Thần Y Phục Thù!
“Nếu như tôi đã tới đây rồi thì cô ấy không cần phải làm việc gì nữa! Bảo cô cô ấy ra ngoài gặp bổn thiếu chủ ngay!”
Lúc này, nhân viên bảo vệ của tập đoàn Y Nhân đã đi về phía anh ta, cô tiếp tân sắc mặt lạnh lùng thuyết phục: “Thưa ngài, nếu ngài không đi mà còn nói nhảm thì đừng trách chúng tôi vô lễ!”
Khóe miệng Thiết Quyền thiếu chủ khẽ cong lên, vẻ hoàn toàn phớt lờ.
“Người đẹp này, tôi khuyên cô nên thông minh một chút, tôi … không phải là người cô có thể chọc vào nổi đâu!”
“Xem ra không cần thiết nhiều lời cùng anh ta nữa rồi, bảo vệ à, ném hai tên điên này ra ngoài đi!”
“Được!”
Hai người bảo vệ tiến lên, Thiết Quyền thiếu chủ không hề hoảng sợ, anh ta chỉ búng ngón tay.
Ngay lập tức, Lục Tử giơ tay lên và trực tiếp đấm ra giống như một người lính nhận được tín hiệu.
Uỵch!
Kèm theo một tiếng lớn, hai nhân viên bảo vệ trực tiếp bị đánh bay ra ngoài và đập mạnh vào cửa kính, khiến kính vỡ vụn, đến khi họ thực sự tiếp đất thì hai người đó đã không rõ sống chết ra sao rồi.
“Á——! Giết người rồi!”
Trong đại sảnh trong nháy mắt loạn thành một đống!
Thiết quyền thiếu chủ không khỏi lắc đầu.
“Chung quy… bọn này cũng chỉ là một đám người phàm ngu xuẩn! Bọn họ giống như con kiến vậy, mắt nhìn thiển cận, không chịu nổi một chiêu!”
Lục Tử cười ha hả.
“Thiếu chủ ngài thần uy cái thế, những con kiến hôi, làm sao có thể đánh đồng với ngài được?”
“Đó là đương nhiên! Đợi sau khi ta có được Mục Y Nhân rồi thì sẽ đi thăm đám người ở Giang Châu này, sau đó yêu cầu họ nghe theo mệnh lệnh của ta.
Từ nay về sau, Giang Châu sẽ nằm trong túi Thiết Quyền của ta!”
“Vậy tiểu nhân đầu tiên chúc thiếu gia vạn sự như ý, mã đáo thành công!”
“Ha ha ha, cái miệng này của ngươi đúng là quét qua mật mà.”
Hai người đang nói thì có bài bóng dáng của mỹ nhân đi từ thang máy ra.
Người đi đầu đương nhiên là Mục Y Nhân!
Hôm nay cô mặc một bộ đồ OL màu hồng, dễ thương mà thanh lịch, với những đường cong tinh xảo, khiến ánh mắt của thiếu chủ Thiết Quyền càng thêm chăm chú.
“Y Nhân à Y Nhân, không ngờ người bên ngoài còn đẹp hơn trong ảnh!”
Mục Y Nhân đi tới trước mặt hắn ta, thở dài nhẹ một hơi rồi lạnh lùng nói: “Anh là ai? Tại sao lại tới tập đoàn Y Nhân của chúng tôi gây sự?”
Thiết quyền thiếu chủ cười nhạt một tiếng, đứng lên đầy ngạo nghễ:
“Xin phép được giới thiệu về bản thân, kẻ tôi đây là thiếu chủ của Thiết Quyền Môn.”
“Vậy tôi có quen biết gì anh sao?”
“Quen biết thì tất nhiên là không có, nhưng vẻ đẹp và khí chất của Mục tiểu thư lại rất thích hợp làm người phụ nữ của tôi!”
Mày đẹp Mục Y Nhân nhíu lại:.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...