Thần Y Vương Phi Vương Gia Tránh Ra


“Ngài đừng suy nghĩ quá nhiều, có lẽ sau khi trời sáng, ngài sẽ gặp lại Vương phi, ngài cũng có thể hỏi ngài ấy một lần.

nữa.

Lúc này vẫn còn sớm, ngài ngủ thêm một lát đi”
Mộ Dung Bắc Uyên đau đớn mơ mơ màng màng ngủ tiếp.

“Khương Lan.”
Hắn lặp đi lặp lại, miệng luôn lẩm bẩm cái tên, sau đó dần dần mất đi ý thức.

Trời sáng Triệu Khương Lan tỉnh lại.

Sau khi ăn mặc gọn gàng, nàng đi tới Sùng Dương điện.


Vũ Mai hỏi nàng có muốn dùng bữa sáng hay không, Triệu Khương Lan lắc đầu: “Không được, bổn cung sẽ cùng Thế tử ăn sáng, thân thể của hắn quan trọng hơn.

Đúng rồi, các ngươi đừng gọi bổn cung là nương nương, hay là vương phi.

Tránh những người kia nghe được lại suy nghĩ linh tinh”
Thật vất vả các nàng mới gặp lại Triệu Khương Lan, cho nên nhất định phải đi theo nàng.

Triệu Khương Lan cũng không ngăn cản, dù sao nàng ở trong cung này không được bao lâu, có các nàng đi cùng cũng tốt.

Ai ngờ vừa ra ngoài đã gặp được một người quen cũ.

Loan Tần.

Cần Lan nhỏ giọng nhắc nhở bên tai Triệu Khương Lan: “Vương phi, bây giờ nàng ta là Loạn phi.

Trước đây chính là phụ thân của Loan phi xuất binh đi Tây Vực giành đại thắng, lập công lớn.

Cho nên Loan Tần đã được thăng phi vị, cũng là người phụ nữ có vị trí cao nhất trong cung này”
Triệu Khương Lan kiên nhẫn nghe nàng tathoong báo, nhìn từ thể của người phụ nữ này, nàng đã biết là tới thăm dò.

Đêm qua Vị Ương cũng đã trở thành mục tiêu của mọi người, chỉ sợ tất cả ánh mắt đều nhìn chằm chằm từng động tác của nàng.

Lúc này vẫn còn sớm, trong cung lại không có Thái hậu và Hoàng hậu ở đây, căn bản không cần hành lễ.

Loan phi đã nhanh chóng tới đây, không biết nàng ta muốn làm gì?
Triệu Khương Lan cảm thấy thật phiền, Loan phi lại không tiếng động đánh giá nàng.


Nghe nói Vị Ương cũng có khách đến, nàng ta suýt chút nữa tức giận đến phát điên.

Hiện giờ mọi người trong hậu cung thì nàng ta có địa vị cao nhất, bởi vậy nàng ta một lòng muốn leo lên vị trí của Hoàng hậu, làm chủ Vị Ương cung.

Ai có thể nghĩ đến một Vương phi của Thịnh Khang lại chắn ngang đường, lại còn được sắp xếp vào nơi này trước.

Nàng ta vốn tưởng rằng là người của phủ công vụ xảy ra chuyện gì đó cho nên não cũng bị hỏng, vừa định ra tay truy cứu trách nhiệm bọn họ.

Ai ngờ đối phương đến nói là Hoàng thượng tự mình sắp xếp, các nô tài chỉ là tuân theo lệnh vua mà làm việc.

Loan phi làm sao có thể ngồi yên được, nàng ta còn nghe nói Hoàng thượng đối với người phụ nữ này đặc biệt sủng ái, cho dù đối phương có thái độ không tốt cũng luôn dịu dàng nhường nàng.

Lời này quả thực đã đâm thẳng vào tim nàng ta.

Trong cung này ai mà không biết tính tình Hoàng thượng không tốt, hơn nữa sau khi Lý Hâm chết, cứ cách ba ngày lại tức giận một trận, không ai có thể khuyên được.

Cuối cùng là yêu nữ từ đầu tới, mê hoặc hắn ta đến choáng váng, ngay cả thân phận của đối phương cũng không để y?

Bây giờ gặp được, Loan phi không nhìn thì thôi, càng nhìn lại càng muốn phát điên.

Hoàng thượng cũng phát điên thì thôi đi, vậy mà hai người cung nữ của Vị Ương cung này lại làm cái quái gì vậy!
Luôn luôn thể hiện bộ dáng thể chết trung thành với Lý Hâm, vậy mà lại đi theo phía sau hầu hạ vị vương phi này, nàng có thể xúi giục hai người bọn họ làm ra chuyện gì chứ.

Phải biết rằng Vũ Mại và Cần Lan là hai vị nữ quan cao cấp nhất trong cung, ngay cả phi tần nhìn thấy cũng phải nhường vài phần, chứ đừng nói đến chuyện Hoàng thượng đối với các nàng ấy đều đặc biệt ưu đãi.

Loan phi âm thầm nắm chặt ngón tay, thật vất vả mới nặn ra một nụ cười: “Vị này chính là Thần vương phi của Thịnh Khang sao, hôm qua ta đã nghe nói trong cung có khách quý, đáng tiếc thân thể bổn cung không khoẻ cho nên không thể tự mình tiếp đãi.

Hôm nay gặp Vương phi, quả nhiên là một mỹ nhân”.

Triệu chương Lan đè nén sự giận dữ, nàng cười cười: "Không biết vị nương nương này là..”
Vũ Mai còn chưa mở miệng, nha hoàn phía sau Loan phi tiến lên nói: “Vị này là Loan phi nương nương”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui