Chương có nội dung bằng hình ảnh
Mọi người có mặt ở đó giật mình không thôi.
Nếu không phải bọn họ có mặt ở đây, chính tai bọn họ nghe được, thì liệu có ai tin được Đại Tôn Trưởng lại có thể nói ra những lời như vậy.
Đây đâu phải cách muốn Phan Lâm tự chứng minh những điều mình nói đâu.
rõ ràng là ông ta đang làm khó dễ Phan Lâm mà! Cắt cổ tay rút mạch ư? Làm vậy có khác nào tự mình phế bỏ tay mình? "Đại Tôn Trưởng, ông nói vậy là có ý gì?" Sao Nhị Tôn Trưởng có thể đồng ý với ông ta được? Vừa nghe ông ta nói vậy là Nhị Tôn Trưởng đã gầm lên.
"Sao vậy? Nhị Tôn Trưởng, chuyện này khó khăn lắm à? Ông nên nhớ nơi chúng ta đang đứng là Trường Sinh Thiên Cung, đừng nói là cắt cổ tay rút mạch, cho dù có moi tim móc phổi cũng có thể cứu được cậu ta! So với thứ đó thì cắt cổ tay rút mạch có cái gì ngạc nhiên? Chẳng lẽ ông đang nghi ngờ y thuật của tôi, hay là cảm thấy tôi có mưu đồ khác?" Mặt Đại Tôn Trưởng không hề có chút cảm xúc nào, nhìn Nhị Tôn Trưởng mà nói.
Sắc mặt Nhị Tôn Trưởng âm trầm, nhìn chằm chằm Đại Tôn Trưởng với vẻ hung ác, không trả lời.
"Phan Lâm, mau làm đi.
Đừng để Đại Tôn Trưởng đợi lâu!" Bên này, Tam Tôn Trưởng lớn tiếng thúc giục.
"Đúng vậy, Phan Lâm, cậu nhanh tay nhanh chân lên một chút!" "Nhanh cắt cổ tay rút mạch để chứng minh những lời cậu vừa nói là sự thật đi! Nếu không chứng minh được, có nghĩa là cậu đang trêu đùa Đại Tôn Trưởng, trêu đùa chúng tôi đấy: "Nhanh lên đi nào Phan Lâm”
Mọi người cũng thi nhau lên tiếng, bức bách Phan Lâm.
Nhị Tôn Trưởng còn muốn đứng ra nói giúp cho Phan Lâm, nhưng lúc này ông ta cũng nghèo từ không biết nên nói thế nào.
Bầu không khí xung quanh rất ngột ngạt, ánh mắt của toàn bộ mọi người đều tập trung ở trên người Phan Lâm.
Thế nhưng, Phan Lâm vẫn giữ bình tĩnh từ đầu tới cuối, hờ hững nhìn tất cả những người này.
Dường như anh cũng không mấy để tâm đến chuyện mọi người bức bách mình.
Chỉ thấy anh hờ hững gật đầu nói: "Muốn tôi cắt cổ tay rút mạch, chứng minh bản thân mình không nói điêu ư? Được thôi! Bây giờ tôi sẽ chứng minh cho mãy người thấy.
"Con điên rồi, Phan Lâm!" Nhị Tôn Trưởng tiến lên vài bước, giữ chặt lấy cánh tay anh quát: "Con có biết quỷ kế của bọn họ hay không? Vốn dĩ bọn họ còn lo lắng không làm gì được con vì thể chất Võ Thần của con nên mới gọi con đến đây, ép con tự cắt cổ tay rút mạch, tự hủy hoại chính mình.
Đợi đến khi kinh mạch của con đứt đoạn, bọn họ sẽ ra tay trừng trị con.
Thế mà con không phát hiện, còn muốn chủ động làm thể à.
Nếu con thật sự làm theo ý của họ mà cắt cổ tay rút kinh mạch, như vậy có khác nào tự con đưa minh lên thớt, mặc cho bọn họ xâu xé đâu!" "Nhị Tôn Trưởng, sao con không rõ ý đồ của họ được? Nhưng nếu con không làm, bọn họ sẽ càng có lý do để trừng trị con.
Thậm chí ngay cả
- ---------------------------