Tạ hoàng quý phi muốn nhờ Phượng Khinh Trần giám định giới tính của thai rồng trong bụng nàng ta.
“Nương nương, có lẽ thái y từng nói cho người biết.” Phượng Khinh Trần cũng không kinh ngạc, đừng nói ở thời cổ đại trọng nam khinh nữ.
Thậm chí ở thời hiện đại có rất nhiều bố mẹ, sau khi biết mình có thai thì tìm mọi cách giám định giới tính thai nhi, nếu như là con gái thì phá thai sớm một chút.
Tư tưởng trọng nam khinh nữ đã có từ xưa, nhưng ở thời cổ đại càng nghiêm trọng hơn.
Hồi còn bé nàng sống ở cô nhi viện, bé gái cũng nhiều hơn.
“Khinh Trần, nói thật với ngươi, bổn cung không tin những thái y đó.
Tôn thái y không am hiểu phụ khoa, bổn cung chỉ tin ngươi.” Lúc trước còn chưa nghĩ tới, một tiếng “Khinh Trần” của Hoàng quý phi đã kéo gần quan hệ của hai người.
“Hồi nương nương, một câu tin tưởng của người đối với Khinh Trần mà nói nặng tựa ngàn cân, làm Khinh Trần cảm thấy sợ hãi.” Trước mặt hoàng hậu, Phượng Khinh Trần muốn nhún nhường một chút đỡ phải bị phạt không cần thiết, đối mặt với Tạ hoàng quý phi, Phượng Khinh Trần sẽ tùy ý hơn vì Tạ hoàng quý phi thông minh hơn hoàng hậu.
Về nhà họ Tạ, Phượng Khinh Trần dựa vào nguyên tắc đôi bên cùng có lợi, nàng chưa bao giờ nghĩ sẽ chung một thuyền với người nhà họ Tạ hoặc chủ động thay nhà họ Tạ làm cái gì, lời nói của Tạ quý phi là muốn cột nàng vào chiếc thuyền của nhà họ Tạ.
Sự việc ngày hôm nay…hiển nhiên không cho phép nàng từ chối, Tạ hoàng quý phi vác cái bụng to chạy đến chỗ hoàng hậu cứu nàng, thậm chí không ngại đắc tội với hoàng hậu và công chúa An Yên, mặc dù nàng không cần người cứu.
“Khinh Trần à, bổn cung tin tưởng ngươi có thể làm được.” Trong lòng Tạ hoàng quý phi cũng hồi hộp, cộng thêm những lời Tôn Chính Đạo từng nói, nàng ta Phượng Khinh Trần có thể giám định giới tính thai nhi trong bụng nàng ta.
Sau ba tháng mang thai, quả thực có thể xác định giới tính của thai nhi.
Tuy nhiên, nếu chỉ xác định giới tính thai nhi một cách đơn thuần thì không có gì, nhưng Phượng Khinh Trần biết Tạ hoàng quý phi muốn mình mang thai con trai, nếu biết là thai nữ nhất định sẽ sinh non “ngoài ý muốn.”
Giám định giới tính thai nhi là hành vi bị cấm ở thời hiện đại, có điều đứng trên góc độ bác sĩ mà nói, giám định thai nhi là nam hay nữ không phải là việc vi phạm pháp luật hay đạo đức.
Bố mẹ có quyền biết giới tính của con mình, hơn nữa cũng có thể chuẩn bị những đồ dùng cần thiết cho bé trai hoặc bé gái từ trước.
Điều duy nhất không nên là, sau khi biết giới tính thai nhi lại đưa ra quyết định không phù hợp, chẳng hạn biết thai nhi là bé gái thì quyết định bỏ đứa bé.
Dễ nhận thấy Tạ hoàng quý phi cũng có suy nghĩ như vậy, nếu như thai nhi trong bụng Tạ hoàng quý phi là con gái, nàng ta nhất định sẽ không cho phép đứa bé này được chào đời.
Phượng Khinh Trần một số đại phu có y thuật cao siêu, chỉ dựa vào mạch đập của thai nhi là có thể kết luận là nam hay nữ, nhưng việc này sẽ có trường hợp ngoài ý muốn.
Nếu nàng xác định, nàng có thể chắc chắn, có điều lương tâm nàng không cho phép.
Nếu thai nhi là con gái, nàng sẽ trở thành hung thủ gián tiếp.
Trên tay nàng từng dính không ít máu, nhưng chưa từng dính máu của trẻ con và người vô tội.
Lương tâm của nàng sẽ bất an!
“Sao vậy? Có vấn đề gì sao?” Đôi mày thanh tú của Tạ hoàng quý phi nhíu chặt, nếu chẳng phải có việc muốn nhờ, sao nàng ta lại khách sáo với Phượng Khinh Trần?
Trong mắt Tạ hoàng quý phi, Phượng Khinh Trần chỉ là kẻ dựa vào nhà họ Tạ.
Nàng ta tốt, Phượng Khinh Trần mới tốt, nàng ta sinh được con trai thì đâu thiếu công lao của Phượng Khinh Trần.
“Không có.” Phượng Khinh Trần thầm thở dài một hơi, lương tâm bất an nàng cũng phải làm.
Là đại phu, không phải việc nào cũng có thể làm theo suy nghĩ của mình, đa số bác sĩ chỉ có thể làm theo yêu cầu của người bệnh, người đưa ra quyết định chính thức là bệnh nhân hoặc người nhà bệnh nhân.
Cho dù nàng biết làm như vậy sẽ tốt nhất đối với bệnh nhân, nếu người nhà bệnh nhân không đồng ý, nàng cũng hết cách.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...