Thần Y Vương Phi Vương Gia Tránh Ra


Triệu Khương Lan nhìn thấy dáng vẻ này của hắn thì binh lính trong lòng đã tan rã. 
Nàng thực sự không biết phải giải thích tất cả những chuyện này cho Mộ Dung Bắc Uyên hiểu như thế nào. 
Tâm trạng thế này, Triệu Khương Lan hiểu rõ nhất. 
Bởi vì khi nàng trở về kinh thành, đã được thông báo là không thể dùng thân phận vương phi bên cạnh hắn, cũng là không thể chịu nổi giống như vậy. 
Phải nói như thế nào đây? 
Chẳng lẽ lại nói với Mộ Dung Bắc Uyên, người mà ngài thật lòng yêu thương, từ trước đến giờ đều là vương phi của ngài. 
Nhưng bởi vì sự xấc xược bá đạo của hoàng đế địch quốc, người ta muốn cướp đoạt nàng đi, bằng không sẽ phát động chiến tranh, người dân sẽ rơi vào cảnh máu chảy đầu rơi. 

Là hi sinh một mình nàng, hay là muốn muôn dân trăm họ phải chịu cảnh lầm than, bên nào nặng bên nào nhẹ, trong lòng tất cả mọi người đều rất rõ ràng. 
Chỉ là bọn họ thân là người trong cuộc, nhưng lại không thể gánh nổi gánh nặng này. 
"Bất kể ta là ai, ta đều sẽ trở thành hoàng hậu Vinh Dương.

Mà sẽ không phải là nữ nhân của Mộ Dung Bắc Uyên ngài, coi như chúng ta đã từng quen biết thì sao, vào lúc mạng sống của ngài đang hấp hối, ta còn không phải đã hết sạch kiên nhẫn, bỏ đi một mạch, bỏ lại ngài một mình không thèm quan tâm sao? Ta vốn dĩ không cách nào vì để bảo vệ một người không rõ sống chết mà đánh cược tiền đồ của bản thân mình, vì thế nên ta mới lựa chọn bỏ đi, chỉ là không ngờ mạng của Thần vương điện hạ lại lớn như vậy, cửu tử nhất sinh mà ngài cũng có thể sống được" 
"Ta thừa nhận ta hổ thẹn với ngài, nhưng lại càng không thể phủ nhận chính mình đã từng bạc bẽo vô tình.


Bắt đầu từ lúc ta bỏ đi, cũng đã chặt đứt hết tất cả mọi thứ liên quan đến ngài, càng không hề nghĩ tới tương lai gì cả, vì thế nên Mộ Dung Bắc Uyên, ngài không cần ôm ấp tưởng tượng đẹp đẽ với ta, ta không phải là người trong lòng ngài mong nhớ, đáng để người yêu thương.

Ta chỉ là một người ham muốn hư vinh, một nữ nhân không từ bỏ mọi cơ hội để leo lên càng cao" 
Trong thời điểm mấu chốt này, ngoại trừ làm cho hắn hết sạch mọi hy vọng với mình, Triệu Khương Lan cũng không còn cách nào khác. 
Mộ Dung Bắc Uyên cứng đờ nhìn nàng chăm chú: "Ta không tin nàng, nàng...!biết lừa gạt người ta nhất, ta mới không tin loại người như nàng." 
"Có tin hay không thì tùy ngài, vào lúc ngài khó khăn nhất ta lựa chọn rời đi chính là sự thật, tất cả mọi người đều biết.

Cho dù là ngài không thích Thần vương phi, ngay lúc đó cũng không bỏ rơi ngài, nhưng lúc đó ta rời khỏi ngài không lo lắng không quan tâm, thế mà ngược lại, ngài vẫn cứ thích ta, ngài nói xem, ngài có phải là vô cùng đáng thương hay không" 
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui