Hơn nữa, người ta là mẹ còn chẳng thèm quan tâm, nàng để ý thì có ích gì.
Nếu đứa bé trong bụng Tạ hoàng quý phi là con gái, chào đời không được cha mẹ yêu thương, Tạ hoàng quý phi nhất định sẽ không bảo vệ con bé bình an trưởng thành.
Phượng Khinh Trần biết nàng đang tự thôi miên chính mình thôi, chỉ có như vậy, trong lòng nàng mới cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Tạ hoàng quý phi gật đầu: “Khinh Trần, ngươi xem có cần chuẩn bị thứ gì, bổn cung sẽ sai người chuẩn bị cho ngươi.”
“Không cần, nương nương chỉ cần nằm trên giường để Khinh Trần bắt mạch là được.” Thật lãng phí khi dùng thiết bị công nghệ cao trong túi điều trị thông minh để kiểm tra sinh sản cho phi tần trong hậu cung.
Nàng càng lúc càng giống bác sĩ phụ khoa, tuy nhiên đầu năm nay chỉ có nữ nhân mới khám đại phu nữ, bởi vì bọn họ hết cách rồi, đa số bệnh nhân của nàng là nữ nhân, Vương Cẩm Lăng và Lam Cửu Khanh là trường hợp ngoài ý muốn.
Bọn họ không có lựa chọn hoặc những đại phu khác bó tay mới chọn nàng, giống như nhị hoàng tử Tây Lăng Thiên Vũ của Tây Lăng.
Những người biết nhìn hàng xịn như Tôn Chính Đạo thực sự hiếm thấy trên thế gian này.
Trong ấn tượng của người đời, nghề đại phu phải chú trọng lý lịch và kinh nghiệm.
Tất nhiên càng lớn tuổi càng tốt, mặc dù Phượng Khinh Trần đã chữa nhiều căn bệnh khó chữa nhưng vẫn chưa đủ thuyết phục.
Người trẻ tuổi làm việc không lão luyện và kiên nhẫn, đổi lại là nàng, nàng cũng không tin một thiếu nữ mới mười lăm tuổi có y thuật chữa bệnh hơn người.
Hơn nữa, nàng đã chữa khỏi chứng vô sinh của nhị phu nhân và bảo vệ mẹ con phu nhân thế tử phủ Ninh quốc công, danh tiếng am hiểu phụ khoa của nàng càng lan xa hơn.
Tạ hoàng quý phi gật đầu, ra hiệu cho cung nữ đỡ nàng ta nằm lên giường.
Nàng ta cũng thừa nhận năng lực của Phượng Khinh Trần, tự tin, trầm ổn cho thấy nàng ấy là một người có tài.
Lại nói, nàng ta không sợ Phượng Khinh Trần ngấm ngầm giở trò, cho dù có Cửu hoàng thúc che chở thì sao, nếu nhà họ Tạ muốn dốc hết sức giết Phượng Khinh Trần chưa chắc là chuyện không thể, sau đó Cửu hoàng thúc trả thù thì sao?
Người đã chết rồi, cùng lắm chỉ trút giận mà thôi.
Nhà họ Tạ trả giá một chút, Cửu hoàng thúc sẽ thỏa mãn, ít nhất Tạ hoàng quý phi nghĩ như vậy, còn sự trả thù của Cửu hoàng thúc đáng sợ thế nào, e rằng chỉ có vài ngự sử bị đạn của Cửu hoàng thúc bắn trúng mới hiểu rõ.
“Nương nương, xin hãy cho phép ta rửa tay trước.” Sau khi Tạ hoàng quý phi nằm xuống, Phượng Khinh Trần nhân cơ hội mở túi điều trị thông minh.
Thiệt tình nàng không phải là bác sĩ phụ khoa, thậm chí trước đây khi thực tập, nàng chưa từng lướt qua khoa phụ khoa.
Vì thầy hướng dẫn nói với nàng, tay của nàng bẩm sinh thích hợp cầm dao giải phẫu, khoa ngoại là lựa chọn tốt nhất của cô.
Phượng Khinh Trần bắt mạch càng ngày càng chuẩn, mặc dù túi điều trị thông minh chẩn đoán bệnh rất chính xác, nhưng nàng nên cũng nên chừa lại đường lui cho mình.
Lỡ như sau này túi điều trị thông minh xảy ra sự cố, biết cách bắt mạch còn hơn không biết gì, kết hợp giữa Đông và Tây y mới là thượng sách.
Sau một chun trà, Phượng Khinh Trần thu tay về, không nói lời nào mà cúi đầu trầm tư.
Tạ hoàng quý phi vốn rất bình tĩnh, nhưng bắt gặp sắc mặt ngưng trọng của Phượng Khinh Trần, cả người nàng ta cũng trở nên khẩn trương, bảo cung nữ đỡ mình ngồi dậy, nhiều lần muốn mở miệng hỏi nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế.
Thái y chẩn đoán từng nói nàng mang thai hoàng tử và đứa bé rất khỏe mạnh.
Tuy nhiên, trong lòng nàng ta vẫn không yên tâm, cũng không tin Nhâm thái y mới nghĩ tới nhờ Phượng Khinh Trần xem thử, nhìn dáng vẻ của Phượng Khinh Trần, e rằng đứa bé trong bụng nàng ta là… Tay phải của Tạ hoàng quý phi khẽ vuốt ve cái bụng nhỏ, trong mắt hiện lên tia sắc bén, hoàn toàn là ánh sáng không nên có ở một người mẹ…
Nữ nhân có thể đứng sừng sững không ngã ở trong hoàng cung, ngoại trừ gia thế thì không thể xem thường thủ đoạn cá nhân, Phượng Khương Trần vẫn cảm thấy lòng mình đủ lạnh lùng, đủ hung ác, nhưng so với Tạ hoàng quý phi, nàng mới biết được chút thủ đoạn của nàng căn bản không là gì.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...