Thần Vương Vạn Giới
Không nghĩ tới mấy cô nàng kia chuẩn bị lại lâu đến như vậy, đây chính là cảm giác đợi phụ nữ sửa soạn trang điểm sao.
Đã 5 tiếng trôi qua rồi Lăng Thần cùng với Lâm Như đã làm xong mấy hiệp rồi chứ không phải là muộn.
"Lâu quá đi.
"
Hắn thầm nghĩ trong khi đang ngồi trên ghế để Lâm Như tự động nhấp hông.
Một lúc sau, Tiểu Vũ các nàng mới từ bên trong Võ Hồn Điện chui ra với một đống hành lí, A Ngân ngại ngùng hỏi
"Phu quân huynh đợi chúng thiếp có lâu không ?"
Lăng Thần nghe xong chả biết nói như thế nào.
Nói lâu thì các nàng buồn mà nói dối thì làm trái lương tâm, không biết nên nói thế nào đây.
Đây là một sự lựa chọn hết sức quan trọng.
Mọi người đang mong chờ câu trả lời của Lăng Thần hắn ngọt ngào mỉm cười
"Không sao dù có đợi các nàng hàng tỷ năm nữa ta vẫn sẽ tình nguyện chứ nói chi 5 tiếng đồng hồ này.
"
"Vậy chúng thiếp cũng yên tâm hơn nhiều rồi.
"
A Ngân thở phào nhẹ nhõm nói.
Hắn nắm lấy tay các nàng dịch chuyển sang Yêu Thần Thế Giới cũng may là hiện tại là ban đêm nên rất ít người còn thức trên Quang Huy Thành.
"Đây chính là Yêu Thần thế giới mà huynh nói sao Lăng Thần ca ca.
"
Tiểu Vũ chạy nhảy vô cùng phấn khích nói.
Không thể không nói thế giới này khác hoàn toàn so với Đấu La Đại Lục, nhìn có vẻ chậy hẹp nhưng lại tạo cảm giác hết sức an toàn.
Lăng Thần mới nhớ ra là hôm nay chính là ngày mà Tiếu Ngưng Nhi tới lấy công pháp liền nói
"Các nàng đi theo ta.
Ta sẽ tạo nơi ở cho mỗi người.
"
! !.
Tại sâu bên trong khu rừng, Tiếu Ngưng Nhi nhóm một ngọn lửa lên nhìn xung quanh với vẻ mặt hết sức mong chờ.
Thường thì nàng sẽ ở đây vào lúc 11 giờ đêm bất quá vì mong được gặp riêng với Lăng Thần nên đã tới sớm hơn nửa tiếng.
Trong lòng sốt sắng không biết nên làm gì bây giờ.
Thân là con gái tộc trưởng nên từ nhỏ đã được giáo dục rất kĩ càng.
Gặp người ngoài thì nên lễ phép vâng lời, phải nỗ lực tu luyện mới có thể đứng đầu nhân sinh.
Những kiến thức này đã ăn sâu vào trong đầu và mọi chuyện vẫn tiếp diễn cho đến hôm nay.
Bất quá gia tộc sẽ cho phép bản thân yêu một người đã có gia đình rồi sao.
Đương nhiên là không rồi.
Khác gì bị coi là hồ ly tinh quyến rũ chồng người khác chứ nhưng đây chính là sự thật.
Nàng đã thực sự yêu Lăng Thần kể từ khi gặp Lăng Thần và được hắn chữa trị.
Học tập, tu luyện thậm chí cả ngủ cũng có bóng dáng của nam nhân kia.
Thầm quyết định phải trở nên mạnh mẽ hơn quyết tâm trở thành một cường giả chân chính.
Có như vậy cả hai người mới có thể đến với nhau và có cuộc sống hạnh phúc.
Dù sao thì đây là người mình yêu nên mình có quyền quyết định tình yêu của chính mình.
Chứ không phải là sự ràng buộc của gia tộc mình.
! !.
Lúc này, Lăng Thần đang dùng Con Mắt Hiền Nhân tạo ra một căn phòng dưới lòng đất.
Không hổ danh là sức mạnh của sự sáng tạo vừa dùng cái thôi mà một đống sinh mệnh lực đã bị ngốn không giới hạn dù có chúc phúc nhưng vẫn chịu ảnh hưởng của sức mạnh này.
Từng giọt mồ hôi chảy xuống từ trên trán, sắc mặt hết sức mệt mỏi.
Cổ Nguyệt Na đau lòng khi chứng kiến cảnh tượng này rất muốn ra tay ngăn cản lại để mình có thể quay về Thiên Giới Châu cũng được.
Bất quá hắn không đồng ý nàng ở lại vậy còn Lăng Na Như thì sao.
Để con gái mình sống trong nơi đó mà coi được sao.
Chỉ mấy giây sau, Lăng Thần đã tạo ra tất cả những thứ cần thiết cho sinh hoạt với căn phòng rộng hơn hàng ngàn mét vuông.
Lăng Thần định đứng dậy để đi gặp Tiểu Ngưng Nhi bất quá do sử dụng Con Mắt Hiền Nhân quá nhiều nên thể lực đã tiêu hao gần hết rồi.
Hoán Vũ chạy tới hỏi
"Phu quân huynh không sao chứ.
"
"Ta không sao chỉ là dùng sức quá nhiều thôi.
"
Hắn gượng cười nói trong đầu thầm nghĩ không được để các nàng phải lo lắng nếu không hắn sẽ cảm thấy có lỗi với lương tâm lắm.
Nhưng đời không như mơ, Tiểu Vũ các nàng bu lại chăm sóc không cho hắn rời đi dù chỉ một bước.
Hắn thở dài đành phải dùng khả năng ngưng động thời gian lẩm bẩm nói
"Hi vọng không làm lỡ hẹn gặp với Tiếu Ngưng Nhi.
"
! !
"Ngài ấy lâu quá.
Không lẽ ngài ấy không tới đây.
"
Tiếu Ngưng Nhi ngồi thẫn thờ nhìn ngọn lửa đang ngày càng nhỏ dần đi.
Bỗng từ xa có tiếng xột xoạt của lá cây, nàng mừng rỡ quay đầu nhưng mấy giây sau liền cảnh giác nói
"Ngươi là ai.
"
"Không nghĩ tới lại gặp được phu thê của Thẩm Thiếu Gia.
Nếu đem ngươi tới bên cạnh ngài ấy thì ngài ấy sẽ vui lắm đây ka ka.
"
Thiếu niên mặc chiếc áo màu đỏ cười gian tà nói.
Nàng không biết nên tiến hay lùi lại đây hiện tại bản thân đang hẹn với Lăng Thần ở đây.
Lỡ như mình bỏ trốn thì đến lúc đó hắn sẽ không gặp được nàng còn nếu như tiến tới thì e rằng lành ít dữ nhiều.
Đang phân vân không biết nên làm thế nào thì từ đằng sau lưng thiếu niên ấy xuất hiện bóng người quen thuộc, nàng vui sướng không thôi.
Tên thiếu niên kia thấy biểu hiện của Tiểu Ngưng Nhi nhếch miệng nói
"Không nghĩ tới ngươi lại vui vẻ khi nghe đến Thẩm Thiếu.
Đúng là đàn bà nào cũng như nhau.
"
"Ngươi đi chết được rồi đó tiểu tử.
"
Lăng Thần lạnh lùng nói đồng thời thân thể đối phương bắt đầu vỡ vụn ra và tan biến vào hư không.
Tiếu Ngưng Nhi che miệng lại hoảng hốt nói
"Lăng Thần ngươi giết hắn rồi.
"
"Không, ta không giết hắn.
Mà là ta đã hủy diệt hắn rồi.
"
Hắn bình tĩnh nói.
Giết là quá đơn giản rồi sau khi chết cũng có thể được hồi sinh mà như vậy thì quá dễ cho tên này rồi phải tiêu diệt thân xác và linh hồn luôn cho lẹ, vĩnh viễn không được siêu thoát.
Lăng Thần thấy nàng vẫn còn đang sợ hãi lập tức từ trong túi móc ra 1 quyến tịch nói
"Đây, của ngươi đây.
Dựa vào thể chất của ngươi nên ta đã nghĩ ra được công pháp dành riêng cho ngươi đấy.
"
Nàng vừa mở công pháp ra thì từng dòng chữ bên trong đó huyền ảo vô cùng giống như đang nhảy múa qua lại rồi bay thẳng vào đầu.
Chỉ lẩm bẩm công pháp thôi mà có thể khiến cho bản thân hấp thụ linh khí nhanh hơn trước rất nhiều kinh ngạc nói
"Ta đột phá rồi.
"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...