“Cổ Vĩ! Cổ Vi!”.
Mọi người vô cùng kinh ngạc, bối rối tiến lên đỡ con trai của Cổ Nam dậy.
"Cổ Vĩ.."
Bên này, Cổ Nam đã vô cùng yếu ớt, khuôn mặt tái nhợt gọi một tiếng.
Cổ Nam tuy rằng có nhiều con nhưng lại coi trọng đứa cả nhất, dù sao thì đứa này là đứa hiếu thảo nhất.
Nhìn thấy con cả bị đánh sao Cổ Nam có thể chịu được?
“Đánh! Đánh súc sinh này cho tôi! Đánh chết cô... Đánh!” Cổ Nam đột nhiên bùng nổ, dùng hết chút sức lực cuối cùng quát lên.
Quát xong lại nôn ra một ngụm máu nữa. "Thầy, thầy đừng kích động!”
“Mau, mau đi mời bác sĩ đến đây, mau!”
Người bên cạnh vội hô lên.
Mọi người lập tức lấy điện thoại gọi.
“Thầy.” Sắc mặt Kiều Huyền Mi cũng rất khó coi, nhất là nghe được lời nói của Cổ Nam, cô ta biết mình đã hoàn toàn gây thù với vị thầy này.
“Mọi người cùng xông lên, đừng vì cô ta là con gái mà nhẹ tay, đánh mạnh vào cho tôi, bắt lấy, đánh cho tôi!”
Một người nhà họ Cổ rít gào.
Mọi người lúc này hô một tiếng cùng nhào lên, chuẩn bị tốt muốn dạy dỗ Kiều Huyền Mi.
Hoàng Hồng Diễm đứng mũi chịu sào, trực tiếp cầm lấy cây kéo trên bàn, dự tính rạch nát khuôn mặt xinh đẹp của Kiều Huyền. Mi để giải tỏa mối hận trong lòng cô ta.
“Làm sao bây giờ? Huyền Mi, bây giờ nên làm sao bây giờ? Từ Đạt bên cạnh sợ tới cả người phát run, hoang mang lo lắng.
“Mọi người bình tĩnh, bình tĩnh một chút!”
Lúc này, La Hải đột nhiên đứng dậy, lớn tiếng la lên. “La Hải, cậu muốn làm gì?” Một bạn học nam tức giận truy hỏi.
“Mặc kệ là chuyện gì đều hy vọng mọi người đừng xúc động, nơi này là chỗ thầy nghỉ ngơi, ở đây đánh nhau ảnh hưởng đến thầy nghỉ ngơi sẽ không tốt!” La Hải trầm giọng nói.
“Vậy cậu có ý gì?”
“Đừng nóng vội, tôi làm cho bạn học Kiều ngoan ngoãn quỳ xuống nhận sai là được rồi!”
La Hải nói xong, sau đó xoay qua dùng âm thanh chỉ có anh ta và Kiều Huyền Mi mới nghe được nói: “Bạn học Kiều, mọi chuyện đã đến nước này, cô không thể chọn nữa, tôi hỏi cô, cô có muốn bình yên không có chuyện gì rời khỏi đây không?”
“Bạn học La, cậu muốn nói cái gì?” Kiều Huyền Mi kỳ quái hỏi.
“Bạn học Kiều, chúng ta cũng được coi như là bạn học tiểu học, thật ra đã quen biết rất lâu, chỉ là nhiều năm không gặp, hôm nay xem như lần đầu tiên gặp lại, tôi không nghĩ đến bạn học Kiều lại thay đổi nhiều như vậy, nói thật, tôi rất có hảo cảm với cô, nếu có đồng ý đêm nay đi ăn cơm với tôi, sau đó tìm một chỗ từ từ ôn chuyện, thì bây giờ tôi lập tức dẫn cô đi, cũng đảm bảo cô bình yên vô sự, cô thấy sao?"
La Hải thấp giọng nói, nói xong, ánh mắt còn dạo một vòng trên thân thể nóng bỏng của Kiều Huyền Mi.
Kiều Huyền Mi là người tập võ, dáng người cân xứng hoàn mỹ, không có một vết sẹo, hơn nữa cô ta còn có khí chất của người tập võ, đối với đàn ông như La Hải mà nói chính là lực hấp dẫn trị mạng.
Thật ra không riêng gì La Hải, đa số ánh mắt của đám đàn ông ở đây đều nhịn không được quét tới quét lui trên người Kiều Huyền Mi, lúc trước đã có vài người đàn ông đến gần Kiều Huyền Mi, nhưng đều bị cô ta vô tình từ chối.
Lúc này lại không có ai đứng về phía cô ta, một phần nguyên nhân là vì Cổ Nam, một nguyên nhân khác là do tâm lý trả thù của đám đàn ông này.
Nếu không có được thì nên hủy đi.
Nhưng mà Kiều Huyền Mi nghe được lời nói của La Hải lại giận tím mặt.
| “La Hải! Không nghĩ tới cậu lại ôm tâm tư xấu xa như vậy! Cậu muốn nhân cháy nhà mà đi hôi của sao? Nếu cậu nghĩ như vậy thì chính là mười phần sai! Đầu tiên, Kiều Huyền Mi tôi không có làm sai cái gì, tôi sẽ không nhận sai, tiếp theo, cậu cũng đừng nghĩ muốn nhân cơ hội này gây rối với tôi, tôi không có hứng thú với cậu, cũng tuyệt đối sẽ không để cậu đạt được ý đồ!” Kiều Huyền Mi gầm nhẹ.
Âm thanh không nhỏ, mọi người bên cạnh đều nghe được.
La Hải đỏ mặt tía tai, thẹn quả thành giận.
“Được! Được lắm! Kiều Huyền Mi! Đây là cô tự tìm, không thể trách người khác!”
Nói xong, anh ta lập tức lui về phía sau lớn tiếng nói: “Tiện nhân này không biết tốt xấu, mọi người không cần nhường nhịn cố ta! Nên làm thế nào thì làm như vậy đi!”
"Vậy lên đi!”
"Tôi không muốn nhìn thấy bộ dáng kiêu ngạo của kĩ nữ này nữa!”
Mọi người xông lên, Hoàng Hồng Diễm đi đầu làm gương, cầm kéo muốn rạch lên mặt cô ta.
Mấy người đàn ông tay chân thô kệch chuẩn bị sẵn sàng, trước tiên bắt lấy Kiều Huyền Mi.
Nhưng đám người này sao có thể là đối thủ của Kiều Huyền Mi
Chỉ thấy Kiều Huyền Mi dẫn đầu đánh lên, nắm lấy cây kéo kia, tốc độ cực kì nhanh, Hoàng Hồng Diễm chỉ nhìn thấy một ảo ảnh trước mặt mình, sau đó cây kéo trong tay đã bị lấy đi.
“Mấy người muốn động tay động chân! Được! Tôi chơi với các người!”
Kiều Huyền Mi nổi giận đùng đùng hộ, cầm lấy kéo xông về phía Hoàng Hồng Diễm.
Hoàng Hồng Diễm sao có thể trốn thoát? Trên người xuất hiện vài vết thương, đau đến oa oa khóc lớn.
"A?"
Người đàn ông trung niên bên cạnh La Hải quét mắt nhìn Kiều Huyền Mi, thản nhiên nói: “Không ngờ còn có người to gan như vậy, dám đến phòng thầy Cổ gây chuyện! Buồn cười!”
"Ông là ai?”.
Cổ Nam được người đỡ, suy yếu nhìn người đàn ông trung niên.
"Thầy Cổ, đến thăm không báo trước, xin tha lỗi, tôi là thầy dạy võ của La Hải, Hồng Văn Toàn, hôm nay theo La Hải đến thăm thầy Cổ, nhưng ngại thầy Cổ trước giờ không phải ai cũng gặp, nên chờ ở bên ngoài. Lúc nãy La Hải đến báo, có người ở đây gây chuyện nên tiến vào giúp đỡ, mong rằng thầy Cổ tha thứ cho tôi tự nhiên xông vào” Người đàn ông trung niên cung kính nói.
“Thầy Hồng quá lời, là tôi không biết cách dạy dỗ, dạy ra một súc sinh khi sự diệt tổ,không biết trên dưới như vậy, nếu thầy Hồng tiện tay có thể giúp tôi bắt lấy tiền nhân này không? Tôi muốn tự tay trừng phạt cô ta!” Cổ Nam suy yếu nói, nhưng trên gương mặt già nua và trong ánh mắt tràn đầy nỗi oán hận dữ tợn.
Hồng Văn Toàn nghe nói như thế, lập tức chắp tay ôm quyền: “Nếu thầy Cổ đã mở miệng, sao tôi có thể từ chối? Mọi người tránh ra hãy nhìn xem họ Hồng tôi bắt cô ta!”
Lời nói xong, người xung quanh liền lui ra.
Hồng Văn Toàn bước lên đi về phía Kiều Huyền Mi.
- ---------------------------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...