Thần Vương Vạn Giới
Sau khi trở về phòng nghỉ giải lao của Thiên Đấu Học Viện, Tần Minh giận dữ bước tới trước mặt Lăng Thần nói
"Ngươi có biết vừa rồi ngươi phạm sai lầm gì không."
"Sai lầm ? Chỉ đối phó với những kẻ yếu đuối kia Ngọc Thiên Hằng không ngăn cản được thì nói gì ta chứ."
Hắn lạnh lùng liếc Tần Minh nói.Ngọc Thiên Hằng cảm thấy bản thân thật đáng hổ thẹn cúi đầu xuống, Tần Minh hét lớn nói
"Nếu như không phải ngươi không biết phối hợp với đồng đội thì Ngọc Thiên Hằng sẽ không bị đánh bại.Các ngươi quá chủ quan vào đội Sử Lai Khắc bọn họ dù thua cuộc nhưng vẫn biết phối hợp với nhau."
"Hừ ngươi muốn trách thì trách tên Ngọc Thiên Hằng, hắn quá yếu để có thể đấu với những kẻ khác.Hơn nữa không cần thiết phải biện hộ cho tên phế vật này đâu."
Lăng Thần bình tĩnh nói chợt trong đầu hiện ra hình ảnh trong tương lai Tần Minh chuẩn bị dùng hồn lực tấn công.Quả nhiên khi nghe xong lời nói của hắn Tần Minh điều động hồn lực tấn công.
Hắn đứng yên dùng lực đẩy của Con Mắt Hiền Nhân đẩy Tần Minh ra, tiếp tục phế đi toàn bộ tu vi của Tần Minh lạnh lùng nói
"Ngươi cũng không khác gì Ngọc Thiên Hằng đâu.Trong mắt ta các ngươi chỉ là phế vật mà thôi."
"Nghịch.....Nghịch đồ."
Tần Minh hét lớn giận dữ nói.Hắn cảm thấy bây giờ cũng nên rời đi rồi nhưng trước khi đi thì cũng nên chọc tức tiểu tử Lam Điện Bá Vương Tông kia một chút liền bước tới bên cạnh Độc Cô Nhạn nhếch miệng nói
"Ngọc Thiên Hằng không biết Nhạn nhi có chuyện đang giấu ngươi đấy.Có muốn biết đó là gì không."
"Độc Cô Nhạn là bạn gái của ta.Ta không tin nàng sẽ giấu ta chuyện gì cả, có đúng không Nhạn nhi."
Ngọc Thiên Hằng ngây thơ nhìn Độc Cô Nhạn hỏi.Nàng nghe xong im lặng cúi đầu xuống, Ngọc Thiên Hằng lập tức tin tưởng lời nói của Lăng Thần cố gắng hỏi lại
"Nhạn nhi, hắn nói dối đúng chứ.......Ngươi sẽ không giấu ta đúng không.....Ngươi biết ta tốt với ngươi như thế nào mà."
Lăng Thần: "Ha ha ngươi xem.Nàng chẳng nói với ngươi câu nào cần gì phải cố chấp như vậy."
Ngọc Thiên Hằng: "Ngươi im miệng cho ta."
"Thiên Hằng ta thật sự xin lỗi ngươi."
Độc Cô Nhạn nhỏ giọng nói, Ngọc Thiên Hằng lòng đau như cắt cơ thể nặng trĩu đi.Lăng Thần ôm hai đại mỹ nữ cười to nói
"Nàng không nói thì để ta nói đi.Linh nhi và Nhạn nhi đã chính thức trở thành lão bà của ta."
"NGƯƠI CÂM NGAY CHO TA."
Ngọc Thiên Hằng vận dụng toàn bộ hồn lực ngay cả sinh mệnh cũng rót vào bên trong bất quá không tài nào lại gần được, Lăng Thần làm những trò đồi bại trước mặt bạn trai Độc Cô Nhạn vui vẻ nói
"Bạn gái của ngươi rất ngon a, mỗi lần ta làm gì nàng, nàng không có cầu cứu hay phản kháng gì cả với lại l-n nàng ngon lắm.Yên tâm ta nhận nàng thay cho ngươi, khỏi cảm ơn."
"TA KHÔNG CHO PHÉP NGƯƠI SỈ NHỤC NHẠN NHI."
Ngọc Thiên Hằng nằm trên mặt đất hét to, âm thanh vang rộng khắp Đại Đấu Hồn Tràng.Hắn nhìn biểu cảm tên này lại càng hưng phấn đến lạ thường cười to nói
"Ta sẽ cho ngươi một cơ hội cuối cùng.Khi Võ Hồn Giải Đấu được tổ chức, ta sẽ ở đó chờ đợi các ngươi đến khiêu chiến."
Hắn hai tay ôm các lão bà nói
"Đi thôi chúng ta đã xong việc ở đây rồi."
.....
"Phu quân chúng ta bây giờ đi đâu đây."
Diệp Linh Linh sợ hãi nói, thật không dám nghĩ tới nam nhân này lại có sở thích biến thái đến vậy, toàn đi cướp giật bồ người khác.Muốn trách cũng không được, ai bảo nàng đã là phu thê với hắn.
"Chúng ta sẽ đi đến Võ Hồn Điện.Ở đó các nàng có thể yên tĩnh nghỉ ngơi không bị ai làm phiền cả."
Lăng Thần quan tâm nói.Lúc này hệ thống xuất hiện trước mặt Lăng Thần vui vẻ thông báo
"Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ.
Phần thưởng đã được gửi vào bên trong hệ thống."
"Ngươi đã định vị được đường tới Thần Giới chưa."
Hắn nghiêm túc nói, thiếu nữ ấy dịu dàng nói
"Thưa chủ nhân hệ thống đã tìm được rồi.Ngài muốn khi nào bắt đầu."
"Từ từ đi.Sau khi ta thông báo việc này cho Đông nhi các nàng rồi tới đó không muộn."
Lăng Thần nói, chợt nhìn sang Diệp Linh Linh và Độc Cô Nhạn mới phát hiện ra các nàng chưa hề có cái hệ thống nào cả.Liền sờ đầu hai ngươi nói
"Ta có quà cho hai người đây."
"Quà gì vậy phu quân."
Diệp Linh Linh mong chờ hỏi, hắn chỉ ra hiệu cho nàng đây là một bí mật.Cả ba trở lại Thiên Đấu Học Viện đón Tuyết Đế cùng với Băng Đế.Thực sự không thể nào yên tâm khi để các lão bà rời xa một ly một tý.
Võ Hồn Điện thì không nói, Bỉ Bỉ Đông mà liên thủ với Cổ Nguyệt Na thì không đấu lại cả.Với lại Ma Tộc thì đã bị hắn diệt rồi nên loại trừ khả năng này.Nhưng còn ở Thiên Đấu Đế Quốc thì khác, đây không phải là nhà của hắn nên cho dù ở đây có chuyện gì đi chăng nữa cũng chả liên quan tới hắn.
Để Diệp Linh Linh và Độc Cô Nhạn bay trên Cân Đẩu Vân còn Lăng Thần chạy bộ nâng cao sức khỏe.Cuối cùng đã gặp được Tuyết Đế và Băng Đế bất quá các nàng đang ngủ say, hắn mỉm cười nhẹ nhàng đặt các nàng lên Cân Đẩu Vân và....
Nhờ nó bay với tốc độ cao, quả nhiên Tuyết Đế các nàng tỉnh hồn la toáng lên khắp cả bầu trời.Hắn vui vẻ điều khiển Cân Đẩu Vân bay khắp cả Đấu La Đại Lục, thậm chí bay qua cả Mặt Trăng.
"Phu quân tha cho thiếp điiiiiiii."
Diệp Linh Linh sợ hãi nói, Lăng Thần vui vẻ hạnh phúc khi có các nàng ở bên cạnh.Từ khi đến thế giới này cuộc sống của hắn đã thay đổi một cách chóng mặt, có lão bà người thân, có sức mạnh, có ký ức kiếp trước,....
Hệ thống cho hắn tất cả mọi thứ từ đồ ăn, công pháp,...Từ khi gặp được nó thì tất cả mọi thứ đã bắt đầu thay đổi từ đây.Lăng Thần tạm gác chuyện này sang một bên liền bay thẳng đến Võ Hồn Thành mong được gặp các lão bà cùng với đứa con của mình.
"Chúng ta đi vào thôi nào các cô gái đáng yêu của ta."
Lăng Thần bước xuống dịu dàng đưa tay dắt mọi người.Băng Đế ngại ngùng nắm lấy tay hắn, ai ai cũng nhận ra được vẻ mặt tràn đầy thân thiện nhưng lại mang đến sự nguy hiểm đến kì lạ vội vã rời xa.
"Phu quân xem kìa mọi người đều nhìn huynh với ánh mắt kì quái kìa."
Tuyết Đế nhìn xung quanh dịu dàng nói, hắn gãi đầu không nói cười thầm nghĩ bữa nào phải dạy dỗ lại mấy tên lính này mới được.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...