Thần Y Vương Phi Vương Gia Tránh Ra


Cơn giận trong lòng của Triệu An Linh cũng coi như được xuôi bớt, nhìn Mộ Dung Bắc Uyên cũng thấy hợp mắt hơn một chút.

“Cảm ơn tỷ phu chăm sóc!”
Mộ Dung Bắc Uyên không hề ở lại đó giục ngựa chạy đi cùng Tần Nghiên.

Chờ khi bọn họ vừa đi, Triệu An Linh đã thở dài một tiếng: “Ai, tỷ phu thật sự là quá quan tâm tới ta rồi.

Cũng hết cách rồi, cái này gọi là yêu ai yêu cả đường đi lối về.

Ai kêu tỷ tỷ của ta là người huynh ấy yêu nhất làm chi, có mấy ai không biết khi tỷ tỷ còn sống, được tỷ phu cưng lên trời, đừng nói là khiển trách ở bên đường, cho dù là nói nặng một câu cũng không nỡ luôn ấy.”
Quận chúa Minh Châu tức đến giậm chân.

Triệu An Linh hừ một tiếng rồi cười hì hì lên xe ngựa.

Nha hoàn cẩn thận hỏi quận chúa: “Quận chúa, chúng ta phải làm sao bây giờ?”

“Còn có thể làm sao, đương nhiên là về phủ!”
Nàng ta dùng sức lau nước mắt: “Xấu hổ muốn chết, đi nhanh lên.”
Trở lại quý phủ, quận chúa Minh Châu vẫn tức đến ăn cơm không vô.

Hạ Chiêu Vương nghe vậy cũng cực kỳ tức giận.

“Thần vương lại đối xử với con như vậy.

Con gái ngoan, đừng giận nữa, dù sao thì con rất nhanh thôi sẽ trở thành vương phi, trong lòng hắn có không vui thì cũng không phải là vẫn phải nghe lệnh mà lấy con đó thôi!”
“Nhưng nhiều người như vậy đều nhìn ra người ngài ấy yêu là thê tử kết tóc, con giống như là chen chân vào.”
Hạ Chiêu Vương đảo mắt một vòng chỉ chỉ ngón tay lên trời: “Chỉ cần tương lai Thần vương kế thừa ngôi vị, con sẽ là hoàng hậu, chính là nữ nhân cao quý nhất trên dời này, ai dám xem thường con.

Một Triệu An Linh còn không phải muốn giết là giết sao!”
Người trong cuộc mơ màng, người ngoài cuộc rõ ràng.

Nếu như Hạ Chiêu Vương lúc này có thể thoát ra khỏi sự vui sướng khi được tứ hôn mà suy nghĩ cẩn thận lại một chút thì ông ta sẽ cảm thấy nghi ngờ với thái độ của Mộ Dung Bắc Uyên.


Mộ Dung Bắc Uyên nếu là người theo đuổi quyền lực thì làm sao lại có thể từ chối thành thân với con gái của một phiên vương được.

Đất phong của Hạ Chiêu Vương là thành Mật Đình tiếp giáp với thành Vô Tuyết, vốn là nơi bắt buộc phải có của người nhà binh.

Thêm vào cha con Hạ Chiêu Vương đều có phong vị, một hoàng tử bình thường nếu có tâm đương nhiên phải biết lôi kéo ông ta.

Nhưng Mộ Dung Bắc Uyên chưa từng, thậm chí là trong lòng còn thấy không ưa thì ở đâu ra cái thái độ tranh quyền đoạt lợi.

Mà Hạ Chiêu Vương vẫn luôn mơ tưởng giấc mộng đẹp làm cho quận chúa Minh Châu cũng mê mụi cuốn theo vào trong đó không thể tự kiềm chế bản thân mình.

Nhìn thấy Triệu An Linh, Mộ Dung Bắc Uyên nhớ đến một chuyện.

Đợi đến sau khi hắn có thể cứu được Triệu Khương Lan từ trong tay của Chiêu Vũ đế thì làm sao để thu xếp cho nàng mới là một vấn đề lớn.

Ở Thần vương phủ đương nhiên là không được.

Bởi vì cho dù ra sao, hắn cũng sẽ không cưới quận chúa Minh Châu.

Chuyện thành hôn này làm thế nào cũng phải phá hỏng..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui