Thằng Đức


Mới 5 giờ sáng thôi mà trong phòng bếp và phòng ăn vô cùng náo nhiệt như phiên chợ .Tiếng TV trên tường xen lẩn tiếng nói tiếng cười rôm rả của đám mỷ nử,mùi thức ăn ,mùi trà, cà phê thơm nức mủi bay khắp phòng…Quang cảnh thật ấm cúng,ấm áp như một đại gia đình…
-“Hello bé Thu Sương..sao thức sớm thế…mấy ngày rồi không thấy…ha ha lại đây…để cậu thơm tí …ui cha..sao nặng lên rồi…phải tập thể hình mới được..” Đức ẩm bé Thu Sương lên ‘thơm’ vào má con bé khiến nó cười rúc rít vì nhột…
-“Trong nhà phải có nhiều em bé mới được…cho thêm náo nhiệt…”Đức iêu thương nhìn bé Thu Sương …
Người nói vô tình…người nghe hửu ý…cả đám mỷ nử hiện diện ngượng ngịu…trong căn biệt thự hiện tại chỉ có mình hắn là đàn ông…nếu so sánh có thể ví như con dê đực trong đàn dê cái…vì vậy bị nhiều ánh mắt lườm nguýt sắt nhọn phóng tới…nếu là lưỡi dao có lẻ hắn đã biến thành con nhím rồi…
-“Suỵt…Tất cả im lặng..” Nancy bất chợt nói lớn..hai nắt nàng dán vào màn ảnh TV trên tường…
-“Sau đây là bản tin đặc biệt buổi sáng của Đài Truyền hình Hậu Giang…Sáng nay Thi thể của thượng tá Cao Hùng đã được tìm thấy trong nhà riêng của ông tại Thị trấn ngả Sáu…Theo điều tra sơ bộ..Đây là vụ tự sát…Hiện tại sự việc..

đang được Sở CA tỉnh tiến hành điều tra làm rỏ…” Sau tiếng nói của Nancy…Mọi người đang chuyện trò rôm rả bổng im lặng chỉ còn tiếng xướng ngôn phát ra từ TV trên tường nghe rỏ mồn một…Cao Hùng đã chết…dùng súng tự sát…
-“Hắn…hắn thiệt sự đã chết rồi?” Thục Linh kinh hãi…lắm lét nhìn Đức…Thắng cược…không biết tên nầy sẻ kêu nàng làm gì đây…hy vọng hắn không quá đáng yêu cầu nàng làm những chuyện khó coi…
-“Không cần phải ngạc nhiên…mình biết trước rồi mà…hắn biết quá nhiều…Người biết quá nhiều thường không có kết quả tốt…Đúng không?” Đức ‘lên lớp’ giảng đạo lý…miệng cười khoái chí liếc nhìn Thục Linh…Hắn chỉ muốn trêu đùa mỷ nử nầy chọc tức nàng khiến nàng phùng mang trợn má là một điều thú vị…
-“Như vậy chuyện điều tra Lại Đức Quang sẻ khó hơn rất nhiều…” Thu Hà thất vọng…
-“Điều tra lảo ta?để làm gì?” Đức trợn mắt…ra vẻ sửng sốt…
-“Vậy…hôm qua tụi em gắn thiết bị trong nhà lảo ta để làm gì?” Phương Anh lườm..’oán giận’..
-“Đừng có thần thần bí bí nửa… Anh nói ra cho mọi người nghe” Nancy đánh nhẹ vai Đức…
-“Đúng đó…lúc nào cũng làm ra vẻ cao thâm lắm í…” Thục Linh bỉu môi…được dịp nhào vô ăn ké ‘đánh hội đồng’…
-Ha ha..Được rồi…nà…cũng không khó hiểu đâu..tại các cô không chịu suy nghỉ thôi…Lại Đức Quang là Phó Chủ tịch tỉnh,là Đãng viên..cho dù có bị kết tội tham nhũng hay gì gì đi nửa..Rồi sao chứ? Huề thôi…Cùng lắm…Lảo sẻ bị ..ha ha..

kiểm điểm…hay bị kỷ luật…thôi mà…Vậy mình điều tra lảo…làm cái gì?nói đi.

-“Vậy..vậy anh định làm gì?” Thu Tâm hỏi điều mà mọi người muốn biết câu trả lời…
-Dể thôi…mấy chục năm nay lảo vơ vét tích tụ rất nhiều…nếu bị mất hết…cô nghỉ sao?
-…Chắc tức hộc máu mà chết…
-Giận đứng tim luôn á…
-Sống không bằng chết…
Đám mỷ nử mổi người một câu…
Nancy không nói gì..chỉ ngồi quan sát…phải để đám chị em thuộc hạ đối với hắn tâm phục khẩu phục..mai nầy mới thuận tiện trong mọi việc…Vài tháng nửa,nàng qua Mỷ sanh con…không thể lúc nào cũng ở bên mình hắn…
-ha ha..câu nầy là đúng nhất…tích tụ bấy lâu..bị chôm hết..đau hơn bò đá…Cái mình muốn là cái nầy…Chuyện điều tra đưa lảo vô tù là chuyện ruồi bu…không có kết quả đâu..Sau cùng lảo sẻ vẩn phây phây ôm tiền ra nước ngoài hưởng phước…
-“Anh nghỉ lảo giấu tài sản trong nhà?cũng chưa chắc đâu…ngày nay ai cũng để tiền trong ngân hàng nước ngoài…” Kim Chi lắc đầu…
-“Cũng không cần thiết …mua nhà mua đất cũng được mà…đâu cần giấu…” Xuân Mai nói…
-“Ha ha…Các cô cái gì cũng giỏi…mấy cái trò mánh mun gian xảo thì quá kém…Bỡi vậy không có khiếu làm quan tham…Nói tóm lại …Tin tui đi…cũng như Phạm Bá Thanh…lảo cất dấu rất nhiều đâu đó trong nhà…mình phải lấy tới tay…
-“Tại sao?” Thu Hà cắt lời…
-“ Nếu không…người dân xả Đông phú coi như mất trắng…các cô không ngây thơ đến nổi Tỉnh sẻ bồi thường cho họ chứ? Nằm mơ đi…cho nên mục đích của mình không phải là lấy bằng chứng đưa lảo ra tòa…mà là lấy đi hết những gì lảo có…
-“Hiểu rồi …Yên chí đi…sớm muộn gì cũng được mà…không lần nầy cũng lần khác..” Thục Linh ‘giác ngộ’…gật đầu…
-“Lại nói bậy rồi…cái gì không lần nầy cũng lần khác…chỉ có một lần cơ hội…không thể thất bại…” Đức không nể mặt mỷ nử chút nào…thẳng thừng phê bình…
Thục Linh ức lắm nhưng biết miệng lưỡi và lý lẻ kém hắn xa đành phài nuốt giận…mặt chù ụ…trông rất đáng thương…
-Vậy đi…gắn thiết bị rồi..việc bây giờ phải làm là thay phiên theo dỏi…nghe lén …sớm muộn gì lảo cũng lộ sơ hở…ha ha..Chuyện khó nhọc nầy..giao cho các cô thay phiên nhau làm ha…Tới giờ rồi…tôi phải đi đây…Ah..khoan,ha ha…Thục Linh…cô thua rồi đó nhen…bây giờ tính sao đây?
-“Anh..anh muốn sao?” Thục Linh ngập ngừng hỏi….cả đám mỷ nử chúm chim cười ,nhìn hai người… chờ coi kịch vui…
-“Hỏi cô câu nầy…hy vọng cô nói thiệt…ừm…nếu cô thắng cược…cô muón tôi làm cái gì vậy?nhơ là phải nói thiệt đó nha…không được gian dối…” Đức ‘trừng mắt’…
…Thục Linh mặt đỏ bừng…không biết phải làm sao cho phải...nói dối thì không muốn..nói thiệt thì không dám..nàng nghỉ nếu thắng cược..nàng có ý định kêu hắn ở truồng đi một vòng trong biệt thự…vì vậy xấu hổ không dám nói ra…

-“Ha ha..Thôi bỏ đi…Tui đi làm đây…Tha cho cô…” Đức nói xong nháy nắt với Nancy,song Kiều rồi đi ra xe…
-“Eh..Hắn đi rồi..nói nghe coi..” Thu Hà hăm hở tò mò…
-“Đúng đó..nói cho chị em nghe coi…hi hi…muốn hắn làm gì vậy?”Mai Thảo củng hiếu kỳ…
-“Em..em…” Thục Linh ngập ngừng…lắm lét nhìn Nancy…
-“Ý…không lẻ là thiệt? mầy..hi hi..muốn hắn ở truồng ra phố?” Kim Chi trợn trơn hai mắt…

-“Không phải ra phố…em chỉ muốn trong biệt thự thôi…” Thục Linh ủy khuất đáp…
-“Ha ha ha….” Cả phòng ôm bụng cười vang….
….
***
Hôm nay Bác Bảy cười không khép miệng..đứa con gái cuối cùng cũng được vào làm thư ký ở Ủy ban….Coi như là có chút thành tựu…không phải vào công xưởng lao động tay chân…dù sao cũng có trình độ đại học mà…
Không phải bác coi nhẹ việc làm trong công xưởng nhưng làm việc trong công xưởng không có cơ hội thăng tiến…Ở ủy ban thì khác…nếu làm tốt..sau nầy sẻ là ủy viên nầy ủy viên nọ…thậm chí vài năm sau cũng có thể là Phó Chủ tịch xả thì thiệt là tốt….
Giấc mơ của bác Bảy chỉ có thế..rất tầm thường…mộc mạc…
Thục Hiền không nguyện ý lắm nhưng cuối cùng cũng muốn làm bác bảy vui nên quyết định thử…Tuy nhiên trong lòng cũng đề phòng…nếu hắn có ý đồ dê xồm..nàng sẻ cho hắn biết tay..Lúc đó cha sẻ không có lý do nào mà kêu nàng tiếp tục…
-“Anh Định..anh Hòa…Bác bảy…Chào tất cả mọi người…ha ha Buổi sáng tốt lành…Anh Định,Hòa….vào văn phòng tôi….Ụa…ha ha…Chào Cô Thục Hiền…rất mừng khi gặp cô hôm nay..như vậy là tốt rồi…” Nhìn thấy cô con gái bác bảy…Đức mừng rở…Tâm Đoan vừa gọi ,…’Bị thương’ trầm trọng…đi đứng không tiện…Chuyện nầy không lạ…Yến,Tuyết,Thụy Vủ ,song Kiều cùng mất cả tuần mới đi đứng bình thường trở lại..

sau đó… hắc hắc…
-“Chào anh…Buổi sáng tốt lành…như đã nói..hôm nay tôi chính thức đi làm..” Thục Hiền nghiêm trang nói…nàng đã nghỉ kỷ…không nên cười..lúc nào cũng phải nghiêm túc…và cần nhất là trong mọi tình huống..không thể chỉ có nàng và hắn…lúc nào cũng phải có sự hiện diện của người thứ ba…
-Tốt..tốt anh Hòa.anh Định..vào phòng tôi …chúng ta họp một chút..ừm Thục Hiền..cô cũng vào họp đi…nhờ cô ghi chép…
-“Dạ Chủ tich…” Hòa ,Định hăm hở….cả hai đoán biết có liên quan đến vụ đầu tư…nếu được giao cho trọng trách nầy thì tốt quá…
-“Ha ha..là như vầy…trong thời gian đầu…hai anh hướng dẩn Thục Hiền một chút ha..để cô quen với hoàn cảnh một chút…ừm vậy đi…Nhà đầu tư đã xác nhận rồi…có ý định đầu tư từ 1000 đến 1500 tỷ xây công xưởng chế biến thức ăn cho gia súc.Vụ nầy giao cho hai anh..coi mãnh đất nào thích hợp…liên lạc trên huyện…tỉnh..Khi nào có vấn đề thì nói với tôi…Hiểu chứ? Còn nửa…Thương Gia Huỳnh Tuấn Anh cũng sẻ đầu tư ở Đông Phú..coi bộ hai anh sẻ vô cùng bận rộn…vậy có vấn đè gì không?
-“Yên Chí đi Chủ tịch…chúng tôi nhất định sẻ hòan thành nhiệm vụ….” Hòa ,Định hai mắt sáng ngời…sướng run lên…đầu tư từ 1000 đến 1500 tỷ là khái niệm gì chứ…không ngờ Chủ tịch xả nầy hào phóng như vậy..nói giao là giao..không phải như Lê Quốc Đại trước kia…cứ giao cho người nhà lảo ta…
Chỉ cần làm tốt…thành tích sẻ tới tay…mai nầy thăng tiến sẻ dể dàng hơn…Trong lòng sự tôn kính với vị Chủ tịch xả trẻ tuổi tăng lên thêm không ít…
-Còn nửa…Thư Ký Hiền…Chị viết một thông báo mai nầy mọi chi tiêu xả giao trong công việc không được quá …à cái nầy hai anh Hòa ,Địng kinh nghiệm…xác định số tiền giùm tôi..còn mọi chi tiêu trong Ủy ban đều phải có lý do chính đáng…và giới hạn mới được…không thể làm càng…Vậy đi..Hôm nay tới đây thôi…ừm…Các người ra ngoài làm việc đi…
-“Dạ..Chủ tịch”….Hòa ..Định cung kính đi ra ngoài…Thục Hiền theo sau….
Bọn Hòa Định ra ngoài…Đức ngồi suy nghỉ…hai vị trí Trưởng CA xả của Lê quốc Anh ,và Trưởng CA huyện của Cao Hùng ..không biết xếp Châu có tranh thủ được hay không…Nếu được thì tốt..còn nếu không thì hỏng bét…Cái ghế Phó Chủ tịch xả của Lê Quốc Đại nhất định phải là phe ta mới được…Có con sâu vào….sẻ làm rầu nồi canh…
Tuy có hậu thuẩn khủng là Nancy nhưng mình cũng phải tự lực một chút mới được…Lảo Học Hửu đã chào hỏi rồi…hắc hắc..cũng đã đến lúc chào hỏi Phó ban Tuyên giao Tố My ,còn có Chủ tịch tỉnh Phu nhân nửa…Phải thường xuyên lên tỉnh chạy quan hệ mới được…
***
10 AM UBND Huyện Châu Thành
-“ Chủ tich Thành..hôm nay tối mạo muội đến xin báo cáo công tác với ông”…
Giọng xiểm nịnh…nét mặt tôn kinh…Văn An hai tay để lên hai đầu gối,ngồi thẳng lưng…mông hắn chỉ ngồi phân nửa…dáng điệu khép nép …báo cáo lên huyện là nhiệm vụ của Chủ tịch xả…không phải của hắn…như vậy câu hắn vừa nói ra hàm ý rỏ rệt là muốn đầu quân dưới trướng nếu được Lý Gia Thành thu nhận …
-“An ủy viên…aiz…đang định xuống xả Đông phú xem tình hình công tác một chút nhưng chưa có thì giờ thì anh đã đến…anh thật nhiệt tình…Lý Gia Thành hài lòng…mở miệng khen thầm nghỉ …:”Người nầy đáng được bồi dưỡng…”
-“Tình hình công tác trong xả rất tốt…Chủ tịch xả hôm qua có tiếp xúc với khách đầu tư…Xả Đông phú coi như lần nầy sẻ phát triển lớn với đầu tư ngàn tỷ xây dựng công xưởng trong xả…” An ‘hảnh diện’ khoe thành tích của Chủ tịch Đức…
Nhìn bề ngoài là nói về công tác đầu tư trong xả nhưng thật ra An đang thọc gậy bánh xe…
Từ lâu..hắn được coi như là cánh tay mặt tay trái của Lê Quốc Đại…nhưng chưa bao giờ có vinh quang đón nhận đầu tư trăm tỷ chứ đừng nói là ngàn tỷ...Hắn vừa nghe tin,tuy chưa chính thức nhưng hình như là chắc rồi…hai tên Định,Hòa được giao cho trọng trách trong mối đầu tư nầy…Đầu tư ngàn tỷ đấy…làm xong chuyện…thành tích sẻ vô cùng đáng kể …quan trọng cho việc thăng tiến trong tương lai …chưa kể chuyện có thể chấm mút không ít chất béo…Hắn không thể để hai tên Định,Hòa toại nguyện được…
Thêm vào tin Cao Hùng xãy ra chuyện…niềm hy vọng cuối cùng cũng tan biến…Tâm trạng An như rơi vào đáy vực…liền lấy cớ đi khám bệnh…lên thẳng văn phòng của Lý Gia Thành…mục đích chánh là ‘đầu quân’ sau đó là ‘thọc gậy bánh xe’..Hắn biết Đức và Lý Gia Thành không vừa mắt nhau nên ‘ vô tình ‘ tiết lộ…nếu Lý Gia Thành đã biết thì không có gì còn nếu như Lý Gia Thành chưa biết thì nhất định sẻ xen vào….Trên quan trường ai lại không cần thành tích chứ…và nếu là như vậy thì Hồ văn An hắn sẻ có thể chen chân vào…
-“Đầu tư ngàn tỷ?” Lý Gia Thành sa sầm nét mặt…Tại sao hắn không nghe gì hết vậy?con mụ Quyên kia chắc biết rồi…
-“Dạ phải…còn có Huỳnh Đại Gia ở Cần Thơ..nghe nói cũng không tệ…nhưng không biết là bao nhiêu”…An âm thầm quan sát thấy nét mặt của Lý Gia Thành ‘đen’ lại…hắn liền đổ thêm chút dầu vào lửa bằng cách thêm vào chuyện Huỳnh Tuấn Anh cũng có ý định đầu tư vào xả…
Là COCC…nhờ hồng phước của cha là Bộ trưởng nên nhãy dù xuống làm Phó Chủ tịch huyện..Kinh nghiệm quan trường của Lý Gia Thành rất non nớt so với một Hồ văn An gian xảo…
-“Rầm…Thiệt là quá đáng!” Lý Gia Thành lấy tay vổ bàn…vô cùng tức giận…
-“Chủ tịch huyện…ông…ông không biết?” An ‘sửng sốt hoãng sợ’…
-“An ủy viên…anh làm rất tốt…vầy đi…anh trở vè tìm hiểu xem khách đầu là ai rồi báo cáo cho tôi…ừm..cứ như vậy…xem ra người có năng lực như anh cũng nên gánh thêm trọng trách rồi…” Gia Thành đưa mồi….
-“Chủ tịch Thành…anh yên chí….tôi sẻ nghiêm túc làm tốt chỉ thị của anh…” An nghiêm túc nói..bụng thầm đắc ý…Cái mà hắn muốn nghe nhất chinh là những lời nầy…Có Phó Chủ tịch huyện chống lưng…hai tên Định .Hòa kia dám không để hắn xen vào hay sao?
Tìm được Gia Thành làm chổ dựa …Văn An tâm trạng vui vẻ trở về làm việc…Chuyên đầu tiên cần làm là trấn an Phấn và Oanh…Thật ra hắn không tốt lành gì…chỉ là muốn tạo ra phe cánh do hắn cầm đầu để cùng nhau làm việc cho Phó Chủ tịch huyện Lý Gia Thành…
An kích động..cười không ngừng miệng…không biết khi mọi người biết Phó Chủ tịch huyện Thành là ai….họ sẻ nghỉ gi?
-“Cậu à…Cao Hùng xảy ra chuyện…sao không thấy cậu lo gì hết vậy?” Sáng nay nghe tin Cao Hùng xãy ra chuyện..tâm trạng Oanh như rơi xuống đáy vực…Thấy nét mặt An tươi rói sau khi đi ‘khám bệnh’ về..

…tên nầy chắc có chuyện gì tốt đây… Oanh nghi hoặc… dò hỏi
-“Cao Hùng..hắc hắc…xưa rồi…không cần hắn nửa...Chi hai đâu rồi ?” An hách dịch trả lời…
-“Sáng nay má nói nhức đầu nên ở nhà…Cậu …có chuyện gì tốt sao…thấy mặt cậu tươi rói…” Oanh nịnh…
-“Yên chí đi…thằng Hòa,thằng Định kia..không làm oai được lâu đâu…” An nhìn quanh thấy không có ai..nói nhỏ…hắn cố tình làm ra vẻ bí mật một chút để làm nổi bật sự quan trọng của hắn…

-“Chuyên gì?hé lộ chút đi cậu” Oanh giục…nàng đứng hơi gần..mùi đàn bà thoang thoãng khiến An cãm thấy cặc trong quần giựt giựt…Trước đây không dám nghỉ tới…nay hai cha con Quốc Đại đều ngủm củ tỏi mẹ nó rồi…Nghỉ tới thôi..lòng dâm An nổi lên..hắn cố nuốt nước bọt hau háu nhìn ngực …
-“Chuyện dài lắm…về nhà mới nói đi…ây..thôi cậu về trước…mai mốt nói sau…” An đứng lên..hắn biết tánh Oanh..thế nào cũng mon men tới nhà hắn tìm ra hư thực…Lúc đó đè đụ một phen…
Oanh thật sự có ý nầy… là người vú bự nảo nhỏ…không hề nghỉ cậu chồng lại có ý đồ dâm loạn với nàng…
***
-“Xin chào…tôi là Trần Đức…xả Đông Phú…tôi đến gặp Trưởng ban My..nhờ cô…
-“Anh có hẹn trước không?nếu không là không được đâu..anh nhìn kìa…đêu đến gặp Trưởng ban Mi đấy…họ đều có hẹn trước…
Lần đầu tiên đi đến ban tuyên giao Tỉnh…Muốn cho Tố My ngạc nhiên nên không gọi điện…Cũng không lấy hẹn…Ai dè vừa mở miệng đã bị Thư ký của Tố My cắt lời…sừng sộ giáo huấn…Đám người ngồi đợi..nghe nói…Trên mặt ai cũng lộ vẻ khó chịu… bỉu mội khinh thường…
Đức ca tẻn tò…quê độ…định lấy di động gọi…Ngay lúc nầy..,cửa văn phòng mở …Tố My bước ra…bất ngờ nhìn thấy hắn..ánh mắt kinh hỷ…
-“Là cậu à…Công tác thế nào rồi?xuống Vị Thanh có chuyện sao?” Tố My nhìn thấy Đức trong lòng mừng rở nhưng ngoài mặt vô cùng nghiêm trang đoan chinh.
-Cháu xuống Vị Thanh có chút chuyện..sẳn ghé chào hỏi dì…”Trước mặt thư ký…hai người vô cùng quy củ..phối hợp ăn ý…
-“ Ừm…vào văn phòng dì…ngồi một chút..xem coi công tác thế nào rồi…Hiểu Lam …hủy bỏ tất cả cuộc hẹn nếu có…hôm nay tôi bận…” Tố My nghiêm túc nhìn thư ký ban lệnh…
-“Dạ..Trưởng ban…” Vẻ cau có trước đây vài phút hoan toàn biến mất…Thư Ký Hiểu Lam liếc mắt nhìn Đức cười duyên …thì ra là cháu của Trưởng ban…coi bộ rất được trưởng ban quý trọng..tiền đồ vô lượng a…
Đám cán bộ bỉu môi khinh thường lúc nãy bây giờ đang lo lắng…không biết hắn có để ý mình hay không đây…Aiz..Ai biết hắn là cháu của Trưởng ban My chớ…
-“Các vị..Trưởng ban My hôm nay rất bận…các vị có thể lấy hẹn lại…” Thư Ký Hiểu Lam dỏng dạc nói…

Tố My quay người bước vào văn phòng..Đức nghiêm túc bước theo..thầm ngắm nhìn thân hình ‘Dì’ Tố My trong chiếc áo dài truyền thống…Hơn 50 mà còn giử được thân hình như vậy…không dể…phải tốn nhiều công sức…áo dài màu xanh da trời..cái quần sa ten trắng…đường viền quần lót ẩn hiện..cặc trong quần Đức bắt đầu không nên thân rồi…Hắn thích nhất là đụ trong hoàn cảnh như thế nầy..vô cùng kích thích…
-“ Sao rảnh rổi vậy? công tác ra sao?’Tố My đóng cửa..đưa tay khóa chốt..miệng màu mè…
-“Xuống thăm Dì mà…mai mốt cứ rảnh là chạy xuống ..không thích sao…” Tố My màu mè …Đức không màu mè …Trực tiếp đưa tay áp vào bên ngoài quần sa ten…xoa xoa…miệng áp môi Tố My…bà tham lam đáp trả..tay hối hả lần xuống sờ bên ngoài đủng quần …kéo phẹc mơ tuya quần xuống …đưa tay vào sờ bóp…Chỉ trong chốc lát …hơi thở Tố My đã bắt đầu nặng nhọc…ham muốn mảnh liệt…
-“Sao không được vậy?” Đức muốn đưa tay vào bên trong nhưng lưng quần không phải dây thung …lại vừa khít…không dể đưa bàn tay vào…nên cứ rà mãi bên ngoài…
-Hi hi..chờ chút…Tố My đưa tay cỡi nút lưng quần…kéo trệt quần xuống…cho hắn đút tay vào…Cả hai đứng ngay sau cửa âm thầm sờ soạn lẩn nhau…
-“Vào trong đi…bên trong có giường…” Tố My thì thào,thở hổn hển…phía dưới đã bắt đầu lầy lội…chỉ muốn giải tỏa cơn thèm khát của dục tình…
-Hả?Đức trợn mắt…
-“Đừng có nghỉ bậy..cậu là người duy nhất thôi…Tố My đưa tay kéo hắn đi vào căn phòng nhỏ bên cạnh…chỉ vừa để một chiếc giường dùng để lảnh đạo tạm nghỉ trưa nếu cãm thấy mệt…Vừa vào tới đã vội vả tuột quần sa ten ra ngoài..cởi luôn chiếc áo dài … vừa cỡi xong..vội ngồi xuống...!Đức đưa cặc ngay tới miệng…không chần chờ …Tố My há miệng ngậm lấy bú mút say sưa…
Đức khum ngượi bóp vú…đôi khi nắc nhè nhẹ…nhấn cặc sâu thêm vào..Nét mặt Tố My lờ đờ dưới cặp kính trắng tròng… thỉnh thoãng nhả ra…vừa sụt vừa nhìn cặc với đôi mắt si dại…rồi ngậm vào…cứ thế mà làm…
Được chừng 10 phút..Tố My chịu hết nổi…chỏng khu chờ đợi… Bà muốn lắm rồi…
Đức đút cặc vào từ phía sau…nắc bạo…Tố My tuy có dáng hiền lương thục đức nhưng khi lâm trận thì ‘ghê’ lắm đúng là con mèo cái khát tình lại có chút thích khổ dâm…thích được nắc mạnh bạo..càng nắc bạo ..Tố My càng mau lên đỉnh…Nếu là nơi khác thì bà không cần kìm hãm sự rên rỉ…Ở đây là văn phòng ,không thể ‘ồn’ nên phải cố gắng kiềm hãm …chỉ ư ư trong cổ họng thiệt là khổ sở…nhưng trong ánh mắt bà lóe lên sự thỏa mãn…
-“Từ đây tới xả Đông Phú..chỉ hơn tiếng đồng hồ thôi mà..hi hi..nếu dì thích…mai nầy thường xuyên xuống chỉ đạo công tác…” Đức vừa nắc vừa nói…Tố My đã hai lần lên đỉnh…lúc hắn vừa đút cặc vào…dâm thủy trong người bà liền tuông trào chỉ tại nhịn quá lâu…mới vừa rồi lại thêm một lần nửa…và hiện tại vẩn còn ham muốn…mổi lần Đức nhấn tới..bà phối hợp nhuần nhuyển,sàng mông qua lại…đẩy ngược ra sau…cốt ý cho đầu cặc chạm sâu đáy cốc…
-“ Kiếm hôm nào thăm chị Tư đi…nhắc cậu hoài đó…”Tố My vừa sàng mông vừa hổn hển nói…
- Ừm..để coi đã…

Trận ‘du kích’ đầu tiên trong hoàn cảnh mới thiệt là kích thích tuy nhiên không thể kéo dài ‘quá đáng’ … hơn nửa giờ sau …Đức mới chịu ngừng…để Tố My mặc lại áo quần,chỉnh sửa hình tượng ra ngoài ăn trưa..
Khi cả hai vừa bước ra cửa …nhìn thấy một mỷ nử đang đi về hướng nầy…Đức sửng sốt…Tố My kêu lên…giọng ngạc nhiên ...
-Gia Kỳ? Sao cháu lại ở đây…
-Hihi…Sáng nay Cháu có buổi hội thảo với Giám đốc Tài…vừa xong…định trở về nhưng xe bị sự cố..Tài xế đem đi sửa..Cháu sực nhớ tới cô nên luôn tiện ghé thăm ..mời cô đi ăn trưa…nếu cô có rảnh…
-“Rảnh thì có rảnh…cũng sắp ra ngoài ăn trưa với cậu Đức đây..Hay là cùng đi…” Tố My nhìn Đức và Gia Kỳ…nghỉ cho Đức cơ hội quen được Giám đốc Sở tài chánh của một thành phố thuộc trung ương…cũng là một chuyện tốt trong quan trường…
-Hi..Là anh à… Gia Kỳ gật đầu chào…
-Hi..Là cô à..Đức cũng gật đầu chào…cười rất tươi…
-“Hai người quen nhau ?” Tố My ngạc nhiên.
-Hi Hi..Chuyện kể hơi dài..hay là vừa đi vừa nói đi…cháu đói lắm rồi…người nuổn ra í…
-“Vậy thì đi…cháu lái… Gia Kỳ ngồi phía trước Dì ngồi phía sau….Tố My nghỉ vừa rồi hắn hùng hục ..bây giờ đói bụng…miệng cười mỉm…
Thành phố Vị Thanh là thủ phủ của Hậu Giang… và là giờ ăn trưa nên khắp nơi người đi lại rất tấp nập có thể nói là ‘ngựa xe như nước áo quần như nêm’ … Các nhà hàng vô cùng đông khách.Tuy nhiên cũng không khó để tìm một bàn ba người… Gia Kỳ xinh đẹp,sang trọng quý phái dể dàng nổi bật như phượng giửa bầy gà khiến nhiều ánh mắt dâm dê đổ dồn lên người của nàng…
-Dì My…cô Gia Kỳ ăn gì cứ tự nhiên đi nha..hôm nay cháu đãi…ha ha..Đừng khách sáo...Vừa ngồi xuống bàn…Đức đã vội vả kêu phục vụ gọi món.
-Dỉ nhiên là cậu đãi rồi…Cho cậu được dịp đi ăn cùng mỷ nử như Gia Kỳ…là phước của cậu…hi hi..

-“Đúng …đúng…ha ha…Vậy thì phải cám ơn dì My …ha ha” Vừa nói vừa nhìn nàng…nháy mắt mấy cái trêu chọc…
Hai người mổi người một câu trêu đùa nhau…Gia Kỳ nét mặt ửng hồng…e thẹn…
-Nhưng mà..Dì My…cháu thấy mấy ông sồn sồn kia cũng lén lút nhìn dì đó nha…hihi…
“Cậu thiệt..ngay cả dì My cũng dám đùa à…Gia Kỳ..sao ngồi yên không nói gì vậy…không cần phải ngại đâu…trừng trị cái miệng hắn cho dì…”Tố My ‘trừng mắt’…
-“Cháu…không biết nói gì…” Gia Kỳ mĩm cười…trong bụng tự giận mình…sao mổi lần đối diện với tên nầy…cứ như trúng tà…
-“Gia Kỳ…chuyện của bạn trai cô là chuyện của hắn…cô là cô..tôi nhìn sự việc và người là như vậy…chuyện nào ra chuyện đó…nhưng nếu cô cãm thấy không thoãi mái..tôi thật sự không có cách nào…ăn bửa cơm thôi mà…”Đức thấy nàng chỉ ậm ừ ít nói…nghỉ nàng có thể không thoãi mái… e ngại…dù sao anh nàng và mình lúc nào cũng như nước với lửa hơn nửa có nghe phong thanh tên Lại Đức Huy là bạn trai nàng…
-“Anh..anh nói cái gì vậy?” Gia Kỳ rúc cục cũng lên tiếng nhưng xem ra không phải là chuyện tốt…Đức ca sắp có nạn rồi vỉ người đẹp đang quắc mắt nhìn hắn…
-“Bạn trai Gia Kỳ ?là ai vậy?” Tố My cũng ngạc nhiên…mới xuống Cần Thơ nầy không lâu mà…lúc đầu không nghe nói …mới đây đã có bạn trai rồi…
-Dì My đừng có tin hắn…hắn nói bậy nói bạ thôi…
-“Không phải tui nói đâu à…Cả Cần Thơ ai cũng đồn…cô và Lại Đức Huy là trời sinh một cặp…Nên tui tưởng…”
Thật ra Đức cũng nghe được một ít nhưng không đến nổi cả Cần Thơ đều biết …Sẳn miệng trêu chọc một chút…ai dè Gia Kỳ lại phản ứng mạnh vậy…Chứng tỏ thằng Huy kia 99 phần trăm cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga rêu rao bậy bạ thôi….…
-“Í da..tưởng gì…cậu thiệt là hồ đồ mà…cái thằng Huy kia…” Tố My nói tới đây lắc đầu…chứng tỏ tên Huy kia trong đâu bà …chẵng ra gì…
-“Ha ha..xin lổi nha..coi như tui nói bậy…Cô là Giám Đốc Sở địa vị cao vời vợi..không cần chấp nhất với Chủ tịch xả tép riu như tui đâu à…làm lảnh đạo phải có phong thái của lảnh đạo..ha ha..” Đức trơ trẻn trổ tài nịnh bợ…cái lối nói chuyện tếu lâm của hắn khiến Gia Kỳ cuối cùng cũng nguôi giận..ánh mắt có ý cười…nhưng vẩn cố giử vẻ mặt chù ụ…
Bất thình lình,gương mặt đang chù ụ của Gia Kỳ bổng nhu mì…ánh mắt âu yếm nhìn Đức cười quyến rủ…chưa hết…lại còn gắp một con tôm bỏ vào chén Đức ..
-“nà..ăn cái nầy đi…món nầy là anh thích ăn nhất đó…” Vừa dứt lời…nhich người nàng lại gần Đức hơn…
Tố My và Đức cùng sửng sốt…chẳng hiểu mô tê gì hết…Tố My nhìn Đức…Đức nhìn bà…cả hai nghi hoặc…chuyện gì đây?
Ngay lúc nầy một giọng nói vang lên…
-“Ha ha..Giám đốc Kỳ…thật là trùng hợp…tưởng cô trên đường về Cần Thơ rồi chứ…Chào Trưởng ban My…vị nầy là…” Người đàn ông quay sang Đức …nhìn Gia Kỳ ý hỏi…
-“Ah..hihi..Giám đốc Tài…xin giới thiệu với anh…Đây là bạn trai tôi…Trần Đức…Đức …để em giới thiệu đây là Giám đốc Sở Tài chánh Hậu Giang La Hớn Tài…
-“Oh..ha ha…Giám đốc Tài…hân hạnh được gặp ông…tôi là Trần Đức …bạn trai của Gia Kỳ…”Đức đứng lên đưa tay bắt…tay kia quàng vai Gia Kỳ rất âu yếm kéo nàng sát vào mình…làm y như thiệt…
-“Giám đốc Tài…anh cũng thường tới đây ăn trưa à?” Tố My cười hỏi…bà nhìn quanh thấy hắn chỉ có một mình…thêm vào thái độ của Gia Kỳ..Bà hiểu ra…thì ra cô nàng nầy lấy Đức làm bia đở đạn…
-“Ha ha..Thỉnh thoảng thôi…hôm nay có mấy người bạn mời tới đây..tôi thấy Trưởng ban My và Giám đốc Kỳ nên qua chào hỏi…Thôi không làm phiền các người dùng cơm…Khi khác gặp lại…” Tài nói xong quay lưng bước đi…gương mặt đang tươi cười bổng trở nên âm u…
Hắn biết Gia Kỳ…biết Lại Đức Huy theo đuổi nàng..lại còn biết Gia Kỳ không thích Lại Đức Huy thậm chí còn có ác cãm…Hắn cãm thấy cơ hội đã đến…
Tuy không được mời tham gia buổi tiệc nhưng mọi sự việc hắn đều nắm rỏ..Người khác sợ cha con Lại Đức Quang nhưng hắn không sợ...hắn quyết tâm theo đuổi nàng…hôm nay trong buổi hội thảo..hắn mon men mời nàng dùng cơm trưa nhưng Gia Kỳ đã khéo léo từ chối…nói phải về gấp…
Không phải là sự tình cờ mà hắn gặp cả ba tại nhà hàng nầy…Khi nãy…Vừa đúng lúc hắn đến Tỉnh Ủy có việc thì thấy Gia Kỳ ngồi phía trước một thanh niên lạ mặt trên chiếc Porsche mui trần hoành tráng…Hắn liền bám theo đến nhà hàng…giả vờ giả vịt chờ cơ hội đến chào hỏi…hy vọng Gia Kỳ mời ngồi cùng bàn để có dịp tìm hiểu thêm…ai dè như một gáo nước lạnh tạt vào mặt khi Gia Kỳ giới thiệu bạn trai…và không hề có ý mời hắn ngồi vào bàn…
Hớn Tài một bụng uất nghẹn…Sao giửa đàng lại ló ra một tình địch?

-“Bây giờ có thể bỏ tay xuống được chưa vậy…chúng ta không thân lắm đâu”.Nhìn thấy Tài vừa đi khá xa..Gia Kỳ ‘sừng sộ’…
-“Đồ khờ…diển tuồng phải diển cho hết tuồng…chưa chắc anh ta tin tôi là bạn trai cô đâu…giúp người phải giúp đến nơi đến chốn..đó là nguyên tắc làm người của tui…hi hi..ngồi yên đi..nếu cô không muốn hắn làm phiền cô sau nầy…nà..bây giờ gắp một miếng đồ ăn đút tui ăn đi…là đóng kịch thôi mà…âu yếm một chút…” Đức ca diển kịch rất ‘đạt’ tiêu chuẩn..vừa nói vừa nhìn vào mặt Gia Kỳ với vẻ mặt vô cùng ‘đắm đuối’ khiên Tố My cố nín cười…nghỉ bụng :”tên nầy ‘ láu cá’ thiệt”…
-“Anh…” Một bụng tức khí…nhưng nghỉ hắn nói cũng có lý…trong đầu lại lóe lên ý nghỉ tinh nghịch…nàng gắp một miếng thịt đưa ngay miệng…Đức ‘sung sướng’ mở miệng để nàng phục vụ…miếng thịt vừa tới miệng liền mắc nghẹn…ho sặc sụa…
Gia Kỳ thấy hắn nói có lý…làm theo nhưng không cam lòng…miếng thịt vừa vào tới miệng ..tay kia của nàng ‘vận’ hết sức dùng chiêu ‘Cửu âm bạch cốt trảo’ ngay eo hắn…Đau thấu trời xanh…mở to miệng định la ai dè miếng thịt lọt ngay vào cuốn họng nên bị mắc nghẹn mà ho sặc sụa…
-“Như vậy đủ ‘âu yếm’ chưa? Sweetheart…” Gia Kỳ mím môi cười khi thấy hắn ho sặc sụa…tâm trạng vô cùng vui vẻ…vì ‘trả được thù’…
-“Cô nha..người ta cúng chay xong đuổi thầy chùa đã là vô đạo đức rồi… cô thì muốn mưu sát thầy chùa…” Đức ca bị ăn quả đắng…mở miệng lầu bầu
-“Hai đứa thiệt là…”Tố My cười..lắc đầu…
-“Coi như huề….trị cái tội anh..dám nói Lại Đưc Huy là bạn trai tôi..” Gia Kỳ trừng mắt…
-“Huề cái gì mà huề…cái tên Huy lúc nào cũng muốn kiếm chuyện …hắn mà nghe tui với cô đó hả…hong chừng dám thí mạng lắm à…còn nửa…Giám đốc Tài Sở tài chánh kia còn không hận tui sao..aiz…bổng nhiên có thêm người ghét mình…cô nói đi…huề?huề cái con khỉ khô á…”Đức ca lườm mỷ nử…vẻ mặt rất ủy khuất…
-“Đáng đời anh…nói thiệt nha..cái mặt anh..quả thật..rất khó ưa…hi hi” Gia Kỳ ‘ngang ngược’…
Ngay lúc nầy di dộng vang lên… nàng nhanh chóng bắt máy…
-A lô..Bác Tư..xe sửa thế nào rồi?xong chưa?
…Không biết bác Tư kia nói gì mà nét mặt Gia Kỳ rất khó coi
-Vậy được…bác lo xong rồi về…
-“Chuyện gì?xe thế nào rồi?” Thấy nét mặt nàng không vui..Tố My hỏi…
-Phải kéo về Cần Thơ… cháu phải đón xe về…Aiz…
-“Cái gì đón xe…cậu Đức đưa châu về là được rồi hi hi…Đức nha..Dì My thấy cậu không ‘nai’ (nice) chút nào..phải chờ Gia Kỳ mở miệng sao? Tố My lườm…hình như có ý tạo cơ hội cho Đức tán gái…Bà chỉ cần con cặc của hắn làm bà sướng…hắn cặp với ai cũng không sao…
-“Hi hi..không phải đâu dì My…chỉ sợ mở miệng liền bị mắng thôi à..”Miệng phân trần trong bụng nghỉ :”
Aiz…lần nầy oan thiệt nha…Có lấy hết nước sông Hậu cũng rửa không sạch…đưa cô ta về…mai nầy sẻ có tin đồn mình và cô ta cặp nhau là cái chắc…Aiz..Lý Gia Thành…Lại Đức Huy không điên lên mới là lạ…
-“Anh làm như tôi dử lắm vậy..không biết phải quấy”…Gia Kỳ ‘lườm’…
-“ha ha..thôi về…Nhớ đưa Gia Kỳ về tới nơi tới chốn đó…” Tố My nhìn Đức dặn dò…
Vừa ngay lúc nầy..di động Đức reo lên…là ‘khách đầu tư’ Mỷ Chi gọi đến…
-“Ah..xin lổi…nghe điện một chút…” Đức bắt máy .
-A lô…Có chuyện gì quan trọng sao?
-“Hi hi..không chỉ muốn nhắc nhở anh chiều mai đấy…đừng quên…”Giọng Mỷ Chi quyến rủ ngọt ngào vang lên…Ở cự ly gần..cả hai Tố My và Gia Kỳ tuy không nghe rỏ nhưng âm thanh phát ra…cả hai có thể đoán được là phụ nử…

-“Quên sao được chứ…Cô là khách đầu tư lớn …là thượng đế đó mà …hi hi…hầu hạ còn chưa kịp…sao dám đắc tội chứ…hơn nửa là đến ăn cơm …yên chí đi..chiều mai sẻ đến đúng giờ…

-“Khách đầu tư à..Giỏi vậy..mới nhậm chức không bao lâu mà thu hút được khách đầu tư …” Tố My khen dồi…
-Ha ha..Hên thôi…quen được người bạn..họ từ bên Cam pu chia về muốn đầu tư làm ăn…mở công xưởng chế biến thức ăn gia súc…
-“Công xưỡng chế biến thức ăn gia súc?là đầu tư lớn a…” Tố My trố mắt…Gia Kỳ cũng kinh ngạc…Cả hai mừng thầm…nàng mừng cho anh mình…Tố My mừng cho Đồng Giao….làm lảnh đạo một huyện..thu hút được đầu tư lớn…không có công cũng có lao…thành tích dỉ nhiên cũng có phần…
-“Ha ha..không lớn lắm đâu….khoang 1500 tỷ thôi”…Đức ‘khiêm nhường…’
-Cái gì?1500 tỷ? Tố My thốt lên…nét mặt nghiêm túc..nghỉ..phen nầy phải phái một tổ xuống làm tuyên truyền thành tích cho huyện mới được…

-“Cám ơn anh bửa cơm hôm nay…lại đưa tôi về…Tánh tôi rất sòng phẳng…kiếm hôm nào mời anh ăn cơm bù lại…” Trên đường trở về Cần Thơ..cả hai im lặng một lúc lâu..Cuối cùng Gia Kỳ mở miệng phá vở sự im lặng…
-Sòng phẳng?hi hi..tôi thì hiểu khác…
-Hiểu khác? Anh hiểu gì?
-Cô muốn hẹn hò…hi hi…
-Anh? Hi hi..anh nói sao cũng được…
-Ha ha..nói chơi thôi mà..tánh tôi là vậy..nói chơi cho vui…OK..khi nào cô cãm thấy ăn cơm một mình buồn thì gọi …
-Anh muốn hẹn hò?
-Hả?
Gia Kỳ ‘hất’ mặt nhìn sang cánh đồng mênh mông bên đường…khẻ mĩm cười…
***
Đưa Gia Kỳ về xong…thấy cũng còn sớm…Đức ghé qua Đức lập…xem coi lúc nầy ra sao rồi…Không biết mẹ làm việc thế nào…Cũng nên kiểm tra một chút mới được…Đậu xe từ xa…Đức thả bộ tới..Bây giờ gần 4 giờ…còn một tiếng nửa là tan tầm…Đức mở cửa bước vào…Nơi Nhung ngồi làm việc trước kia đã có người khác thay thế..Nhung bây giờ là nhân vật số một số hai của phòng tài chánh rồi….
-“Xin lổi..anh tìm ai ạ?” Cô tiếp tân lể phép chào cười hỏi…vô cùng chuyên nghiệp..
-“Ha ha..Tôi đến tìm Chủ tịch..hay Tổng giám đốc… hay Giám đốc gì cũng được…Nhờ cô thông báo dùm cám ơn…Tôi là Trần Đức..
-“Cô tiếp tân nhìn Đức với ánh mắt kỳ quái…gặp Chủ tịch,Tổng Giám đốc …bất cứ lúc nào cũng được à?...Giởn chơi sao…Chưa kịp nói gì thì tên ‘kỳ quái’ nầy đã khoát tay..
-“Ha ha..thôi được để tôi tự đi…” Vừa nói vừa bước thẳng vào trong…
-“Ê..ê..không được…anh làm gì vậy…người đâu…” Cô tiếp tân hoãng hốt la lên níu hắn lại…
-“Ngọc Dung…anh ấy là Tổng giám đốc của Công ty….” Thúy Ái đang ở gần đó..nghe cô tiếp tân kêu toang lên liền chạy ra xem là chuyện gì…
-“Tổng…Tổng giám đốc?”Ngọc Dung ù ù cạc cạc…là cô Loan mà….đâu phải người nầy…tại sao Thúy Ái nói vậy?
-“Chỉ có cô à…mọi nguòi đâu rồi?chưa tan tầm mà..” Đức nhìn Thúy Ái…hỏi….nhớ nàng trước kia là vợ sắp cưới của Lý Bình…
-“Hi hi…không phải…tất cả Giám đốc đang trong phòng họp..” Thúy Ái cười đáp…
-“Ah..cám ơn cô…”Đức đi thẳng đến phòng họp…mở của bước vào…
-“Ahh”… Vừa thấy hắn …nhiều tiếng kêu kinh ngạc mừng rở…Hầu hết đều đủ mặt…nhìn hắn với ánh mắt kinh hỷ…
-“Ha ha…Ghé thăm Công ty một chút..đang họp à…tiếp tục đi…tôi dự khán thôi…”Đức vừa cười vừa kéo ghế ngồi phía sau Nhàn…nhưng mông chưa đặt trên ghế đã nghe một tiếng chói tai vang lên…
-“Chủ tịch…người nầy là ai…sao lại ở đây?chúng ta đang họp mà…”
-“Phó Giám đốc Lực…đây là con trai tôi…là người sáng lập ra công ty nầy…”Giọng Nhàn có chút bất bình…
-“Vậy à..OK..vậy chúng ta nói tiếp đi..nói tới đâu rồi…” Giọng gả hách dịch…
-“Khoan đã…”
Đức mặt tái xanh vì giận…đập bàn quát…đứng lên chỉ tên ‘Phó Giám đốc Lực’ .
-Phó Giám đốc Lực phải không?anh ra về được rồi…ngày mai không cần tới nửa…
-“Bình tỉnh chút con…” Nhàn khuyên…
-“Câm ngay cho tôi”…Đức hét..hắn tức điên lên vì thái độ nhu nhược của Nhàn…Loan…dung thứ cho tên Phó Giám đốc lại có những lời lẻ hổn láo trịch thượng như vậy …
Cả phòng yên lặng như tờ…Yến,Tuyết,Tâm.Nhung..tất cả đều kinh hải..Lần đầu tiên thấy người đàn ông của mình thịnh nộ như vậy…
Nhàn ,Loan cả hai mặt trắng bệt…không ngờ Đức lại giận đến như vậy..cả hai ngồi im thin thít…Điều nầy chẵng khác gì đổ dầu vô lửa….nhất là tên Phó Giám đốc Lực kia cứ thản nhiên ngồi trơ ra…coi như không có gì…
Hắn đang cười khẩy…đuổi hắn? muốn Đức Lập đóng cửa thì cứ việc…Chú hắn là Giám đốc Sỡ xây dựng đấy….

dám đuổi hắn sao?
…Nhàn,Loan chỉ là nể mặt chú hắn nên nhắm mắt làm ngơ……nếu hắn không làm gì quá đáng….nên hắn tưởng bở ngày càng hổn láo…xấc xược… Đi đêm có ngày gặp ma…hôm nay hắn đụng ngay hung thần mà ngay cả chú hắn cũng phải kiêng kỵ thì hắn là cái thá gì…
Nhất là khi hung thần nổi cơn tam bành thì là đại họa…
Đang đắc ý thì một cái ly bay thẳng vào ngay sống mủi hắn bể tan tành…
Hắn bật ngửa ra sau…ngả trên nền nhà…máu mủi tuôn ào ào…hai cái răng cửa gảy rồi…
Cả phòng họp im lặng…Bình thường Đức ca hi hi ha ha cười rất dể gần gủi…nhưng khi nổi giận….thật đáng sợ a…
***
Hẹn chủ nhật nhé các bồ tèo ;)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui