Thần Y Phục Thù!


Từ Long khẽ cắn môi, nhìn thoáng qua Trầm Vạn Thông.

Trầm Vạn Thông cho ông ta một nụ cười, ra hiệu ông ta không cần kinh hoảng, lúc này Từ Long mới thở dài một hơi.

Ông ta nhẹ hừ một tiếng, lại lần nữa hỏi:
“Long Tổ Thiếu tướng thì như thế nào? Quỷ Cốc cách xa Giang Châu, Quỷ Cốc dựa vào cái gì đòi làm chủ Giang Châu chúng tôi?”
“Thiếu chủ nhà ta không chỉ là Quỷ Cốc thiếu chủ,
đồng thời cũng là người Giang Châu!”
“Ngươi nói cái gì?”
Con ngươi của Từ Long co rụt lại.

Chợt cười lạnh nói:
“Hoang đường! Vì chiếm lấy Giang Châu, đường đường là Quỷ Cốc thiếu chủ cũng phải nói láo.


Tôi thật hoài nghi là cái thân phận Thiếu tướng này của cậu có phải thổi lên hay không”
Từ Bắc Thần phụ hoạ theo:
“Không sai, cậu nói cậu là Thiếu tướng còn chưa tính, thế mà còn nói mình là người Giang Châu.

Tại sao tôi chưa nghe nói qua, Giang Châu có nhân vật này?”
“Thiếu chủ nhà ta họ Lăng tên Việt! Chính là con cháu của Lăng gia Giang Thành Giang Châu!”
“Lăng Việt! Lại là hắn!!”
Mọi người lại lần nữa khiếp sợ.

Lăng gia tuy không tính là gia tộc lớn gì tại Giang Châu, nhưng mà chuyện năm năm trước đây dù sao vẫn làm cho người chấn kinh.

Cho nên mọi người ở đây cơ hồ đều biết!
Từ Long biết được thân phận của Lăng Việt thì đầu tiên là chấn kinh, sau đó thì ở trên mặt dần dần bắt đầu khinh miệt.


“Ta tưởng là ai chứ? Hóa ra là dư nghiệt của Lăng gia lúc trước! Lúc trước, Lăng gia các ngươi trêu chọc Yến Kinh Hoa gia.

Cha mẹ cậu bị giết, cậu cũng bị đánh gãy hai chân! Vẫn chưa đủ
khổ hay sao? Bây giờ mới năm năm, cậu trở lại nói mình là Quỷ Cốc thiếu chủ, là Long Tổ Thiếu tướng muốn chiếm lấy Giang Châu để sau này báo thù choc ha mẹ của cậu?
Cậu xem tất cả chúng ta đều là kẻ ngu sao?”
Lăng Việt không vui không buồn, sắc mặt của hắn vẫn thản nhiên như lúc ban đầu.

“Ta chỉ hỏi ông một câu, ông nguyện thần phục hay không?”
“Hừ, nếu tôi thần phục cậu, cậu sẽ như thế nào?”
“Tha cho tội vô lễ vừa rồi của ông!”
“Ha ha ha...!Buồn cười cùng cực! Vậy nếu là không phục thì sao nào?”
“Vậy thì… Liền giết!”
“A ha ha ha ha….”
Từ Long lần thứ ba ngửa mặt lên trời cười to.

“Lăng Việt, cậu không cần ở chỗ này hù dọa tôi! Từ Long tôi cũng không phải bị người dọa mà lớn lên! Cậu muốn giết tôi sao? Tôi cũng đang muốn giết cậu đây!”
Nói tới chỗ này, sắc mặt của hắn trở nên lạnh lẽo!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui