“Nương nương nhân từ.
” Ma ma cung kính nói.
Trên mặt hoàng hậu lộ ra nét vui mừng, đáng tiếc cao hứng không được bao lâu thì thái giám bẩm báo người đi tìm hiểu tin tức ở Thú Uyển đã trở về.
“Nhanh, truyền vào.
” Hoàng hậu nhanh chóng bước lên chủ vị ngồi xuống, che giấu bất an trong lòng.
“Tham kiến nương…”
Thái giám còn chưa nói xong đã bị hoàng hậu chặn lại: “Được rồi, Thú Uyển xảy ra chuyện gì?”
“Hồi nương nương, Thú Uyển bị phong tỏa, tiểu nhân nghĩ hết tất cả các cách cũng không nghe ngóng được chuyện xảy ra trong đó…”
“Cái gì? Thú Uyển bị phong tỏa? Người nào ra lệnh?” Hoàng hậu tức giận, Thái tử căn bản không có quyết đoán như vậy, mà Tử Lãng cũng sẽ không làm ra chuyện như vậy, những người khác càng không không có khả năng.
Tiểu thái giám bị dọa đến độ loạn cả nhịp tim, vội vàng dập đầu: “Là Cửu hoàng thúc, Cửu hoàng thúc không biết sao đột nhiên lại xuất hiện tại Thú Uyển, vừa đến liền hạ lệnh phong tỏa Thú Uyển, chỉ cho phép vào không cho phép ra, tiểu nhân phí hết sức lực mới có thể thăm dò được Cửu hoàng thúc đem Thái tử, Lăng Vương, Lâm Thái tử, Dạ thiếu chủ và Tô Quán tiểu thư nhốt hết lại, nói lại muốn tra rõ chuyện xuất hiện rắn độc ở Thú Uyển.
”
Ba… Móng tay út của hoàng hậu nương nương bị bẻ gãy.
“Có biết người nào bị thương không?” Cửu hoàng thúc làm ra chuyện lớn như vậy, chẳng lẽ Phượng Khương Trần bị rắn độc cắn rồi?
Nghĩ tới đây hoàng hậu bình tĩnh lại, chỉ cần Phượng Khương Trần chết rồi thì chuyện gì cũng có thể xử lí.
“Tiểu nhân không biết.
” Thái giám cúi đầu run rẩy nói.
“Nô tài vô dụng, ngay cả tìm hiểu chút tin tức cũng không xong thì giữ ngươi lại có tác dụng gì.
” Hoàng hậu tức giận, cầm lấy chén trà trên bàn ném về phía tiểu thái giám.
Tiểu thái giám hoảng hốt, thân thể theo phản xạ định lùi về sau nhưng lại nghĩ đến tính khí của hoàng hậu, sợ hãi chịu đựng, nhắm mắt lại chuẩn bị đón cái chén đập vào người mình.
Bốp…
Cái chén rơi lên thảm đỏ lăn vài vòng, tay cầm cũng không sứt mẻ, trên trán thái giám lại bị thương, máu theo gương mặt chảy xuống, tiểu thái giám ngay cả kêu đau cũng không dám.
Hoàng hậu thấy liền phiền người: “Cút…”
“Tạ nương nương, tạ nương nương…” Tiểu thái giám nhặt lại được mạng, vội vàng chạy ra ngoài.
Hoàng hậu im lặng một lúc lâu mới chậm rãi nói: “Ma ma, xử lý sạch sẽ mấy người này đi, bản cung không muốn chuyện này liên quan đến bản cung.
”
“Nương nương yên tâm.
”
Lão ma ma lui ra ngoài, màn đêm buông xuống, trong cung liền có mấy nha hoàn tự tử ở giếng, lại có mấy tiểu thái giám đụng phải quý nhân bị đánh chết, còn có mấy thị vệ đột nhiên chết không rõ nguyên nhân…
Chuyện ở Thú Uyển, hoàng hậu không làm kinh động đến hoàng thượng, trực tiếp tự mình hạ chỉ, trách cứ Cửu hoàng thúc vô lý, muốn Cửu hoàng thúc gỡ bỏ lệnh niêm phong Thú Uyển, thả Lâm Thái tử, Dạ thiếu chủ và Tô Quán tiểu thư ra, kết quả người mang ý chỉ cũng bị Cửu hoàng thúc giam lại.
“Cửu hoàng thúc, huynh không sợ hoàng hậu nói huynh bất kính sao?” Phượng Khương Trần ngày càng không rõ Cửu hoàng thúc muốn làm gì, cứ như vậy tùy tiện đưa đằng chuôi cho hoàng hậu bằng hai tay sao.
“Chính bà ta còn không lo nổi cho bản thân mình thì làm được gì ta chứ.
” Cửu hoàng thúc vững như núi Thái Sơn.
Thấy vậy Phượng Khương Trần cũng không nói gì, nhìn biểu hiện này của Cửu hoàng thúc chắc là có át chủ bài trong tay, chỉ là…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...