Thần Vương Lệnh

Tần Thiên gật đầu, vẩy tay với đám người Lãnh Phong bên ngoài, ý bảo bọn họ lập tức hộ tống Tô Tô trở về Long Giang.

Còn hắn đuổi theo Liễu Như Ngọc.

Tần Thiên, nhanh lên!”

“Chị Vinh, chị nghe chị nói, Tần Thiên biết người có tài năng đặc biệt Tần Vương là ai, anh ta có thể giúp chữa khỏi bệnh của gia gia!”

Ở cửa lớn, Liễu Như Ngọc vừa muốn tránh thoát khỏi tay chị Vinh vừa gấp gáp nói.

Chị Vinh vốn coi Tần Thiên là người xấu, là tên khốn kiếp cố tình muốn lừa tiền lừa tình.

Sau khi nghe Liễu Như Ngọc nói, chị ta đẩy Liễu Như Ngọc lên xe trước, sau đó đứng ngăn ở cửa, cười khẩy nói:

“Họ Tần, vậy cậu nói thử xem, rốt cuộc Tần Vương quỷ thủ là ai?”

Tần Thiên biết chị Vinh hiểu lầm hắn sau sắc, cũng đúng là không có cách nào giải thích rõ loại chuyện này.


Sự việc đã đến nước này, hắn đành phải nói ra sự thật, suy nghĩ một chút rồi nói: “Thật ra chính là tôi.”

“Cậu nói gì?” Chị Vinh ngây người một lúc, sau đó bật cười.

“Như Ngọc, em nghe đi, tên khốn kiếp này lại nói bản thân chính là Tần Vương quỷ thủ.”

“Đến bây giờ em còn chưa nhìn rõ bộ mặt thật của hắn sao?”

“Hắn dùng một lời nói dối như vậy lừa em làm người phát ngôn, còn muốn lừa gạt tình cảm của em.”

“Loại đàn ông cặn bã này, ngay cả loại đê tiện như Vương Nghênh Xuân cũng phải nhường ngôi.”

“Hắn thèm cơ thể của em thôi!”

Liễu Như Ngọc cũng kinh hãi.

Trong dự đoán của cô ta Tần Vương quỷ thủ kia chắc là nói một người có y thuật siêu phàm. Còn Tần Thiên trước mặt, nhìn thế nào cũng không giống người biết y thuật.


Cô ta thật sự bị lừa sao?

Cô ta đã đặt hy vọng rất lớn với Tần Thiên, nghĩ tất cả điều này có thể là một trò lừa bịp, vẻ mặt cô ta kích động.

Cả người đã muốn sụp đổ.

Tần Thiên muốn nói gì đó, chị Vinh hoàn toàn không cho hắn cơ hội nói chuyện, chị ta lạnh lùng nói: “Đủ rồi!”

“Tôi chưa từng thấy loại vô sỉ như cậu, cậu còn muốn lừa gạt Liễu Như Ngọc đến khi nào nữa?”

“Họ Tần kia, cậu nói cho tôi biết, cậu nghe được những lời về quỷ thủ này từ đâu?”

Ngày hôm qua sau khi trở về từ Thần Long Quán trở về, Liễu Như Ngọc đã nhốt mình trong phòng, theo lý mà nói chắc là cô ta không chủ động liên lạc với Tần Thiên.

Vậy thì Tần Thiên làm sao biết được những lời này?

Tần Thiên bất đắc dĩ nói: “Ngày hôm qua trong Thần Long Quán, ngẫu nhiên nghe một tiểu đạo sĩ nhắc tới.”

“Sau khi tôi hỏi thì biết được là các người đang tìm một người như vậy.”

“Thật ra——”

Hắn đang muốn nói, thực tế hắn là người đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui