Thần Y Phục Thù!


“Mày — —! Mày ác độc như thế, đạo trời không tha, mày sẽ gặp báo ứng!”
“Ồn ào!” Lăng Việt trực tiếp đánh ra một quyền.

Khí thế bắn ra, sức mạnh khủng bố đó khiến trong lòng hai cha con Thiết Quyền Môn run lên.

“Mau tránh ra!” Môn chủ lập tức đẩy con mình ra, một mình lãnh trộn quyền này của Lăng Việt.

Một quyền giáng xuống, môn chủ Thiết Quyền Môn lập tức bay ra ngoài, lồng ngực hoàn toàn sụp xuống, khi rơi xuống đất thì thất khiếu chảy máu, đã hoàn toàn không còn hơi thở.

“Không — —!” Thiếu chủ Thiết Quyền kêu thảm một tiếng.

“Lăng Việt, mày có gan liền giết tao! Không thì ngày sau tao chắc chắn sẽ nghiền xương mày thành tro! Chơi chết tươi con đàn bà của mày!”
“Yên tâm, mày không có ngày đó!” Dứt lời, Lăng Việt lập tức vung tay lên, một tia sáng trắng bau thẳng tới mặt đối phương.


Mắt thấy chiêu này sắp triệt để giết chết gã ta, đột nhiên, một luồng khí thế mạnh liệt mà sắc bén đã truyền tới từ phía sau núi Thiết Quyền Môn.

Gần như cùng thời khắc đó, một vệt trắng khác càng mạnh càng nhanh cũng truyền đến từ nơi đó, trực tiếp hất bay ánh kiếm của Lăng Việt.

Thiếu chủ Thiết Quyền vui mừng quá đỗi.

“Ông nội! Là ông nội của tao đến rồi! Ha ha ha… Ông nội tao là cao thủ Võ Thánh tầng chín! Cách Võ Thánh tầng mười đại viên mãn chỉ còn một chút mà thôi, có ông tao ở đây, Lăng Việt, mày còn muốn giết tao? Mày chết chắc rồi! Ha ha ha ha….”
Lăng Việt lạnh nhạt liếc nhìn gã, khẽ hừ một tiếng rồi bước về phía trước một bước, thân thể thuấn di tới.

Thiếu chủ Thiết Quyền hoảng sợ cùng cực, sắc mặt trắng bệch như sáp.

“Không — —! Ông nội cứu con! Ông nội!”

“Nhóc con! Mày dám!” Trong bóng tối, một bóng người thuần trắng giống như tia sáng điên cuồng đánh tới!
Nhưng Lăng Việt không để ý chút nào, trực tiếp bước ra một chân.

Một chân đó nặng như vạn cân, Thái Sơn đè đầu!
Một chân đạp nát trái tim Thiếu chủ Thiết Quyền, trực tiếp nghiền nát gã như con kiến hôi!
“Không — —!” Bóng người thuần trắng kia nổi giận gầm lên một tiếng, hai mắt trợn lên, khoé mắt như muốn nứt ra.

“Thằng ranh con, nếu tao không nghiền xương mày thành tro thì thật xin lỗi đệ tử Thiết Quyền Môn! Nạp mạng đi!”
Bóng người thuần trắng đánh ra một quyền, uy lực vô song.

Không trung phát ra một loạt âm thanh rung động, dường như vào thời khắc này, tất cả không khí chung quanh đều bị nhanh chóng hấp thu!
Khả năng ngưng tụ linh khí nhanh chóng, uy lực không giống bình thường đều không thể bằng được!
Nhìn chung trong con đường Võ đạo, cũng chỉ có thực lực tiếp cận Võ Thánh tầng mười mới có thể đạt đến bước này!
Thực lực càng mạnh, uy lực ở mỗi một tầng đều sẽ càng khác biệt.

Một cảnh giới nho nhỏ đã là một trời một vực!
Nhưng Lăng Việt không sợ chút nào..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận