Lâm Khả Nhi đang miệt mài sắp xếp tài liệu thì một người đàn ông mặc vest lịch thiệp bước vào. Hắn nở nụ cười rạng rỡ: "Lâm Khả Nhi, ngày đầu tiên đến công ty, em cảm thấy thế nào?"
"Trưởng nhóm Dương." Lâm Khả Nhi mỉm cười: "Đã đến giờ tan làm rồi, sao anh còn ở đây?"
"Vừa hay anh cần sắp xếp một số tài liệu nên ở lại muộn một chút." Dương Lỗi cười nói: "Em mới được phân công đến tổ bán hàng, có nhiều thứ chưa quen thuộc, nên anh muốn giữ em lại phụ giúp một chút. Em không phiền chứ?"
"Tất nhiên là không rồi, tôi mới đến công ty, chẳng hiểu gì cả, vốn nên được đào tạo thêm." Lâm Khả Nhi vội vàng lắc đầu: "Cảm ơn sự quan tâm của trưởng nhóm Dương."
"Thật ra em cũng không cần nản lòng, ngay từ khi em bước vào công ty, anh đã rất coi trọng em rồi, năng lực của em cũng không khiến anh thất vọng." Dương Lỗi cười nói: "Hôm nay em có rảnh không, anh muốn mời em đi ăn tối."
"Ăn tối?"
Lâm Khả Nhi khựng lại một chút, sau đó lúng túng nói: "Thôi không cần đâu ạ! Tôi đã có hẹn rồi."
"Lâm Khả Nhi, em mới đến công ty, chưa hiểu gì cả, đừng vội vàng từ chối như vậy." Dương Lỗi mỉm cười: "Dù sao anh cũng là trưởng nhóm của em, em không nể mặt anh chút nào sao?”
"Trưởng nhóm Dương, anh đừng hiểu lầm, tôi không có ý đó." Lâm Khả Nhi ¡ vàng giải thích: "Chỉ là bên ngoài còn có người đang đợi tôi, anh Lục Phàm nói sẽ đến đón tôi tan làm."
"Anh cũng không biết em ngốc thật hay giả ngốc, đến giờ em vẫn chưa hiểu sao? Muốn có chỗ đứng ở công ty này, em phải biết cách lấy lòng cấp trên. Anh là trưởng nhóm trực tiếp của em, em nên hiểu chứ!" Trưởng nhóm Dương nhếch mép cười nhạt: "Chỉ cần em chiều chuộng anh một chút, sau này trong tổ bán hàng, em muốn làm gì cũng được."
"Trưởng nhóm Dương, anh nói thế này là có ý gì!" Lâm Khả Nhi cau mày: "Tôi đến công ty làm việc nghiêm túc, việc vặt anh giao tôi cũng hoàn thành xong cả rồi, còn chưa đủ sao?"
"Công ty không phải của anh. Dù em có làm việc nghiêm túc cũng chẳng mang lại lợi ích gì cho anh."
Dương Lỗi cười lạnh, đồng thời đưa tay chạm vào người Lâm Khả Nhi: "Nhưng nếu em có thể chiều theo ý anh, đợi sau này anh thăng chức, anh sẽ để em làm trưởng nhóm của bộ phận bán hàng!"
Lâm Khả Nhi lùi lại phía sau, sắc mặt trở nên tái nhợt. Cô không ngờ rằng Dương Lỗi lại nói ra những lời như vậy, khiến cho nhận thức của cô về hắn hoàn toàn sụp đổ.
“Sao nào, em không muốn?”
Dương Lỗi nhíu mày: "Nếu em không muốn, sau này trong công ty em cũng chỉ có thể làm những việc lặt vặt!"
“Ngay cả khi không làm việc, tôi cũng tuyệt đối không dựa vào việc này để lên chức.” Ánh mắt Lâm Khả Nhi nghiêm túc, mang theo sự kiên định. “Đừng có không biết điều!” Dương Lỗi sắc mặt không tốt: “Anh không phải là người dễ chọc, có thể trở thành trưởng nhóm bán hàng thì em nên hiểu rõ năng lực của anh, hơn nữa chủ tịch công ty này có mối quan hệ không tồi với anh, việc em ở lại hay đi hoàn toàn do anh quyết định.”
Lâm Khả Nhi nhíu mày, đây là công việc đầu tiên cô tìm được, không muốn cứ như vậy từ bỏ, nhưng gặp phải loại người cặn bã này, cô có chút bất lực.
“Sao nào, bây giờ đã nghĩ thông suốt rồi à?” Dương Lỗi nhếch mép cười tà.
“Nếu thực sự như lời anh nói, vậy thì sa thải tôi đi! Giới hạn của con người, tôi tuyệt đối sẽ không chạm đến.” Lâm Khả Nhi nói thẳng.
“Được! Em giỏi lắm!” Dương Lỗi cười lạnh.
Ngay lúc này, bóng hình Lục Phàm xuất hiện trong văn phòng, cuộc trò chuyện vừa rồi của họ, Lục Phàm cũng nghe rõ ràng.
“Anh Lục Phàm!”
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Lâm Khả Nhi lộ ra vẻ kinh ngạc, không ngờ Lục Phàm lại trực tiếp lên văn phòng, vốn tưởng Lục Phàm sẽ ở bên ngoài công ty chờ cô.
“Cậu là ai? Đây là văn phòng bán hàng, là nơi cậu có thể tùy tiện ra vào sao!” Dương Lỗi không vui nói: "Cút ra ngoài cho tôi ngay!" Lục Phàm nhún vai: "Anh đang nói chuyện với tôi à?”
"Ngoài cậu ra còn có ai khác nữa sao?” Dương Lỗi lạnh lùng nói: “Lâm Khả Nhi này đúng là mắt mù, lại coi trọng loại người như cậu."
Lục Phàm cười nhạt: "Tôi khuyên anh nên cẩn thận lời nói, hơn nữa làm người tốt nhất nên có giới hạn, có câu nói rằng người đang làm trời đang nhìn, biết đâu một ngày nào đó anh sẽ bị sa thải."
“Chủ tịch Công ty dược phẩm Thái Khang là anh em của tôi, làm sao có thể ” Dương Lỗi cười lạnh: "Còn người đẹp này của cậu, ngày mai có thể cuốn gói cút đi rồi!"
"Chưa biết ai sẽ là người cuốn gói cút đi.” Lục Phàm mỉm cười: “Anh nói chủ tịch Công ty dược phẩm Thái Khang là anh em của anh, lời này có phải là nói quá rồi không?"
Dương Lỗi bất ngờ hỏi: "Cậu ghen tị hay hận thù tôi hay sao?"
"Tôi vẫn gửi anh câu nói đó, người đang làm trời đang nhìn, anh tự lo cho. bản thân mình đi.” Lục Phàm mỉm cười: “Biết đâu ngày mai người cuốn gói cút đi chính là anh."
Nói xong, Lục Phàm cũng không phí lời nữa, kéo Lâm Khả Nhi đi ra khỏi công ty, trong lòng bùng lên lửa giận.
Việc như vậy xảy ra ở công ty của mình, nếu không phải anh vô tình đi vào, cũng sẽ không nghe được những lời như vậy.
“Anh Lục Phàm, em vô dụng quá, công việc đầu tiên mới tìm được đã sắp. tiêu tan rồi.” Lâm Khả Nhi cười khổ nói: “Vốn dĩ còn nghĩ sắp đến sinh nhật bà Quế Hoa, em sẽ dùng tiền mình kiếm được để mua quà cho bà.”
“Đừng lo lắng, người tốt trên đời vẫn còn rất nhiều, huống chỉ hắn chỉ là trưởng nhóm bán hàng, không có quyền sa thải em.” Lục Phàm cười nói: “Ngày
mai em cứ đi làm bình thường, biết đâu người cuốn gói cút đi chính là hắn.
“Làm sao có thể chứ, dù sao hắn cũng là trưởng nhóm bán hàng, lại còn là anh em với chủ tịch, một người như vậy làm sao có thể bị sa thải.” Lâm Khả Nhi lắc đầu, cô biết Lục Phàm đang an ủi mình.
“Loại chuyện này ai mà nói trước được!” Lục Phàm nhún vai: “Có câu nói rằng ác giả ác báo, thiện giả thiện báo, chỉ là chưa đến lúc mà thôi.”
“Vậy nghe theo anh Lục Phàm, ngày mai em sẽ tiếp tục đi làm.” Lâm Khả Nhi nghiêm túc gật đầu: “Nếu thật sự bị sa thải, em phải dựa vào anh Lục Phàm nuôi em rồi."
“Không sao, nuôi em cả đời cũng được.” Lục Phàm cười nói: “Công việc hợp tác với bạn bè của anh đang phát triển rất tốt, nhất định sẽ không bạc đãi em.”
“Em mới không muốn đâu!” Lâm Khả Nhi làm nũng nói: “Phải dùng chính đôi †ay của mình để tạo ra giá trị của bản thân, không thể mãi dựa vào người khác.”
“Có suy nghĩ như vậy quả thật rất tốt!” Lục Phàm gật đầu, đồng thời gọi điện cho quản lý Trần, cau mày nói một hồi sau đó trực tiếp cúp máy.
Không lâu sau, Dương Lỗi rời khỏi công ty, đến bãi đỗ xe dưới hầm, đang chuẩn bị vui vẻ về nhà, thì nhận được điện thoại của quản lý Trần.
“Trưởng nhóm Dương, uy phong quá nhỉ? Vậy mà dám động vào người không nên động!” Quản lý Trần nói: “Ngày mai đến bộ phận tài chính thanh toán, sau này không cần đến công ty nữa.”
“Quản lý Trần, có chuyện gì xảy ra vậy?” Trưởng nhóm Dương vội vàng hỏi: “Doanh số tháng này vô cùng xuất sắc, sao tôi có thể bị công ty sa thải chứ?”
Lúc này Dương Lỗi vô cùng căng thẳng, vị trí trưởng nhóm bán hàng này. lương tháng rất tốt, hắn có thể leo lên được bước này, đã là cơ hội khó có được trong đời, giờ đây sắp tan thành mây khói, làm sao có thể chấp nhận được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...