây mới là vấn đề…Là chuyện lớn đó nha…Không phải Lý Gia Thành thôi đâu…Lại Đức Huy kia cũng phải …
-“Chuyên nầy không dể làm đâu…bắt nhốt họ sao?không có luật nầy…”Nancy trầm giọng..
-“Chuyện không dể làm nên mới nhờ em..hi hi…Thiếu tướng bà xả….nghỉ cách đi..Chỉ cần em lên tiếng….nhiều người khác được cứu…Ha ha..tùy em..thôi ngủ…Wow…thơm quá…” hắn hít hít…mò mẩm trên người nàng….
-“Sao nói ngủ?” Giọng Nancy nủng nịu…rỏ ràng đang phê tay không ngừng mân mê con cặc đang cứng như khúc củi…
-“Tay em như vậy…thần tiên cũng không ngủ được…” Lời vừa dứt…hắn nhổm người trườn xuống dưới,dang hai chân nàng ra áp miệng vào liếm… đầu tóc nhấp nhô…
Kiều Nga nằm ngủ bên cạnh bổng giật minh thức giấc khi có một bàn tay xoa nắn vuốt ve chùm lông mềm mại của mình…rồi khều khều ngay giửa…khiến nơi đó ước đẩm…Được một lúc sau…đến lượt Kiều Chinh cũng trở minh…
Hắn lại quậy phá rồi…bú người nằm giửa…hai tay khều móc hai người nằm hai bên…không để yên cho ai hết…
Trời sinh cặc bự và dài…lại đụ dai…một người chịu hắn không thấu…Tưởng ba người thì có thể ngang ngửa…Nhưng ba chị em thay phiên cưỡi ngựa mấy vòng..hắn vẩn trơ trơ…

***
Ngày thứ 7 ,Đưc Lập chỉ mở cửa buổi sáng cho một số nhân viên cần làm xong một số việc gấp nên không nhiều người lắm…Giám đốc Phòng Tài Chánh hôm nay mặt hồng hào..tươi tắn…Người phụ nử mang thai cơ thể phát triển … thân hình đẩy đà…nhất là cặp vú…căn cứng…mức độ đàn hồi phải nói là hết biết…
Tay mân mê vuốt ve hai bầu vú của bà bầu như đã làm với Thủy,song Kiều và Nancy..Đức tổng đang mút liếm đầu ti Giám đốc phòng Tài chánh như đứa trẻ…Nhung iêu thương một tay vò đầu tóc hắn ghì vào ngực nàng…tay kia lần mò tìm phẹc mơ tuya quần hắn kéo xuống…đưa tay vào trong cầm cặc hắn mân mê…
-Chọc một hồi là phải giải quyết đó…hi hi…
-“Muốn sao thì sao đi…” Nhung ‘nguýt’…
-Hả?Được sao?
-“Sao lại không được?”Nhung ‘oán giận’…Đã lâu rồi nàng không cho Hưng đụng tới nàng….lấy đủ mọi lý do…hiện nay hai người đã đến lúc ly dị…Cơ thể nàng chỉ dành cho hắn..Vậy mà….thiêjt tức chết đi được…
-Thiệt sao?
-“Không muốn thì thôi”…Nhung ‘oán giận’…
-“Không muốn?Hi hi..Chi giởn ha..làm nó tinh trạng như vầy…dạo đầu trước đi” Đức tổng đứng lên chỉ vào cặc đang cương cứng của mình…và đưa ngay trước đôi môi đỏ mộng của Nhung…tay nắm nhẹ đầu tóc nàng kéo tới…Nhung há miệng ngậm vào…miệng vừa bú tay vừa xoa bìu dái…Đây là màn ‘dạo đầu’…nếu không nàng sẻ chịu không thấu….Lúc trước chưa có bầu còn chịu không nổi trước sự dai dẵng của hắn..nay có bầu..bụng khá to thì không thể nào…Nên cần dạo đầu cho hắn mới được…Vì vậy ra sức bú mút…
-Wow….quá đã… …gát một chân lên ghế… Đức khom người đưa tay bóp vú…nắc nhè nhẹ vào miệng nàng…
Tối qua nằm cho ba chị em Nancy cưỡi thì không sao…Ở đây là văn phòng…Nứng cặc muốn chơi..chỉ có thể chơi đứng hoặc Nhung chõng khu theo kiểu doggy…vì vậy mới sợ…Binh thường…nắc rất bạo…lúc cao trào thì khỏi nói…hùng hục như con trâu…nắc lấy nắc để… nhưng đối với bà bầu không thể như vậy…sợ ảnh hưởng gì cho đứa bé thì không tốt…muốn kiêng cử cho Nhung nhưng nàng lại giận hờn…
Cũng có lý do đấy…Nhung và Yến tuy tinh như chị em nhưng cũng có chút ít ganh tỵ…Nhất là gần đây Yến và Tuyết dọn nhà ở chung….Nhung cãm thấy bị Tuyết và Yến uy hiếp…thường hay nghỉ cả hai trẻ hơn nàng …ở chung nhà và khi hắn đến …khả năng ’nhất long song phụng’ sẻ không thể tránh khỏi…Đức tổng sẻ mê tít thò lò mà quên nàng…mặc dù nàng đang mang con hắn…Nhung sợ bị ‘thất sủng’…vì vậy đem hết tài nghệ ra…miệt mài,say sưa liếm dái và bú cặc Đức tổng …thỉnh thoãng lại còn kẹp cặc hắn giửa hai vú ..trườn người lên xuống…
-Wow…hihi quá đã chị Nhung ơi…đúng đúng…nút mạnh đi…oh my God…Đức rên rỉ…Nhung được khen…hứng chí …càng nhiệt tình thể hiện…nhưng đến lúc miệng mỏi nhừ…lưỡi tê..hắn vẩn chưa có hiện tượng sắp ‘mở vòi’…
-“Không muốn ‘ra’ à? Ra đi..chị muốn nuốt…” Nhung lẳng lơ mời dụ….
-“Mệt à?hi hi..không ra đâu..lần tới…” Đức kéo quần đứng lên…Nhung cũng chỉnh trang quần áo lại…
-Gần đây..ông xả chị ra sao rồi?
-“Còn ra sao nửa…phải ly dị thôi”…Nhung buồn rầu…Nàng không cho Hưng đụ…và hắn nổi điên lên..Nhung suy nghỉ kỷ rồi..Nàng và Hưng không thể tiếp tục là vợ chồng…Mới tuần vừa rồi… Nhung ra ngoài mướn căn hộ và đã đem ba má nàng từ Thốt nốt lên để ở chung với nàng…Chuẩn bị cho việc ly dị…
-Mướn căn hộ? ây…Kiếm khu cao cấp…mua căn chung cư 3 phòng ngủ đi…
-“Hả?Mua?” Nhung sửng sốt…hiện tại nàng và Hưng cùng mua trả góp căn chung cư một tỷ… nợ còn chưa trả hết…
-“Ừm…mua nhà hay chung cư..chị quyết định đi..nhưng mua nhà tốt hơn…có sân thì càng tốt..mai mốt con có chổ chơi…Chung cư không thích hợp cho con nít…Tiền bạc không cần lo…Chị cứ đi coi nhà…Ừm…Không đi xe hai bánh nửa…quá nguy hiểm…Mua chiếc xe Toyota Rush 7 chổ…rộng rãi thoải mái…Sau nầy chở con đi khám bác sỉ hay đi đâu cũng tiện….Cứ quyết định như vậy…”Đức tổng quyết định…thiệt là sơ sót mà…Yến,Tuyết đã có chung cư cao cấp..xe riêng….Nhung cũng cần có nhà và xe riêng…Phải cho đàn bà phụ nử của mình thoải mái mới được…Tiền bạc không thiếu…
-“Ừm…” Nhung hạnh phúc ngất trời…Có người đàn ông như vậy….còn muốn gì hơn…
-“Ha ha…mua nhà xong….Phòng ngủ phải trang trí ..,Giường phải rộng..trên tường trên trần nhà đều phải gắn kiếng…hắc hắc…” Đức cười dâm….biết Nhung hiểu hắn muốn gì…
-“Muốn sao thì sao đi…” Nhung mừng thầm…nói như vậy…mai nầy coi như là một trong nhưng người vợ của hắn rồi…

Sau một buổi chiều và một đêm nghỉ ngơi..Hai vợ chồng Đương,Thi cãm thấy tinh thần phấn chấn…Ngọc Hân hồn nhiên đã nhanh chóng thân thiết cùng Gia Hân và Thanh Trúc…Ở đây..ai cũng nhiệt tinh nhất là bà chủ Thu…khiến cả hai vợ chồng bớt ngại ngùng nhưng trong lòng vẩn thấy lo lo…
-“Anh nói… Trần Đức là ông chủ ở đây?..Vậy bà chủ Thu..” Thi nhỏ giọng tò mò…trong lòng đang vô cùng nghi hoặc…theo lời nói của chồng…Trần Đức còn rất trẻ…
-“Suỵt…đừng nhiều chuyện…” Đương nghiêm mặt…
-“Đâu có ai đâu..hỏi chút thôi mà…” Qua cửa sổ…Thi nhìn ra ngoài…Vừa ăn sáng…thấm thoát đã sắp trưa …bên ngoài mọi người đang lăng xăng chuẩn bị cho xuất trưa…Thi hâm mộ…mấy năm gần đây cả hai vợ chồng cùng đứa con gái bôn ba vô cùng vất vả…có thể nói là bửa đói bửa no…đúng ra là đói nhiều hơn no…
-“Có những chuyện không nên quá để ý…em hiểu không?” Đương dạy vợ..
-“Ừm”…Thi gật đầu…nàng củng đoán ra phần nào…
-“Là cậu ta…đi theo anh …” Đương đứng lên…Thi nhìn ra ngoài cổng,một thanh niên trẻ măng đang bước vào…Bà chủ Thu đang tươi cười đón hắn…Thi nhanh chân sánh vai cùng chồng bước ra ngoài…
-“Ha ha..anh Đương…anh vẩn khỏe chứ?Chào chị dâu….em Ngọc Hân sao không thấy?” Đưc niềm nở bắt tay Đương…gật đầu chào Thi…mắt nhìn quanh tìm Ngọc Hân…
-“Nhập bọn với Thanh Trúc và Gia Hân ra ngoài chơi rồi” Thu cười đáp…
-Xin chào..cậu vẩn khỏe…ha ha..xin được giới thiệu…Đây là bà xả…má của Ngọc Hân…
-“Chị dâu …xin chào….Ngọc Hân thật giống mẹ ha…” Đức nhả nhặn lịch thiệp niềm nở…
-“Ông tư…Bà Tư..ha ha..hai người sao rồi?” Thấy Vợ chồng ông bà Tư gần đó….

Đức liên cười toe toét thân mật chào hỏi…
-“Ổng ‘phẻ’ hơn ‘doi…suốt ngày chỉ muốn tìm người đánh cờ…” Bà Tư ‘tố’ chồng…Hai vợ chồng già gật đầu cười thân thiết…Từ lúc dọn đến đây…cuộc sống của hai vợ chồng già và đứa cháu gái vô cùng tốt cũng là nhờ hắn và bà chủ Thu… …Người lớn tuổi,con ruồi bay ngang qua biết liền con ruồi đực hay ruồi cái…Quan hệ của hai bà chủ Thu và Đức..không phải là chuyện của ông bà Tư… Trong thâm tâm mặc nhiên coi cả hai là người thân.
-Ha ha..Vậy thì tốt…Sức khỏe là vàng…
-“Ngồi xuống đi…Từ từ nói chuyện…”Thu cười…nàng vui lắm….nơi nầy càng lúc càng đông người…coi như một đại gia đinh…đùm bọc lẩn nhau…
Ông bà Tư tế nhị đi phụ việc bên ngoài… không ngồi vào bàn hẹn đến giờ cơm gặp lại …Cả hai biết vợ chồng Đương Thi cần nói chuyện…
-“Ừm…Lần trước anh có nói…anh là người Cần Thơ…vây lúc trước anh Đương làm gì?ha ha…xin lổi nha…Công ty đang cần người làm việc…muốn hiểu rỏ anh để tiện việc sắp xếp một công việc thích hợp…” Đức giải thích…và trực tiếp đi thẳng vào vấn đề…không cần vòng vo tam quốc…Vì sao người nầy rời Cần Thơ về Đồng Tháp tá túc bên vợ và vì sao mang gia đình đến nhờ …Đức không cần biết…Ai cũng có chuyện riêng…Nhưng lần đầu gặp gở…trực giác cho Đức biết người đàn ông nầy không phải là người xấu…Vì vậy đã để lại địa chỉ…
-“Tôi là Bộ đội giải ngủ…Có bằng Kỷ sư Cơ khí…” Đương thở dài…nói minh có bằng kỷ sư cơ khí mà đi hát dạo kiếm cơm ăn thiệt là hổ thẹn…
-“Vậy còn chị dâu?”Đức nhìn vợ Đương điềm đạm hỏi…
-“Tôi..tôi có bằng kế toán nhưng đã lâu không làm trong ngành nầy…”Thi đáp…nàng chỉ mong kiếm được việc làm để ổn định đời sống…làm gì cũng được…miển có thu nhập …
-“Ừm”…Đức trầm ngâm suy nghỉ…lấy di động ra gọi…chưa được hai hồi chuông…Ngân đả vội vàng bắt máy..giọng nói vô cùng phấn khích…
-Tưởng là anh quên em rồi..Sao hả?bận lắm à…
-Nói bậy nói bạ..ừm…lúc nầy hơi bận…Công ty thế nào?
-Hi hi..Ông chủ muốn kiểm tra à?bận lắm..em định mướn thêm người…Còn nửa…anh phải tăng lương cho em mới được…
-“Em nói sao thì sao đi…ha ha..ừm… Trưa mai anh đón em đi ăn trưa với anh…Sao hả?”
-“Ừm..tha cho anh…mai gặp” Ngân sung sướng đáp…

Mục đích gọi Ngân là muốn nói với nàng mướn Thi vào làm..nhưng nghe nói Ngân đang cần mướn thêm người…Vậy thì không gấp..trưa mai lúc ăn cơm nói chuyện nầy với nàng cũng không muộn..Dú sao hắn cũng là ông chủ đứng phía sau…
-Vầy đi…Sáng Thứ hai..tôi đưa anh đến Đức Lập làm việc…Còn chị dâu…Công ty của người bạn đang cần người…như vầy đi..Trưa thứ hai tôi đưa chị dâu đến đó …Anh và Chi dâu thấy sao?
Đương và vợ sửng sốt…Thư Hai đi làm? Cả hai không hề quan tâm sẻ làm gì…Có việc làm là tốt rồi…Có thu nhập ổn định..Không cần phải cùng con gái đi hát dạo nửa…Hai vợ chồng cãm thấy có gì cay cay nơi mắt…

-“Cám..Cám ơn cậu” Đương nghẹn ngào…
-Đừng như vậy mà…ừm…anh chị tạm thời ở đây đi ha…Đừng ngại…Sau nầy tính sau…Tôi có chuyện bàn với cô Thu một chút..lát nửa ăn cơm..chúng ta trò chuyện tiếp….
-“Ừm được…lát gặp lại” Đương nắm tay vợ…ý bảo nàng đừng tò mò…Thật ra hắn cũng đang tò mò….không phải là nghe lén nhưng cuộc điện thoại lúc nãy…cả hai vợ chồng đều nghe rỏ mồn một…nên rất hoang mang hiếu kỳ…
Đưc nói xong bước lên lầu…Thu đại nương đang chờ …
-“Xong rồi à…đói bụng chưa?dọn cơm ăn…” Hỏi cho có lệ thôi…Thu biết hắn sắp sửa làm gì…nàng cũng đã tắm rửa sạch sẻ..lần nào cũng vậy…Mổi lần hắn đến là cả hai sáp vào nhau….Thu nhìn đồng hồ…xấp xỉ 11 giờ…Gần đến giờ cao điểm…nhưng lóng rày…Đám nhân viên làm việc rất có qui củ…nhất là Liên..rất trung hậu và tháo vát… nàng xuống trể cũng không sao…
-“Tắm trước..ăn sau..hi hi…minh tắm chung đi..” Đức ngang nhiên thoát y ..nắm tay Thu kéo vào phòng tắm.
-“Gì mà tươm tướp vậy…” Thu ngoài miệng ‘mắng’ nhưng lòng đang rậm rực…Nhiều lúc nghỉ lại cũng hơi thẹn vì mình càng lúc càng dâm…càng chủ động nhiều hơn…nhất là trong các tư thế mà trước đây Thu ngượng ngùng miển cưởng chiu hắn nhưng bây giờ thì chinh nàng đòi hỏi…
-“Cô ngon quá mà…hi hi…”Lời nói vừa xong thì cái quần trên người của Thu cũng được tuột xuống sát tận mắt cá…Nàng gát một chân lên thành bồn…hai tay ghì chặt đầu hắn ép sát vào…cãm giác thật tuyệt vời…
Không phải mổi lần chơi là mổi lần ‘bắn’…mổi ngày có khi hắn chơi 4,5 cái…lần nào cũng bắn thì không ổn…Hắn biết làm thế nào để bế tinh...khi nào nắc…khi nào dừng… vì vậy đã đụ dai…lại càng dai…Cả ba người còn không chịu thấu huống chi Thu đại nương chỉ có một mình…
Chỏng khu cho hắn nắc gần cả tiếng đồng hồ…nàng bủn rủn chân tay…ngồi phịch xuống xin tha…nét mặt đầy xuân tinh ..thỏa mản…
***
Tiếp đãi,ăn cơm chuyên trò cùng gia đinh Đương và ông bà Tư xong…Đức trở lên phòng ôm Thu đại nương đánh một giấc đến 4 giờ chiều..Tinh thần sãng khoái…Đức quyết định đến Azerai sớm…mục đích là chào mời ba người đẹp nầy cùng mình ra miền Trung giúp một tay…
-“Tưởng anh quên rồi…Thì ra anh vẩn còn có lương tâm…” Mỷ Chi nủng nịu nhu mì nói…song Hà chĩ cười chúm chím… Cả ba rất mừng khi nhìn thấy hắn đến sớm…chứng tỏ hắn coi trọng các nàng….
-Quên sao được….hi hi..hôm nay chúng ta qua Vỉnh Long chơi….các cô thấy sao?
-“Đi đâu cũng được..có anh đi với bọn em là vui rồi…” Vịnh Hà nhanh nhẩu đáp…
-“Hi hi…Qua Vỉnh Long?Được đó…nhưng ở đó có gì vui?Sao có nhả hứng vậy?”Bích Hà cười hỏi..
-Thay đổi không khí thôi…Đặc biệt một chút cũng đúng….khoãng gần nửa tháng tới…tôi ra ngoài miền Trung một chuyến…Aiz…
-“Hả?Tại sao?Mưa gió ầm ỉ ngoài đó…ra đó làm gì? “Mỷ Chi lo lắng hỏi…
-Chính vì vậy mới đi….ha ha tưởng ddi du lịch sao..không phải…Tôi đang tập trung lực lượng cứu trợ đồng bào miền Trung…
-“Gởi tiền giúp thì được rồi…” Bích Hà cũng như song Kiều…
-Tôi không muốn làm giâu cho người khác…Không giúp thì thôi…nhưng khi muốn giúp…nhất định tiền phải tới tay nạn nhân..không vào túi bọn cán bộ tham lam…
-“Đươc..bọn em đi với anh..” Mỷ Chi gật đầu..
-“Không nên..cực khổ lắm a”…Đức ‘lắc đầu..nói cả buổi..câu nghe khoái tai nhất chinh là câu nầy…nhưng ngoài mặt tỏ ý ‘không muốn…
-“Bọn em không phải là tiểu thư...anh lo cái gì?” Vịnh Hà thấy hắn lo ngại ba chị em cực khổ…Trong lòng khoan khoái ….không biết là bị lọt bẩy…
-Vậy à….
-“Vậy cái gì….cứ quyết định như vậy…cứ tinh phần bọn em vào…” Mỷ Chi quyết định…
-“Ừm…được rồi….để trù tinh coi phải làm sao…Sẻ cho các người biết sau…Ha ha..Bây giờ đi chơi được rồi…
-“Còn sớm mà..chờ bọn em tắm rửa thay đồ chứ..” Mỷ Chi ‘lườm’…song Hà ngầm nháy mắt lấy cớ vui về phòng chuẩn bị…
-“Ừm..Vậy anh chờ em ở đây…” Đức ‘khách sáo’…nhớ lần trước ..trong xe…thiệt là chưa đã..thiếu màn dạo đầu…hôm nay nếu có thể tắm chung với nàng thì còn gì bằng…trong lòng muốn lắm nhưng mặt ngoài còn e…đang tìm cách…
-“Ngồi đó làm gì?vào kì lưng giúp em đi” Mỷ Chi nủng nịu…hơi thở như hoa lan kề sát tai Đức rù rì…
-“Hi hi…Em có tài nha…đọc được ý nghỉ trong đầu anh…”Đức hăm hở đi theo Mỷ Chi vào phòng tắm…cặc trong quần đã ngóc đầu lên rồi…
-“Ây…để anh…việc nặng nhọc như vầy…hi hi để cho anh..”Thấy Mỷ Chi đưa tay ra sau cỡi nút áo sau lưng…Đức giành lấy…hắn nuốt nước bọt…làn da trắng mịn màng..không tì vết…so với Nancy tám lạng vói nửa cân a…
Đức đưa tay ra phía trước ngực…kéo Mỷ Chi sát vào người…hai tay chà sát…mân mê bầu vú …hôn vào gáy nàng…
-“Hi hi..nhột…”Tay Mỷ Chi đưa ra sau…mò xuống đủng quần hắn…một tay hắn cùng lúc xoa vung tam giác… Chẳng mấy chốc… một thân hình vệ nử trong chiếc gương lồ lộ…
Mỷ Chi quay người…mở khóa quần…ngồi xuống kéo quần dài lẩn quần lót hắn ra ngoài…Căc hắn hùng tráng cứng như khúc củi đong đưa trước mặt nàng…Đức cũng vội vả cõi áo mình quang vào góc
Cả hai trần truồng…nàng ngồi hắn dứng…tay Mỷ Chi cầm cặc sục vài cái….liếm đầu cặc đang giựt giựt …ngậm vào…con cặc to bự của hắn..mát hút trong miệng nàng…Đức cãm giác được thân cặc sâu vào cuống họng nàng…
Đức kinh hỷ…lại có người không khác Nancy…Có thể nuốt trọn cặc mình…đúng là diểm tinh a…quá đã…theo bản năng..hắn bắt đầu xê dịch mông ra vào…nhanh dần và nhanh dần…

Đức nhấc bổng Mỷ Chi lên…chấn nàng vào tường…đem chân trái nàng vòng qua eo mình …trong tư thế nầy…’cửa động; mở toang…Hắn cầm cặc rà ngay cửa…nhấn vào…Mỷ Chi rên lên một tiếng nhỏ…hai tay nàng vòng qua cổ hắn…nhổm người cặp chân còn lại vào eo hắn…
Giờ phút nầy Đức như người ‘nông phu ôm thúng lúa’…Trên ‘đá lưỡi’..dưới nắc…Đức cãm giác cặc minh trong tư thế nầy…vào sâu tới đáy u cốc…
