Hành lang ồn ào với những âm thanh vang dội này đột nhiên trở nên yên tĩnh lại.
Rất nhiều người hướng ánh mắt nhìn về phía âm thanh này phát ra.
Chỉ thấy một người đàn ông có thân hình hơi mập mạp mặc võ phục đi ra khỏi đám người, đi tới trước mặt Yoko Nakagawa, Giới Nhất Long và các đội đại biểu của các nước láng giềng. | Các phóng viên kia lập tức hướng ống kính vào người đàn ông hơi mập mạp đó. | Ánh sáng nhấp nháy liên tục.
Người đàn ông nhìn có vẻ khoảng năm mươi tuổi, dáng người không đẹp lắm, hai tay cũng không được xem là cường tráng, có vẻ không giống như người luyện võ, nhưng bộ quần áo trên người lại làm cho ông ta trở nên không giống như người ngoài nghề. | “Ông vừa nói cái gì?” Giới Nhất Long nhìn ông ta một cách kỳ lạ.
“Tôi nói! Tôi! Muốn! Khiêu! Chiến! Với! Cậu ta!” Người đàn ông hơi mập mạp kia chỉ vào mũi của Yoko Nakagawa, nói lên từng chữ từng chữ một.
“Cái gì? chỉ có ông thôi?” Giới Nhất Long có chút kinh ngạc.
Anh ta cũng là người luyện võ, đối thủ có luyện qua võ đạo hay không, anh ta có thể nhìn ra được.
Trên người người này không có nhiều cơ bắp, ngược lại thịt mỡ thì lại không ít, hơn nữa phần bụng phồng lên, dáng vẻ mập mạp... Đây? Anh ta cảm thấy bản thân dùng một tay cũng có thể đánh bại đối phương, chứ đừng nói là Yoko Nakagawa. Đọc tiếp tại truyện t amlinh.2 47
“Sao? Cậu xem thường tôi?” Người đàn ông béo kia hừ lạnh nói: “Mặc dù tuổi tác tôi đã lớn, vóc dáng cũng xấu nhưng tôi muốn đánh bại cậu quả thực rất dễ dàng như trở bàn tay, không cần tốn nhiều công sức!”
“Đánh bại tôi, thật nực cười, ông dựa vào cái gì mà đòi đánh bại tôi?” Giới Nhất Long hừ lạnh nói.
Dựa vào tôi là truyền nhân duy nhất của Bạch Sơn Khí Tông, người thu thập kiến thức rồi viết ra quyển Quyền Phong Thất Liên Côn, như vậy đã đủ chưa?” Người đàn ông mập kia nói to.
“Cái gì? Bạch Sơn Khí Tông?” “Nó có vẻ là một môn phái rất lâu rồi” “Còn Quyền Phong Thất Liên Côn là cái gì?” “Có vẻ rất lợi hại!”. Mọi người xung quanh đều xôn xao, thảo luận sôi nổi.
Ống kính ghi lại từng lời nói, từng hành động của người đàn ông mập này, theo lời thách thức của ông ta, cư dân mạng cũng bắt đầu thảo luận về người này.
“Tôi biết người này, đây hình như là Hồn Gia Bảo đã mở võ quán ở phía nam. Yến Kinh chúng ta, có điều tuy rằng Hồn Gia Bảo mở võ quán, nhưng lại không có nhiều học trò, có người nói ông ta vốn không biết võ công, mở võ quán chỉ để lừa lấy học phí”. Đọc tiếp tại truyện t amlinh.2 47
“Đùa cái gì vậy? Không biết võ công mà dám khiêu chiến với Yoko Nakagawa? Ông ta không muốn sống nữa sao? Theo tôi thấy, vị này chắc chắn là
một tuyệt đỉnh cao thủ đã ẩn mình trong thành phố, bởi vì không thể đứng nhìn võ thuật của nước chúng ta bị người ta chà đạp nên đã đứng dậy ra mặt”
“Có lý, nhất định như vậy”.
“Chúng ta hãy xem xem thầy Hồn giáo huấn mấy tên nhỏ bé xấu xa ngông cuồng này như thế nào đi”
| “Để cho bọn họ được mở mang hiểu biết về sự lợi hại của khí đạo trong võ thuật nước nhà chúng ta”
“Thầy Hồn! Cố lên!” “Giáo huấn anh ta thật tốt vào!”. “Cố lên!”
Hiện trường có rất nhiều người hô to, trên mạng toàn là những người cổ vũ cho Hồn Gia Bảo.
Lúc này Hồn Gia Bảo đã trở thành vị cứu tinh trong nền võ thuật nước nhà.
Hồn Gia Bảo cũng không khách khí, trực tiếp hướng về phía ống kính hô lớn: “Chào mọi người, tôi là Hồn Gia Bảo, là truyền nhân đời thứ mười tám của Thiên Cựu Ý Tượng Hỗn Nguyên Chấn Khí, tôi tự mình mở một võ quán, ở số 108 đường Hải Nguyên ở phía nam Yên Kinh, bảo vệ võ thuật nước nhà là trách nhiệm của tôi, nếu như có ai muốn học võ thì có thể đến đây tìm tôi, tôi sẽ dạy cho mọi người võ thuật thuần khiết nhất”
Những lời này nói ra khiến không ít người ngây ngẩn ra.
“Sao tôi lại nghe có vẻ Hồn Gia Bảo này đang danh tiếng cho bản thân ấy nhỉ..”.
“Không lẽ là ông ta cố ý làm như vậy?”
“Chắc không đến mức đó đâu, khiêu chiến với Yoko Nakagawa, đó chính là đang đặt cược mạng sống của mình, Hồn Gia Bảo này không đến nỗi lấy mạng sống mình ra đùa đâu”
Âm thanh vỡ vụn vang lên. Nhưng Yoko Nakagawa với Giới Nhất Long không còn hứng thú để tiếp tục trì.
hoãn nữa.
“Ông muốn khiêu chiến với Yoko Nakagawa, chúng tôi đương nhiên sẽ cho ông một cơ hội, nhưng Yoko Nakagawa sẽ không ở Yên Kinh quá lâu, ba ngày sau anh ta sẽ bay đến Thượng Hải để khiêu chiến với các võ sĩ ở Thượng Hải, anh Yoko Nakagawa dự định trong vòng một tháng sẽ đánh bại tất cả các cường giả võ đạo của các nước phía nam phía bắc, vì vậy nếu ông muốn khiêu chiến với Yoko Nakagawa, chúng tôi sẽ lập tức đi sắp xếp võ trường” Giới Nhất Long trực tiếp mở miệng nói. | Mọi người nghe xong, cả người tức giận phát run lên, tức giận không kiềm chế được.
“Quá kiêu ngạo rồi! Thầy Hồn, hãy giáo huấn anh ta thật tốt đi”.
“Hãy đánh cho anh ta đến mức mẹ anh ta cũng không nhận ra đi” “Hãy dạy dỗ thật tốt cho những tên không biết sống chết này một bài học đi” “Để cho bọn họ thấy được sự lợi hại của nền võ thuật nước chúng ta” “Thầy Hồn, lên đi!” “Chiến!” | Mọi người đều phẫn nộ, nhao nhao hô to, ngay cả một số bác sĩ và y tá trong bệnh viện cũng không nhìn nổi, lớn tiếng hô to, muốn bảo vệ đất nước.
Nhưng mà... Hồn Gia Bảo, người được mọi người đợi chờ, bình tĩnh nói: “Hôm nay không được, chúng ta muốn đánh thì phải để ngày khác!”
“Ngày khác? Vậy phải đến lúc nào?” “Ngày này năm sau” Hồn Gia Bảo trực tiếp nói.
- ---------------------------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...