Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Lăng Kỳ Tuyết lại dời ánh mắt chuyển lên trên người Nam Cung Ngộ lần nữa, khóe môi nở nụ cười như có như không, lạnh lẽo nhìn vào hắn.
Nam Cung Ngộ càng thêm khẩn trương, trên trán lại rỉ ra một lớp mồ hôi thật mỏng.
Trong mắt Lăng Kỳ Tuyết xẹt qua một tia khinh thường, hoàng tử như vậy tương lai dù là thừa kế sự nghiệp thống nhất đất nước, cũng chưa chắc có năng lực gánh vác.
Chỉ là, Nam Cung Ngộ ngấm ngầm ở trong hoàng cung tranh đấu nhiều năm, dù sao cũng không nên có bộ dạng vô tích sự như thế này chứ.
Ít nhất ở trong Ma Vân rừng rậm Lăng Kỳ Tuyết thấy Nam Cung Ngộ chính là một người âm hiểm xảo trá, nhưng cũng luôn rất bình tĩnh.
Lăng Kỳ Tuyết không nghĩ ra, nhưng chính Nam Cung Ngộ cũng rất rõ ràng, khi đó luôn giữ bình thản, hoàn toàn là bởi vì hắn là đệ tử của Thanh Đan Tông, có chỗ dựa là Thanh Đan Tông, dù là thế lực Bùi gia sau lưng Nam Cung Kình cũng không so được.
Cho dù Thanh Đan Tông không công khai ủng hộ hắn, nhưng bọn họ lại bao che khuyết điểm, đến thời khắc mấu chốt, vẫn sẽ ra tay giúp đỡ đệ tử của mình.
Khi đó Nam Cung Ngộ có thể nói là không sợ hãi, mà bây giờ Nam Cung Ngộ sẽ bị cách chức làm đệ tử ngoại môn, sẽ phải mất đi tòa núi dựa lớn, sao hắn có thể không nóng nảy!
"Đó là Lăng đại tiểu thư ngươi còn không biết Thanh Đan Tông ở nơi này có bao nhiêu lợi hại, ở nơi nhỏ nhất này, đệ tử Thanh Đan Tông đều đi ngang, Lăng đại tiểu thư ngươi suy nghĩ thêm một chút nữa, với tư chất của ngươi mà tiến vào Thanh Đan Tông, ta dám cam đoan, nhất định sẽ lấy được ưu ái của trưởng lão, trở thành đệ tử quan môn của bọn họ, đến lúc đó ngươi sẽ thăng chức rất nhanh!"
Nam Cung Ngộ thao thao bất tuyệt, chỉ kém khen Thanh Đan Tông lên tận trời cao thôi.
Nhưng Lăng Kỳ Tuyết cảm thấy rất đói bụng, căn bản cũng không có ý định nghe những thứ này.
Thanh Đan Tông lợi hại hơn nữa sẽ lợi hại hơn《 cổ y ngàn phương 》của nàng sao?
Lại không nói đến thực lực của những trưởng lão Thanh Đan Tông kia như thế nào, theo nàng biết, ở trên Hoằng Diệc đại lục, dù là luyện đan sư cấp bậc Đan Vương khác cũng là cao thủ, mà ngày hôm qua nàng đã luyện chế được hai lò đan dược cấp bậc Đan Tôn, căn bản không cần thiết gia nhập một tông môn tự tìm ràng buộc cho mình.
"Còn nữa chính là hình như dưới mắt Lăng đại tiểu thư có chút phiền toái, một khi ngươi gia nhập Thanh Đan Tông, những phiền phức này sẽ không còn phiền toái nữa, không ai dám chống lại Thanh Đan Tông." Nam Cung Ngộ thấy Lăng Kỳ Tuyết không chút cử động, bắt đầu lo lắng, nói ra hết tất cả chỗ tốt kh gia nhập Thanh Đan Tông.
Quả nhiên, mặt của Lăng Kỳ Tuyết lộ vẻ do dự, dưới mắt nàng có chút phiền phức, nhưng Thanh Đan Tông thật sự có thể giải quyết sao?
Nghe giọng điệu của Đông Phương Linh Thiên, hắc thủ sau màn lại đến từ thế lực lớn nhất ở quốc gia lớn nhất, một tông môn nhỏ nhất khối có thể khiêu chiến với người ta?
Lăng Kỳ Tuyết bày tỏ nghi ngờ.
Nếu muốn gia nhập tông môn, ngay từ lúc nàng xuyên đến, sẽ dựa vào thiên phú của mình mà gia nhập, cần gì chờ đến bây giờ.
Tuy nói kiếp trước Lăng gia cạnh tranh rất kịch liệt, nhưng nàng còn có cảm tình với cái Lăng gia đó, bởi vì nơi đó có cha mẹ nàng yêu nhất, cũng bởi vì trưởng lão kiêm sư phụ giao《 cổ y ngàn phương 》cho nàng đối xử với nàng thật sự rất tốt, nàng không muốn nhảy vào môn phái khác.
Do dự trên mặt Lăng Kỳ Tuyết rất nhanh đã bị kiên định quét sạch, đúng nha, nếu tông môn tu luyện nguyên khí nàng còn có thể suy nghĩ, tông môn luyện đan sư, nàng tuyệt đối không gia nhập.
Nếu hắc thủ sau màn dám đến khiêu khích, nàng cũng không sợ, cũng muốn dựa vào thực lực của mình để giải quyết, nếu không một khi phụ thuộc vào một thực lực, thì sẽ trở thành con rối của bọn họ.
Hạ quyết tâm, Lăng Kỳ Tuyết kiên quyết từ chối Nam Cung Ngộ: "Mời nhị hoàng tử ngươi trở về đi, ý ta đã quyết rồi."
Nhiệm vụ không hoàn thành, Nam Cung Ngộ còn lâu mới nguyện ý trở về, không mời nổi Lăng Kỳ Tuyết hắn cũng sẽ bị hạ xuống làm đệ tử ngoại môn!
Hàng năm bị Nam Cung Kình phách lối bá đạo áp chế, tạo cho Nam Cung Ngộ có tính cách co được dãn được, dứt khoát phịch một tiếng quỳ xuống trước mặt của Lăng Kỳ Tuyết: "Cầu xin Lăng đại tiểu thư, nếu ngươi không gia nhập Thanh Đan Tông, ta sẽ bị giáng cấp, về sau ở Nam Lăng quốc sẽ không có đất đặt chân!"
Lăng Kỳ Tuyết bị Nam Cung Ngộ đột nhiên quỳ xuống làm cho sợ ngây người.
Mặc kệ Nam Cung Ngộ co được dãn được như thế nào đi nữa, dù sao hắn cũng là hoàng tử một nước.
Không thể không nói, nếu hắn lại có một chút kiên quyết, thì vẫn là một người có thể làm chuyện lớn.
Chỉ là, Lăng Kỳ Tuyết vẫn không thích hắn.
"Ngươi đứng lên trước đã, chuyện gì cũng từ từ." Lăng Kỳ Tuyết ra dấu nháy mắt cho môn đồ ở trong đại sảnh Thiên Hoa Cung, ý bảo bọn họ đi kéo Nam Cung Ngộ ra.
Nam Cung Ngộ cũng kiên quyết ăn thua đến cùng với Lăng Kỳ Tuyết, nhưng không mềm lòng Lăng Kỳ Tuyết được.
Nhưng hắn nghĩ sai rồi, Lăng Kỳ Tuyết thật đúng là không mềm lòng, nhìn nam nhân quỳ gối trước mặt mình hệt như một con chó, Lăng Kỳ Tuyết có cảm giác bị ghê tởm.
Nam nhân như vậy không có tư cách làm chủ một quốc gia, mặc kệ hắn có lòng riêng gì, nàng đều sẽ không giúp hắn.
Giao tình?
Giữa bọn họ có giao tình sao?
Nếu như nàng đoán không sai, lần đó ở trước mặt lão tổ hoàng thất không vạch trần lời của nàng, cũng là có lòng riêng của mình, hy vọng có thể đổi lấy một món nợ ân tình của nàng, về sau sẽ trợ giúp hắn.
"Ngươi chính là trở về đi, chỗ này của ta không hoan nghênh ngươi." Lăng Kỳ Tuyết hạ lệnh đuổi khách.
Lúc này, môn đồ đã kéo Nam Cung Ngộ ra, Nam Cung Ngộ đau khổ vùng vẫy, đến cửa đại sảnh thì còn vươn tay ra gắt gao nắm lấy khung cửa, chính là không chịu buông tay.
"Nam Cung Ngộ, đừng chọc giận ta!" Lăng Kỳ Tuyết không kiên nhẫn với hắn, vẫy tay để cho người phía dưới lôi hắn ra ngoài.
Dùng địa vị cao thấp của mình đến ép buộc nàng, đầu óc của người này bị nước vào à!
Nàng ghét nhất chính là lừa thân tình, huống chi ngươi chỉ giúp nàng che giấu một lần.
Cuối cùng Nam Cung Ngộ vẫn bị kéo đi, Lăng Kỳ Tuyết ý thức được, nàng đột nhiên lại nhiều thêm hai kẻ thù!
Hôm nay Nam Cung Ngộ không thể hoàn thành nhiệm vụ, sau khi trở về ắt sẽ bị đuổi ra ngoại môn, cũng sẽ giận nàng không giúp hắn chuyện này, không chịu tiến vào Thanh Đan Tông.
Mà Thanh Đan Tông này cũng sẽ tức giận nàng không biết tốt xấu, không chịu tiến vào tông môn, tương lai gặp được, tất nhiên sẽ là một phen không thể buông tha.
Lo lắng cũng vô ích, ở trên thế giới này, kẻ thì của nàng rất nhiều.
Lăng Kỳ Tuyết quả quyết ăn điểm tâm, sau đó là luyện chế đan dược.
Bây giờ nàng là luyện đan sư cấp bậc Đan Tôn, dõi mắt cả Hoằng Diệc đại lục, đều là lông phượng và sừng lân, Thanh Đan Tông thì thế nào, luyện đan sư nhìn chính là cấp bậc.
Nhưng mà hôm nay nàng luyện chế không phải bổ đan có thể cường thân kiện thể, mà là độc đan có thể độc chết người.
Trừ độc đan, nàng còn là phối rất nhiều độc phấn.
Ngày hôm qua người thần bí ở trước mặt Đông Phương Linh Thiên giết người, khiến cho Lăng Kỳ Tuyết ý thức được, bảo an của Thiên Hoa cung không đủ nghiêm mật.
Cấp bậc của Đông Phương Linh Thiên mạnh bao nhiêu, cùng nhau trải qua sinh tử Lăng Kỳ Tuyết rất có quyền nói, hắn có thể vượt cấp khiêu chiến, nhưng người thần bí lại có thể ở dưới tình huống hắn tỉnh táo, mà không biến sắc giết người.
Điều này nói rõ phòng ngự tổng bộ Thiên Hoa Cung không mạnh mẽ như nàng đã từng cho là như vậy, vẫn có chỗ sơ hở.
Sau khi phối chế ra độc phấn, Lăng Kỳ Tuyết sẽ để cho Lục Sa lấy bản đồ phòng thủ Thiên Hoa Cung cho nàng, bố trí lại một lần, bố trí độc trận ở một số nơi yếu kém.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...