Đức tuổi trẻ…khỏe mạnh…’Cự bặc đại đu’…Lưng Mỷ Chi dựa tường…nên trọng lượng nàng giãm nhiều…Đức tha hồ nắc…Mỷ Chi rên rỉ…tiếng rên nghe rỏ bên ngoài…
Bên ngoài…song Hà dường như không nghe…chăm chú trên màn ảnh Iphone…nhưng hai má ửng đỏ…

Cách đây hơn một tháng…Vì lầm tưởng Lý Gia Thành là Trần Đức nên bọn người của Ngô Tài ra tay hành hung nhầm lẩn…Vợ chồng Chủ tịch Ngô đem mọi chuyện đổ lên đầu Trình tài xế để Ngô gia mới tránh được cơn thịnh nộ của Lý Bộ Trưởng …Kể từ lúc đó…Ngô Tài coi như bị cấm cố ở nhà…
Gần đây hắn có ‘biểu hiện’ tốt nên Chủ tịch Ngô thả lỏng cho Ngô Tài thoãi mái ăn chơi đụ dạo nơi nào cũng được nhưng cấm không được bén mãng lên Cần Thơ …Sợ hắn gây thêm chuyện..ảnh hưởng cho tiền đồ của lảo…
Lẩn quẩn ở Sóc Trăng hoài thấy chán…Ngô Tài chạy qua Vỉnh Long cùng đám bạn COCC hưởng lạc…Đêm nay hắn và đám bạn cùng nhau tụ họp ở Avengers Pub & Grill mừng sinh nhật của Long…cậu ấm con Giám Đốc Sở Y tế…
-“Ê tụi bây…đụ má…thằng Lực sao đéo thấy vậy tụi mầy?” Tài rít một hơi thuốc…nhìn quanh thấy thiếu Lực nên hỏi…
-“Hắc hắc …nó xong rồi…làm liên lụy ông già nó…nói tóm lại là quên nó đi…thằng ăn hại..ngu như con heo…nghe nói nó đụng chạm với Thiếu tướng nào đó bên Cần Thơ…cho nên…hắc hắc..thôi đừng nhắc mất vui…” Hào…con Giám đốc Sở Công Thương vừa bóp vú em gái bên cạnh vừa nói vói giọng khinh thường…
-“Wow..chuyện lớn vậy à…Đụ má..sao ngu vậy..đụng ai không đụng đi đụng với Thiếu Tướng…” Tài đồng tinh với Hào…COCC nào cũng phải biết khôn..lựa người mà chà đạp…không phải ai cũng chọc được đâu à…Hắn lại nghỉ đến chuyện của minh…hú hồn…cũng may ông già đem thằng Trình ra thế tội…Nếu không hậu quả thiệt khó lường…Đụ má thằng cặc kia thiệt hên…nếu không phải đánh nhầm con của Lý Bộ Trưởng…có lẻ thằng khốn đó bây giờ ‘mồ yên mả đẹp’ rồi…
Nghỉ đến gương mặt của Tú Nhi…Tài nghiến răng ken két…nhất định chờ thêm một thời gian nửa sẻ cho thằng cặc kia biết tay…dám chiếm đoạt đàn bà của tao…
Trong thâm tâm …Hắn chỉ ngán Lý Gia Thành…nể sợ nhà Lý Bộ trưởng…Trần Đức kia..chẳng là con cặc gì cả…
-“Wow…anh Tài…nhìn kìa..hắc hắc…thằng nầy sao hên vậy..đụ má ba con ghẹ..con nào con nấy nhìn bá cháy…” Hào trầm trồ nhìn ra cửa…cặc trong quần giựt giựt…nơi đó ba người đẹp và một thanh niên đang cười cười nói nói vui vẻ đi vào…
Tài nhìn theo ánh mắt của Hào…Hắn sửng sốt…kinh hỷ…tay nắm chặc… hùng hổ đứng lên…
-Đụ má..Thiên đàng có đường mầy không đi…địa ngục không lối mầy tìm đến…hắc hắc..mầy đừng trách tao…
***


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui