Thần Y Vương Phi Vương Gia Tránh Ra
Làm sao mà quận chúa Minh Châu có thể ngờ được, Mộ Dung Bắc Uyên từ đầu đến cuối không hề hoài nghi Triệu Khương Lan.
Lần này kế hoạch của nàng ta đều bị rối loạn, thế mà lại chữa lợn lành thành lợn què.
Nàng không thể làm gì hơn nữa, đành không cam lòng hỏi: “Điện hạ, lẽ nào huynh không lo lắng muội sẽ báo lại chuyện này cho phụ vương rồi ông sẽ báo lại cho hoàng thượng à.
Bây giờ huynh tùy hứng, nhưng hoàng thượng tuyệt đối sẽ không cho huynh làm ra chuyện đầy tai tiếng này, một khi bị người ngoài biết…”
“Bổn vương khuyên quận chúa tốt nhất nên biết cân nhắc, đừng vì chuyện trong phút chốc mà rước lấy phiền phức lớn cho mình cùng với phụ vương của mình.
Tuy nói bây giờ là Liên Tư Thành tạo phản, nhưng nhất định sẽ có một ngày có thể bình định.
Đến lúc đó người kế vị thiên hạ này là ai, ai cũng chưa biết chừng.
Nếu như ngươi chọc giận bổn vương, sẽ không lo rằng sau này ngay cả phụ vương của ngươi cũng không cứu được ngươi sao?”
“Huynh lại vì một người như vậy mà uy hiếp muội!”
“Không sai, bản vương tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai xúc phạm tới huynh aáy, bằng không thì chính là kẻ dịch của bổn vương.”
Quận chúa Minh Châu không thể làm gì khác hơn là cắn răng nói: “Coi như điện hạ yêu thích hắn thì làm sao, hắn trước sau đều không ra gì.
Cũng chỉ là một món đồ chơi trong quý phủ của huynh mà thôi.
Bây giờ vị trí Thần vương phi của Thần vương phủ vẫn còn trống, hoàng thượng chắc chắn sẽ giục huynh thành hôn lần thứ hai, như vậy nếu Thần vương phi sau này biết được quan hệ của huynh và Triệu Minh, huynh cảm thấy nàng ta sẽ khoan dung cho sự tồn tại của Triệu Minh sao?”
Nói tới đây, nàng ta lại chuyển đề tài.
“Nhưng nếu như điện hạ cân nhắc để muội trở thành vương phi của huynh, muội đồng ý hi sinh tất cả vì điện hạ.
Cho dù là giúp huynh che giấu quan hệ với hắn, cứ như vậy, ở bên ngoài còn có thể che chắn giúp huynh.
Đối với huynh cũng tốt, đối với Triệu Minh cũng tốt, đều là chuyện tốt, không bằng huynh suy nghĩ một chút thử xem.”
Triệu Khương Lan không nhịn được lườm một cái, những lời không có đạo đức này, cũng thiệt cho nàng ta có thể nói ra được.
Nếu mà người này thật sự lên ngồi vị trí đó, vậy là đang đánh cược mặt mũi rồi.
Hôm nay nàng ta có thể mở miệng nói ra những lời này, đã nói rõ ra nàng ta không thật sự yêu thích Mộ Dung Bắc Uyên.
Bởi vì khi thật lòng yêu thích một người, chỉ có thể muốn đối phương toàn tâm toàn ý thuộc về mình, lại không thể dư ra một vị trí cho người thứ ba.
Mộ Dung Bắc Uyên châm chọc nói: “Không cần, quận chúa nói năng hùng hồn như thế, thật là giúp cho bổn vương mở mang tầm mắt rồi.
Nhưng bổn vương không có ý định tái hôn, bên cạnh ta ngoài hắn ra thì sẽ không còn ai khác nữa, cũng không cần ngươi phải nhọc lòng lo lắng.”
“Làm sao có thể? Huynh vẫn chưa có đời sau mà, sao có thể không tái hôn giúp huynh nối dõi tông đường chứ?”
Quận chúa Minh Châu nói xong, Triệu Khương Lan không khỏi mím chặt môi.
Ngược lại là cái vấn đề này, nàng không sợ ở bên cạnh Mộ Dung Bắc Uyên, chỉ sợ là ngày sau không thể có danh nghĩa rõ ràng.
Nếu hai người lại có con thì phải làm sao đây?
Mộ Dung Bắc Uyên lo Triệu Khương Lan sẽ nghĩ nhiều, lập tức nói rằng: “Không có con thì cũng chả sao cả, bổn vương không quan tâm, quan trọng là người bổn vương yêu tuyệt đối không thể bị bắt nạt.”
Quận chúa Minh Châu lại cảm thấy lời này như đang đánh thẳng một bạt tai lên mặt nàng ta.
Nàng ta cũng đã hạ thấp mình đến như thế, tình nguyện âm thầm giúp đỡ cho bọn hắn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...