Thằng bạn thân quỷ sứ

 
Chương 13: Sơ thể nghiệm (*) (1)
Edit: Miêu | Sắc Xanh Lam
Convert: Reine Dunkeln & Vespertine
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
(*) Mình không tìm được chữ gốc của “sơ thể nghiệm” (chắc là bước đầu trải nghiệm), nhưng có chỗ lưu tên chương này là 破处高 (phá xứ cao), hình như nghĩa là “cao trào phá xử/phá trinh”, mình hỏi bạn thì nhận được giải thích là “s*x cấp 3”, thui mọi người cứ hiểu là chương H đi ha :’)
(**) mình đã cố gắng chuyển các từ sang tiếng Việt và tránh lậm convert hết sức có thể, từ ngữ liên quan có thể tra từ điển tiếng Việt. Tác giả lặp từ rất nhiều và mình đã chém kha khá để tránh lỗi này, mong được mọi người chiếu cố.
 
Phó Tường xoa nhẹ cách lớp vải được một lúc thì không thỏa mãn nữa. Anh hơi dùng sức trở người cô lại, để cô nằm thẳng. Về phần mình, anh xoay người đè nhẹ lên người cô. Trong căn phòng tối tăm, Phí Linh nhìn người con trai như có mắt thần xong thì xấu hổ nhắm mắt lại, đôi tay nắm chặt làn váy của chiếc áo ngủ. Cô biết nếu tiếp tục làm tới sẽ không thể quay đầu được nữa.
 
“Đừng sợ.”
 
Phó Tường kẽ trấn an, cúi đầu hôn lên môi cô một cách chuẩn xác. Cùng lúc đó bàn tay to lớn dọc theo phần đùi dưới lớp váy mò vào trong.
 
“Ưm ha…”
 
Ngón tay hơi khô dán lên da đùi nhạy cảm di chuyển dọc lên trên tạo cảm giác ngưa ngứa tê dại. Phí Linh không kìm nổi nhẹ rên thành tiếng. Làn da bị ngón tay người con trai chạm qua ửng một lớp đỏ mờ mờ không rõ.
 
Phó Tường nhân cơ hội đẩy ra hàm răng mất phòng bị, đầu lưỡi thâm nhập vào miệng cô cuốn lấy chiếc lưỡi đinh hương không còn nơi để trốn, bắt đầu khiêu vũ. Phí Linh chưa từng hôn ai khác, chỉ có thể bị động nhận lấy nụ hôn của người con trai. Phó Tường hôn bá đạo nhưng cũng không mất đi vẻ dịu dàng, Phí Linh bất giác đáp lại anh.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“A… Ưm…”
 
Môi lưỡi quyện vào nhau đầy đê mê phát ra tiếng nước nhóp nhép mờ ám. Phí Linh bị hôn mơ mơ màng màng, đến nỗi vẫn chưa phát hiện váy ngủ đã bị cởi ra tự bao giờ. Cô không mặc áo ngực vì bản thân váy ngủ đã có miếng mút chống nảy, vậy nên cởi váy ngủ xong trên người cô chỉ còn lại một chiếc quần lót nhỏ.
 
“Ưm ha… A… Lạnh quá…”
 
Tay con trai luôn rất ấm, nhưng lúc bàn tay to kia trực tiếp bóp bên ngực xinh đẹp của cô chẳng chút trở ngại lại có vẻ hơi lạnh. Phí Linh không phòng bị kêu lên. Cô thoáng trừng mắt oán trách anh một cái.
 
Phó Tường thấy thế khẽ cười. chòng ghẹo, “Ngực bé Linh cứ như học sinh trung học ấy.”
 
Phí Linh nào phải người để mình chịu thiệt, dẩu miệng thở phì phì, “Cậu… Cậu ngại nhỏ thì đừng có sờ!”
 
“Được, không sờ nữa.” Phó Tường xấu xa cười, vậy mà lại dời nắm tay đi thật.
 
Đã đến bước này rồi, chẳng lẽ anh cứ muốn bỏ cuộc vậy sao?
 
Sao có thể như thế được? Cô cũng đâu có ý cấm anh sờ thật đâu… Phí Linh muốn bảo anh cứ tiếp tục đi nhưng lại ngại mở lời, uất ức đến nỗi mắt cũng đỏ lên.
 
“Ư a…”
 
Đầu lưỡi thô ráp nhẹ nhàng đảo qua đầu vú, ẩm ẩm nóng nóng. Hạt ngọc bên phải của cô bị ngậm trong khoang miệng nóng ẩm. Phó Tường cúi đầu ra sức dùng lưỡi khiêu khích điểm nhạy cảm của cô, chốc chốc còn dùng răng day day hai cái. Một tay anh cầm một bên ngực mềm mại còn lại, tay phải lần mò dọc theo mép quần lót thử thâm nhập vào trong.
 
Lực chú ý của Phí Linh đều dồn vào đỉnh đồi, để mặc hố sâu thất thủ.
 
Phó Tường cũng không vội cởi quần lót nho nhỏ kia. Ngón tay thon dài của anh theo mép quần lót thử sờ vào, đụng phải huyệt thịt mềm mềm thì dùng mặt bụng ngón tay ấn rồi lại ấn, sau đó rút ngón tay ra. Ngón trỏ và ngón giữa khép lại, đặt ngang trên mảnh vải bảo vệ hoa huyệt bắt đầu xoa lên xuống.
 
“Ưm a…”
 
Cô nàng bị kích thích định khép chân lại, nhưng lại vô tình kẹp cả cổ tay người con trai. Phó Tường cũng nào dễ từ bỏ, cách lớp vải mỏng khẽ đẩy một ngón tay vào.
 
“Ưm a… Phó Tường.”
 
Ngón tay người con trai thăm dò nơi riêng tư nhất của cô. Phí Linh có chút sợ hãi, nhưng lại càng trông chờ nhiều hơn.
 
“Bé Linh, cậu ướt rồi.”

 
Cách một lớp vải mà ngón giữa của anh cũng có thể cảm nhận được cái nhiệt tình của hoa huyệt. Ái dịch ấm áp tẩm ướt ngón tay anh. Phó Tường rút tay ra, đột ngột rụt khỏi người cô, sau đó thừa dịp cô còn chưa phản ứng kịp thì dùng tay nắm hai đầu gối của cô gập thành hình chữ M.
 
“Phó Tường…”
 
Động tác dạng chân như thế khiến cô không khỏi thẹn thùng. Mặc kệ nơi riêng tư vẫn còn một lớp quần lót, nhưng dưới ánh mắt nóng bỏng kia của anh thì quần lót cũng chẳng được tích sự gì.
 
Phó Tường quỳ giữa hai chân cô, trực tiếp nhấc chân cô đặt lên vai mình, cúi đầu, chóp mũi chậm rãi tới gần mảnh quần lót bị dâm thủy thấm đẫm, sau đó nhẹ nhàng hít mũi, xoang mũi lập tức ngập tràn hương vị tanh ngọt hư hỏng.
 
“Ưm a… Đừng… Cậu làm gì đấy?”
 
Phí Linh không khỏi bị động tác của anh làm đỏ mặt. Sao có thể dựa vào gần như thế chứ, mùi chỗ đó có dễ ngửi đâu, nhất định là khai muốn chết.
 
“Cái miệng nhỏ dưới này của bé Linh hư quá nhé.”
 
Phó Tường nói xong, chóp mũi chống lên hoa huyệt, hơi dùng sức đẩy vào trong bắt chước động tác giao hợp. Lặp lại vài lần như thế, đến tận khi chóp mũi cũng bị ái dịch làm ướt theo mới dừng lại. Sau đó đến lượt đầu lưỡi.
 
Phí Linh chỉ cảm thấy hoa huyệt đột nhiên co giật. Anh vậy mà… vậy mà lại trực tiếp dùng lưỡi liếm chỗ đó của cô!
 
“Ưm a… Đừng, đừng như thế…”
 
Thật sự quá kích thích. Phí Linh vô thức cắn ngón tay mình.
 
“Òm ọp òm ọp ——”
 
Phó Tường liếm cách lớp quần lót được một lúc thì định dùng lưỡi cắm vào trong, nhưng quần lót được dòng nước tình tẩm ướt, nhão nhão dính dính trở ngại động tác của anh. Anh không thể không tạm dừng, cởi chiếc quần lót đẫm hương vị hư hỏng kia ra. Chân cô vừa trắng vừa mịn, Phó Tường hạ chân cô từ trên vai mình xuống, dùng một tay nắm lại, tay khác kéo quần lót cô thẳng xuống cổ chân, trực tiếp cởi ra.
 
Hai chân lại bị gập thành hình chữ M. Giờ đây không còn trở ngại, đôi cánh hoa nhuộm đẫm sương đêm trong suốt cứ thế bị bị người con trai trần trụi nhìn, Phí Linh cảm thấy bụng nhỏ nóng lên, càng nhiều dâm thủy chảy ra làm ướt cả drap giường.
 
“A ưm… Đừng, đừng nhìn mà. Cần làm gì thì làm đi, không làm thì mình ngủ đấy… A…”
 
Phí Linh định khép chân lại, nhưng vốn cô không còn sức để dùng. Hoa huyệt đáng thương cứ thế bại lộ trong không khí. Cô cắn chặt răng che giấu sự bất an và xấu hổ của mình.
 
Thấy ánh mắt quật cường của cô, Phó Tường chỉ cười xấu xa. Nhìn biểu cảm của cô càng ngày càng trở nên thẹn thùng, ngữ khí luôn luôn kiêu ngạo giờ đây cũng bất giác yếu đi, ngay lúc cô vừa nói xong thì anh lại cúi đầu lần nữa ngậm lấy hoa huyệt. Đầu lưỡi và hàm răng cùng xuất kích, đầu lưỡi bắt chước động tác giao hợp vừa dẻo dai vừa cứng rắn thâm nhập, thỉnh thoảng hàm răng còn cọ sát gặm gặm âm vật mẫn cảm.
 
“Ưm ha… Đừng cắn, huhu, đừng liếm mà… Mình chịu không nổi… Phó Tường… Anh Phó… Anh trai tốt ơi, tha cho em đi… A a…”
 
Phí Linh chưa trải sự đời sao có thể chịu được khiêu khích mãnh liệt như vậy, chưa gì đã rên rỉ đầu hàng.
 
“Dâm thủy của bé Linh ngọt quá.”
 
Phó Tường liếm một lúc thì đổi sang dùng ngón tay, phát hiện cô có thể chứa được cả ba ngón tay mới vừa lòng đình chỉ màn dạo đầu. Lần đầu thì phải hầu hạ tiểu tổ tông này thật thoải mái, nếu không sau này có khi đầu cũng không có mà dạo.
 
“Cậu thạo quá nhỉ.”
 
Phí Linh nghe không nổi câu cợt nhả kia. Dù ngây ngô khi ở cạnh Phó Tường nhưng cô vẫn luôn muốn “bật” lại anh, chưa kịp động não đã nói câu đầy mùi ghen tuông. Chỉ cần tưởng tượng Phó Tường cũng từng làm chuyện thân mật như thế này với người khác là cô đã thấy ngực đau đớn nhức nhối không thôi, cơ thể bỏng lửa tình cũng theo quán tính nguội dần.
 
“Ghen à? Yên tâm đi, gậy thịt này của mình chỉ đút cho cái miệng hư hỏng của bé Linh ăn thôi.” Phó Tường móc gậy thịt căng cứng chọc chọc vào bắp đùi cô, “Muốn kiểm tra thử không?” 
 
“Ai muốn kiểm tra cái thứ này chứ…”
 
Phí Linh nghĩ một đằng mạnh miệng nói một nẻo.
 
“Vậy để mình kiểm tra xem tiểu huyệt dâm đãng của bé Linh phát dục thế nào, có bị gì không mà lại chảy ra nhiều dâm thủy như thế này nhỉ.”
 
Phó Tường nghiêm túc nói rồi đỡ cây gậy cọ xát lên xuống hai cái trên hoa huyệt đẫm sương, côn thị sáng màu cứ thế bị dâm thủy tẩm ướt. Quy đầu to bằng trứng gà nhỏ đặt nơi cửa động. Anh cố tình nhấc mông cô lên, khiến cô dù nằm cũng vẫn có thể nhìn được quá trình côn thịt cắm vào hoa huyệt.
 

Phí Linh xấu hổ nhưng cũng không kìm được mở to mắt nhìn lén qua kẽ hở ngón tay. Đây là lần đầu tiên cô thấy chỗ đó của nam sinh ở ngoài đời. Rất dài và cũng rất thô, không đen hôi như mấy quảng cáo linh tinh, mà là vừa trắng trẻo vừa sạch sẽ.
 
“Mình muốn tiến vào, bé Linh ơi.”
 
Phó Tường nói xong thì chậm rãi thẳng lưng, quy đầu từ từ căng hoa huyệt ra, thâm nhập từng chút một.
 
“Ư a… Đau…”
 
Dù đã làm đủ bước dạo đầu, nhưng kể ra lần đầu tiên của Phí Linh cũng khá vất vả. Quy đầu mới vào được hơn phân nửa đã khiến cô đau đến mức nhíu mày.
 
“Ngoan, nhịn một chút, vào rồi sẽ không đau nữa.”
 
Tuy Phó Tường đã học đủ lý thuyết nhưng đây cũng là lần đầu anh thực hành, thật ra anh cũng bị đau vì nơi đó của cô quá khít. Nói rồi anh hạ quyết tâm, dùng sức hạ eo đâm toàn bộ quy đầu vào trong. Sau đó anh tiếp tục hạ eo, gậy thịt kiên định tiến vào thăm dò trong động sâu. Thịt huyệt ấm áp lại ẩm nóng, siết chặt vây lấy người anh em ruột rà của anh. Phó Tường chỉ cảm thấy gậy thịt sướng hơn bao giờ hết, hận không thể dùng sức giã xuống bất chấp tất cả.
 
“A…”
 
Phí Linh tưởng như thân thể bị xé toạc ra, đau đến mức khiến cô run từng cơn, đôi mắt lóng lánh ánh nước. Phó Tường luôn xót cô nhất, nhưng giờ đây nhìn biểu cảm như chực khóc của cô ngược lại chỉ thấy dục vọng từ cốt tủy nhảy xồ ra. Anh chỉ muốn giã cô đến mức khiến cô khóc nấc lên, muốn làm đến nỗi con mèo con chỉ biết nhe nanh múa vuốt này phải ngoan ngoãn nghe lời, nằm trong lòng anh thút thít xin tha.
 
“Phó Tường…”
 
Phí Linh sắp khóc đến nơi mà lại không thấy Phó Tường xót xa dỗ dành mình như bình thường, hiển nhiên càng uất ức hơn nữa, nghẹn ngào gọi tên anh.
 
“Bé Linh, mình ở trong cậu đây.”
 
Phó Tường cúi mình đè lên thân cô. Tư thế này trực tiếp ép người Phí Linh thành góc 180°, cũng may cơ thể Phí Linh vốn dẻo dai nên thật ra cũng không đau lắm.
 
Phí Linh còn chưa kịp kháng nghị đã bị ai đó chặn môi. Hoa huyệt bên dưới bị gậy thịt nhét đầy, miệng nhỏ ở trên lại bị đầu lưỡi đáng ghét kia chặn cho không nói nổi.
 
Phó Tường một bên thong thả thẳng eo sấn vào hoa huyệt khít chặt của cô, thử hơi rút ra rồi lại chậm rãi cắm vào, cứ như vậy mấy lần, hoa huyệt chảy ra không ít dâm thủy, ướt sũng giúp động tác thọc vào rút ra càng thêm thuận lợi. Một bên anh quấn lấy đầu lưỡi cô trao đổi nước bọt, bàn tay to cũng nắn lấy bên ngực nhỏ bé phân tán lực chú ý lên khoái cảm của cô.
 
“A… Ưm ha…”
 
Đau đớn dần dần bị khoái cảm thay thế, tiếng rên rỉ của cô cũng đổi sắc thái. Phó Tường biết cô thoải mái, không ép mình nhẫn nại nữa, biên độ thọc vào rút ra cũng nhanh hơn chút, bắt đầu lấy sức xa hơn, đâm vào sâu hơn.
 
“A ha… A… Chậm một chút…”
 
“Thả lỏng nào bé Linh, bé hư.”
 
“A ha… Nào có… Nào có hư đâu ưm…”
 
Phí Linh nghĩ một đằng phản bác một nẻo. Cô vẫn còn ghi mối thù Phó Tường không dỗ mình ban nãy.
 
“Oa… Xem ra mình vẫn chưa đủ nỗ lực nhỉ.”
 
Phó Tường nghe vậy thì cười xấu xa, đôi tay nắm lấy gò bồng đào như lái bánh lái thuyền, đột ngột thẳng lưng, gậy thịt thô to đâm thật sâu vào hoa huyệt nhỏ mới khai bảo rồi lại rút ra cả cây không chút thương tiếc, sau đó lại không nghỉ mà đâm vào lút cán, cứ thế rút xa bao nhiêu lại đâm sâu vào bấy nhiêu. Động tác “Bịch bịch ——” lặp đi lặp lại mười lần đã giã Phí Linh mềm nhũn cả người, động nhỏ lại càng như vỡ đê, trên giường tung tóe hương vị ngọt ngào hư hỏng chảy ra từ người cô.
 
“Ưm ha… a a… Chịu không nổi… Phó Tường, gượm đã… Ưm ha… a a… Anh Phó à em chịu không nổi…”
 
Phí Linh liên tục xin tha. Đáng tiếc cô lại không hiểu rõ thói xấu của bọn con trai, cô càng xin tha bao nhiêu thì lại càng kích thích dục vọng đàn ông bấy nhiêu. Phó Tường rút gậy thịt ra, trên đó đã ướt sũng ái dịch người con gái, lúc rút ra còn làm văng không ít nước. Anh trở mình cô lại, để Phí Linh úp người xuống giường.
 
Phí Linh còn chưa phản ứng kịp, mơ mơ màng màng bị nhấc mông lên, đầu chúi xuống. Gậy thịt thô to kia cũng không đợi cô kịp hoàn hồn đã đột ngột xộc vào từ đằng sau. Nếu không nhờ cánh tay mạnh mẽ của người con trai ôm eo chắc cô đã cụng đầu vào giường từ lâu.
 
“Bé hư, sao lại hút vậy chứ… Shh… Bé Linh đúng là dâm đãng.”
 
Đôi tay Phó Tường bắt lấy hai cánh mông tròn trịa trắng nõn của cô dùng sức banh ra hai bên, để lộ nơi riêng tư kia nhiều nhất có thể, gậy thịt hung hăng thọc vào thì sâu nhưng rút ra thì nông. Anh làm quá mạnh, hai quả trứng đập vào vùng đáy chậu (*) phát ra tiếng “bịch bịch ——” có tiết tấu.

(*) vùng giữa hậu môn và bộ phận sinh dục.
 
“Ưm ha… A… Phó Tường, cậu muốn làm chết mình à… A… Sâu quá… Bụng mình bị đâm thủng mất, ưm ha… Anh trai yêu, tha em đi… Hu hu… Chịu không nổi thật mà…”
 
Phí Linh bị giã đến mức không giở chứng nổi, lời hay ý đẹp xin tha gì cũng nói ra hết. Gậy thịt lại một lần nữa ra vào âm đạo, chỉ thấy động nhỏ sắp bị người con trai này làm hư rồi. Miệng cô không ngừng xin tha, cái mông nhỏ lại vô thức phối hợp đung đưa theo nhịp cắm của anh.
 
Cúc huyệt nho nhỏ cũng theo khoái cảm bị đâm khẽ mấp máy. Cúc huyệt Phí Linh sạch sẽ lại xinh đẹp, như một cái miệng nhỏ dụ dỗ người khác. Phó Tường không kìm được thử len một ngón tay vào trong thăm dò.
 
“Ưm ư… Cậu chạm vào nơi nào vậy hả, hong được đụng chỗ đó…”
 
Phí Linh hoảng sợ. Hậu huyệt của cô ngậm chặt thật, trực tiếp giam ngón tay Phó Tường ở trong.
 
“Bé Linh, còn không thả lỏng thì ngón tay của mình sẽ bị cậu siết gãy mất.” Phó Tường “Shh——” một tiếng kêu đau. Cửa sau này thế mà không dễ đi, làm không khéo thì sẽ bị cắn gãy thật.
 
“Hừ. Dừa.” Phí Linh đỏ mặt thả lỏng người. Cô cũng không cố tình muốn kẹp Phó Tường thế, chỉ là cô quá căng thẳng. Ai kêu Phó Tường không đứng đắn như vậy, còn chưa “chén” xong đằng trước đã nghĩ đến đằng sau.
 
Phó Tường giải cứu ngón tay của mình xong cũng tạm thời không dám có ý đồ với hậu huyệt đằng sau nữa. Anh nghiêng người về trước áp sát cánh lưng trắng vô ngần của người con gái, cánh tay dài từ đằng sau vươn lên nắm đôi gò bồng đào, một mặt đâm huyệt một mặt xoa vú, miệng còn không đứng đắn dán lên tai Phí Linh nói mấy lời cợt nhả, “Bảo bối cưng, cậu kẹp chặt thật đấy. Cái máy ép nhỏ hư hỏng này vừa ướt vừa nóng, mình sắp bị cậu kẹp bắn rồi.”
 
“Ưm ha… A… Ưm a ha… Đừng mà… Xin anh đó…”
 
Hoa Huyệt càng ngày càng nóng, tựa như có thứ gì đó muốn trào ra. Cô gái nhỏ thét chói tai muốn chạy thoát, lại bị người con trai đè cả người ở dưới thân, cơ bản là không có chỗ để trốn. Nơi giao hợp vì bị thọc vào rút ra quá mạnh mà phát ra toàn tiếng nước dâm mĩ.
 
“Phụt phụt ——” Tiếng thân thể va chạm càng lúc càng lớn. Cự điểu mãnh liệt xuyên qua tầng tầng lớp lớp thịt huyệt. Dâm thủy cuồn cuộn chảy ra vãi đầy khăn trải giường theo động tác giao hợp. Trong không khí đều là hương vị tanh ngọt dâm dục và mùi mồ hôi mặn mà ướt át.
 
“Linh cục cưng, mình có làm cậu sướng không?”
 
Động tác khuấy động của Phó Tường chậm lại, vừa xỏ xuyên vừa hỏi. Hai tay anh vòng lên từ đằng sau nắm lấy hai ngọn đồi bé con mà nắn bóp theo nhịp. Đôi gò bồng đào nhỏ hơn tay anh một vòng, nắn trong tay còn chẳng đã, anh đành dùng ngón tay nắm đỉnh đồi căng cứng, hơi miết đỉnh đồi, cái động nhỏ dâm đãng ở dưới lập tức như bị mở chốt, dùng sức khít chặt lại, mút đến nỗi anh sướng muốn thăng.
 
“Ưm ha… A… Có thể nào… Ư… đừng nhéo đầu ti mình được không… A ưm, cái tên xấu xa này… A a…”
 
Gậy thịt hoãn tốc độ chạy nước rút, Phí Linh vất vả thở hổn hển, tương đối hưởng thụ cảm giác làm tình như mát-xa này nhưng vẫn theo thói quen mạnh miệng buông lời ghét bỏ giữa từng đợt rên rỉ đứt quãng.
 
“Mình giúp bé Linh xoa ngực cho to lên được không?”
 
Phó Tường càng nói càng thêm ra sức xoa cặp ngực nhỏ, gậy thịt dưới háng liên tục đổi góc độ xông vào trong động. Cặp bánh bao kia tuy rằng không lớn nhưng lại mềm mại mười phần, thịt bánh trắng tròn như muốn tan trong lòng bàn tay anh vậy.
 
“Ưm ha… A a … Ai cần chứ… Ha… Cậu đụng… A a… Đừng đụng vào chỗ đó mà… A a… Đừng… Ưm… Xin anh… Hu hu… Em bỏ cuộc, a a… Chịu không nổi…”
 
Không biết bị đâm trúng điểm nhạy cảm trí mạng nào, cô không kìm nổi thét lên một chuỗi dài đầy chói tai, khóc la không chịu nổi rên rỉ xin tha, chẳng có đâu nửa phần bộ dạng cao cao tại thượng.
 
“Bé Linh, mình bắn cho cậu đây. Ưm… Bé hư hỏng kẹp mình chặt thật đấy.”
 
Một lượng lớn ái dịch như đột ngột tuôn ra như suối, tưới hoa huyệt trở nên càng thêm trơn ướt ấm áp hơn. Phó Tường đụng trúng điểm mẫn cảm của cô thì càng tập trung dồn sức đâm vào chỗ đó không chút khách khí. Dâm thủy trào ra nhiều như muốn dìm gậy thịt chết đuối. Anh thoải mái rít khẽ, gậy thịt mạnh mẽ cắm mấy chục cái rồi thọc vào chỗ sâu nhất mà bắn.
 
“Ưm không a a… Nóng quá, quá nhiều ư… Đừng bắn vào trong mà… Hu hu… A a…”
 
Phí Linh bị giã một trận mất hồn, chỉ cảm thấy vách tường thịt bị một luồng nóng bỏng phun đến nỗi run rẩy, kịch liệt co rút cuốn lấy gậy thịt của người con trai. Bị bắn vào trong xong cả người cô run giật nhè nhè, dường như để thật lâu cũng không thể tiêu hóa hết cơn khoái cảm vượt ngưỡng này.
 
Phó Tường bắn xong cũng không lập tức rút gậy thịt ra từ hoa huyệt nhớp nháp, ngược lại còn cố gắng di chuyển gậy thịt đã mềm, đè lên lưng cô, một bàn tay nhẹ nhàng xoa một bên thỏ con, một bên tay to lớn khác vuốt xuống nơi tương giao của hai người. Gậy thịt mềm xuống đã không còn khiến người ta sợ hãi như cũ, ngón tay theo chỗ giao nhau thử cắm vào, anh nghe được tiếng người dưới thân bất giác nỉ non càng tuyệt vời hơn nữa.
 
“Ưm ha… A…”
 
Phí Linh mệt mỏi ghé xuống mặt giường. Hoa huyệt đã kinh qua phong ba bão táp cũng không mẫn cảm với ngón tay người con trai như lúc đầu. Cô cảm thấy cả người mềm nhũn, động nhỏ theo phản xạ có điều kiện co rút lại, nhẹ nhàng ép ngón tay và gậy thịt của người con trai như mát-xa.
 
“Bé Linh, thoải mái không?”
 
Gậy thịt vốn mềm chưa gì đã lại có dấu hiệu ngẩng đầu. Thanh âm Phó Tường trầm khàn dịu dàng, bám vào tai Phí Linh ngứa ngáy, chòng ghẹo tâm cô cũng ngứa theo, hoa huyệt ngo ngoe rục rịch cắn gậy thịt khát cầu một vòng phóng túng mới.
 
“Ừm, thoải mái quá.” Phí Linh mơ mơ màng màng trả lời. Lượng lớn hỗn hợp tich dịch và ái dịch theo gậy thịt nhẹ nhàng rút ra chảy ra tới cửa động, lúc sắp tràn ra ngoài lại bị anh ác ôn đẩy ngược trở lại. Phí Linh bỗng dưng hoàn hồn, “Cậu… Cậu không mang bao.”
 
“Giờ mới phải ứng lại? Chậm rồi cưng, nói không chừng trong bụng bé Linh đã hoài thai cục cưng của mình rồi.” Phó Tường bật cười, cố tình dọa cô.
 
“Phó Tường, tên khốn này! Mình không muốn mang thai, hu hu…” Phí Linh sợ tới mức òa khóc. Cô còn chưa muốn kết hôn, tất nhiên càng không nghĩ tới chuyện sinh con. Lỡ mang thai thật… nghe nói phá thai rất đáng sợ.
 
“Lừa cậu đó, không mang thai đâu. Mình có bé Linh là đủ rồi.” Phó Tường không ngờ Phí Linh sẽ bị hù khóc, tự nhiên đau lòng, đành vội vàng giải thích.

 
“Cậu cái tên lừa đảo này! Trứng thối xấu xa! Mình không ở chung với tên chẳng tốt lành gì như cậu đâu. Cặn bã đáng chết!” Phí Linh vẫn không hài lòng, uất ức mắng to.
 
“Sao mình lại thành cặn bã rồi? Vừa nãy là mông nhỏ của ai vẫn luôn ngúng nguẩy, ngúng nguẩy một cách hư hỏng vậy. Sướng xong rồi thì trở mặt không nhận thân nữa hả? Bốp bốp —— phải phạt.” Phó Tường nói rồi dùng sức đánh lên bờ mông trắng nõn kia hai cái. Bình thường bé con này quá kiêu ngạo, lúc nào cũng trêu người ta xong không chịu phụ trách, anh cũng nhân cơ hội này phát tiết lửa giận. Hai cái đánh này cũng có ý trả thù, dùng tận năm phần lực, Phí Linh tự nhiên vừa đau vừa xấu hổ, “Đồ khốn này. Vừa làm mình xong đã đánh mình, chẳng dịu dàng chút nào… Hu hu… Quả nhiên đàn ông chẳng thằng nào tốt, ăn sạch rồi thì không nhận người nữa… Hu hu… A…”
 
Phí Linh uất ức khóc lóc. Mấy câu này toàn là cô đọc được trên mạng, bây giờ đồng cảm sâu sắc như thể cô cũng đang trải qua, trong lòng lập tức chua xót. Phí Linh toàn tâm toàn ý khóc, mà vì mải mê khóc quá nên gậy thịt trong động cương tự bao giờ cũng chưa biết. Sau đó cô bị ai đó thúc mạnh một cái, lời mắng ra tới miệng trực tiếp biến thành rên rỉ.
 
“Bé dâm đãng.” Phó Tường vừa xót vừa buồn cười. Gậy thịt thọc sâu vô cùng, phần rễ dán sát vào cửa động. Nương theo tư thế cắm sâu vào trong, người con trai không rút gậy ra mà thẳng mông, đổi góc độ không ngừng nghiền ép chốn động sâu.
 
“A a a… Không mà… Đừng như vậy… A a a a… Không được… Hu hu… Sướng quá… A ha… Anh Phó… Anh trai yêu, em sai rồi… Ưm ưm ưm… A a a…”
 
Hoa huyệt vừa xót vừa sướng. Phí Linh cảm thấy linh hồn như thể bị chà sát muốn rời khỏi cơ thể, sướng đến nỗi nước miếng chảy ròng ròng, làm sao dám khiêu khích anh nữa. Cô không ngừng xin tha, giãy giụa bò về trước muốn thoát khỏi sự tra tấn của gậy thịt.
 
“Gọi ông xã. Chát ——”
 
Phó Tường vất vả lắm mới tìm được chút mặt mũi từ chỗ cô, sao có thể dễ dàng buông tha cô được. Anh vừa được voi đòi tiên, vừa vung bàn tay to lớn lưu từng dấu tay trên bờ mông nhỏ trắng nõn.
 
“Hu hu… A a a… Đừng ma sát… A a… Anh trai yêu… Em bỏ cuộc, ưm… Khốn nạn… Ưm ha… Ông xã… Ông xã tha em đi mà… Hu hu…”
 
Lần này Phó Tường chỉ dùng ba phần sức, tiếng tay đánh vào mông nghe vang nhưng lại không đau. Phí Linh bị va chạm điên mất, cũng không rảnh quan tâm chuyện xẩu hổ, lớn tiếng xin tha.
 
“Bé Linh có phải bé hư hỏng không nào.” Phó Tường dụ dỗ một cách xấu xa.
 
“Ưm… Ư ha… A a a… Em không phải… A a…”
 
“Phải không? Không phải bé hư hỏng thì sao lại chảy nhiều dâm thủy như vậy. Gậy thịt của anh cũng bị tao thủy của em ngâm sưng phồng lên rồi nè.” Phó Tường dịu giọng nói, lại nổi lên ý định thẳng gậy thịt ác hơn. Quy đầu to lớn cứ thế tàn nhẫn nghiền ép trong chốn động sâu.
 
“Ưm ha… A a… A a… Phải… Phải… A a…”
 
“Cái gì phải?”
 
“Hu hu… A a… Em là bé hư hỏng, xin anh… Hu hu… Đừng nghiền nữa… Em chịu không nổi… A a…”
 
“Vậy mới ngoan.”
 
Phó Tường nghe được điều mình muốn nghe cũng không hành hạ cô nữa. Anh đứng dậy, từ góc độ hiện tại có thể nhìn thấy cánh lưng trắng vô ngần của cô vì tình dục mà ửng một tầng sắc đỏ. Cần cổ thiên nga xinh đẹp vì không chịu nổi khoái cảm mãnh liệt mà ngẩng lên, cái miệng nhỏ liên tục phát ra dâm thanh lãng ngữ ngọt ngào. Bé Linh của anh bắt đầu dâm đãng quả thật là xinh đẹp không gì sánh kịp.
 
“Ưm ha… A a a a… Bỏ bỏ a a a…”
 
Phí Linh sướng đến nỗi chân cũng run lên, bị người ta xoay một cái, gậy thịt vẫn luôn tra tấn cô hung hăng đâm vào từ phía chính diện. Người con trai không đợi cô kịp thích nghi đã thẳng eo lanh lẹ vào sâu ra sâu. Dục vọng bị cọ xát đến phát điên nhất thời đạt được sảng khoái tột đỉnh, cô nàng lập tức sướng đến nỗi cao trào. Hoa huyệt cao trào khít khao mút cắn gậy thịt, khiến anh sảng khoái vô cùng.
 
“Ưm, bé cưng giỏi quá.”
 
Phó Tường nâng lên đùi đẹp của cô, vừa thẳng lưng vào sâu ra cạn trong hoa huyệt, vừa không ngừng để lại dấu hôn mờ ám trên da đùi trắng nõn.
 
“Ưm ha… A a… Bỏ cuộc… A a… Phó Tường à em mệt quá… Ưm ha…”
 
Toàn thân Phí Linh đều biến thành màu hồng phấn, đặc biệt là gương mặt nhỏ vì dục ái mà ửng hồng cả lên, mồ hôi làm tóc bết loạn xạ trên da. Bên chân mềm mại run rẩy trên cánh tay người con trai, hoa huyệt bị thọc phải căng ra, hoàn toàn không có cơ hội khép lại. Hỗn hợp tinh dịch và dâm thủy theo từng cú nghiền của người con trai bị đẩy ra khỏi hoa huyệt, khăn trải giường dính ướt một mảng, trong không khí toàn hương vị tình dục dâm mỹ.
 
“Bé Linh, mình yêu cậu.”
 
Phó Tường hiếm khi nhìn thấy dáng vẻ mềm như bông thế này của cô, xót xa cả cõi lòng. Anh cúi người ngậm cánh môi hơi khô, mạnh mẽ đâm vào mấy chục cái nữa rồi mới rút gậy thịt ra, nhắm ngay cửa động nhớp nháp, khẽ gầm rồi sung sướng bắn ra.
 
“Ưm ư a…”
 
Sau khi gậy thịt rút ra, toàn bộ hỗn hợp dâm thủy và tinh dịch đều chảy ra, quyện tinh dịch vào cửa động khiến hoa huyệt bị dính nhớp lan tràn. Tiểu huyệt bị gậy thịt cắm hơn một giờ tạm thời không thể khép lại được, Phí Linh cảm thấy dường như nơi đó đã không còn thuộc về cô nữa.
 
Thủy triều tình ái chậm rãi lui dần, trong phòng cũng dần khôi phục vẻ ấm áp. Hỗn hợp hương vị tanh tanh và khai khai hư hỏng trong không khí lập tức xộc vào khoang mũi. Phí Linh hận mình không thể chết giấc ngay bây giờ. Cả cơ thể lõa lồ đều bị người con trai lưu lại dấu ấn, cô cũng lười giấu đầu lòi đuôi che lại người mình, cứ thế đơn giản trực tiếp để ngỏ thân thể, nhắm mắt giả chết.
 
Tác giả:
—— Mỗi chương này thôi mà tui mất ba ngày mới viết ra nổi, khoảng chừng 7000 chữ, viết xong tác giả ngoo này cũng hư thận rồi ạ. Các bé yêu nhớ để lại bình luận nha. Chuẩn bị màn H sắp tới mọi người chọn một cái giữa phòng bếp play với xe chấn rung cả đất đi, mọi người muốn đọc cái nào?
 
Comment quá 20 thì có H, comment quá 50, tặng hoa quá 200 thì viết cả hai nhá.
 
Miêu: Tui edit chương này cũng muốn tắt thở ròi. Hoàn chương 30 phút trước giao thừa Nhâm Dần =))))) 5400 chữ không tính MP thì phí sức quá!
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận