Thần Vương Vạn Giới


"Chán thật tu vi của ta sao cứ dậm chân tại chỗ hoài vậy.

"
Lăng Thần chán ghét nói đã 6 năm rồi mà chỉ đạt Linh Tiên Sơ Kỳ.

Dù chỉ tăng một chút thôi nhưng ít nhất thì cũng phải tăng lên Ất Tiên hay Kim Tiên chứ.

Hệ thống bình tĩnh nói
"Bởi vậy ta mới kêu ngài đi hấp thụ Huyền Nữ Thiên Ngọc Thể.

Chứ ngài mà vẫn yếu như vậy thì còn lâu mới đạt được cảnh giới trước kia của mình.

"
Hắn thở dài cái gì mà có công mài sắt có ngày thành kim.

Người ta điêu vãi sh!t mỗi lần hắn tu luyện thì cảm giác như rót một hạt cát vào đại dương vậy chả bao giờ lấp đầy được.

Qua mấy ngày cuối cùng cả đám đã tới được một khu rừng, may mắn thay là trong lúc tới đây không có bất kì yêu thú nào cản đường bọn họ.

Đến tối Trần Minh Kiếm nói
"Bây giờ buổi tối đi rất nguy hiểm nên tối nay tất cả mọi người hãy cắm trại ở đây đi.

"
"Đông nhi, nàng nấu bữa tối Lăng Đông đi.

"
Lăng Thần nhìn Bỉ Bỉ Đông bình tĩnh nói.

Lăng Đông và Bỉ Bỉ Đông ngạc nhiên khi lần đầu tiên thấy hắn có biểu hiện kỳ lạ đến vậy.

Bỉ Bỉ Đông biết chuyện của hắn nên không có lo lắng gì hết còn Lăng Đông thì thảm hơn.

Nàng nức nở khóc chạy tới bên cạnh hắn nói
"Hức hức !.

.

Phụ thân người đang giận con sao.

"

"Ta làm sao lại giận ngươi được Lăng Đông.

Chỉ là ta muốn đi tập võ một chút thôi.

"
Lăng Thần vuốt ve đầu nàng mỉm cười nói.

Hắn nhìn thấy được vào một ngày tương lai không xa khi đúng cái ngày mà yêu thú tấn công Quang Huy Thành thì một kẻ Ma Tộc sẽ xuất hiện.

Nhưng khác với lần này tên Ma Tộc đó là bán Ma Thần gần đạt tới ngưỡng sức mạnh của vị thần.

Hắn ngưng động thời gian lại bắt đầu dành 100 triệu năm để luyện tập mới được, hệ thống yêu cầu nhiệm vụ trong vòng 100 năm thì phải đạt tới cảnh giới Bán Thần.

Nhưng nếu giả sử hắn ngưng động thời gian thì sao, nhiệm vụ đó sẽ mãi mãi không hết hạn được.

Thế là hắn dành hẳn 100 triệu năm ra mài dũa Tân Taekwondo hoàn thiện chính bản thân mình.

! !.

.

Trải qua những ngày tháng đắng cay ngọt buồi thì cuối cùng Lăng Thần đã đạt tới cảnh giới thượng thừa.

Đao pháp, Kiếm Pháp, Võ Thuật toàn bộ đã bị hắn tinh thông mọi thứ.

Bây giờ hắn cầm một cành cây cũng đủ để phá hủy toàn bộ Yêu Thần Thế Giới.

Hắn khôi phục lại thời gian và quay lại như thể chưa có chuyện gì xảy ra.

Dưới sự khuyên nhủ của Nhiếp Ly thì Trần Minh Kiếm đã nhanh trí kêu gọi mọi người rời đi trước khi có yêu thú xuất hiện.

"Lăng Đông tặng ngươi một bông hoa này.

"
Nhiếp Ly hai tay cầm một bông hoa hồng quỳ xuống trước mặt Lăng Đông ôn nhu nói.

Nàng khóe miệng khẽ nhếch lên cười nói
"Cảm ơn huynh Nhiếp Ly.

"
Cả hai cười đùa vô cùng vui vẻ.

Diệp Tử Vân thấy cảnh tượng này trong lòng có chút ghen ghét và khó chịu, Lăng Thần đứng kế bên nghi hoặc hỏi
"Bộ ngươi thích tên Nhiếp Ly đó sao.

"
"Thích! thích cái gì ta mới không thèm thích hắn.

"
Diệp Tử Vân dậm chân giận dữ trả lời.

Hắn " ồ " một cái bắt đầu châm dầu vào lửa
"Ngươi thích hắn như vậy.

Hắn cũng không hề thích ngươi.

Về thiên phú, sắc đẹp thì Lăng Đông hơn ngươi về mọi mặt.

Còn ngươi chỉ là con cháu thế gia nên có rất nhiều quyền lực hơn so với nàng.

"
Nàng khẽ " hừ " nhanh chóng quay mặt rời đi.

Hắn nhìn nàng rời xa nhếch miệng nói
"Càng lúc càng thú vị rồi đây.

"
! ! !.

.


Suy cho cùng thì mấy đứa não tàn luôn là nhân vật phụ, Thẩm Việt cũng yêu thích Lăng Đông thế mà bị tên Nhiếp Ly đó tới trước liền tìn cách gây sự với hắn.

Chỉ một lát sau, một tên cao to đen hôi đứng chặn đám Nhiếp Ly kiêu hãnh nói
"Trong số các ngươi ai là Nhiếp Ly.

Mau bước ra đây solo.

"
"Rốt cuộc ngươi muốn làm gì.

"
Nhiếp Ly ánh mắt lạnh như băng nói.

Tên cao to đen hôi này chính là Sở Nguyên một trong con cháu thế gia vì bị Thẩm Việt làm mê muội tâm trí dẫn ghen ghét khi Nhiếp Ly ở canh Lăng Đông.

Lăng Thần mới chợt nhớ ra là sau trận chiến này thì Hô Duyên Lan Nhược mới có hứng thú với Nhiếp Ly rồi sau đó có tình cảm các kiểu con đà điểu.

Cơ hội tốt như thế ngu gì không lấy, hắn đứng chắn trước hai người bình tĩnh nói
"Tiểu tử hà tất phải làm quá mọi chuyện.

Cứ buông bỏ hết tất cả không được sao.

"
"Tiểu tử, ngươi là ai mà dám xen vào chuyện của bọn ta.

Gặp ta còn không biết quỳ xuống sao tên thường dân kìa.

"
Sở Nguyên khinh thường nói.

Bỉ Bỉ Đông lắc đầu thầm trách bọn chúng thật ngu ngốc, nàng thừa biết phụ quân mình là một vị thần chân chính không pha kế như mấy tên Sinh Mệnh Nữ Thần hay Hủy Diệt Chi Thần.

Người nắm giữ thực lực mạnh nhất trong mắt môi người.

Lăng Thần nghệ xong siết chặt nắm đấm mình gắt gào nhìn Sở Nguyên.

Nếu như hắn nắm giữ Chủ Nhân Giới Nguyên thì hắn đã cho tên này chết hơn cả tỷ lần.

"Tiểu tử, ngươi đừng được nước làm tới.

Nãy giờ là ta nhường nhịn ngươi hơi lâu rồi đó.

"
Hắn nghiêm túc nói.

Mọi người nghe xong không khỏi bậy cười nói
"Ngươi nghe gì không hắn ta vừa bảo là nhịn tên Sở Nguyên kìa.

"
"Ha ha nghe buồn cười quá.


Kẻ không có tu vi từ bao giờ kiêu ngạo như thế nhỉ.

"
!.

Vô số lời chế nhạo phát ra từ bọn chúng.

Lăng Đông giận dữ khi nghe có kẻ dám nói xấu phụ thân định liều mạng đánh với bọn chúng thì Lăng Thần cười to nói
"Tốt tốt vậy để các ngươi thấy kẻ không có sức mạnh làm sao thu phục tên công tử bạc liêu này.

"
Karate thức thứ nhất Huyền Quy
Hắn dùng một phần nhỏ sức mạnh tấm thẳng vào khuôn mặt dày của Sở Nguyên.

Mọi người định cười nhạo thì cảnh tượng trước mắt làm cho hết hồn
Bùm
Sở Nguyên bị văng xa bay thẳng vào trong vách đá.

Trên mặt đất xuất hiện những mảnh vải bị rách của Sở Nguyên.

Lăng Thần thoải mái phủi tay nói
"Gì chứ mới đó mà đã kết thúc rồi sao.

Ta còn chưa dùng toàn bộ sức mạnh mà.

"
Trần Minh Kiếm nhíu mày hơi ngạc nhiên, đến cả hắn còn không thể nào thấy rõ được tốc độ ra quyền của Lăng Thần chứ nói chi là tuyệt chiêu lẩm bẩm nói
"Người này mạnh mẽ quá.

"
"Lăng Thần đúng không.

Ta bắt đầu hứng thú với ngươi rồi đó.

"
Một thiếu nữ ăn mặc lòe loẹt, mái tóc màu hồng ngắn ngang vai cùng với gương mặt hết sức xinh đẹp nhìn hắn lẩm bẩm nói.

Không ai khác đây chính là Hô Duyên Lan Nhược người khiến cho nam nhân trong Quang Huy Thành mê say khi nghĩ về nàng


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui