Thần Y Vương Phi Vương Gia Tránh Ra
Sao trước đây ta chưa từng nghe nói Nghiêm đại nhân có ý trung nhân.
Nghiêm Chính vẫn còn chưa kịp trả lời, Triệu An Linh đã không kìm được nữa nên đứng từ trên lầu cao gọi vọng xuống.
“Sao vẫn chưa có kẹo hồ lô? Ta đói lắm rồi, Nghiêm
Chính người mau lên đi.”
Vi Diễm nghe vậy ngẩng đầu lên, vừa nhìn đã thấy Triệu An Linh.
Nàng ta mở tròn mắt rồi đưa tay chỉ về phía đối phương.
“Nàng ta, nàng ta không phải là Thái tử phi sao? Sao lại trở thành ý trung nhân của đại nhân? Hai người có quan hệ gì với nhau?”
Nghiêm Chính không muốn giải thích với Vi Diễm nên nói: “Cáo từ!” Nói xong liền quay người rời đi.
Vi Diễm lại mắt to trừng mắt nhỏ nhìn Triệu An Linh.
Triệu An Linh thấy vẻ bất ngờ của Vi Diễm, trong lòng tự nhiên cảm thấy thoải mái.
Nàng ngẩng cao cằm rồi đóng cửa sổ lại.
Vừa xong thì Nghiêm Chính cũng lên tới nơi, hắn xin lỗi: “Ta nói với Vi tiểu thư là ăn cơm với ý trung nhân không biết có đem lại phiền phức cho nàng không?”
Khuôn mặt Triệu An Linh đỏ bừng rồi hừ một tiếng như không quan tâm.
“Ta không sợ phiền phức.
Cùng lắm thì nàng ta cũng chỉ dám bàn tán sau lưng ta, cây ngay không sợ chết đứng.
Thấy Nghiêm Chính hơi lo lắng, Triệu An Linh lại hằng giọng.
“Hơn nữa, cũng không phải là huynh đang lừa nàng ta, huynh cũng chỉ đang nói sự thật.
Vậy nên Triệu An Linh đồng ý với chuyện nàng là ý trung nhân trong lòng Nghiêm Chính sao? Trái tim Nghiêm Chính rung động, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng hơn.
Bởi vì Vi Diễm tận mắt nhìn thấy Nghiêm Chính và Triệu An Linh ở cùng nhau, nhất là Nghiêm Chính còn tự thừa nhận rằng, Triệu An Linh là người trong lòng của hắn.
Đây không khác gì là một quả mìn, nổ tung khiến Vi
Diễm đờ đẫn cả người.
Sau sự bất ngờ, trong lòng nàng ta lại vô cùng phẫn uất.
Vi Diễm không biết rõ chuyện Triệu An Linh và Mộ Dung Bắc Quý đã không còn quan hệ gì nữa nên càng nghĩ rằng Triệu An Linh làm chuyện không biết xấu hổ.
Còn về Nghiêm Chính, rõ ràng cách đây không lâu, cô cô của hắn còn nhờ người để hắn xem mắt với nàng ta.
Vậy mà tại sao trong một thời gian ngắn như vậy, hắn lại có ý khác với Triệu An Linh?
Rõ ràng là đã động lòng từ lâu, nhớ lại ngày đó hai người nói chuyện với nhau, không biết đã thầm thích nhau được bao lâu.
Tình huống đã như vậy, vậy mà vẫn còn xem mắt với người khác, không phải là đang cố ý lừa gạt người khác sao?
Vi Diễm càng nghĩ càng tủi thân.
Sau khi rời khỏi Túy Tiên lâu, nàng ta vội vàng đi tìm mấy người bạn thân trong kinh thành để kể hết chuyện này cho bọn họ nghe..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...