Thần Vương Vạn Giới
Lăng Thần cùng với Diệp Linh Linh “ tập luyện ” suốt mấy tiếng đồng hồ.Không ngờ tối nay lại là đêm trăng tròn, cả hai người trên người không mặc bất cứ mảnh vải nào, ôm nhau hòa hợp với thiên nhiên.Nàng dựa vào trong lòng nam nhân mình thích thú nói
“Trăng đẹp quá Lăng Thần ca ca.”
“Ừ.”
Hắn mỉm cười ngước nhìn Mặt Trăng nói.Vì không muốn để nàng gọi tên kiếp trước chính mình, dù sao hiện tại hắn là Lăng Thần không phải là kiếp trước của hắn.Cả hai ôm ấp nhau không nói gì tựa hồ đang hưởng thụ cảm giác thân mật này.
“Linh nhi muội có muốn đi lên Mặt Trăng không.”
Chợt trong đầu hắn có một ý tưởng hết sức thú vị, không biết mấy vị thần ở Đấu La Đại Lục có thể hay không bay đến Mặt Trăng khám phá thế giới bên ngoài vũ trụ.Nàng dịu dàng gật đầu trả lời
“Muốn nha muội thực sự rất tò mò thế giới bên ngoài.Nhưng mà....."
"Nhưng mà sao."
Lăng Thần đôi mi cau lại nghi hoặc hỏi.Không biết vì lý do gì mà nàng lại không muốn cùng hắn ra ngoài vũ trụ ngắm sao.Diệp Linh Linh khuôn mặt hơi sợ hãi sợ rằng làm hắn không vui nhưng trong lòng vẫn muốn nói ra
"Muội sợ huynh không đủ thực lực để muội lên đó."
Hắn nở một nụ cười ôn nhu vuốt nhẹ mái tóc của nàng nói
"Tin huynh.Huynh sẽ dẫn muội lên đó ngay lập tức."
Mặc dù có chút không tin nàng vẫn muốn thửmột chút hi vọng nhỏ nhoi này.Đợi sau khi nàng mặc đồ xong, hắn mở rộng cái cánh của mình đưa tay bế nàng bay lên tận Mặt Trăng.Vì để đảm bảo nàng có thể thỏ được tại Mặt Trăng hắn đều động ý tất cả tiên khí bao quanh xung quanh nàng.
Chưa tới 1 giây Lăng Thần đã bay thẳng đến mặt trăng.
Diệp Linh Linh có chút ngỡ ngàng khi thấy trên mặt trăng không hề có sự sống nào cả bất ngờ trước năng lực thực sự của nam nhân này.Hắn vui vẻ cười đùa nói
"Bây giờ nàng đã tin năng lực thực sự của huynh chưa."
"Wow muội tin rồi.Lăng Thần ca ca mau xem có rất nhiều ngôi sao này."
Nàng vui sướng nhìn xung quanh nơi đây nói.Hắn giống như hiểu ý của nàng liền đưa tay bắt lấy từng ngôi sao kết thành vòng đeo tay bình tĩnh nói
"Coi như đây là món quà đầu tiên ta tặng cho muội nhân ngày trở thành nữ nhân của ta."
Nàng gật đầu ngọt ngào cười một tiếng liền để cho nam nhân mình đeo chiếc vòng lên tay mình.Từng hạt ánh sáng loan tỏa nơi đây giống như vầng hào quang của tiên nữ.
Lúc này hệ thống vang lên
"Chúc mừng ký chủ tăng độ thiện cảm với Diệp Linh Linh lên 100%."
Hắn dường như không quan tâm đến chuyện này cho lắm.Các lão bà không phải là công cụ giải trí mà là những người thân thực sự.Từ khi đến thế giới này hắn mới nhận ra được tất cả đều giống như thật con người, động vật, cây cỏ,….Lăng Thần thấy bây giờ cũng đã muộn rồi liền nói
“Được rồi nàng mau trở về ngủ đi.Linh nhi phải nói là đi tập luyện chứ không được khai ra là đang ở cùng với ta nghe chưa.”
“Muội biết rồi.Không cần huynh phải nhắc đâu.”
Nàng le lưỡi lêu lêu nói.Hắn ngạc nhiên khi thấy nàng đã trở nên bướng rồi liền nhếch miệng nói
"Ngày mai nhớ cùng ta "luyện tập" thêm nữa đó."
"Lăng Thần ca ca huynh ăn hiếp muội."
