Thần Y Đáng Yêu Của Lãnh Huyết Nữ Vương

Mượn một căn nhà của thôn dân, Dung Phượng Ca dọn bàn ra bắt mạch kê đơn cho người dân thôn Hoa Vĩ, Ảnh Nhất cùng Ảnh Nhị phụ giúp bốc thuốc, còn thuốc dĩ nhiên là do Lạc Khanh Nhan tài trợ rồi

“ Tỷ tỷ thật xinh đẹp, sau này Tiểu Ngư lớn lên sẽ thú tỷ tỷ được không?!” một bạn nhỏ của chúng ta vui vẻ nhìn Dung Phượng Ca mà nói như vậy. Dung Phượng Ca nhìn tiểu bằng hữu, khẽ cười, có chút vô lực: “ Tiểu Ngư, ta không phải là nữ nhân, phải gọi là ca ca nha”. Đứa nhỏ này cũng là một trong những bệnh nhân của Dung Phượng Ca, mới có bảy tám tuổi, hài tử nho nhỏ, ngây thơ khả ái, đang lúc bệnh tình nguy ngập đột ngột có một xinh đẹp ‘tỷ tỷ’ ra tay cứu giúp ngay lập tức tiểu bằng hữu này bị ‘tiếng sét ái tình’ nha


“ Nhưng là tỷ tỷ rõ ràng là tỷ tỷ thôi” tiểu Ngư bằng hữu chu môi làm nũng, tỷ tỷ còn xinh đẹp hơn cả A Hoa, lại hảo ôn nhu, rõ ràng là xinh đẹp tỷ tỷ sao lại bắt nó gọi là ca ca đâu, thật kỳ quái!

“ Ngươi, đứa nhỏ này….” Dung Phượng Ca thật sự thở dài vô lực với tiểu bằng hữu, có chút khóc không ra nước mắt. Vì sao nha, rõ ràng ta là nam, là nam nhân rõ ràng vì cớ gì ai cũng coi y là nữ nhân đâu, chẳng lẽ là vì khuôn mặt của y quá giống nữ tử sao, nghĩ lại đến dung mạo của Lạc Khanh Nhan, Dung Phượng Ca không khỏi hâm mộ, nếu như y trưởng thành cũng giống Nhan Nhan là tốt rồi, như vậy sẽ chẳng ai coi y là nữ tử, hảo uất ức mà >”<

“ Tiểu bằng hữu, tỷ tỷ xinh đẹp này là của ta, cho nên ngươi không thể lấy được đâu a…..” từ đằng sau, Lạc Khanh Nhan tiến tới, vòng tay ôm lấy thắt lưng của Dung Phượng Ca, cằm đặt trên vai của y, nhẹ giọng cười. Tiểu Ngư đồng học thấy Lạc Khanh Nhan đến, mặt mày xám xịt, xoay người đi về nhà. Ô…ô.., nó không cam lòng nha, nhưng là người này quả thật tuấn, hơn thế nữa lại lớn tuổi hơn nó, theo như mẫu thân nói thì hai người họ chính là ‘tài tử giai nhân’ mặc dù nó chả hiểu tài tử giai nhân là gì, nhưng mà …. Nói chung là nó cũng rất sợ ‘nam nhân’ kia, ánh mắt mỗi khi trừng lên điều khiến nó sợ hãi vô cùng, tốt nhất là không nên dây vào. Thế nên, tỷ tỷ xinh đẹp, tái kiến =’=

“ Nhan Nhan, lại dọa tiểu bằng hữu rồi…” Dung Phượng Ca cười khẽ, xoay người lại, vươn hai tay, choàng qua cổ của Lạc Khanh Nhan, rất kỳ cục rồi, rõ ràng Nhan Nhan rất là tốt, vì cớ chi ai nấy điều có vẻ sợ Nhan Nhan đâu, chẳng lẽ vì trời sinh khí chất uy nghiêm?!


“ Ai da, Tiểu mỹ nhân, ta có làm gì đâu hả?!” Lạc Khanh Nhan bất đắc dĩ cười, nàng cũng đâu có là gì thái quá đâu, không hiểu sao trẻ con mỗi khi nhìn nàng điều lùi xa ba bước, bộ nàng thật sự giống người xấu lắm sao, thật là bi ai a, nàng rõ ràng muốn làm người tốt cũng thật khó mà

“ Đúng rồi, dịch bệnh như thế nào….” Lạc Khanh Nhan lên tiếng hỏi


“ Hiện giờ đã khống chế hoàn toàn rồi, chỉ cần uống thêm vài thang thuốc nữa, và cẩn thận một chút, dịch bệnh sẽ trị tốt thôi….” Dung Phượng Ca vui sướng cười, khoảnh khắc tựa như yên hoa nở rộ, hoa mỹ xinh đẹp. Trong nháy mắt Lạc Khanh Nhan như bị mê hoặc trước tiếu dung đó, đôi con ngươi sâu thăm thẳm….

“ Nhan …ngô!” Lời chưa kịp thốt ra, môi của y đã bị một phiến mềm mại chạm lấy, đến khi định thần rõ, mắt của y kinh ngạc mở to, gò má nhanh chóng ửng hồng, rồi hồng hơn nữa, đến tận mang tai. Nhan Nhan… đang hôn y nha?! Không phải đâu, lần này không hôn má, không hôn trán mà là đường đường chính chính hôn môi đó, Dung Phượng Ca đồng học thực sự rất hứng khởi, từ lần trước y trộm thân Nhan Nhan đến giờ, hai người cũng chưa thân thiết qua, lần này Nhan Nhan chủ động, y chỉ cần hưởng thụ là tốt rồi. Cho nên Dung Phượng Ca bằng hữu rất ngoan ngoãn nhắm mắt lại, hé miệng ra, đồng ý cho Lạc Khanh Nhan, tiếp tục ‘hôn sâu’. Lạc Khanh Nhan thấy phản ứng của y như vậy, có chút tức cười, càng thêm làm càn, hôn ‘nhiệt liệt’ hơn ( Dao Dao: thật là kỳ quái?! Đáng lẽ tiểu Phượng Ca phải chủ động chứ, thật là… >”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui