Lại nói thuốc của Phượng Khương Trần nàng là vô cùng quý giá đó, ở thời điểm này có thể thật sự là có một không hai, dùng hết thì cũng không còn nữa, tốt bụng cho hắn dùng mà lại còn la hét.
Hừ, lãng phí tài nguyên chữa bệnh cho người khác!
Phượng Khương Trần nhìn cặp mắt không có tiêu cự của Lam Cửu Khánh, trong mắt lóe lên vẻ đắc ý.
Ngông cuồng cái gì mà ngông cuồng, kéo cái gì mà kéo, ở trước mặt bác sĩ, mọi người đều bình đẳng.
Ba…
Hai…
Trong lòng Phượng Khương Trần yên lặng đếm.
Một…
Ngã.
Rầm…
“Phượng Khương Trần, ta nhớ rõ ngươi rồi” Trước khi hôn mê, Lam Cửu Khánh cần răng nghiến lợi nói.
Cho dù hắn khó chịu vạn phần, nhưng cũng không chống cự nổi công hiệu của thuốc mà ngất đi.
“Rốt cuộc cũng ngã.
Phượng Khương Trần lắc đầu một cái: “Nam nhân càng mạnh mẽ càng phiền toái, ghét nhất phải tiếp xúc với loại người nhìn qua đã biết là không dễ đối phó này”
Phượng Khương Trần tiến lên trước, dựa vào ánh sáng của dạ minh châu, cẩn thận kiểm tra một chút, sau khi chắc chắn Lam Cửu Khánh đã thật sự ngất đi mới chân chính thở phào nhẹ nhõm.
Thừa dịp Tô Vân Thanh còn chưa tới, Phượng Khương Trần nhẹ nhàng nhấn một cái, khởi động túi trị liệu thông minh.
Túi trị liệu thông minh bắt đầu giúp Lam Cửu Khánh thực hiện quét toàn bộ thân thể.
“Tíc tíc tíc…”
Rất nhanh, túi trị liệu thông minh liền cho ra kết quả kiểm tra, Phượng Khương Trần cúi đầu kiểm tra.
Túi trị liệu thông minh cho thấy, toàn bộ từ trên xuống dưới của nam nhân này đều vô cùng khỏe mạnh, không có các loại bệnh tật khác, càng không có tiền sử bệnh di truyền.
‘Vết thương cách bên trái của tim ba mi li mét, cần phải mau chóng xử lý, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng, đồng thời túi trị liệu thông minh cũng nhắc nhở, thân nhiệt của bệnh nhân quá cao, chú ý nhiễm trùng vết thương.
“Bị thương không tính là quá nặng, xem chừng chỉ là một tiểu phẫu thôi” Trái tim bất an, thấp thỏm của Phượng Khương Trần rốt cuộc cũng đã trở về vị trí cũ rồi.
Nàng biết rõ rằng nếu không xử lí tốt vết thương của nam tử mặc đồ đen đeo mặt nạ bạc này thì Tô Vân Thanh nhất định sẽ giết nàng.
Đứng lên, áp sát trên vách tường của thạch thất để lắng nghe, sau khi chắc chắn ràng Tô Vân Thanh chưa quay lại, Phượng Khương Trần mới lấy thiết bị từ túi trị liệu thông minh ra, lấy máu để xét nghiệm máu cho Lam Cửu Khánh.
Kết quả kiểm ra rất nhanh, máu của Lam Cửu Khánh là nhóm máu O, Phượng Khương Trần hoàn toàn không cần lo lắng nam nhân này sẽ chết vì thiếu máu.
Nhóm máu của bệnh nhân rất quan trọng, nếu kết quả kiểm tra cho.
thấy máu của Lam Cửu Khánh là nhóm máu rh- cực kỳ hiếm gặp, thì nàng sẽ chết tâm mất.
Không phải Phượng Khương Trần có suy nghĩ bậy bạ, mà là nàng đã từng gặp chuyện như vậy.
Lúc có chiến tranh ở Afghanistan, nàng từng lấy đạn giúp một người lính, phẫu thuật tiến hành vô cùng thuận lợi, thế nhưng cuối cùng người lính kia vẫn chết.
Nguyên nhân cái chết chính là: Mất máu quá nhiều.
Người lính kia chính là loại máu rh-, trong kho máu căn bản là không tồn tại loại máu này, mà toàn bộ trại lính ba mươi nghìn người cũng không có một ai là nhóm máu rh-, bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn sinh mạng của binh lính kia đi mất…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...