Nàng đỏ mặt thổi phồng má lên má lên giận dữ nói.Hắn buồn cười không thôi đành nắm tay nàng bay về Thiên Đấu Hoàng Gia Học Viện.Lúc này Thiên Giới Châu kịch liệt rung động hắn biết là đám tín đồ kia sắp ra ngoài nên chặn không cho bọn họ trước.Diệp Linh Linh đáp xuống đất chạy về ký túc xá vẫy tay nói
"Lăng Thần ca ca muội đi trước đây."
Lăng Thần im lặng đợi nàng đi xa rồi thì bốn tên tín đồ xuất hiện ngay bên cạnh quỳ xuống nói
"Chúa tể, chúng thần đã xây dựng một ngôi nhà theo ý của ngài rồi."
"Tốt các ngươi có ta sẽ thưởng cho các ngươi."
Hắn lạnh nhạt nói trong tay quăng ra bốn quả cầu nhỏ.Các đệ tử cầm lấy âm thầm cả kinh một luồng sức mạnh to lớn đang ở bên trong quả cầu này.Với nó thì không bao lâu cả đám sẽ có được sức mạnh to lớn vượt qua các vị thần cảm kích nói
"Cảm ơn chúa tể."
"Đi đi ta phải đi tu luyện nữa."
Hắn lạnh lùng nói.Cùng lúc đó Diệp Linh Linh vui vẻ trở về ký túc xá nữ, sợ làm kinh động đến người khác đặc biệt là Độc Cô Nhạn nên lặng lẽ đi vào.
Cạch
Vừa mở cửa ra thì một đạo âm thanh khiến cho nàng giật mình
“Linh Linh muội vừa đi đâu đấy.”
Người vừa nói chính là Độc Cô Nhạn đang nhìn với ánh mắt thăm dò.Diệp Linh Linh cuống cuồng lên, trong đầu nghĩ đến lý do Lăng Thần nói
“Ta….ta đi tập luyện……Đúng rồi ta đi tập luyện nha.”
“Thật sao.”
Nàng nghi ngờ hỏi.Diệp Linh Linh lưng ướt đẫm mồ hôi, khuôn mặt đỏ bừng nhớ đến cảnh tượng mình bị ch-ch suốt một ngày mà không hề hay biết gì.
“Linh Linh ngươi tập luyện ở đâu.Hơn nữa tại sao giờ mới trở về.”
Độc Cô Nhạn chất vấn không cho nàng nghĩ ngợi gì cả.Diệp Linh Linh không thể chịu nổi được sự nghi vấn của nàng liền chạy tới giường nằm ngủ giả bộ nói
“Ta buồn ngủ lắm rồi.Ngày mai chúng ta nói tiếp đi.”
Độc Cô Nhạn im lặng rất muốn hỏi là nàng đã đi đâu mà tận bây giờ mới trở về.Nhưng xem ra mọi chuyện không hề đơn giản lẩm bẩm nói
“Thật là bí ẩn.”
Sáng hôm sau, Diệp Linh Linh dậy rất sớm nên đã chạy ra ngoài đi đến chỗ Lăng Thần, Độc Cô Nhạn âm thầm theo dõi từ phía sau.Một lúc sau nàng thở dốc nói
“Linh Linh đi đâu rồi.Nàng là phụ trợ hồn sư sao mà chạy nhanh quá vậy.”
Tại lúc này, Lăng Thần đang nằm dài tận hưởng Diệp Linh Linh bú c-c say sưa nhu đang tận hưởng hạnh phúc của chính mình.
Không ngờ chỉ có một ngày vậy mà nàng đã thay đổi nhiều đến như vậy.Hắn mỉm cười nói
“Linh nhi muội không đi tập luyện chung với đám Ngọc Thiên Hằng sao.”
“Không cần đâu.Chỉ cần có huynh bên cạnh muội sẵn sàng bỏ hết tất cả mọi thứ.”
Nàng dùng ngực liên tục sục côn thịt nói.Hắn không khỏi hài lòng với thái độ nàng cười gian tà nói
“Haha thử cầu xin huynh bằng lời nói tục tĩu đi.”
Nàng hiểu được ý của hắn liền nằm xuống chổng mông về phía hắn, đôi tay tự banh dãn miệng l-n ra quyến rũ nói
“Xin huynh hãy dùng con c-c ấy đâm vào bên trong âm đạo dâm đãng của muội đi.”
Không nghĩ ngợi nhiều liền chén ngay cho nó nóng.Cả hai sung sướng chìm đắm trong cơn khoái lạc.Nhưng hai người đâu biết được mọi hành động đều đã bị Độc Cô Nhạn nhìn thấy từ phía xa.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...