Chải lại mái tóc, thay đi trường bào cũ rách, Lục hoàng tử Hạ Hầu Kỳ sau khi tắm rửa thì trông vô cùng đẹp mắt.
Dung mạo của hắn có vài phần giống hoàng hậu, bên trong ngọc thụ lâm phong là phần ung dung cao quý.
Liễu hoàng hậu đi cũng Diệp Lăng Nguyệt đến, ánh mắt vốn dĩ phiền muộn nhiều nay nay bất ngờ chết lặng.
Kia đúng là hoàng nhi của mình sao, Liễu hoàng hậu rơi lệ, nàng chạy đến ôm lấy Hạ Hầu Kỳ.
Hai mẹ con sau khi ôm nhau khóc một trận, Hạ Hầu kỳ mới đem những chuyện xảy ra ở vài năm trước nói cho hoàng hậu, hoàng hậu sau khi nghe xong vừa hối hận lại vừa oán phẫn.
Nếu như trước đó nàng đối với Lạc quý phi còn có chút mềm lòng thì bây giờ một chút không đành lòng đó đã hoàn toàn biến mất.
“Lăng Nguyệt, lần này thật đúng là nhờ có ngươi, nếu không phải ngươi trợ giúp thì ta và hoàng nhi chỉ sợ là hữu sinh chi niên, không có cách nào chia sẻ những điều trong lòng cho nhau như bây giờ.” Hoàng hậu lại lộ ra nụ cười.
“Hoàng hậu không cần cám ơn quá sớm, ta giúp Lục hoàng tử chẳng qua là vì đạt được cái mình muốn. Lục hoàng tử tuy đã khỏi bệnh nhưng trong hoàng cung này, người muốn hại hai người cũng không ít. Nhất là thái tử và Lạc quý phi, trong cung có nhiều tai mắt. Lần này Lục hoàng tử vẫn nên giả ngây giả dại giống như trước đây, đợi đến lúc thời cơ chín mùi, chúng ta sẽ tiếp tục hành động.” Diệp Lăng Nguyệt dặn dò xong liền lặng lẽ rời khỏi Hướng Hoa cung.
Chuyện trong Hướng Hoa cung đều được bí mật tiến hành nên dù là Lạc quý phi hay thái hậu cũng đều không hay biết Lục hoàng tử Hạ Hầu Kỳ đã khôi phục như lúc ban đầu.
Biết chuyện này, chỉ có vợ chồng Lam thị và một vài người thân cận, gần đây còn có một chuyện tốt, Lam Thải Nhi bế quan gần một tháng cuối cùng đã xuất quan, dưới sự giúp đỡ của Âm Dương cá chép, nàng đã thuận lợi đột phá đến Đan Cảnh.
Đây đối với toàn bộ lam Phủ mà nói là một tin tức cực tốt.
Đồng thời, Quỷ Môn đã chuẩn bị xong mọi thứ, bắt đầu hành động, năng lực làm việc của Yến Triệt rất xuất chúng.
Hắn âm thầm chiêu mộ không ít nhân tài, thâu tóm các thế lực ngầm của Đại Hạ, Quỷ Môn tuy chỉ mới thành lập nhưng hắn đã có thể cài một số người vào cái tửu lâu và tiệm trà nổi tiếng.
Nhiệm vụ thứ nhất Diệp Lăng Nguyệt giao cho Yến Triệt chính là gom các tin tức có liên quan đến thái tử Hạ Hầu Hồng.
Năng lực thu gom của Yến Triệt xem như không tệ, ba ngày sau đó đã mang các tài liệu có liên quan đến Hạ Hầu Hồng giao cho Diệp Lăng Nguyệt.
Hạ Hầu Hồng là con trai độc nhất của Lạc quý phi, thái tử của Đại Hạ, năm nay mười bảy tuổi, là bạn tốt từ nhỏ với con trai của Hồng Phóng Hồng Ngọc Lang, hai người có thể nói là như hình với bóng.
“Lăng Nguyệt, muội gom tin tức về thái tử làm gì? Đừng nói là muội cũng muốn đi tham gia tuyển chọn thái tử phi giống như những khuê nữ danh môn kia nhé?” Lam Thải Nhi thấy những tư liệu kia, bĩu môi một cái, mặt đầy khinh thường.
“Thái tử muốn chọn Thái Tử Phi?” Diệp Lăng Nguyệt tới hạ đã một thời gian nhưng vì Gia Cát Nhu và Hồng Ngọc Oánh mà luôn bị các tiểu thu phu nhân của các nhà quan lại khác bài xích, ngoài Lưu Thành và Phong Tuyết ra thì nàng cũng không quen biết người nào khác.
Cho nên đối với những tin tức bát quái trong thành nàng gần như đều không biết.
Ở Đại Hạ, nữ mười ba, nam mười lăm đã có thể thành thân, ở trong hoàng tộc, hoàng tử hoặc là thế tử mười hai mười ba tuổi thì đều có tiểu thiếp hoặc là trắc phi, những thứ này cũng không có gì kỳ quái.
Thái tử Hạ Hầu kỳ đã mười bảy tuổi, nếu còn không chọn thái tử phi thì mới đúng là kỳ quái.
“Tuổi tác của thái tử vốn nên sớm có một thái tử phi, trước đó hắn cũng nạp qua mấy tiểu thiếp nhưng tới nay vẫn chưa có con. Mọi người đều nói thái tử ham mê võ học nên lạnh nhạt với những mỹ nhân kia.”
Lam Thải Nhi cũng chỉ là nghe người ta nói qua, nhưng lúc nhắc đến thái tử nàng có vẻ không được vui, ai bảo vị thái tử đó thật giống Lạc quý phi như đúc, ngang ngược càn rỡ, ngạo mạn vô lễ.
Thái tử và Hồng Ngọc Lang liên thủ chèn ép những người đối nghịch với họ.
Lam Thải Nhi hồi đó ở Hoằng Vũ Điện cũng bởi vì đắc tội với Hồng Ngọc Oánh, Hồng Ngọc Oánh tìm tới thái tử, xúi giục thái tử tỷ thí với Lam Thải Nhi một trận.
Lúc đó thực lực của Lam Thải Nhi và thái tử còn không phân cao thấp, hai người đánh huề.
Nào biết, cái tên thái tử lòng dạ hẹp hòi đó lại thầm ghi hận trong lòng, bẩm báo với hoàng thượng, nói là Lam Thải Nhi dĩ hạ phạm thượng, làm hại Lam Ứng Vũ vì lý do dạy dỗ nữ nhi không nghiêm mà bị điều đến Ly thành.
Lam Thải Nhi nhắc tới những chuyện năm xưa, liền một bụng tức giận.
“Lại là Hồng Ngọc Lang, tỷ tỷ, xem ra tỷ muội chúng ta đều đắc tội với Hồng Ngọc Lang và Hồng phủ, trong thời gian tỷ bế quan, muội có chút xung đột với hai huynh muội ngang ngược đó.” Diệp Lăng Nguyệt sau khi nghe xong, cười một tiếng.
Đêm hôm đó, mẫu thân Diệp Hoàng Ngọc lúc đi ám sát Hồng Phóng, không cẩn thận đâm lầm thái tử, lúc đó thái tử và Hồng Ngọc Lang đang ngồi chung một chiếc xe ngựa.
Diệp Lăng Nguyệt đem ở tiệm Thú Sủng và chuyện ở Hoằng Vũ Điện đều nói cho Lam Thải Nhi.
Lam Thải Nhi sau khi nghe xong, cười đến nỗi chảy cả nước mắt.
“Trời ạ, cười chết ta, thật là hả giận. Ta sao lại bế quan vào lúc đó chứ, thật nhìn nhìn thấy vẻ mặt của hai mẹ con Hồng Ngọc Oánh lúc đó.” Lam Thải Nhi chỉ hận lúc ấy không có ở hiện trường, có thể khiến cho Hồng thị huynh muội của Hồng phủ mất hết mặt mũi, toàn bộ hạ sợ cũng chỉ chỉ có muội muội bảo bối này của nàng.
“Thái tử Hạ Hầu Hồng, Hồng Ngọc Lang, ta luôn cảm thấy giữa hai người bọn họ có cái gì không đúng.” Diệp Lăng Nguyệt liếc nhìn tài liệu về Hạ Hầu Hồng.
Sau khi trở về từ Hướng Hoa cung, Diệp Lăng Nguyệt vẫn chưa tiến cung thêm lần nữa, một mặt vì nàng cần thời gian để điều tra về thái tử và Lạc quý phi. Mặt khác cũng là bởi vì gốc mẫu đơn kia vẫn chưa hoàn toàn hồi phục.
Cây mẫu đơn kia, Diệp Lăng Nguyệt sớm đã dời vào Hồng Mông Thiên.
Dùng Đỉnh Tức hút đi trứng trùng trên người cây mẫu đơn, nguyên lực trong Hồng Mông Thiên trợ giúp lại được tưới bằng nước suối Cầu Vòng, cây mẫu đơn bị bệnh kia chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi cuối cùng cũng lột xác, rực rỡ hẳn lên.
Thân cây đã cao hơn, lá cây tươi tốt.
Bên trên còn mọc thêm rất nhiều chồi lá mới, nhìn qua, không bao lâu nữa nhất định ra ra hoa, Diệp Lăng Nguyệt dự định đợi nó ra hoa sẽ đưa nó giao lại cho thái hậu.
“Túy Tiên cư mấy ngày nữa sẽ muốn khai trương, lần này, chúng ta nhất định phải làm thật náo nhiệt, làm cho cả đại hạ đều biết đến cái tên Túy Tiên Cư này.”
Lam Thải Nhi trước khi bế quan, đã dự đinh khai trương rồi nhưng bởi vì việc đột phá Đan Cảnh mà chuyện của Túy Tiên cư chuyện mới tạm thời bị hoãn lại.
Sau khi bế quan xong, chuyện thứ nhất mà Lam Thải Nhi muốn làm chính là lo việc khai trương Túy Tiên Cư.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...