Thần Y Trùng Sinh


Há miệng ngậm miệng đều là Mạc Phàm trộm thứ gì đó của ông ta, chứ không nói đồ là của Mạc Phàm.


- Nếu tôi không đưa thì sao?

- Không đưa à?


Trong mắt Tôn Hữu Tài lộ ra vài phần tàn nhẫn.


- Nhóc con, đừng có mà rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, mày không hỏi thăm tình hình gần đây một chút, có ai đưa ít tiền như vậy mà cầm được đồ của ông đây chưa.


- Vậy sao, ngại quá, hôm nay tôi sẽ lấy được, có bản lĩnh ông lấy về đi.


Mạc Phàm vươn tay, đưa ba món đồ tới.


Tôn Hữu Tài sửng sốt, sau đó bật cười, ba người khác cũng nở nụ cười theo.



Có phải tên nhóc này bị dọa ngốc luôn rồi không, vậy mà nói chuyện với Tôn Hữu Tài như vậy.


Tôn Hữu Tài là du côn lưu manh ở đây, có rất ít người trêu chọc ông ta.


Chủ cửa hàng khác bị Tôn Hữu Tài bắt nạt chỉ có thể nhịn, nếu không thì đừng nghĩ đến chuyện lăn lộn ở chợ đồ cổ, tới bị hố cũng chỉ có thể cam chịu, nếu không sẽ bị chỉnh một trận.


- Ôi, chẳng lẽ hôm nay ông đây đụng vào gốc rạ cứng, tao thật sự hơi sợ đó, lão Ngũ, cậu lên vả mặt nó mấy cái, cho nó biết ông đây là ai?

Tôn Hữu Tài cười mỉa nói.



- Dạ.


Một hán tử cao lớn vạm vỡ tiến về phía trước một bước, nhìn Mạc Phàm với vẻ khinh miệt, học sinh giống như Mạc Phàm, anh ta đánh mấy cái cũng không có vấn đề.



- Nhóc con, sao mày phải khổ vậy chứ, vì cái miệng mà bị đánh một trận, thật sự đáng sao, không bằng ngoan ngoãn giao đồ ra đây, lại nói xin lỗi Tài ca, chuyện gì cũng không có, mày có thể cút đi rồi.


Mạc Phàm không kiên nhẫn nói:

- Có bản lĩnh thì đến lấy, không có thì bớt nói linh tinh đi.


- Nhóc con, mày đúng là không biết điều, xem ông đây có đánh chết mày hay không.


Lão Ngũ tức giận giơ tay định tát vào mặt Mạc Phàm.


Khóe miệng Mạc Phàm hơi nhếch lên, cười lắc đầu, không đợi tay lão Ngũ chạm vào mặt hắn, hắn nhanh chóng ra tay, như tia chớp phát sau đến trước.


“Bốp bốp!”

Hai tiếng tát thanh thúy vang lên, thân hình khổng lồ của lão Ngũ đập vào vách tường trong ngõ nhỏ, phun ra máu và ba cái răng.


Đám người Tôn Hữu Tài sửng sốt, nhìn chằm chằm Mạc Phàm với vẻ khó mà tin.


Đây là tình huống gì thế?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận