Phú Sơn rất muốn nói, lúc cứu nàng ta hắn đâu có biết thân phận của đối phương đâu.
Chỉ là vì thấy dáng vẻ thảm hại của nữ nhân, nói năng cũng đáng thương, nên nhất thời không đành lòng mà cứu nàng ta mà thôi.
Với lại lúc đó hắn bị thương, có thể chạm trán với kẻ thù ở vùng biên giới bất cứ lúc nào.
Để bảo vệ chính mình, hắn cần một thân phận giả, vì vậy nên mới giả làm vợ chồng với nàng ta trong một khoảng thời gian.
Ai ngờ rằng người nữ nhân đó lại mang thai, lại còn là công chúa của nước kẻ thù.
Khi đi, hắn để lại đủ ngân lượng cho nàng ta, chỉ coi hai người là bèo nước gặp gỡ, về sau cũng không hề hỏi thăm gì nữa.
Nhưng cuối cùng La Tước lại chăm sóc thay mình, còn âm thầm điều tra thân phận của đối phương, đồng thời truy lùng thông tin của kẻ phản bội ở khắp mọi nơi.
Dù nghĩ thế nào đi nữa, thì mọi chuyện đều quá tình cờ và quá đen đủi.
La Tước nhìn chằm chằm khuôn mặt của Phú Sơn, chỉ còn thiếu một bước là kéo Phú Sơn hỏi rốt cuộc năm đó Phú Sơn có biết thân phận của nữ nhân đó không, và rốt cuộc ai là phụ thân của đứa bé.
Nhưng sau đó Phú Sơn chỉ cảm thấy buồn bã và im lặng không nói gì.
Lúc này La Tước ngược lại lại càng cảm thấy bất an: “Triệu Tam huynh đệ, ngươi nói xem, có phải vị phó tưởng đó của ta không biết gì đúng không, tất cả chỉ là trùng hợp thôi? Nhưng lúc đó, ta chỉ nghi ngờ một mình hắn.
Nếu một ngày nào đó, hắn biết được sự thật, không biết có thể tha thứ cho ta không”
Phú Sơn khẽ liếc nhìn hắn.
“Lời này của La tướng quân rất kỳ lạ, ta không phải là phó tưởng của ngươi, ngươi hỏi ta cũng không lấy được đáp án.”
Hắn không chịu thừa nhận.
La Tước hơi lo lắng: “Ta biết hành động bắt hắn năm đó của ta là bốc đồng, nhưng ai có thể khiến công chúa của một nước phải nói như vậy chứ.
Dù sao thì vị công chúa đó cũng là người quyền quý cành vàng lá ngọc, sao có thể đùa cợt với sự trong trắng của chính mình, ta cũng cho rằng như vậy, nên mới tin lời nàng ta.”
Phú Sơn không trả lời, Triệu Khương Lan cười khổ một cái.
Có lẽ bọn họ không quen biết công chúa Lạc Thiên, nhưng nàng ta đã từng là cô tử của Triệu Khương Lan, nên nàng hiểu được.
Lạc Thiên Ý che đậy và chạy trốn, thực ra ra có ẩn tình.
Lúc đó nàng ta đã gả cho người khác, nhà phu quân là một vị hầu gia ở thành Phương Dương.
Trước khi Du Bắc đánh An Thịnh, tình trạng trong nước vẫn luôn bất ổn.
Vị hầu gia kia âm thầm đi nhờ vả một vị vương gia, đồng thời bí mật truyền tin tình báo, hoàng kim, có thể nói là gây chuyện ngay dưới mắt tiên để
Sau đó, vị vương gia kia bị Lý Mặc – người vẫn còn là thái tử vào thời điểm đó tiêu diệt, liên luỵ đến gia đình nhà phu quân Lạc Thiện.
Để tránh rắc rối sau này, tiên để đã hạ chỉ bảo công chúa hoà lỵ, sau đó tịch thu nhà của phò mã, xử chém đầu và đi đầy.
Lúc đó công chúa đã trốn thoát.
Đứa bé trong bụng của nàng ta là con của phò mã, nhưng với tính tình nóng nảy của phu tử Lý Mặc, thì chắc chắn sẽ không bao giờ để nàng ta sinh đứa bé ra.
Nàng ta sợ hãi nên đã ngụy trang và lén lút bỏ trốn, trên đường đi tình cờ gặp Phú Sơn, hai người kết bạn với nhau, che giấu tại mắt mọi người, cuối cùng ẩn náu một thời gian.
Sau trận đánh của Tùng Gia Lĩnh, La Tước bị thua trận.
Các thị trấn xung quanh Tùng Thành cũng bị quân Du Bắc chiếm đóng.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...