Edit + beta: haquynh1812
“Ừ, con tiếp xúc với hắn một chút, quay về bàn tiếp.”
“Dạ!”
Tứ điện hạ âm thầm vui mừng.
Thật ra hắn cũng có suy tính của mình, có thể thu phục được Hoa Hoành Phóng, hai mươi vạn binh quyền sẽ rơi vào tay hắn.
Lục điện hạ cùng hắn rời khỏi hành cung.
….
Hôm sau Quý Như Yên đưa đại cữu Phượng Thiên Hựu ra roi thúc ngựa lên đường tới Đôn Nhạc Châu.
Còn Lạc Thuấn Thần vẫn ở lại thành Độc Hạt, hắn bận việc chuẩn bị đại hôn chưa thể về Đôn Nhạc Châu.
Trước khi về Đôn Nhạc, hắn muốn hoàn thành hôn lễ của ông ngoại có thể yên tâm rời đi.
Hai vợ chồng chia làm hai đường, ai cũng có việc của riêng mình, hẹn mười ngày sau gặp mặt tại Đôn Nhạc Châu.
Có ước điện, Lạc Thuấn Thần cũng gấp rút chuẩn bị hôn lễ.
Quý Như Yên chạy hai ngày đường, cuối cùng cũng tới Đôn Nhạc Châu.
Đôn Nhạc Châu vẫn náo nhiệt như ngày nào, chẳng qua Quý Như Yên không rảnh rỗi thưởng thức, trực tiếp phi ngựa tới phủ quốc sư.
Nàng gặp Hướng Y Ninh ở cửa lớn, liền ngẩn ra: “Hướng tỷ tỷ, sao tỷ lại ở đây?”
Hướng Y Ninh có chút buồn bực: “Ngươi chỉ biết có thất điện hạ, sao còn nhớ tới sự tồn tại của ta..”
Thấy nàng nói vậy Quý Như Yên bối rồi: “Hướng tỷ tỷ đang trách ta sao, ta cũng không cố ý, chẳng qua là…..”
Hướng Y Ninh bật cười, cắt ngang lời nàng: “Được rồi, ngươi như thế nào, ta còn không hiểu sao? Thật ra thì từ lúc truyền ra tin tiệm thuốc Phượng gia xảy ra chuyện ở thành Độc Hạt, ta đã tới Đôn Nhạc Châu, vì muốn điều tra một chuyện, hôm nay ngươi đã tới, đúng lúc ta nói luôn.”
“Hướng tỷ tỷ nói nghe một chút.”
“Một nhà chết tám mạng là người của phủ Vạn Đức hầu, ta âm thầm điều tra, bọn họ họ là thân nhân của Chung ma ma, ma ma thân cận của Vạn Đức hầu phu nhân, theo hầu bà từ lúc còn chưa gả. Mà trước hai ngày gia đình Chung ma ma bị độc chết, Vạn Đức hầu phu nhân từng có tranh chấp với bà, về phần nội dung không có ai biết. Hai ngày sau cả nhà tám người đều mất mạng, ngươi đừng nhìn ta, ta phải tốn không ít tiền mới moi được tin từ phủ Vạn Đức hầu.”
Quý Như Yên gật đầu: “Ta biết rồi, vậy thi thể của bọn họ ở đâu? Đã chôn chưa?”
Hướng Y Ninh sửng sốt, không hiểu sao nàng lại hỏi vấn đề này, nhưng vẫn trả lời: “Còn đang ở bộ hình, Tiểu Mộng nói với ta, án tử chưa kết thúc, thi thể không thể mai táng.”
Thật tốt quá!
Chỉ cần chưa chôn cất, có thể tiến hành khám nghiệm, tìm ra nguyên nhân cái chết.
Quý Như Yên thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhìn đại cữu đang mệt mỏi ở bên cạnh: “Đại cữu, mấy ngày này chúng ta sẽ ở trong phủ quốc sư, người đừng tuỳ tiện đi lại, tránh để lộ hành tung.”
“Uh, ta đã biết.”
Phượng Thiên Hựu cười yếu ớt nhìn nàng, chân mày vẫn nhíu chặt lo lắng.
Hướng Y Ninh nhìn thoáng qua Phượng Thiên Hựu, an ủi: “Phượng lão gia đừng căng thẳng, thả lỏng tinh thần, ta là bằng hữu tốt của Như Yên, thất điện hạ cũng có quan hệ tốt với quốc sư, nhất định sẽ không để tiệm thuốc Phượng gia bị oan uổng.”
“Cảm ơn Hướng cô nương ra tay tương trợ, Phượng mỗ vô cùng cảm kích.”
“Phượng lão gia khách sáo.”
Hướng Y Ninh nói với Phượng Thiên Hựu vài câu rồi sắp xếp đưa người đi nghỉ ngơi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...