Thần Y Vương Phi Vương Gia Tránh Ra


Mộ Dung Bắc Hải đầu tiên không đồng ý: “Không thể.

Đây là một buổi gặp mặt rất có thể sẽ có nhiều nguy hiểm, huống chi đã xa nhà rồi, nơi ở cũng sẽ không so được với trong phủ.

Nàng thân là một nữ nhân, thân hình mảnh mai, nhất định sẽ không chịu nổi sức ép như vậy”. 
“Những lời ấy của điện hạ, ta khó mà không thể giải thích.

Ta cũng không phải là một người xinh đẹp xuất thân từ một gia đình danh giá gì, từ nhỏ đến giờ tất cả các đau khổ cũng đã từng nếm trải qua.

Cha đã rời bỏ mẹ con chúng ta, mẹ ta vẫn luôn buồn bực không vui, thân thể vẫn luôn không tốt.

Vì có thể khiến cho chúng ta sống sót, từ nhỏ vì để kiếm sống mà ta đã bôn ba khắp nơi, cũng không phải được lớn lên từ một ngôi nhà ấm áp như đóa hoa.


Cho nên sẽ không sợ bất cứ sợ khổ cực nào cả, dù có đau khổ đi nữa thì trước giờ cũng đã như thể rồi" 
"Hơn nữa công chúa cũng đã đồng ý cho ta bên cạnh ngài ba tháng.

Nếu như một chuyến đi xa của huynh mất mấy tháng, vậy thì ước định khi đó của chúng ta, coi như không tính gì hết hay sao?" 
Thấy thái độ của nàng quá bướng bỉnh, Mộ Dung Bắc Hải thầm than nhẹ một tiếng. 
"Thôi, nếu như nàng cứ nhất quyết phải đi, vậy thì đi theo đi.

Nếu như lần này có đi ngang qua Tân Châu, nếu như nàng muốn về nhà, cũng có thể nhân cơ hội cho nàng trở về." 
Hóa ra hắn vẫn chưa từ bỏ ý định đuổi ta đi, Hứa Mạn Nhi chua xót nghĩ.

Nhưng nàng ấy vẫn tự xốc lại tinh thần, miễn cưỡng cười vui nói: "Được, đến khi ta giúp đỡ điện hạ lên đường rồi, chúng ta sẽ nói sau" 

Sáng sớm hôm sau, Mộ Dung Bắc Hải lên đường quay về Vương phủ.

Vào lúc đi ngang qua Thần Vương phủ, hắn thuận lợi nhìn thấy Mộ Dung Bắc Uyên và Triệu Khương Lan.

Triệu Khương Lan đang muốn tìm hắn để hỏi về chuyện của Hứa Mạn Nhi, đã thấy hẳn mang theo Hứa Mạn Nhi bên cạnh, khó tránh khỏi việc giật mình một chút. 
Hứa Mạn Nhi cười rồi giải thích nói: "Vương phi, là ta chủ động yêu cầu muốn ở lại hầu hạ cho điện hạ.

Đối với ta ân huệ của điện hạ nặng như núi, nếu như có cơ hội để báo đáp cho hắn, cả cuộc đời này của ta cũng không uổng phí” 
Ngược lại Triệu Khương Lan lại cảm thấy rằng đây là chuyện vô cùng tốt.

Hơn nữa một người đáng yêu như Hứa Mạn Nhi đây, nói không chừng vài ngày sẽ sẽ trở thành một Giải Ngữ Hoa bên cạnh Mộ Dung Bắc Hải. 
Nàng có chút hài hước nở nụ cười nói: "Ta thấy việc sắp xếp này vô cùng tốt, Sơn Vương điện hạ quả thật là có tâm" 
Mộ Dung Bắc Hải liếc nàng một cái nói: "Còn không phải là để thu dọn cục diện rối rắm cho muội sao, chính muội tính toán, từ khi ta quên muội đến nay, ta đã thay muội giải quyết bao nhiêu phiền phức" 
Triệu Khương Lan nghe vậy thì bật cười, nghĩ thầm thật đúng là vậy. 
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui