Chương có nội dung bằng hình ảnh
Như vậy có nghĩa là gì? Những lời này, chẳng phải giống như đang nói, phương pháp của người kia còn tốt hơn bác sĩ Khâu đến mười ba lần hay sao? Mọi người há hốc mồm kinh ngạc.
Hai ba con Long Minh hoàn toàn không thể chấp nhận được điều này.
Trên đời này còn có người giỏi hơn bác sĩ Khâu ư? Thậm chí còn vượt qua gấp nhiều lần như vậy? Hơn nữa, đối phương dường như chỉ là một chàng trai mới ngoài hai mươi.
Đừng nói tới ba con Long Minh không thể tin được sự thật này, mà e rằng trong Hiệp hội cũng có rất ít người có thể chấp nhận được.
“Vậy thì, bác sĩ Khâu, ông...
có giải được chất độc này không?”
Long Minh mặt nghiêm túc hỏi.
“Giải thì cũng giải được, có điều..”
“Có điều gì?”
“Có điêu thời gian không đủ, rủi ro rất lớn.
Bởi vì quá trình giải độc của đối phương cực kỳ rườm rà, muốn giải độc thì phải điều chỉnh lại các chức năng cơ thể đã rối loạn của bên kia.
Theo tốc độ hiện tại của tôi, ít nhất cũng phải mất tới mười ngày.
Nhưng nhìn vào tình hình hiện tại của Long Giang Phong, sợ rằng chỉ trong vòng bảy ngày nữa sẽ bị trúng độc mà chết, lúc đó thần tiên gì cũng không thể cứu được nữa”
“Chà.
Cái này...”
Vẻ mặt Long Minh lập tức trở nên hoang mang sợ hãi.
Long Giang Phong sợ tới mức trực tiếp quỳ trên mặt đất, ôm đùi bác sĩ Khâu, khóc lóc: “Bác sĩ Khâu.
Bác sĩ Khâu.
Ông phải cứu tôi! Tôi không muốn chết, tôi không muốn chết!”
“Bác sĩ Khâu, cho dù thế nào, xin ông nhất định phải cứu lấy con trai tôi.
Chỉ cần con tôi không có vấn đề gì, Long Minh tôi nguyện làm trâu ngựa cho ông”
Long Minh cũng cúi đầu thật sâu, mắt đã ngấn nước.
Ông ta chỉ có một đứa con trai, nếu có chuyện gì xảy ra với nó, chẳng phải nhà họ Long sẽ tuyệt tử tuyệt tôn hay sao.
“Muốn cứu, không phải là không có cách.
Nhưng ta chẳng phải vừa đã nói sao, rủi ro rất cao.
Để giữ được tính mạng của cậu ta, phải dùng tới ngàn hương thảo, liên tiếp sử dụng trong ba ngày.
Nhưng hiệu quả của ngàn hương thảo này rất không ổn định, và không có gì có thể đảm bảo có thể giữ cho cơ thể cậu ta không gặp vấn đề gì trong ba ngày.
Nếu thực sự có sự cố xảy ra, ngàn hương thảo một khi không thể tiếp tục sử dụng, sẽ cắt đứt sinh mạng của cậu ta tức thì.
Tới lúc đó...
sẽ không thể cứu được nữa”
Bác sĩ Khâu khàn giọng nói.
Trong nháy mắt, sắc mặt của mọi người đều trở nên tái nhợt.
“Không còn cách nào khác sao? Không có loại thảo dược nào tốt và ổn định hơn ngàn hương thảo hay sao?”
Long Minh gấp gáp hỏi.
“Thảo dược tốt hơn cả ngàn hương thảo ư? Hừ, ông có biết ngàn hương thảo là loại thảo dược ở cấp bậc nào không? Đây chính là đồ của vị cao nhân kia đưa cho tôi, sợ rằng trên đời này không thể kiếm được thứ gì tốt hơn.
Long Minh, tôi cũng là nể tình ông đã từng giúp đỡ tôi, vì vậy mới sẵn lòng lấy ra ngàn hương thảo này.
Nếu không, ông cho rằng loại người nào có thể sử dụng được loại thảo dược thần kỳ này chứ?”
Bác sĩ Khâu lạnh giọng nói.
Long Minh há miệng thở dốc, cũng không biết nên nói gì cho phải.
“Vậy...
con trai tôi muốn sống sót...
phải nhờ vào may mắn sao?”
“Chủ nhân, ông đừng lo lắng.
Cậu chủ hông phúc lớn, hắn là sẽ không có việc gì đâu.”
Người bên cạnh vội vàng nói.
“Không có việc gì ư? Nếu anh nói không sao thì là không sao à? Hay là tôi nhờ bác sĩ Khâu cũng cho anh dùng loại độc dược đó?”
Long Minh tức giận nói.
Người đàn ông mặt tái mét vì sợ hãi, anh ta lập tức run rẩy không dám nói gì.
- ---------------------------