Thần Y Phục Thù!


Sắc mặt Lăng Việt đạm mạc nói:
” Ta không hung ác, bọn họ có phục ta sao?”
“Thế nhưng… Thái độ của thiếu chủ như thế này, không phải càng làm cho họ mang thêm lòng oán hận sao?”
“Ta hung ác hay là không hung ác, bọn họ đều hận ta! Chỉ cần ta còn giẫm lên trên đầu
của bọn họ 1 ngày, bọn họ sẽ mang ơn đối với †a hay sao? Đã như vậy,ta cần gì phải khách khí đối với bọn họ? Chỉ cân nắm trong tay lợi ích thực tế cũng chính là nắm trong tay thắng lợi cuối cùng!”
“Nhưng thiếu chủ à, trong tương lai bọn họ rất dễ dàng phản bội ngài”
Lăng Việt cười nhạt 1 tiếng:
“Hiện tại bọn họ không có cách nào đối phó được ta, tương lai đến cả nhìn ta
Bọn họ đều không dám nói gì đến phản bội?”
Minh Thừa cười ha ha chen vào.

“Tú Nhi, bằng vào tư chất của Thiếu chủ nhà chúng ta, mỗi một ngày, thực lực đều tăng một
cách nhanh chóng, có lẽ chỉ cần qua hai tháng nữa, thiếu chủ lúc đó cũng đã là võ đế! Một bầy kiến hôi,Thiếu chủ còn phải sợ bọn chúng phản bội hay sao? Ngược lại, Thiếu chủ còn ước gì bọn họ phản bội ấy chứ! Cứ như vậy, giết bọn hắn, Thiếu chủ liền có thể lấy đi toàn bộ của cải của bọn chúng, dùng chúng để mở rộng thực lực trên con đường Chiến Thần!”

“Thì ra là vậy”
Lăng Việt cũng không phải là một con người tà ác, nhưng hắn cũng không phải là Thánh Mẫu.

Năm năm trước đây, Hoa gia l đã dạy hắn biết cái gì gọi là mạnh được yếu thua!
Nếu là kiến hôi thì nằm rạp trên mặt đất, bị người ta chà đạp,đến cả cái tư cách đáng thương
cũng không có.

Hắn chỉ cần đối xử tốt với thủ hạ, với người yêu hay huynh đệ, bằng hữu là được rồi.

Còn những người khác? Hừ, hắn không chủ động trêu chọc thì đó đã là một loại ban ơn rồi.

Muốn thành bá nghiệp xương trắng chắc chắn sẽ chất thành đống!
Khoảng mười giờ đêm, Mục Y Nhân đã tan ca đang đi vào bãi đỗ xe.


Còn chưa đi đến trước xe,đột nhiên, một cái túi †ừ đâu tới trùm lấy cô vào bên trong.

“A — —I Các ngươi là ai? Thả ta ra”
Đối phương không hề mở miệng,chỉ là hung hang đập vào phía sau lưng cô một gậy, ngay lập †ức, Mục Y Nhân hôn mê tại chỗ.

Ánh đèn của bãi đỗ xe chiếu sáng đến hai gương mặt thô kệch.

Một người trong đó, ánh mắt tỏa ra hàn quang,gắt gao nhìn chằm chăm vào Mục Y Nhân.

“Cô gái này nhìn thật là tươi ngon, mọng nước, nếu ta có thể chạm thử đời này chết cũng đáng.”
“Đừng có ý đồ xấu, cô ta không phải là người mà cậu có thể động được, nếu để cho Trần thiếu biết được,coi chừng cái mạng nhỏ của cả nhà cậu.”
“Tê ~Ị”
Người kia run lên,trong nháy mắt, dục vọng liền bị dọa đến biến mất không còn tăm tích.

“Mang cô ta để trong cốp sau đi,nhanh lên nếu không muốn bị người khác phát hiện!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui