Chương có nội dung bằng hình ảnh
Phan Lâm dừng chân ở một thị trấn nhỏ bên ngoài núi.
Trong một khách sạn nhỏ trong thị trấn, anh thuận lợi gặp được Phương Vũ Yên vẫn đang hôn mê.
Nhưng hiện tại khí sắc của Phương Vũ Yên đã khá hơn rất nhiều, nhịp thở và mạch tượng đều bình thường, dưới sự điều trị cẩn thận của Phan Lâm và có dược liệu tốt hỗ trợ, vết thương của cô ta đã được hồi phục bảy tám phần rồi, tin chắc sẽ không bao lâu nữa cô ta nhất định sẽ tỉnh lại.
Phan Lâm thở phào nhẹ nhõm, trực tiếp mở cửa phòng ngủ đi vào.
Trận chiến này thực sự đã khiến anh cạn kiệt sức lực.
Chẳng qua anh cũng khá may mắn, gặp được chuyện vui vẻ, anh không chỉ lây lại được mười giọt Lạc Linh Huyết bị Trường Sinh Thiên Cung lấy đi, mà anh còn cùng lúc lấy được ba giọt Lạc Linh Huyết của Mạc Tâm.
Việc anh cân làm ngay lúc này là tăng cường thể lực cho cơ thể và ổn định lại năng lượng của Lạc Linh Huyết.
Thiên Diệp và những người khác cũng không vội vàng rời đi, bọn họ vẫn muốn nói một vài chuyện tốt với Phan Lâm nên thuê một căn phòng gần đó ở lại.
Sáng sớm hôm sau, rất nhiều người của Trường Sinh Thiên Cung đã tìm đến thị trấn.
Vài người cải trang nghe ngóng, giả vờ ngồi uống trà trong quán trà nhỏ cạnh khách sạn.
"Phan Lâm, chúng ta nói chuyện đi" Thiên Diệp nhìn đám đệ tử của Trường Sinh Thiên Cung đang đi tới đi lui bên ngoài khách sạn, nói nhỏ.
“Không cần nói việc gia nhập Tử Huyền Thiên, tôi không có hứng thú”
Phan Lâm nhấp một ngụm trà, lạnh nhạt nói.
"Phan Lâm, tôi biết anh không có hứng thú với việc này, nhưng hiện tại tình hình của anh không mấy lạc quan.
Tôi nhất định phải nói với anh chuyện này, người của Trường Sinh Thiên Cung khẳng định là sẽ tìm được anh sớm thôi.
Cộng thêm việc trên tay anh có nhiều Lạc Linh Huyết như vậy.
Cung chủ Mạc Tâm nhất định sẽ không từ thủ đoạn mà tìm tới anh đoạt lại Lạc Linh Huyết từ trên tay anh.
Tôi thừa nhận là Lạc Linh Huyết uy lực vô cùng mạnh, nhưng nếu như anh phải đối mặt với toàn bộ người của Trường Sinh Thiên Cung, tôi e rằng mọi chuyện anh sẽ rất khó có thể đối phó”
Nói đến đây, Thiên Diệp cúi người xích lại gần anh thêm một chút, hạ giọng nói: "Đối với việc của Trường Sinh Thiên Cung, anh nhất định là hiểu rõ hơn tôi nhiều.
Lân này Mạc Tâm không thể phản kháng lại được là bởi vì bị anh làm cho mất cảnh giác.
Nếu như bà ta đã chuẩn bị kĩ càng, thi triển sẵn cấm thuật đặc thù của Trường Sinh Thiên Cung, sau đó là cùng với một đám cao thủ của Trường Sinh Thiên Cung hợp lực lại tấn công anh.
Phan Lâm, anh nghĩ xem anh còn hy vọng sống sót không?" Thiên Diệp không hoàn toàn chỉ muốn kích động anh.
Đúng là ba mươi ba giọt Lạc Linh Huyết uy lực rất mạnh, nhưng đối với Trường Sinh Thiên Cung mà nói, đánh bại anh cũng không phải là không có khả năng.
Lý do khiến người người khiếp sợ kiêng dè trước Trường Sinh Thiên Cung không phải chỉ ở y thuật, mà bọn họ lại còn tinh thông cả về nhiêu loại cấm thuật y học cổ xưa.
Đây là một lĩnh vực mà bọn họ có thể đạt đến giới hạn cuối cùng của chúng hoặc thậm chí là phá vỡ chúng.
Nếu cho Mạc Tâm đủ thời gian, bà ta sẽ có thể phát huy tối đa uy lực của bốn mươi giọt, hoặc thậm chí năm mươi giọt Lạc Linh Huyết.
Đây chính là lý do tại sao mà người ta lại kính sợ Mạc Tâm như vậy.
"Phan Lâm, vậy nên ý của tôi là trước tiên tôi cho anh gia nhập Tử Huyền Thiên, nếu như người của Trường Sinh Thiên Cung tìm đến cửa, Tử