“Cái gì? Mày… mày đúng là ngu dốt! Ngày bình thường rất thật thông minh, hôm nay làm sao lại không dám ho lên một tiếng? Làm cho ta với Từ gia mất mặt ngay trước mặt Tây Bắc Vương, ta thật muốn đánh chết mày!”
Nói xong, ông ta liền đưa bàn tay lên, định đánh một phát vào khuôn mặt đang sưng phù lên của cậu ta!
Trầm Vạn Thông liền vội vàng tiến lên giữ chặt tay của ông ta.
“Từ lão ca, hậu sinh vãn bối khó tránh khỏi có chút sai lầm. Từ lão ca bớt giận, tối nay hãy lấy đại sự làm trọng!”
Từ Long lạnh hừ một tiếng.
“Lần này nể mặt Tây Bắc Vương, ta tha mày một lần, còn không mau cám ơn Tây Bắc Vương?”
“Cảm… Cám ơn Trầm gia.”
Trầm Vạn Thông cười nhạt một tiếng, khoát khoát tay.
“Không có việc gì, đi ra phía sau ngồi xuống nghỉ ngơi đi. Người đâu, tìm cho cậu ta hai khối đá lạnh chườm lên.”
Từ Long lắc đầu.
“Mấy đứa cháu này của tôi, không biết tranh giành! Về sau nếu tôi già lẩm cẩm, mong rằng Trầm huynh có thể chiếu cố một chút miễn cho bọn ngu xuẩn này, bị người ngoài khi dễ.”
“Từ huynh khách khí. Chỉ cần ngươi đem Giang Châu, hiến cho Không Động, Không Động tự sẽ chiếu cố đến Từ gia! Về sau cho người tiến nhập bồi dưỡng được một hai người cao thủ, quét ngang Giang Châu xem ai dám khi dễ Từ gia ông?”
“Đúng, Trầm huynh đệ nói không sai, giờ tôi sẽ đi tuyên bố.”
“Đi thôi.”
Hai lão hồ ly, nhìn nhau cười một tiếng, Từ Long hai tay đặt sau lưng, mấy đứa con cháu liền đi theo sau, đi đến chỗ trên đài cao đã sớm bố trí.
Ông ta ho nhẹ một tiếng, hắng giọng một cái, phía dưới đang ầm ĩ sập sình, nhanh chóng an tĩnh lại.
Tất cả mọi người đều ngửa đầu nhìn lên phía ông ta.
Từ Long nhìn lướt mọi người phía dưới, khóe miệng giương nhẹ, biểu hiện vô cùng đắc ý!
Phấn đấu cả một đời, có thể xưng bá một châu, xem khắp giang hồ, Từ Long hắn cũng như là người có địa vị!
Trăm năm về sau, cái tên Từ Long này, cũng được tiếp tục lưu truyền xuống!
Bởi vì từ nay về sau, Từ Long đã không còn là Từ gia Giang Châu.
Mà chính là Giang Châu Vương!
Nghĩ tới đây, ông ta thêm hăng hái, cả người dường như đều trẻ đi mấy tuổi vậy.
“Tối nay ở chỗ này, có con cháu Từ gia, cũng có các phú hào to nhỏ khắp Giang Châu! Có thể nói, hiện tại tinh anh chèo chống Giang Châu khắp mọi nơi đều hội tụ ở nơi này!”
“Nhưng Từ Long tôi hôm nay, mời các vị tới đây, không phải là để tôi bày tiệc mời khách, cũng không phải là để nghênh đón Tây Bắc Vương đến! Mà chính là có một chuyện trọng yếu muốn tuyên bố!”
Mọi người nhìn nhau, tiếng ồn ào nghị luận vang lên.
Từ Long nhìn thấy phía dưới vang ong ong, trên mặt hiện ra vẻ vui mừng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...