Thần Y Vương Phi Vương Gia Tránh Ra


“Không biết”
“Ba năm một lần, từ hơn ngàn thí sinh chọn ra chưa tới trăm tiến sĩ, nhưng hơn phân nửa lại xuất thân từ thư viện Dụ Hòa.

Cho dù không phải là ba hạng đầu, mấy người còn lại cũng có thể làm quan.

Có thể nói thư viện Dụ Hòa chính là đầu mối then chốt để điều động quan viên”
Mặc dù vừa mới bắt đầu thì những quan viên này đều được phân phát về địa phương, không nhất định có quan lớn nào.


Nhưng trong đó chắc chắn có người bộc lộ tài năng, trở thành trụ cột nước nhà.

Đến lúc đó, người đứng sau thư viện Dụ Hòa trở thành kẻ được lợi lớn nhất.

Đột nhiên Triệu Khương Lan nghĩ tới một chuyện.


“Trước đó các người có nói, học trò của Trữ quốc công trải khắp triều đình, có phải là ý này không? Nếu như nhà họ Liên là thể lực sau lưng thư viện Du Hòa thì cũng có nghĩa rằng quốc gia sau này sẽ gắn liền với Trữ quốc công”

Mộ Dung Bắc Uyên thầm khen ngợi: “Vương phi thông minh, nghe một biết mười”
Triệu Khương Lan cười một tiếng rồi nói: “Năm xưa Trình Minh Kỳ chính là một con ngựa ô, đột nhiên nổi bật hơn hẳn đám học trò của thư viện Dụ Hòa.

Một khi y trở thành Trạng Nguyên thì danh tiếng của thư viện Dụ Hòa sẽ bị dành hết, cho dù xuất hiện một chút nhân tố không xác định cũng có thể ảnh hưởng tới danh dự của họ.

Cho nên y đã bị người khác giết chết”
Ánh mắt của Mộ Dung Bắc Hải dần lạnh đi: “Ta nhớ không nhầm thì ba vị trí đầu bảng năm đó đều xuất thân từ thư viện Dụ Hòa.

Thám hoa Tổng Đạt là cháu trai của Tống lão, phó viện trưởng thư viện Dụ Hòa”
“Tổng Đạt ư? Cái người đánh cờ rất giỏi đó à? Nhà bọn họ nổi tiếng là thế gia đánh cờ, Tổng lão còn vào cung dạy các hoàng tử”.


Mộ Dung Bắc Hải nghe nàng nói thế thì có chút bất ngờ: “Muội cũng biết Tổng Đạt ư?”.


“Đâu chỉ biết không, muội còn từng đánh cờ với hắn.

Lúc đó ở lâu Yên Vũ, Tống Đạt đi chung với vị Liên công tử kia, Liên công tử muốn làm phiền Hồng Vân, sau đó bị muội phá rối.

Hắn vốn muốn Tống Đạt đánh cờ với muội khiến muội mất mặt, ai ngờ muội lại thắng y chứ”.


Trước đó Triệu Khương Lan còn cảm thấy kỳ lạ, đang yên đang lành tại sao loại người thư hương thế gia như td lại đi chung với họ Liên”
Hóa ra phía sau còn có quan hệ như thế.

“Muội thắng hắn ta ư?” Mộ Dung Bắc Hải rất giật mình.


Mặc dù hắn biết Triệu Khương Lan rất giỏi nhưng không ngờ rằng nàng còn có thể thắng được Tổng Đạt.

Đến cùng là ai đã dạy được một cô gái như thế này chứ.



Mộ Dung Bắc Uyên đã biết chuyện này từ lâu, hắn cười một tiếng rồi nói: “Đúng thế, vì nàng ấy đánh thắng Tổng Đạt cho nên danh tiếng của Triệu Ngọc công tử càng lan xa hơn.

Bây giờ có rất nhiều người đang suy đoán vị Triệu công tử này là ai”.


Triệu Khương Lan cúi đầu ngại ngùng.


Mộ Dung Bắc Hải thở dài một hơi rồi nói: “Nếu như Trình Minh Kỳ không xảy ra.

chuyện thì có lẽ vị trí Thám Hoa đã không tới lượt Tổng Đạt ngồi”.


Triệu Khương Lan nhìn về phía Mộ Dung Bắc Uyên: “Cho nên chàng mới nhắc nhở Trần Lập Huy ư? Chàng lo rằng hắn sẽ dẫm lên vết xe đổ của thầy mình à?”
“Đúng thế” Nàng nhìn ra ngoài cửa sổ rồi nói: “Sắp lập xuân rồi nhỉ”.

Cũng sắp tới kỳ thi hội rồi.

Không lâu sau, Triệu Khương Lan nhận được một tấm thiệp mời.



Là Lễ bộ Thượng thư Ninh đại nhân bày tiệc, tiệc này khác với tiệc xưa, chủ yếu là chơi đùa.


Người dân Thịnh Khang rất cởi mở, con gái cũng có thể chơi rất nhiều thứ.

Ví dụ như đá cầu, ném ống, nhảy dây…
Hôm nay có chút nhận, chơi trò chơi có thể ấm người, khiến cho người khác rất hứng thú.


Nhưng Triệu Khương Lan biết bữa tiệc này còn có ý khác.


Lễ bộ Thượng thư chính là nhà mẹ đẻ của Sơ phi, có lẽ bữa tiệc này là để cho Mộ Dung Bắc Tô gặp con gái Hầu phủ”
Lão Lục đáng thương, người trong lòng bị giam ở lãnh cung, cứ thế mà bị mẫu phi lừa gạt.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui