Nói xong cô ôm chầm lấy hắn, hhai người ôm nhau rất lâu không khỏi gây chú ý cho những người đi đường.
Một hồi lâu, Lăng Việt buông Mục Y Nhân ra.
“Đi thôi, Anh với em đi Trương gia một chuyến!” Mục Y Nhân mĩm cười gật đầu, tay Lăng Việt ôm lấy nàng, mũi chân điểm nhẹ, vừa đạp mấy cái, lập tức biến mất.
Khi vừa đến Trương gia, Trương Đạo Sơ hay tin lập tức đi ra ngoài đón tiếp.
“Thiếu chủ,ngài tới sao không nói trước một tiếng để tôi phái người đi đón!” “Không cần khách sao như vậy, ta và Y Nhân đi tản bộ, thuận đường đến thăm ông một chuyến.”
“Được Thiếu chủ và phu nhân chú ý, thật là phúc đức của tôi.
Thiếu chủ, phu nhân, mau, mau vào trong đi!”
Trương Đạo Sơ nghênh tiếp hai người vào trong biệt thự xong liền nhanh chóng cầm tới một chồng sổ sách.
“Thiếu chủ, đây là các phú hào của Quận Giang Châu nộp lên tài sản, tổng cộng là 8927 ức (Tầm 800 tỷ a)! Ngài xem qua một chút.”
Lăng Việt phất phất tay.
“Không cần, ta đã giao cho ông làm việc này, tự nhiên là tin tưởng ông! Toàn bộ số tiền này, ông đem mua sắm thiên tài địa bảo, phái người vận chuyển đến Quỷ Cốc” “Tuân mệnh, Thiếu chủ!”
“Thiếu chủ, còn có việc này.
Hôm đó tin tức của phu nhân là do một ông chủ nói cho tôi, ông ta muốn gặp ngài một lần! Tro cốt của cha mẹ phu nhân cũng là ông ta tìm ra ở Trần gia, đồng thời là hộ tống ra ngoài!”
“Ồ? Vậy thì để ông ta đến gặp ta!”
“Vâng!”
Sau khi Trương Đạo Sơ phân phó, không bao lâu, một người trung niên cao gầy đi vào, quỳ xuống trước mặt Lăng Việt.
“Tiểu nhân Ngô Cẩn Ngôn, gặp qua Thiếu chủ!”
“Ngô Cẩn Ngôn? Cái tên này, hình như từng nghe qua rồi?”
“Tiểu nhân trước kia được Lăng thần y chữa bệnh mới có thể sống đến bây giờ, nếu không, tiểu nhân đã sớm vĩnh biệt cõi đời!”
“Thì ra là thế! Thiện ác cuối cùng cũng có báo ứng nhân quả tuần hoàn không thôi.
Cha ta cứu ông, ông cũng đã cứu được Y Nhân.
Cám ơn ông.”
“Thiếu chủ nói quá lời! Có thể vì Thiếu chủ làm việc, cái đó chính là vinh hạnh của tiểu nhân!” “Lăng Việt ta từ trước đến nay là có thù tất báo, có ân tất trả, nhờ có ông Y Nhân mới được cứu, ông nói đi, ông muốn cái gì? Ta có thể thỏa mãn một nguyện vọng của ông!”
Ngô Cẩn Ngôn lúc này lập tức vui mừng miệng không ngận được cười ngoác ra “Tiểu nhân gần đây làm ăn có chút khó khăn, cần 50 triệu quay vòng vốn....”
“Đi tìm Trương Đạo Sơ, lĩnh 100 triệu đi.”
“Đa tạ Thiếu chủ! Đa tạ Thiếu chủ! Thiếu chủ hồng phúc tề thiên!”
“Đi đi!”
Lăng Việt khoát khoát tay, cho Ngô Cẩn Ngôn lui xuống..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...