Chương có nội dung bằng hình ảnh
Hứa Bảo Phúc được đưa đến bệnh viện Thành phố Việt Trì để cứu chữa.
Lam Mỹ Kiều cũng nằm viện.
Người nhà họ Hứa biết được chuyện này, không quản mệt nhọc đường xa chạy đến điều tra tình hình mọi chuyện.
Lam Mỹ Kiều vừa sợ vừa tức, cũng không để ý tình trạng sức khỏe của mình đã vội vàng chạy tới mách lẻo với người nhà họ Hứa, nhưng lại bị Hứa Bảo Phúc cản lại.
“Mẹ, đừng nói cho mọi người trong nhà biết Phan Lâm chính là Chủ tịch Phan của Tập đoàn Dương Quang…’ Hứa Bảo Phúc cả tay lẫn chân băng bó thạch cao cứng đét, thương tích đầy mình yếu ớt nói với mẹ.
“Vì sao chứ?”
Lam Mỹ Kiều trợn trừng hai mắt, trong ánh mắt toàn là hận thù: “Thằng chó đó dám sỉ nhục mẹ con chúng ta đến mức này, sao chúng ta có thể nhẫn nhịn với nó? Mẹ muốn trả thù, mẹ muốn tất cả bọn nó phải chết không có chỗ chôn!”
Lam Mỹ Kiều nghiến răng nghiến lợi nói cứ như sắp nghiến nát hai hàm răng mình.
Nhưng Hứa Bảo Phúc lại lắc đầu.
“Không, mẹ, nếu chúng ta báo cáo chuyện này cho nhà họ Lý, thì chúng ta sẽ không còn cơ hội trả thù nữa! Bởi vì so với Tập đoàn Dương Quang, so với vị Chủ tịch Phan thần bí kia, chúng ta chỉ là hạt cát nhỏ nhoi không đáng nhắc đến!”
Hứa Bảo Phúc yếu ớt nói.
Cả người Lam Mỹ Kiều run lên, đột nhiên bà ta ý thức được điều gì đó: “Con trai, ý của con là… “Nếu dòng họ chúng ta biết chông của Lý Ái Vân chính là Chủ tịch Phan, chắc chắn bọn họ sẽ nghĩ tất cả mọi cách để tạo mối quan hệ với con đ* rẻ tiên kia, mời con ả bước chân vào cánh cửa lớn của nhà họ Hứa chúng ta, một khi con ả thò chân vào rồi thì chắc chắn địa vị sẽ xếp trêи đầu trêи cổ chúng ta, đến lúc đó coi như chúng †a xong đời rồi, bọn chúng sẽ không cho chúng ta đặt chân vào nhà họ Hứa nữa đâu! Cho nên, chúng ta không chỉ không thể báo cáo với dòng họ, mà còn phải hết sức che giấu tình trạng thương tật của con, mấy hôm nữa người của dòng họ đến thăm thì mẹ cứ nói là chúng ta bị tai nạn giao thông mới rơi vào nông nỗi này, mẹ hiểu chưa?”
“Vậy… Chúng ta không trả thù sao?”
Lam Mỹ Kiều nổi giận đùng đùng hỏi lại.
“Không, thù nhất định vẫn phải trả! Nhưng không thể là chúng ta ra tay được.”
Vẻ mặt Hứa Bảo Phúc tràn đầy oán giận, căn răng kin kít nói: “Gọi điện thoại cho cậu Khang đi, con… Có lời muốn nói với anh ta.”
Sau khi về đến nhà, Phan Lâm cố ý để Huỳnh Lam đến giám sát Hứa Bảo Phúc một cách chặt chẽ, đồng thời cùng phái người âm thâm bảo vệ cho Lý Ái Vân, đã kết thù với nhau rồi thì tất nhiên sẽ không kết thúc đơn giản như vậy.
Nhưng chẳng mấy chốc, một tin tức năm ngoài kế hoạch của Phan Lâm đã được báo đến.
Hứa Bảo Phúc xảy ra tai nạn giao thông nên nhập viện rồi!
—————————-