Thần Y Phục Thù - Thiếu Chủ Quỷ Cốc
Lý Tướng Hiền cười ha hã.
“Đều đến lúc này, mọi người cũng đừng nhìn nữa. Không sai, tôi đúng là bí mật gặp mặt Trầm gia,… Nhưng thì sao? Đạo bất đồng, mưu cầu khác nhau, dưa hái sớm chưa chắc đã ngọt! Những năm này Lý gia của tôi đã cống nạp cho Quỷ Cốc nhiều như vậy, Quỷ Cốc các ngươi cũng chớ quá mức!”
“Vỗ lễ!”
Tú Nhi lần nữa nổi giận quát, cô muốn đứng lên xuất thủ đánh Lý Tướng Hiền, nhưng Lăng Việt khẽ nhất tay một cái, nàng lại lập tức lui trở về.
Ánh mắt của Lăng Việt nhìn chằm chằm Lý Tướng Hiền.
“Ta chỉ hỏi ngươi một câu, Quỷ Cốc không đối xử tệ bạc với ngươi, vì sao phản ta?”
Lý Tướng Hiền cười lạnh, nói:
“Thật sự Quỷ Cốc đối xử với ta không tệ, nhưng đáng tiếc người đều có chí riêng! Nhìn chung 108 phái trên giang hồ, từ ngàn năm đến nay, cái nào không phải liều mạng đoạt địa bàn, phát triển lớn mạnh thực lực của mình? Quỷ Cốc mặc dù không phải môn phái đứng đầu võ lâm, nhưng lại là một trong ba môn phái lớn thần bí nhất trong chốn võ lâm! Rõ ràng có thực lực nhưng lại vẫn cứ muốn ngăn cách với thế giới bên ngoài, bộ dáng không thể phát triển mạnh được! Người như Lý mỗ ta, lòng dạ nhiệt huyết sôi sục, thực sự không muốn cùng Quỷ Cốc cả ngày co đầu rút cổ, giống như hòa thượng suốt ngày ăn chay niệm phật!”
Lăng Việt nhắm mắt lại.
“Minh Thừa, tiễn hắn một đoạn.”
Minh Thừa cười hắc hắc, xoa quyền đi xuống.
Sắc mặt Lý Tướng Hiền kinh hãi.
“Này! Ngươi muốn làm gì? Lăng Việt, Lý gia ta nhiều năm cống hiến nhiều cho Quỷ Cốc các ngươi như vậy, ngươi giết ta có còn nghĩ đến một chút đạo lý giang hồ hay không?”
Mặc cho Lý Tướng Hiền quát lớn, Lăng Việt cũng sẽ không có phản ứng nào.
Người phản ta, giết không tha!
Rất nhanh, hắn liền bị kéo đi cho đến khi… Không tiếng còn thở nữa.
Còn lại sáu vị nói, tất cả đều bị dọa đến run rẩy.
Giá trị con người của Lý Tướng Hiền đến mấy chục tỷ, nhưng ở này của Lăng Việt, cũng chỉ giống như một con kiến hôi mà thôi, mấy người bọn hắn tuy nhiều nhưng chỉ mạnh hơn một chút so với một bầy kiến hôi.
Lăng Việt nhàn nhạt liếc mọi người một chút.
“Các vị không cần sợ hãi. Lý Tướng Hiền là tự mình muốn chết, không liên quan đến các ngươi.”
Mọi người thở dài một hơi, nhưng một giây sau, Lăng Việt nói thêm một câu khiến trong lòng bọn họ không máy vui vẻ.
“Ở đây ta muốn nói một chuyện cho rõ ràng. Vinh quang của các vị cùng tài phú đều là Quỷ Cốc cho! Làm chó việc đầu tiên cũng là trọng yếu nhất là phải học được trung thành. Không nên tùy tiện nghi vấn chủ nhân!”
Mọi người cùng nhau quỳ xuống.
“Thiếu chủ nói có lý, chúng tôi tuyệt sẽ không phản bội Quỷ Cốc, mong rằng Thiếu chủ minh giám.”
Lăng Việt gật gật đầu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...